CHƯƠNG 4 : SỐNG CHẾT MẶC BAY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 4 : SỐNG CHẾT MẶC BAY

Một đội binh mã từ Dương châu trên lưng đeo lệnh kỳ, một đường thông suốt chạy như bay vào kinh thành.

Binh sĩ truyền tin đi tới trước cửa Hoàng thành, giơ cao lên công văn hô lớn : "Dương Châu cấp báo, cần diện kiến Thiên Tử."

Sáng sớm hôm sau, việc Yến Vương Thế Tử bị hành thích mất tích truyền khắp triều, Hoàng đế nổi trận lôi đình, triệu toàn bộ đại thần cùng với Thân Vương vào cung nghị sự.

Trên triều bầu không khí căng thẳng, Hoàng đế lệnh cho Cẩm y bệ đi tới Dương Châu cùng với trăm dặm xung quanh tìm tòi , lại lệnh cho Lễ Bộ cử người đi Bắc Bình để động viên Yến Vương.

Việc Thế Tử của Yến Vương mất tích làm cho cả triều lo lắng, lòng người hoang mang, chỉ lo rằng Yến Vương tức giận đem lỗi đổ cho triều đình, dẫn quân về kinh. Xưa nay Bắc Bình Yến Vương phủ cùng với Tây An phủ Tần Vương có giao hảo tốt, hai phủ này trong tay đều nắm trọng binh, lại có công lao to lớn đối với triều đình, đừng nói là các quan lại e sợ, đến cả Hoàng đế cũng phải lo lắng.

"Thế Tử Trần Hi Ngôn được Yến Vương cùng Yến Vương Phi vô cùng sủng ái, là con trai độc nhất, bây giờ lại ở Dương Châu bị ám sát, nếu như Yến Vương hỏi tội, phải làm sao mới ổn đây." Những đại thần ở Lễ Bộ được phái đi Bắc Bình, đã quen với những ngày tháng yên bình an dật rồi, hiện tại trong lòng lo lắng sợ bởi vì chuyện của Thế Tử Bắc bình mà mấy chục năm thái bình sẽ bị hủy hoại.

Tề Vương Hoàng Trưởng tử Triệu Thành Đức, có mẹ đẻ là Chu Thị hiện tại là Quý phi. Bên trong hậu cung là người chỉ đứng sau Hoàng Hậu. Được Hoàng đế rất sủng ái, gia quyến cũng vừa lòng vua, hắn đứng ra khỏi hàng chắp tay nói: "Phụ Hoàng, việc mất tích của Yến Vương Thế Tử là việc cấp thiết, tuy là có phái chỉ huy sứ Cẩm Y vệ tới tra án, nhưng mà Dương Châu to lớn, sợ rằng khó có thể tra toàn vẹn, mà nhị thúc khi nhi thần còn nhỏ rất yêu thương nhi thần, tự mình dạy nhi thần cưỡi ngựa bắn cung, hiện nay đệ đệ (em họ) bị ám sát nay không rõ tung tích, sinh tử không biết, nhi thần ở kinh thành ăn ngủ không yên, trong lòng lo lắng, muốn xin phụ hoàng được binh lính lục soát hết thảy Kinh thành cùng với các nơi của Dương châu."

Văn võ bá quan trong triều không ai không biết, Tề Vương hữu tâm lôi kéo Yến Vương về phe của mình, Tề Vương phi lại là cháu bên ngoại họ hàng xa của Yến Vương.

Hoàng đế sủng ái Quý phi, yêu ai yêu cả đường đi , khi Tề Vương đề xuất giúp đỡ Yến Vương, hắn liền đồng ý nói: "Tề vương có lòng, trẫm hạ lệnh cho năm đội quân đô đốc, cùng với các cẩm y vệ, nghe theo lệnh Tề vương, hạn trong vòn mười ngày phải tìm thấy Thế Tử của Bắc bình."

Tề Vương nghe xong cao hứng cúi đầu tạ ân nói: "Tạ Phụ hoàng."

"Phụ hoàng." Còn chưa chờ Tề vương nhận lấy điều lệnh của đô đốc phủ. Vệ vương Triệu Thành Triết là con cùng cha khác mẹ với Tề Vương đứng ra khỏi hàng tấu.

Hoàng đế hỏi: "Vệ Vương còn có chuyện gì?"

Vệ Vương tấu nói: "Thế Tử của Yến Vương ở trung nguyên mất tích, việc này rất trọng đại, xin phụ hoàng để cho nhi thần cùng với Tề Vương cùng nhau điều tra. Phụ hoàng đã phái đi cẩm y vệ, hiện giờ lại để cho hai bị hoàng tử tự mình lĩnh binh đi điều tra, đủ thấy được trong lòng phụ hoàng rất coi trọng việc này, như vậy Yến Vương cũng không mượn cớ tìm triều đình gây phiền phức."

"Vệ vương điện hạ nói có lý, Thế Tử dù sao cũng chỉ là Vương tử, mà nay bệ hạ lại phái hai vị hoàng tử đi tìm tung tích thế tử, đây là đã hạ mình với Yến Vương, Yến Vương còn cái gì mà bất mãn được." Thần tử phụ họa nói.

"Nếu đã như vậy, Hán Vương điện hạ cũng có thể cùng đi mới đúng." Một thần tử khác tiến ra tấu.

Hán Vương Trệu Thành Chiêu đối với những loại cãi vã trên triều này thờ ơ, đang ngủ gà ngủ gật, bây giờ có người nhắc tới mình, liền hoảng hốt vội vàng tiến lên chắp tay sau đó sờ đầu nói: "Phụ hoàng luận văn , luận võ , nhi thần đều không bằng hai vị huynh trưởng , thần không có tài gì, chỉ duy nhất yêu thích ăn cùng nghe khúc, phụ hoàng cùng các vị đại thần cũng biết, nếu để cho nhi thần đi tra đại án . thần sợ hãi kéo chân hai vị ca ca, làm hỏng sự tình, chọc phụ hoàng giạn, vì lẽ đó...."

Hoàng đế chiều chuộng trưởng tử, cũng biết Hán vương không có chí lơn, cảm thấy lời hắn nói cũng có lý, thế là phất tay nói: "Việc này liền do hai ngươi làm thôi. Tề Vương dẫn binh lính của Đô đốc phủ tới Dương châu tìm kiếm. Vệ Vương lưu lại kinh thành lĩnh cẩm y vệ kiểm tra người khả nghi. Còn vè Hán Vương, ngươi ở lại trong cung phụng dưỡng mẫu phi của ngươi đi."

"Tạ phụ hoàng." Hán vương cười híp mắt tạ ân.

"Phụ hoàng." Tề vương bởi vì giữa đường lại có một Vệ Vương ngáng chân nên trong lòng không vui nói: "Việc tìm Thế Tử nhi thần...." sau đó lại bị quan chức theo phe mình lôi kéo khuyên nhủ, hắn chỉ có thể cắn răng nói: "Nhi thần nhất định không phụ sự tin tưởng của phụ hoàng."

Vừa sáng sớm, mặt trời vừa mới nhô lên, các cẩm y vệ đã đứng thành hàng lối thẳng tắp, bên dưới hai mươi sáu cẩm y vệ liền có một chỉ huy sứ đội đứng đầu. Vệ vương ra lệnh toàn bộ lục soát tìm tòi trong kinh thành.

Trên lâu thành của Ứng Thiên Phủ, một viên quan mặc hồng bào trên đầu đeo mũ cánh chuồn nhìn xuống bầu không khí bên dưới thành đang rất căng thẳng nói: " Triều thần đều biết Tề vương cùng với Vệ Vương không hợp nhau, Hán Vương thì lại không ôm chí lớn, tham ăn. Tề Vương đắc thế nhưng không mưu lược, Vệ vương tuy rằng cũng có trí nhưng mà xuất thân Mẫu phi hắn lại là cung nữ, Hoàng Thái tử còn nhỏ tuổi, thế cục này khó nói a."

"Thế Tử của Yến Vương đến kinh sẽ mang theo xa giá, các phiên Vương tuy rằng không thể lĩnh binh tiến vào cung, nhưng Bắc Bình vương phủ lớn như vậy, sẽ đem không ít hộ vệ theo, thích khách từ đâu mà dám to gan đến Bắc Bình vương phủ cũng dám động?" Thuộc hạ của vị quan đứng phía sau không hiểu hỏi.

"Ngươi cho rằng đây là vụ ám sát bình thường sao. Trữ quân tuy đã lập, nhưng Bắc Bình vương phủ ủng hộ cũng không phải Hoàng Thái Tử." Viên quan nọ híp mắt trả lời, nhìn xuống phía dưới thành chỉ thấy một người mặc y phục cẩm y vệ xông vào nhà dân, bầu không khí trong thành hiện giờ giống thời điểm trước đây khi Hoàng đế Phế Hậu, hắn lẩm bẩm nói: "Yến vương phi là muội muội của Phế hậu, Bắc bình phủ làm sai có thể để con của Tân hậu lên làm vua."

"Đại nhân cảm thấy việc Thế Tử mất tích là người của Hoàng thất ra tay?" thuộc hạ suy đoán nói: "Yến Vương ủng hộ Hoàng trưởng tử Tề Vương , nếu vậy Vệ Vương tranh quyền là việc không thể , nhưng cũng không có lý do gì lại đi ám sát một Thế Tử chưa cập quan ( chưa đến tuổi trưởng thành) a.

"Xem tình hình bây giờ không thể nói chắc được điều gì, trên triều bây giờ e sợ là Yến Vương chứ không phải trưởng tử của hắn, bởi vì Yến Vương có lực lượng có thể lật đổ được Đại Minh, nhưng trưởng tử duy nhất của hắn không còn, hắn liều mạng đoạt vị có ý nghĩa gì, đến lúc đó hắn chỉ có thể tự nhiên trung thành mà phụ tá một vị Hoàng tử, Vệ vương há lại hồ đồ không nghĩ tới những việc đó?" viên quan nói TIẾP: "Chỉ là nói đi cũng phải nói lại , năm đó án Phế Hậu mẹ đẻ của Tề Vương Chu Quý phi cũng có liên quan, Yến Vương không biết có dùng tâm mà phu tá Tề vương hay không?"

"Theo lời đại nhân nói, vậy không phải là do Vệ Vương, cũng không phải là do Tề Vương? Lẽ nào là....." tên thuộc hạ cũng không dám nhiều lời nói ra.

Viên quan lắc đầu không nói tiếp chỉ hời hợt trả lời: "Ai mà biết được."

-------------- Hoàng Thành---------------

Cao tổ kiến quốc, dựa theo chế độ cũ mà phân phong ( ban chức quyền) , Khiến Phiên Vương cũng có nhiều quyền lực, Hoàng tử đủ tuổi trưởng thành đều có một chức vị trong triều, triều đình trọng dụng tông thân cùng ngoại thích, trong kinh thành chư vương đều có phủ riêng rộng lớn, đương kim thánh thượng còn đặc cách ban cho đích nữ Tấn Dương Trưởng công chúa một tòa công chúa phủ, quyền lực ngang hàng với thân vương.

Một tòa đại trạch rộng lớn trong phủ, chủ nhân nơi đó cho đào xây dựng một nhà lao ngầm giam giữ phạm nhân dưới lòng đất.

Căn phòng giam giữ u ám rộng lớn, giam giữ một thiếu niên trẻ cả người đầy máu, trên người thiếu niên mặc ngự bào , trên bào phục ngập tràn vết kiếm cắt cùng vết máu loang lổ.

Cửa lớn đại trách nghênh đón một chiếc xe ngựa, một nam tử năm mươi tuổi trông coi viện trạch nghe được tin tức vội vàng chạy ra nghênh tiếp.

Người xuống khỏi xe ngựa dùng áo choàng đen bao bọc lấy thân hình gầy gò, không phân biệt được mà nam nhân hay nữ nhân.

"Người đã bắt được, xin chủ nhân tự mình kiểm tra." Hắn khúm núm đem người mời tới địa lao.

"Các ngươi làm rất tốt, ngày sau tân đế đăng cơ, tất không quên công lao của các ngươi."

"Vì quân thượng giải phân ưu, là chức trách của thần, không dám xin thưởng." Nam tử đem hắc y nhân mang vào địa lao.

Đuốc được thắp sáng hai bên đường, nam nhân đem cửa nhà lao mở ra, ánh nến chiếu sáng người bị treo ở đó , bốn phía đều có xích sẳ, cúi đầu thoi thóp thở.

Hắc y nhân đứng ở bên ngoài, tựa hồ sợ sệt đối phương nhận ra diện nạo không dám đi vào, nhìn chằm chằm vào thiếu niên bị xích ở kia lạnh lùng nói: "Làm cho hắn tỉnh lại!"

Nam tử liền đi tới bên cạnh múc lấy xô nước , vào ngày đông lạnh giá, hắt lên người thiếu niên, nước lạnh ngấm vào vết thương làm nàng đau đớn tỉnh lại.

Hắn liếc người đứng ngoài cửa hiểu được ý tứ, sau đó nắm lấy tóc thiếu niên kéo ngửa về sau để cả khuôn mặt kia lộ ra ánh sáng.

Tuy khoảng cách có chút xa, nhưng vẫn bị hắc y nhân đứng ngoài nhìn ra, chợt đi vào bên trong lao, phẫn nộ đưa tay đem áo bào trên người thiếu niên xé ra, ben trong lộ ra chính là áo lót của nữ tử. Lạnh mặt nói: "Nàng không phải Thế Tử của Bắc Bình."

Tuy rằng thời gian đã qua đi nhiều năm, thế nhưng dung mạo của Thế Tử vẫn khắc vào trong tâm khảm , tức giận xoay người hướng nam nhân kia ban cho hắn một cái tát, nói: "Các ngươi làm việc như thế này sao?"

Nam tử ăn một cái tát đau, sợ đến quỳ xuống đất xin tha nói: "Chủ nhân, đêm đó không chỉ có một mình người của mình, còn vài nhóm thích khách đã đợi ở đó, vì đảm bảo chu toán, thuộc hạ chờ bọn họ chém giết lẫn nhau, sau đó mới ra tay. Người này ăn mặc y phục của Thế Tử lại có hộ vệ bảo hộ, vì lẽ đó....

"Thế Tử là nam hay là nữ mà các ngươi không nhận rõ sao?" hắc y nhân nổi giận nhìn người đang xích ở kia ánh mắt đầy lửa giận, chợt đi tới nắm lấy cổ áo nàng hung ác nói: "Triệu Hi Ngôn ở nơi nào?"

Chỉ huy sứ thị nữ nghe thấy vậy con mắt vô lực nhìn người trước mặt đang bừng bừng lửa giận nói: "Loạn thần tặc tử cũng giám mưu hại Thế Tử của Bắc Bình phủ ta, quả thật là chuyện viển vông!"

Hắc y nhân nghe xong , dùng toàn lực đem thị nữ đẩy ngã vào tường, giận giữ chỉ vào nàng mắng: "Bệ hạ chính là đích trưởng của Tiên đế, là người kế thừa Đại Minh chính thống, Yến Vương cầm nắm binh quyền, lại không có cử chỉ một  thần tử, Bắc bình phủ các ngươi mới là loạn thần tặc tử."

"Điện hạ nhà ta đã làm cử chỉ gì không giống thần tử, Điện hạ nhà ta làm gì mà thế nhân không biết sao?" thị nữ hai mắt đỏ ngầu nói: "Nếu không phải là Hoàng đế ngu ngốc, tin lời gièm pha, phế tiên Hoàng hậu cùng diệt toàn tộc của người, huynh đệ bọn họ sao phải phản bội nhau."

Đề cập tới phế hậu, hắc y nhân lại càng thêm tức giận nói : "Phế hậu Trương thị cùng ngoại thích mưu phản, ủng hộ bè phái lập Thái tử, Yến Vương sống chết mặc bay, bệ hạ không những không trách tội, còn gả Yến vương phi nhân đức cho, giờ lại không biết điều nói ra những lời này. Nói, Triệu Hi Ngôn ở nơi nào?"

Thị nữ ngậm miệng không nói, thấy chết không sợ, hắc y nhân thấy nàng như vậy, trên người nàng lại khoác áo bào của Triệu Hi Ngôn, trong lòng liền rõ ràng nàng có thể vì Triệu Hi Ngôn mà chết, làm sao có thể đem hành tung của Triệu Hi Ngôn nói ra, hắc y nhân lui về sau ánh mắt sắc bén nói : "Trước khi hỏi ra hành tung của Thế Tử, đừng để cho nàng ta chết."

"Tuân lệnh." Nam tử nghe xong hô một cái, nhìn bóng lưng quỳ rạp xuống nói: "Cung tiễn chủ nhân."


Tác giả có lời muốn nói: "Người ám sát, cùng với hắc y nhân này với nữ thứ có bao nhiêu loại khả năng...."

Editor [ Cảnh báo phải đọc nha, nếu không, sẽ không nắm được nhân vật bối cảnh trong truyện đâu] : trong truyện bản QT có vài chỗ thực sự mình cũng không hiểu lắm đại khái thế này:

Tiên đế có hai người con trai một đích con của Hoàng hậu, một thứ con của Vương phi. Tiên đế Truyền ngôi cho đích là hoàng đế hiện tại, còn thứ là Yến vương đóng quân ở bắc bình.

Hoàng đế hiện tại đến chương 4 xuất hiện :

3 hoàng tử là :Triệu Thành Đức được gọi là Tề Vương (con của chu quý phi người có quyền lực chỉ đứng sau hoàng hậu trong hậu cung). Tề vương lấy cháu bên đằng ngoại của Yến vương làm Tề vương phi

Triệu Thành Triết được gọi là Vệ Vương con của phi tần nào đó xuất thân từ cung nữ

Triệu Thành Chiêu được gọi là Hán Vương con của phi tần

1 hoàng thái tử còn nhỏ  con của Hoàng hậu và Đích trưởng công chúa Tấn Dương con của Hoàng hậu

Còn về bên Tấn Vương có vợ là Tấn Vương phi, em gái họ cùng tộc của Hoàng hậu đã bị phế 

Con trưởng đã chết, con thứ là Triệu Hi Ngôn là Thế tử của Bắc bình.

Yến vương có mẹ là Vương Thái Phi.

còn một chỗ nữa trong truyện có nhắc tới Ứng Thiên Phủ, là kinh thành nha, 

Mấy chương thôi mà tuôi thấy oải cá 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro