Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   "Sao đột nhiên em lại muốn tới Hâm Sơn vậy, em có nhà ở đó sao?"

Hâm Sơn là khu biệt thự sang trọng, là nơi xa hoa nhất thành phố. Nơi đây nổi tiếng nhất, chính là 24h đều có bảo an trông coi. Nghe nói ở nơi đó, nếu có khí cầu hoặc là máy bay không người lái bay vào, đều bị bảo an đánh cho rớt xuống. Nơi đó toàn là nghệ sĩ minh tinh hoặc là con nhà giàu ở thôi.

Bởi vì biết nơi đó được bảo an bảo vệ nghiêm ngặt, nên sau khi nghe Tô Thanh muốn tới đó, Tinh tỷ liền hỏi ngay.

Tuy chị và Tô Thanh 6 năm qua không có cắt đứt liên lạc, nhưng vì tích cách Tô Thanh có chút lạnh lùng, người khác không hỏi nàng cũng sẽ không nói ra chuyện của mình. Cho nên đối với tài sản cùng bất động sản trong tay Tô Thanh, Tinh tỷ cũng không nắm rõ lắm. Lúc này, vì để lát nữa không xảy ra chuyện gì, cũng không để có bất ngờ gì xảy ra, chị không thể không hỏi một chút.

"Em không có, nhưng Tiết Hâm có. Nơi đó được Tiết thị khai phá, năm Tiết Hâm 18 tuổi, ba xây dựng cho nàng!"

Chính xác mà nói, nơi Tô Thanh đang ở hiện tại, là quà mừng của Tiết mẹ tặng cho các nàng. Phòng khi các nàng ghét ở biệt thự, đến đó ở để đổi gió và cảm giác. Còn Hâm Sơn biệt thự, mới là phòng tân hôn mà Tiết gia tặng cho Tiết Hâm. Biết con gái lớn rồi sẽ kết hôn, sẽ cần một không gian riêng tư và an toàn. Nên từ lúc Tiết Hâm 18 tuổi, ba cô liền bắt đầu tự mình chuẩn bị nơi đó cho cô. Cho con gái nhà mới, đồng thời đem những căn biệt thự gần đó mua hết. Thuận tiện mua thêm bất động sản mới, đây là truyền thống của Tiết gia.

Chỉ là nơi đó, dù Tô Thanh là vợ Tiết Hâm, nhưng chưa tới lần nào. Rõ ràng nơi đó là Tiết ba chuẩn bị phòng tân hôn cho các nàng, khi các nàng vừa kết hôn, Tiết ba đã sai người làm dấu vân tay và nhận diện khuôn mắt cho Tô Thanh rồi. Còn nói với Tô Thanh, vì chúc mừng các nàng kết hôn, hắn để người đến dọn dẹp cẩn thận. Để khi nàng vào ở, nếu có chỗ nào không hài lòng, thì tự mình sửa lại một chút.

Nhưng vì Tiết Hâm kiên trì, vì Tiết Hâm không thích Tô Thanh. Nên sau khi kết hôn, Tô Thanh đã bị Tiết Hâm đưa tới chung cư Yên Lặng. Đưa một lần là 6 năm, về sau Tiết Hâm một lần cũng không mời Tô Thanh qua đó. Mà bởi vì Tiết Hâm một lần cũng không mời qua, thân làm vợ cô, nguyên chủ cũng không một lần chủ động đi qua.

"Nơi đó có phòng tân hôn của chúng ta!"

Có thể là vì uống quá nhiều, cũng có thể là cảm xúc đã bị ấp ủ quá lâu. Cho nên khi nói đến chuyện này, nghĩ đến những chuyện nguyên chủ trong quá khứ, cảm xúc Tô Thanh dần hạ xuống.

Tô Thanh nghĩ tới 6 năm qua của nguyên chủ, nghĩ tới mỗi lần nguyên chủ đi Minh Nguyệt Loan. Tiết ba là người duy nhất ở Tiết gia đối tốt với nàng ông vỗ vỗ tay nàng, hỏi nàng và Tiết Hâm ở Hâm Sơn có được không. Trong lúc đang nghĩ ngợi này đó, thì xe của các nàng đã tới trước cổng lớn của khu biệt thự.

"Xin chào, xin hỏi các vị là khách hay là chủ nhà ở đây? Nếu là khách, thì chúng ta bên này yêu cầu đăng ký và xác nhận một chút."

"Không phải khách, là chủ nhà!"

Nơi này không uổng là có bảo an nghiêm ngặt a. Ở đây, dù cho Tô Thanh có thông tin đầy đủ bên trong, nhưng vì đây là lần đầu nàng tới đây. Cho nên bảo an nơi này, không chỉ có quét vân tay, mà còn nhận diện khuôn mặt của nàng. Sau khi nàng xác nhận thân phận là chủ nhà xong, bảo an mới thay đổi thái độ nghiêm túc ban đầu với nàng. Mới khách khí tỏ vẻ hoan nghêng, còn nói với nàng, thông tin xe của nàng đã được vào hệ thống gác cổng. Về sau chỉ cần nàng chạy xe này tới, có thể trực tiếp qua, không cần phải kiểm tra và xác nhận nữa.

"Đã biết, cảm ơn!"

Mặc dù có hơi men trong người, nhưng Tô Thanh như cũ lễ phép.

3p sau, xe bọn họ dừng trước căn biệt thự số 84. Vệ sĩ Tiết Hâm phát hiện bọn họ, hướng bọn họ chạy tới. Ánh mắt và biểu cảm của Tô Thanh, cũng từ từ thay đổi.

"Tinh tỷ hai người không cần xuống xe, chờ em vài phút!"

"Mấy người là ai? Nơi này không cho đậu xe!"

Vệ sĩ từ xa chạy tới, lớn tiếng cảnh cáo. Hỏi các nàng là ai, nói nơi này không thể đậu xe lung tung. Tô Thanh xuống xe cầm lấy túi xách Tinh tỷ đưa qua, mỉm cười dặn dò các nàng một câu. Sau đó mạnh tay đóng lại cửa xe: "Ai nói nơi này không cho đậu xe, người nào nói làm phiền đứng ra cho tôi nhìn một chút. Nói tôi nghe xem, tôi nên đậu xe ở đâu?"

Giọng nói Tô Thanh rất lớn, 10 mấy vệ sĩ vội vàng chạy tới rốt cuộc cũng nhận ra nàng. Sau đó bọn hắn im lặng, nhìn nhau, vâng vâng dạ dạ nói: "Phu nhân?"

"Phu nhân vì sao cô tới đây?"

Mặc kệ quan hệ của Tô Thanh và Tiết Hâm có bao nhiêu không tốt đi nữa, thì nàng trước sau vẫn là vợ Tiết Hâm. Lúc này thấy nàng hùng hổ đi tới, bí thư Vương ở phía sau cũng chạy tới. Duỗi tay ngăn cản Tô Thanh, cố tình lớn tiếng nói: "Phu nhân, vì sao cô đến không gọi điện trước?"

"Vì sao tôi tới, còn cần phải thông báo với một bí thư nhỏ nhoi như anh sao?"

Hôm nay Tô Thanh tới đây, là muốn quậy phá, nói trắng ra là đi bắt gian, thuận tiện để Tiết Hâm và Hạ Tình Tình mất mặt. Cho nên lúc này thấy bí thư Vương ngăn cản mình, nàng liền không chút lưu tình châm chọc, sau đó thật mạnh đẩy hắn qua một bên.

"Phu nhân, cô bình tĩnh một chút!"

Tiến tới gần cửa biệt thự, xuyên thấu qua cửa sổ, những gì đang diễn ra bên trong phòng, đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

Lúc này ngửi được mùi rượu trên người Tô Thanh, lại thấy bà chủ nhà mình ở bên trong đứng bật dậy. Bí thư Vương chỉ có thể bày ra bộ dáng không giúp gì được, chỉ có thể duỗi tay ngăn cản.

"Tránh ra!"

Xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, Tô Thanh đã nhìn được tình huống bên trong. Nhìn chằm chằm Tiết Hâm mặc đồ ở nhà đột nhiên đứng bật dậy, lại nhìn chằm chằm nữ chủ đang đứng đối diện với Tiết Hâm, người nọ buột tóc đuôi ngựa, mặc áo thun hoạt hình, còn mang tạp dề hồng nhạt đáng yêu. Không cần ấp ủ cảm xúc, thì nội tâm Tô Thanh đã bùng lên lửa giận.

Tô Thanh đẩy bí thư Vương qua một bên, nổi giận đùng đùng đi vào.

Ngay khi nàng đi tới, rõ ràng mình cái gì cũng chưa làm, rõ ràng cũng không phải tự cô gọi Tiết Hâm về. Nhưng trong lòng Hạ Tình Tình trong biết vì sao lại chột dạ khẩn trương, mà bởi vì chột dạ và khẩn trương, nên cô đứng thẳng tắp. Nhìn chằm chằm Tô Thanh, không nhúc nhích.

"Nàng là Tô Thanh sao?"

Nhìn động tác và ánh mắt của Tiết Hâm cô liền hỏi, hôm nay vừa xuống máy bay, đã bị Tiết mẹ trực tiếp đưa đến đây, trong lòng Hạ Tình Tình trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Lúc cô thấp giọng hỏi han, thì Tô Thanh đang bị bí thư Vương cản lại. Cũng đã đẩy ra cửa biệt thự, sải bước đi vào.

Đi vào trong rồi, không còn gì ngăn cản tầm mắt nữa. Cảm xúc thuộc về nguyên chủ, lúc này tràn ngập trong đầu Tô Thanh.

"Nàng là ai? Trễ như vậy rồi, hai người ở chỗ này làm gì?"

Nguyên chủ biết Hạ Tình Tình, dù Tiết Hâm chưa lần nào nói với nàng về nữ nhân này. Nhưng mà Tiết mẹ có nói qua, người làm Tiết gia cũng nói qua. Những người em trai họ, em gái họ của Tiết Hâm cũng cùng nguyên chủ nói qua. Thậm chí là những người bạn thân của Tiết mẹ, cũng ở trước mặt Tô Thanh cười nói qua. Cho nên lúc này, chân chính nhìn thấy đối phương, Tô Thanh không tự chủ được lớn tiếng hỏi.

"Nàng là ai? Giờ này rồi hai người còn ở đây làm gì

Đến lúc này, sắc mặt Tiết Hâm vẫn như thường ngày. Sắc mặt người này, mặc kệ là cô khẩn trương hay sợ hãi. Thì khí tràng của cô vẫn cường đại như bình thường, gương mặt quý khí 10 phần này, tựa hồ vĩnh viễn đều là thờ ơ và bình tĩnh. Mà lúc này thấy biểu cảm cô như vậy, trong lòng Tô Thanh đã lửa giận đùng đùng, càng cháy càng lớn.

"Nàng là ——"

"Tiết Hâm, tôi hỏi chị, cô ta là ai? Căn nhà này, chính là nhà mà ba nói đi? Nơi này, tôi một lần chưa tới qua, cũng chưa một lần ngủ lại! Bây giờ, Tiết Hâm chị lại mang cô ta đến là có ý gì? Chị không cho tôi đến, lại mang nữ nhân khác tới đây ăn bữa tối dưới ánh nến, Tiết Hâm chị muốn nhục nhã tôi sao?"

Có thể là vì xảm xúc được ấp ủ quá tốt, cho nên bây giờ Tô Thanh, cảm thấy nàng không còn là mình nữa. Nàng lớn như vậy, chưa từng cuồng loạn la hét qua. Trước kia cho dù bị đánh, bị người khinh thường, bị người thúc giục đòi nợ. Cho dù là ủy khuất cách mấy đi nữa, nàng cũng không có mất khống chế như bây giờ. Nhưng mà lúc này, thấy Tiết đại tiểu thư thờ ơ. Nàng không chút nào sợ sệt hét to, giơ tay lên, hung hăng ném túi xách hàng hiệu của mình về phía hai người kia.

"Cô uống rượu?"

Tô Thanh là người rất bình tĩnh, cũng rất hiểu chuyện. Nàng là loại người mặc kệ có bao nhiêu ủy khuất, đều sẽ tự mình chịu đựng. 6 năm qua, Tiết Hâm đã quen nhìn nàng luôn nhẫn nãi, cảm thấy chính mình rất hiểu biết về cô vợ này. Nhưng lúc này, nhìn thấy Tô Thanh điên điên khùng khùng, ném túi xách. Tiết Hâm liền hiểu ra, vì sao nàng lại đột nhiên tới đây, còn mất bình tĩnh như vậy.

"Tôi uống rượu đó rồi sao, có liên quan gì tới chị sao? Chị quản được tôi sao?"

10 mấy vệ sĩ của Tiết Hâm, tính cả bí thư đều đứng ở bên ngoài. Tinh tỷ được Tô Thanh dặn dò ngồi trong xe, giờ phút này cùng vệ sĩ xuống xe. Cũng đứng bên ngoài cửa sổ sát đất, khẩn trương lại bất an nhìn xung quanh.

Tô Thanh không để ý tới bọn họ, chỉ tùy ý nhìn lướt ra bên ngoài một cái. Tô Thanh tiếp tục kêu to, đi tới gần Tiết Hâm và Hạ Tình Tình.

"Tô Thanh, cô bình tĩnh một chút."

Biết Tô Thanh bình thường không phải như vậy, cho nên lúc Tô Thanh đi tới. Tiết Hâm tiến lên một bước, muốn khuyên nhủ, cũng duỗi tay ngăn cản nàng.

Tiết Hâm định bắt lấy Tô Thanh đang hùng hổ, người đầy mùi rượu lại, muốn giải thích một phen thì...

Hạ Tình Tình đứng đối diện cô, vẫn luôn cúi đầu nhẫn nại lại đột nhiên mở miệng: "Nguyên lai cô chính là Tô Thanh vợ A Hâm a? Chào cô, tôi là bạn hồi cấp 3 của A Hâm. Tôi họ Hạ, tên Tình giống cô. Nhưng tôi là Trời Nắng cái kia Tình, mọi người đều gọi tôi là Tình Tình, cô cũng có thể gọi tôi như vậy. Tô tiểu thư, tôi rất vui khi biết cô, tôi là được Tiết lão phu nhân giới thiệu tới là trợ lý cho A Hâm. Tôi chỉ làm trợ lý thôi, chỉ đơn giản giúp đỡ và làm việc, cho nên hy vọng cô không hiểu lầm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngọt