Chương 21: To gan lớn mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Tâm Nguyệt rất nhanh thì phát hiện, trong khi nàng bận rộn hôn sự của mình và Giáo chủ, thì cái người hoạt bát hiếu động hận không thể mỗi ngày chạy ra ngoài nhảy nhót tưng bừng, nay lại cả ngày trốn trong phòng không thấy bóng người đâu.

Nữ đệ tử chạy tới báo cáo với nàng: "Từ khi giáo chủ nhận được giấy và bút mực, liền không cho ta tới gần, ta hoài nghi nàng đang viết mật thư cho đám người còn sót lại của Ma giáo!"

Tiêu Tâm Nguyệt không tỏ ý kiến gì, những vẫn đẩy ra một phần công việc, bớt thời gian tới xem nàng.

Chu Châu Anh đang ghé vào bàn tô tô vẽ vẽ, khóe mắt liếc thấy có người đi vào, nàng lập tức đem giấy viết bản thảo giấu ngay. Bất quá thấy người xuất hiện ở cửa là nữ chủ, nàng liền ngừng lại động tác đang dẹp đồ của mình.

"Thì ra là Thánh Nữ tỷ tỷ a!" Chu Châu Anh nhẹ nhàng thở ra.

"Bằng không ngươi nghĩ là ai?' Tiêu Tâm Nguyệt thấy động tác đang giấu đồ của nàng, lại thấy nàng lần nữa lấy ra thì hơi hơi kinh ngạc, "Giáo chủ đang giấu cái gì đó?"

"Vũ khí bí mật phát tài của ta!" Đối mặt Tiêu Tâm Nguyệt, Chu Châu Anh cũng không giữ lại cái gì.

Khi Tiêu Tâm Nguyệt nghe bốn chữ vũ khí bí mật, chân mày hơi nhướng lên, nhưng cũng không nói thêm cái gì. Nàng dựa sát vào bàn, cầm lấy một bản thảo trong đó lên xem, nàng mới thoải mái: "Đây là vũ khí bí mật gì, có thể làm giáo chủ phát tài?"

Chu Châu Anh tiến tới nên tai nàng nhỏ giọng nói: "Đây là máy may có thể nâng cao hiệu suất may!"

Nói xong, cũng mặc kệ phản ứng của Tiêu Tâm Nguyệt, nói tiếp: "Chính là thứ có thể làm ra sản phẩm tinh tế xinh đẹp, cũng không biết có người thợ tài ba nào có thể làm ra cái máy này không nữa."

"Có." Tiêu Tâm Nguyệt bất thình lình chen vào nói.

"Vậy thì thật sự quá tốt rồi!" Chu Châu Anh cao hứng vỗ tay, giây lát, nàng khiếp sợ mà nhìn Tiêu Tâm Nguyệt, "Thánh Nữ tỷ tỷ nhìn hiểu được kết cấu của máy may? Không đúng, Thánh Nữ tỷ tỷ quen biết người thợ có thể chế tạo ra máy may?"

Tiêu Tâm Nguyệt nhìn nàng, bỗng nhiên cười một cái, gật đầu: "Quen biết."

"Vậy....." Chu Châu Anh xoa xoa tay.

Tiêu Tâm Nguyệt biết tiểu tâm tư của nàng, cười hỏi: "Ta có thể đem người đưa tới, nhưng giáo chủ cho ta chỗ tốt gì?"

Chu Châu Anh không nói hai lời liền đem ba phần lợi chia ra: "Ta cho Thánh Nữ tỷ tỷ ba phần lợi, chúng ta cùng nhau phát tài ngươi thấy thế nào?" Nàng hơi ngừng lại, lại sửa miệng, "Vẫn là năm phần đi, dù sao khi chúng ta thành thân rồi, thì đây là vợ vợ tài sản chung."

"Tài sản chung?"

"Đúng vậy, Thánh Nữ tỷ tỷ là của ta, ta cũng là của Thánh Nữ tỷ tỷ."

Tiêu Tâm Nguyệt khí cười: "Giáo chủ tính kế rất hay."

"Nếu Thánh Nữ tỷ tỷ không vui, chúng ta có thể làm một bản hợp đồng, tài sản của mỗi người trước khi kết hôn, thì của ta vẫn là của ta, của Thánh Nữ tỷ tỷ thì vẫn là của Thánh Nữ tỷ tỷ. Bất quá dựa vào việc ta ra kỹ thuật, Thánh Nữ tỷ tỷ cống hiến tìm người mà xem, vẫn là ta 7 Thánh Nữ tỷ tỷ 3 đi."

Tiêu Tâm Nguyệt vừa thấy bực mình vừa thấy buồn cười, đưa lại bản thảo cho nàng: "Tùy ngươi."

"Vậy khi nào Thánh Nữ tỷ tỷ tìm người? Nếu có thể làm ra được máy may trước khi chúng ta thành thân, ta liền có một cái máy may làm của hồi môn!"

Tưởng tượng của Chu Châu Anh rất đẹp. Nàng chính là mang theo phú khả địch quốc của hồi môn xuất giá, -- tuy là chuyện của tương lai. -- nhưng ai dám lấy chuyện lễ hỏi ra nói chứ?!

Tiêu Tâm Nguyệt không xác định ngày, chỉ nói: "Ngươi đem bản vẽ họa tốt, ta để người giúp ngươi chế tạo ra."

Chu Châu Anh hít sâu một hơi, lời nói thấm thía hỏi: "Ta có tin tưởng Thánh Nữ tỷ tỷ không?"

Tiêu Tâm Nguyệt hiểu ý của nàng, liếc nàng một cái, nói: "Ngươi có thể không tin tưởng ta."

"Không, cần thiết tín nhiệm a." Chu Châu Anh cuối cùng vẫn đem bản vẽ, còn có một ít kỹ xảo tỉ mỉ đều giao hết cho Tiêu Tâm Nguyệt.

Tiêu Tâm Nguyệt cầm theo bản vẽ đi ra ngoài, quay đầu lại thì thấy giáo chủ đang nằm nghiêng ở trên ghế mỹ tư tư nghĩ tới cuộc sống giàu có sau này của mình, khóe miệng nàng hơi hơi giơ lên, giây lát sau, cảm xúc đang hạ xuống bỗng nảy lên trong lòng.

Ra ngoài sân, nàng đối với không khí nói câu: "Đi Vân Khê Các, để người đưa máy may tới đây."

"Vâng." Dưới bóng cây có một thanh âm đáp lại, "Chỉ là vì sao không trực tiếp nói với nàng, Vân Khê Các đã có máy bay?"

"Đầu tiên là nguyệt sự bố, sau là quần mùa thu, nếu ta nói với nàng, Vân Khê Các đã có máy bay, chỉ sợ sẽ đã kích lòng tự tin của nàng. Mấy thứ nàng vốn là của nàng, cứ để cho nàng cao hứng đi!"

Tiêu Tâm Nguyệt ngừng lại, rồi nói tiếp: "Huống hồ nàng gần nhất tìm được chuyện để làm, an phận rất nhiều. Ở thời điểm mấu chốt như vậy, giảm bớt số lần nàng đi ra ngoài, đối với kế hoạch của ta cũng được suông sẻ hơn."

"Ta lập tức đi Vân Khê Các."

"Không cần đi liền, việc này cứ từ từ không nên gấp, đưa máy may tới quá nhanh, nàng sẽ sinh nghi. Đợi thêm dăm ba bữa nữa hả đưa tới."

"Vâng."
.......

Chu Châu Anh đưa bản vẽ cho Tiêu Tâm Nguyệt xong, trong lòng vẫn có chút thấp thỏm. Không phải vì nàng không tin Tiêu Tâm Nguyệt, lo lắng nàng sẽ đoạt thành quả của mình, mà là lo lắng vạn nhất nàng làm ra máy may rồi, phải làm sao mới có thể bảo đảm kỹ thuật của mình không bị đánh cắp đây?

Nàng một người lắp ráp máy may là không được, phải tìm thêm người hỗ trợ mới được. Nhưng nàng phải làm sao bảo đảm sẽ không có người sau khi học được cách lắp ráp rồi, sẽ không đem cách làm này bán cho người khác?

Phải biết rằng thời đại này không có pháp luật đứng ra bảo vệ tài sản của bản thân, nếu bị người cắp đi thành quả rồi, nàng tìm ai bắt đền đây?

Cho nên thời đại này, có địa vị có thủ đoạn hoặc hợp tác với người có thế lực, đó là điều cần thiết lúc này. Ví dụ như nàng và Tiêu Tâm Nguyệt hợp tác rồi, nếu bắt gặp được người bán máy may lậu, thì Mạch Sơn phái có thể áp dụng thực lực của mình, làm kẻ cắp thành quả kia của nàng không có trái ngon mà ăn!

Sau khi hạ quyết tâm, nàng đem tâm thả lại bụng.

Ban đêm, Tiêu Tâm Nguyệt trở về cùng nàng ăn tối, nàng liền nhân cơ hội đưa ra lời hợp tác.

Tiêu Tâm Nguyệt hỏi: "Không phải buổi ngày đã thương lượng tốt rồi sao, sao bây giờ lại nói chuyện hợp tác?"

Chu Châu Anh nói: "Buổi sáng thương lượng là về kỹ thuật, bây giờ là phương diện hoạt động. Hoạt động chính là....."

"Marketing và thị trường." Tiêu Tâm Nguyệt nhàn nhạt nói.

Chu Châu Anh khiếp sợ: "Thánh Nữ tỷ tỷ biết?!"

"Biết, biết."

Chu Châu Anh nghĩ thầm, tác giả là dạng thiên tài gì a, nhìn xem mặt tri thức của nữa chủ đi, nếu nói nữ chủ xuyên thư qua cũng sẽ có người tin a!

Năng lực tiếp thu của nàng cũng rất mạnh, lập tức nói: "Nếu Thánh Nữ tỷ tỷ biết, vậy thì dễ làm rồi! Chúng ta hợp tác, chia đôi tiền, dù sao kỹ thuật quan trọng nhất, cho nên ta chiếm một nửa, còn một nửa, là tiền công của Thánh Nữ tỷ tỷ đã xuất lực."

Tiêu Tâm Nguyệt nói: "Ta không hợp tác với ngươi."

"A......" Chu Châu Anh biểu tình suy sụp.

Cũng phải thôi, nàng bây giờ là tù nhân ăn của người ta uống của người ta, Tiêu Tâm Nguyệt không đem thành quả của nàng chiếm làm của riêng là đã rất có lương tâm rồi, sao nàng có thể hy vọng xa vời mà mượn thế lực của nàng ấy tới bảo vệ quyền lợi của mình đâu!

Nàng mặt ủ mày ê làm trong lòng Tiêu Tâm Nguyệt nhói một cái, như có cái gì đó chặn ở cổ họng, nửa vời.

Không muốn nhìn thấy biểu tình này của nàng nữa, Tiêu Tâm Nguyệt lại nói: "Mạch Sơn phái cũng không có kinh doanh cái này, đối tượng tốt nhất mà ngươi nên hợp tác không phải Mạch Sơn phái, mà là Vân Khê Các."

Nháy mắt Chu Châu Anh lấy lại tinh thần: "Vân Khê Các? Đúng rồi nga!"

Tuy rằng nàng không biết Vân Khê Các là nơi như thế nào, nhưng từ nàng ăn, mặc, ở, đi lại đều dính dáng tới Vân Khê Các, Vân Khê Các là một cửa hàng cao cấp, hơn nữa còn là từ một cửa hàng nhỏ phát triển lớn mạnh đến nhãn hiệu lớn.

Một cửa hàng có nhãn hiệu lớn như vậy, có bán đủ loại đồ dùng trong sinh hoạt, bình thường sinh ý hẳn là không tệ. Từ lời nữ đệ tử đánh giá sản phẩm của Vân Khê Các mà nói, Vân Khê Các ở phương diện này danh tiếng cũng rất tốt đi.

Nếu may áo, thì hẳn Vân Khê Các ở phương diện may mặc này đứng nhất, vậy Vân Khê Các nên hiểu được giá trị của máy may, cũng biết nên lợi dụng máy may như thế nào, nhanh chóng chiếm được vị trí đứng đầu ở thị trường may mặc!

Bất quá, nàng làm sao liên hệ được với Vân Khê Các?

Nàng lại đem chủ ý đặt lên người Tiêu Tâm Nguyệt, không ăn cơm nữa, nàng buông đũa chạy tới sau lưng Tiêu Tâm Nguyệt giúp nàng mát xa bóp vao, ngữ khí kiều mềm: "Thánh Nữ tỷ tỷ, ngài kiến thức rộng rãi, quen biết rất nhiều người, không biết trong vòng bằng hữu của ngài, có chưởng quầy Vân Khê Các hay không?"

Khóe miệng Tiêu Tâm Nguyệt cong lên: "Có, ta thậm chí còn quen biết với các chủ Vân Khê Các."

Chu Châu Anh mát xa càng thêm dụng tâm: "Vậy, không biết Thánh Nữ tỷ tỷ có thể hẹn người ra gặp mặt dùm được không?"

"Hẹn người ra giúp ngươi, đối với ta có chỗ tốt gì?"

"Không phải ta cho ngươi ba phần lợi nhuận sao, nếu ta và Vân Khê Các hợp tác thành công, ngươi cũng có thể thu lợi mà phải không?"

"Ta cũng không để ý chút tiền ấy."

Chu Châu Anh ngửi được mùi Versailles. Nàng cảm khái: "Thánh Nữ tỷ tỷ ngươi là hán tử no không biết hán tử đói chúng ta, ngươi là Mạch Sơn phái Thánh Nữ, cơm áo không lo, nhưng ta không phải vậy a, ta là giáo chủ giả, chi phí ăn uống này nọ toàn dựa vào Mạch Sơn phái. Nếu một ngày kia ly hôn, ta đây mình không rời đi, không xu dính túi, lưu lạc đầu đường xó chợ."

Nói xong lời này, nàng cảm nhận được không khí xung quanh đều giảm xuống nhanh chóng, cúi đầu xuống, liền thấy Tiêu Tâm Nguyệt lạnh lùng nhìn nàng: "Chúng ta còn chưa thành thân ngươi đã muốn ly hôn?"

Giáo chủ bị ánh mắt của nàng dọa sợ tới mức là gan run rẩy, ánh mắt cũng né tránh: "Cái đó, ta không muốn ly hôn, nhưng mọi việc đều có ngoài ý muốn, vạn nhất ngày nào đó ngươi không cần ta, đem ta đá bay...... Ta phải có tiền, có tiền mới có cảm giác an toàn."

Tiêu Tâm Nguyệt đột nhiên đứng dậy, xoay người nắm lấy tay giáo chủ, một cái tay khác thì ôm eo nàng, đem nàng gắt gao giao cầm trong lòng của mình.

Biểu tình nàng lộ ra không vui, nói: "Ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi phải trả cho ta chút gì đó."

"Trả, trả cái gì?" Giáo chủ thấp thỏm nhìn nàng.

Tiêu Tâm Nguyệt nhấp môi.

Ánh mắt giáo chủ ở trên môi nàng lướt qua một cái, bỗng nhiên não nhớ tới mộng xuân đã sớm bị nàng quên không còn gì, sau đó nàng cũng không mình từ đâu lấy ra can đảm, lén lút lại gần Tiêu Tâm Nguyệt, sau đó ở trên môi nàng, hôn một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro