Chương 3: Chị cộm tôi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sách cổ quý như vậy, cũng quá nhẹ đi?

Cố Vân Tịch lật tới lật lui mấy quyển, có rất nhiều sách giống nhau, mà chỉ toàn là vỏ rỗng, trong đó nhất định có miêu nị, trong lúc Cố Vân Tịch đang suy nghĩ, hệ thống nhắc nhở nàng: “Nhắc nhở ấm áp, 20 phút nữa Lục Tân Vũ sẽ có mặt ở dưới lầu.”

Cố Vân Tịch giật mình một cái, không xong, trước tiên cần không đọc sách.

Cố Vân Tịch quá khẩn trương, giơ tay làm nghiêng một cái khung ảnh, nàng đặt ảnh chụp, “Là góc độ này sao?”

“…… Sang bên phải một chút.” Hệ thống có cảm giác, bản thân nó giống như đang nói chuyện với con nhà địa chủ, ngu ngốc chỉ biết gây họa.

Trong ảnh chụp, Lục Tân Vũ mặc đồ hóa trang, trên mặt bôi đủ mọi màu sắc, mà bên cạnh cô cũng đứng một cô nương ăn mặc y hệt, nhếch miệng cười đến vui vẻ, còn có hai cái má lúm đồng tiền nho nhỏ.

Cố Vân Tịch không lật xem sách, mà xem trong ngăn kéo của Lục Tân Vũ, bên trong có rất nhiều đồ vật nàng không quen biết, tận cùng bên trong có một cái hộp tinh xảo, chứa một khối vuông mỏng màu đen, thoạt nhìn như là hộp đựng con chip.

Cố Vân Tịch sợ lấy đi toàn bộ sẽ bị phát hiện, chọn trong đó một cái lấy về nghiên cứu, bên trong có thể cất giấu chứng cứ.

Cố Vân Tịch sau khi xuống lầu vỗ vỗ quần áo của mình, mùi hương giống như còn thoang thoảng, “Hệ thống, tiệm thuốc gần nhât ở đâu?”

“Cô muốn mua thuốc ức chế?”

“Ân, đừng tìm nhà thuốc lớn, vừa vừa là được, vì tiền cái gì cũng có thể làm.”

“……”

Cố Vân Tịch dựa theo hệ thống chỉ thị, bảy cong tám quải rốt cuộc tìm được một cái tiệm thuốc cũ nát, nam bác sĩ híp mắt biểu tình say mê.

“Xin chào, tôi muốn nhờ anh giúp một chút.” Cố Vân Tịch không dám lộ ra, nàng tiếp cận, nam bác sĩ hít sâu nói: “Hóa ra là do hương vị trên người cô.”

Cố Vân Tịch không phát hiện hương vị của nàng thực nồng nặc, “Tôi muốn mua thuốc ức chế.”

Nam bác sĩ với đôi mắt kính dày cộm đang đánh giá Cố Vân Tịch, lập tức cảnh giác nói: “Tuy rằng tin tức tố của cô thực mỹ vị, nhưng tôi phải nhắc nhở cô, lén mua bán thuốc ức chế là phạm pháp.”

Hấp dẫn.

“Chỉ cần anh có, tôi ra giá cao mua, chỉ cần anh đưa thuốc tôi sẽ đi ngay, tôi sẽ không tiết lộ ra bên ngoài.” Cố Vân Tịch hạ giọng để sát vào nói, nam bác sĩ làm Beta khó có thể ngửi được mỹ vị như thế, tham lam mà hít sâu vài hơi: “ Nếu cô đồng ý điều kiện, để tôi ôm cô một chút, tôi có thể bán cho cô.”

“Tôi ghi âm, anh không bán cho tôi, sau khi tôi đi liền tố cáo anh.” Cố Vân Tịch muốn đấm chết hắn, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.

“……” Nam bác sĩ gục đầu, thất bại: “Chưa thấy qua người không biết xấu hổ như cô.”

Ninh Nhẫm Nhiễm may mắn lần thứ hai bị “Khích lệ” không biết xấu hổ, nàng nhớ tới Lục Tiêu Hạ, đêm nay còn phải tham gia vũ hội, nàng muốn trang điểm thành cái gì?

Hệ thống: “Cô cũng thật liều mạng.” Sắp gặp phải kỳ hưng phấn còn muốn đi ra ngoài chơi.

Sau khi tiêm vào thuốc ức chế, hiệu quả lộ rõ, Cố Vân Tịch  thần thanh khí sảng, đi đường bước đi nhẹ nhàng rất nhiều.

1 vạn nguyên một bình nhỏ, xác thật là giá cao.

“Thuốc ức chế có thể ức chế kỳ hưng phấn, nhưng cô cũng không cần đắc ý vênh váo, tận lực ở nhà.” Nam bác sĩ rất tri kỷ, “Alpha cường đại vẫn là rất lợi hại.”

Cố Vân Tịch gọi xe về nhà Ninh Nhẫm Nhiễm, trên đường thu được tin nhắn của Lục Tân Vũ: Bảo bối, em đi đâu?

Ninh Nhẫm Nhiễm: Em về nhà, trong thời gian ngắn chị đừng tìm em, em có điểm mệt.

Lục Tiêu Hạ nói, Cố Vân Tịch nghe hiểu được,  trong giới giải trí song Lục người cầm quyền, Lục Tiêu Hạ quyền lực lớn hơn nữa.

Mục đích của Ninh Nhẫm Nhiễm vốn dĩ chính là vì tiếp cận Lục Tiêu Hạ, hiện tại cũng coi như đạt tới mục đích, khiến cho Lục Tiêu Hạ chú ý.

Chỉ là đối với việc xử lý đại lão, Cố Vân Tịch cũng không thể quá lãnh đạm, bổ sung nói: Chờ em khỏe lại, chúng ta rồi nói sau, chị cũng nghỉ ngơi sớm một chút.

Cố Vân Tịch tinh thần căng chặt suốt đường đi, về nhà tắm rửa xong liền ngủ, một giấc ngủ tới trời tối, cho đến khi chuông cửa vang lên.

Cố Vân Tịch đánh giá người xa lạ, nhưng chủ yếu càng nhiều chú ý thùng giấy bên cạnh cô.

“Xin chào, tôi là trợ ký của Lục tỷ, Thiều Trà.” Thiều trà không quên quan sát hoằng nhan họa thủy trong truyền thuyết.

Ninh Nhẫm Nhiễm xác thật sinh ra liền xinh đẹp, so với Lục Tiêu Hạ cao lãnh khí phách, Ninh Nhẫm Nhiễm ôn như giống như làn nước, mặt mày lưu chuyển, thập phần câu người, mà đuôi lông mày hơi hơi nhếch lên, càng thêm một phần mị ý.

Thiều trà nói chuyện ôn nhu lại rất nhiều, “Đây là đồ quá trang Halloween đêm nay, trước khi vào trong buổi lễ cô cần thay nó mới có thể vào được.” Ninh Nhẫm Nhiễm không thể làm người ta chán ghét được, thậm chí bộ dáng nhu nhược đáng thương kia lại khiến người ta muốn bảo hộ nàng, vì thế Thiều Trà lại tri kỷ mà nói: “Tất cả thông tin cần thiết về vũ hội đều ở trong hộp quà, có gì không hiểu, bất kể lúc nào cũng có thể hỏi tôi.” Thiều trà còn đưa ra phương thức liên hệ của bản thân.

Cố Vân Tịch toàn bộ quá trình không nói chuyện, sau khi kết thúc thì nói lời cảm ơn: “Cảm ơn cô, Thiều Trà.” Thiều Trà nghe được trái tim nhảy lên, Lục Tiêu Hạ giọng nói là lãnh khốc, Ninh Nhẫm Nhiễm âm thanh là ngọt ngào, nghe tới nhu nhuyễn thoải mái, “Không có việc gì, tôi đi trước.”

Thiều Trà xuống lầu, đi đường còn choáng váng, Ninh Nhẫm Nhiễm một chút cũng không giống trên hot search miêu tả khiến người ta chán ghét như vậy, không thể ngửi được mùi hương thoang thoảng tối hôm qua, Thiều Trà tiếc hận.

Cố Vân Tịch lần đầu tham gia vũ hội Halloween, ở thế giới cũ Lâm Vãn Chi nói nàng đã lớn còn ham chơi, cũng không cho nàng đi.

Cố Vân Tịch hưng phấn mà xé mở đóng gói, nàng thật thắc mắc quần áo như thế nào mà có thể sử dụng hộp quà lớn như vậy, chờ lấy ra được đôi cánh to lớn, nàng như suy tư gì, “Lục Tiêu Hạ biết xem bói sao, còn chọn nàng thích nhất là cánh thiên sứ.”

Cố Vân Tịch ở nhà thử đồ, nhìn tới nhìn lui đều cảm thấy mình quá soái, đêm nay nàng nhất định là trung tâm của vũ hội!

Halloween địa điểm là ở khách sạn lớn, Cố Vân Tịch không xa lạ, là Kỳ Hạ Xích khách sạn của Lục thị tập đoàn, 520 là phòng chuyên dụng của Lục Tân Vũ.

Cố Vân Tịch dựa vào ký ức lục lọi trong ngăn tủ, Ninh Nhẫm Nhiễm trong tay quả nhiên có giữ chìa khóa phòng 520.

Cố Vân Tịch trước tiên đi phòng 520 thay quần áo, thay xong còn có thời gian nghỉ ngơi, dự định cùng hệ thống tâm sự.

“Không biết Lục Tiêu Hạ đêm nay xuyên cái gì.” Cố Vân Tịch kinh ngạc phát hiện Lục Tiêu Hạ thành thục đoan trang, mỗi khi mặt nàng nghiêm túc lên đúng thật là không giấu được uy nghiêm, “Tưởng tượng như vậy, cô ấy cùng Vãn Chi có điểm giống.” vị hôn thể của Cố Vân Tịch là tình nhân trong mộng của không ít người, duy nhất khác nhau đó là thuộc tính.

Hệ thống căn bản không có phản ứng lời nói của Cố Vân Tịch, nàng lầm bầm lầu bầu không thú vị mà nhìn xem thời gian, “Tôi muốn đi xuống.”

Trước cửa đứng hai vị mặt quỷ tiếp khách, hai người động tác nhất trí mà nhìn chằm chằm Cố Vân Tịch, lại nhìn nhìn lẫn nhau, mở ra cửa lớn.

Cố Vân Tịch sau khi tiến vào đại khái biết được tại sao ở cửa hai vị kia lại dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng, bởi vì chủ đề của vũ hội Halloween là ma cà rồng đi săn, toàn bộ trong đại sảnh đều là bầu không khí đen nghìn nghịt.

Ánh đèn tối sẽ hiện ngẫu nhiên lên rồi vụt tắt cực nhanh, quỷ hút máu hàm răng sắc bén lóe sáng, Cố Vân Tịch cảm thấy cổ hơi lạnh, nàng sờ sờ vào tuyến thể đã chịu kinh hách.

Phối hợp với chủ đề ma cà rồng đi săn, còn có đủ loại thỏ nữ lang làm con mồi, trang phục bất đồng, nhưng cơ bản hoá trang đều là đáng yêu manh manh.

Cố Vân Tịch híp mắt, Alpha đều hoá trang là quỷ hút máu, Omega đều hoá trang là thỏ nữ lang, Lục Tiêu Hạ có hiềm nghi kỳ thị Omega là rất lớn!

[Editor: wattpad @chamcham2002/Chambobo.]

Cố Vân Tịch rầu thúi ruột, toàn bộ đại sảnh chỉ có nàng ăn mặc khác người, càng làm cho nàng tức giận chính là, bố cục của vũ hội làm nàng cảm thấy rất không an toàn, vì để dễ dàng uống rượu, khoảng cách không bao xa liền có quầy bar, trên đó bày đủ loại điểm tâm trái cây cùng rượu mạnh.

Cánh của nàng tuy rằng rất đẹp, thậm chí có thể vỗ…… Nhưng là! Cánh không thể thu hồi được, cho nên mỗi lần nàng đi đều sẽ đụng trúng người khác.

Đụng đến người ta còn không nói, đụng đến chén rượu mới tức, Cố Vân Tịch cuối cùng nhịn không được bùng nổ, “Tôi cảm giác bản thân chính là một con ngốc.”

“Ân.” Hệ thống phụ họa.

“Lục Tiêu Hạ chơi tôi!” Cố Vân Tịch ủy khuất, nàng còn không có nghĩ nhiều đến như vậy.

“A.” Hệ thống còn đang cười nhạo nàng, Cố Vân Tịch buổi tối tới không có ăn cái gì, sợ lại đụng trúng người khác, nàng tránh ở một góc ăn điểm tâm.

“Điểm tâm này chỉ to bằng móng tay như vậy, cũng quá nhỏ đi!” Cố Vân Tịch muốn đổi sang chỗ khác kiếm ăn, nào ngờ được chưa đi xa liền thấy một con quỷ hút màu đang đè một con thỏ nữ lang!

Cố Vân Tịch kinh hãi, “Hệ thống, các nàng là đang đánh dấu sao?” Cố Vân Tịch theo bản năng giơ tay sờ tuyến thể của bản thân, không biết phải do kinh hách ban nãy hay không, tuyến thể đã có dấu hiệu thức tỉnh, trở nên nhu nhuyễn.

Cố Vân Tịch dựa vào tường từng bước từng bước đi về phía trước, rất sợ đột nhiên có một con quỷ hút máu nào nhảy ra đánh dấu nàng, mãi đi cho đến trong góc đều không có nguy hiểm.

Cố Vân Tịch thở phào nhẹ nhõm, bàn bên này tuy nhỏ mà lại có vỏ như vậy, là nàng thích ăn thịt thịt!

Cố Vân Tịch xoay người vừa định ăn uống thỏa thích thì bị bắt lại, cánh tay bị nắm chặt giơ lên cao, Cố Vân Tịch kinh hãi mà giãy giụa lại không thể trốn thoát được.

Âm nhạc mở rất lớn, Cố Vân Tịch kêu to cỡ nào cũng không có ai nghe thấy được, người ở phía sau lại đến gần, Cố Vân Tịch cảm nhận được cường đại áp lực, còn có một mùi hương nhàn nhạt, hình như là giống trong sách miêu tả đỉnh cấp sức mạnh tin tức tố —— xạ hương.

Cố Vân Tịch mãnh liệt giãy giụa, ngay lúc đối phương tiếp cập bỗng nhiên nắm chặt tay người ta hung hăng cắn mạnh xuống, thừa dịp tay đối phương rút về, Cố Vân Tịch xoay người liền chạy.

Một đường kinh hoảng, vừa chạy vừa đụng trúng người khác còn làm đổ rượu của họ... Quá thảm!

"Xoảng, rầm..." còn có tiếng mắng người bị âm nhạc che lấp đi.

“Chim ngốc!” Âm thanh đuổi theo phía sau đột nhiên dừng lại, người nọ vừa cất tiếng, toàn bộ đại sảnh đều có thể nghe thấy.

“Chị mới là chim ngốc, tôi là thiên sứ!” Cố Vân Tịch quá tức giận, xoay người lại hung ba ba gầm nhẹ xong tiếp tục chạy, nàng nghe thấy hệ thống phụt lên bật cười, hung hăng cắn răng rằng từng chữ: “Cười cái đầu cô!”

Cố Vân Tịch không biết có phải do quá khẩn trương hay không, một đường chạy trốn, chân càng ngày càng nhuyễn.

Cố Vân Tịch hô hấp kịch liệt, ngoại trừ xạ hương còn lưu lại, nàng còn ngửi được hoa tường vi thật nồng đậm.

Chết tiệt, tuyến thể của nàng bị dọa đến mất không chế sao? Cố Vân Tịch có thể cảm giác được tuyến thể bắt đầu hưng phấn.

“12 giờ đêm nay, sẽ tuyên bố trí mạng mấu chốt từ ngữ.” Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên, Cố Vân Tịch trong lòng càng sợ hãi, lần này nàng còn phải gặp xui xẻo gì nữa?

“Mất đi hiệu lực.” Hệ thống rất bình tĩnh mà tuyên bố, giống như người trước mắt không phải là kí chủ của cô. (đọc tới đây thấy vừa thương vừa hài =))

Mất đi hiệu lực? Cái gì mất đi hiệu lực? Cố Vân Tịch suy nghĩ nát óc cuối cùng phát hiện ra có chỗ nào không đúng lắm, “Thuốc ức chế mất đi hiệu lực? Này cũng nhanh đi!”

Cố Vân Tịch muốn gào khóc, nàng là gom hết trên đời này xui xẻ vào bản thân sao? Gặp phải ngu ngốc hệ thống, còn muốn ôm hận làm Omega, thật vất vả mua được một viên thuốc ức chế, vẫn là giả?!

Cố Vân Tịch trong lòng run sợ, ý muốn đào tẩu ngay lập tức nảy lên trong đầu, lỡ như đi đến nửa đường đột nhiên hưng phấn, nàng chết dễ coi một chút còn khó thực hiện được.

Cố Vân Tịch loạng choạng cố gắng đến được phòng 520, đổi xong quần áo cả người nàng hoàn toàn mất đi sức lực, kỳ hưng phấn nàng có cảm giác nó đang chơi nàng, nếu mà nó nói chuyện được, đại khái là: Lúc trước không phải cô muốn áp chế tôi sao? Bây giờ tôi ngốc đầu lên được càng hung hăng cho cô xem!

Cố Vân Tịch nhớ đến lúc trước vị hôn thê của mình vào kỳ hưng phấn, nàng đã từng không hiểu được cảm giác không thể khống chế bản thân chỉ cần thoải mái, bây giờ có thể hiểu được rồi, quá cay đắng!

Tuyến thể của nàng bắt đầu mở ra từng chút một, từ cổ bắt đầu xuống phía dưới…… Cố Vân Tịch trong đầu lý trí đã offline, chỉ có thể dùng một phần trí nhớ để phẫn nộ, nam bác sĩ đáng ghét, ngang nhiên dám bán giả thuốc ức chế.

“Khó trách hắn còn hảo tâm nhắc nhở cô không cần đi lung tung.” Hệ thống còn ung dung chăm dầu vào lửa, Cố Vân Tịch đã không có tinh lực đi so đo với hệ thống, tất cả cảm xúc đều đang ồn ào náo loạn.

Nàng giống như điên rồi.

Không có thuốc chữa.

Trong phòng đều là hương vị của nàng, người mẫn cảm có thể cảm giác được, ngoại trừ mùi hương của nàng ra, còn có cây thuốc lá càng ngày càng nồng đậm lên, “Chết thật, Lục Tân Vũ tới!” Cố Vân Tịch nhớ rõ, tin tức tố của Lục Tân Vũ là nicotin.

[Editor: đó là lý do mà chị không có được tôi đó Lục Tân Vũ =))].

Ninh Nhẫm Nhiễm có lẽ thật sự không thích Lục Tân Vũ, cho nên kỳ hưng phấn từ trước đến nay đều là có chuẩn bị trước.

Lục Tân Vũ vẫn luôn không chiếm được Ninh Nhẫm Nhiễm, hôm nay ở khách sạn ngửi được mùi hoa của cây tường vi, cả người cô nhiệt huyết sôi trào, tin tức tố phóng thích cũng mãnh liệt hơn trước kia rất nhiều.

Đáng buồn nhất là, Cố Vân Tịch bây giờ muốn tự sát cũng không có sức lực, toàn thân nhuyễn, nàng cảm giác bản thân giống như là tuyết đọng lại đang dần bị tan chảy.

Cố Vân Tịch muốn trốn vào trong phòng tắm khóa trái cửa lại, đáng tiếc do quá sợ hãi mà hai chân run rẩy không có sức lực đi đến phòng ngủ, ngay lúc cả người nàng ngã trên mặt đất, cửa mở.

Một mùi hương nồng nặc cây thuốc lá của Alpha cường thế xâm lược vào trong phòng, Cố Vân Tịch thầm nghĩ, xong rồi xong rồi, Lục Tân Vũ mà bắt được nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng.

Cố Vân Tịch cực lực khống chế, còn một chỗ tuyến thể cuối cùng không có mở ra, nhưng dù vậy cũng sớm đã thức tỉnh mà hưng phấn.

“Bảo bối nhi ~” Lục Tân Vũ thậm chí không cho nàng cơ hội phản ứng, vọt nhanh tới chỗ nàng, Cố Vân Tịch ngăn cản không được, cố hết sức mà quay đầu sáng chỗ khác, nỉ non nói: “Không cần ~”

Cố Vân Tịch ngoài miệng cự tuyệt, nhưng thân thể căn bản không nghe nàng, Cố Vân Tịch dưới tình thế cấp bách nước mắt chảy xuống, tầm mắt bị nhòe đi mơ hồ nhìn thấy sắc mặt Lục Tân Vũ thương tiếc, “Nhẫm Nhiễm~ rất khó chịu có phải hay không ~” Lục Tân Vũ cuối cùng cũng có thể chờ được đến lúc Ninh Nhẫm Nhiễm chủ động mở ra tuyến thể, tuyến thể của cô cũng không khá hơn là bao, đã bành trướng không chịu nổi, “Bảo bối ~ thực mau liền sẽ thoải mái ~”

Không, không cần, Cố Vân Tịch phát hiện, Ninh Nhẫm Nhiễm là từ trong xương cốt kháng cự Lục Tân Vũ.

Cố Vân Tịch còn sót một chút lý trí cố hết sức lực đẩy ra Lục Tân Vũ, Lục Tân Vũ đang sốt ruột lại sợ làm nàng bị thương, cô không có tức giận, hống nói: “Bảo bối ~ ngoan một chút ~ chị không muốn làm em đau~”

Cố Vân Tịch muốn bò đi, lại bị Lục Tân Vũ từ phía sau ôm lấy, nàng xem như biết được cảm giác được tuyệt vọng là như thế nào.

Trong đầu nàng hiện lên màn ảnh là《 đông thành tây tựu 》 Âu Dương phong không bò được bao xa đã bị Hồng Thất Công võ công siêu cường lại một lòng muốt chết túm trở về bên người, “Không muốn!” Cố Vân Tịch kêu lên được rất nhỏ, chỉ cần còn một chút sức lực, nàng đều không muốn từ bỏ.

Lục Tân Vũ có lẽ là thật thích Ninh Nhẫm Nhiễm, nóng vội cũng biết hống nàng, trong lúc hai người lôi kéo, Cố Vân Tịch ngửi được hương vị quen thuộc.

Nhàn nhạt xạ hương càng ngày càng nùng, cùng với tiếng hít thở như sóng cuộn biển gần mà chui vào toàn bộ trong phòng. Cố Vân Tịch vô lực quay đầu lại, lại cảm giác được cả người bị ôm lên, Lục Tân Vũ không cam lòng buông tay như vậy, cô túm chặt nàng quăng ngã lên giường.

Lục Tân Vũ không kịp nói chuyện, cổ bị Lục Tiêu Hạ nắm chặt, răng rắc một tiếng Lục Tân Vũ liền ngã xuống, Cố Vân Tịch xem còn cảm thấy cổ nhoi nhói, cả người bị dọa choáng váng.

Nicotin trong một khoảnh khắc bị xạ hương cắn nuốt, Lục Tiêu Hạ cởi ra áo khoác trùm lên người Cố Vân Tịch, không đợi nàng phản ứng liền bế lên đi ra ngoài.

“Chị muốn mang tôi đi đâu?” Cố Vân Tịch có thể cảm giác được, chỗ tuyến thể cuối cùng đang bắt đầu mở ra, cả người nàng mặt đỏ tim đập, căn bản không dám nhìn Lục Tiêu Hạ.

Cố Vân Tịch không biết phải do kỳ hưng phấn hay không, giờ phút này trong mắt nàng Lục Tiêu Hạ chính là soái nhất từ trước đến giờ, nội tâm nàng nhịn không được muốn thần phục, nhưng trong lòng vẫn còn sót lại một chút lý trí mà đấu tranh, nàng nhớ lại vị hôn thể ở thế giới của mình, nàng nhớ bản thân dù gì cũng đã từng là Alpha (chết tới nơi còn cao thượng =)), đối với việc bị đánh dấu, đầu nàng xoay chuyển, trong lòng có sợ hãi. Lục Tiêu Hạ tiến độ giá trị tình yêu đều là 0,  chứng minh cô đối với nàng không có cảm tình, Cố Vân Tịch trong lòng không biết như thế nào, lại cảm thấy hụt hẫng.

“Tôi phải về nhà.” Cố vân tịch giãy giụa, Lục Tiêu Hạ nhấp môi, mày kiếm nhíu chặt, áp lực nói: “Đừng nhúc nhích.” Thanh lãnh mà trong suốt, âm thanh giống như là nước suối mát lạnh giữa ngày hè, làm Cố Vân Tịch nhịn không được muốn hòa tan vào trong đó.

Thiều Trà lái xe, Lục Tiêu Hạ toàn bộ quá trình đều ôm Cố Vân Tịch, ôm đến gắt gao, “Nhanh lên!” Lục Tiêu Hạ mệnh lệnh.

Cố Vân Tịch nằm không an phận, Lục Tiêu Hạ dường như rất gian nan mà thở dốc, cắn răng nói: “Em có thể ngồi yên một chút được hay không?”

Cố Vân Tịch rất muốn nằm yên, nhưng eo ở phía sau thật không thoải mái, “Chị cộm tôi, có thể lấy đi……” Cố Vân Tịch dùng tay sờ lung tung, đã sờ cái gì, nàng lập tức ý thức được.

Cộm nàng, là tuyến thể đã bành trướng của Lục Tiêu Hạ, Cố Vân Tịch không dám lại hé miệng.

Hệ thống, cầu xin cô đem tôi hỏa táng ngay tại chỗ đi, dù sao đêm nay khó có sống được.

Cố Vân Tịch trước khi chết muốn phun tào: Này là tuyến thể của người bình thường sao? Cái lều dựng lên cũng không thể to khoa trương đến như vậy!

___________________________________

"Thiều Trà, về nhà!"

Mùi ngon mùi ngon.

Chương sau........há há.

Một chương quá dài đọc là đã liền.

Cầu bình chọn cầu bình luận cầu theo dõi.

Từ 8 bình chọn mình sẽ đăng chương tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro