Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thân thể ma sát với ga giường mềm mại, mang đến cảm giác dễ chịu làm người ta không muốn đứng lên. Mở mắt ra, Âu Á Viên liền thấy được dung nhan quen thuộc phóng đại trước mắt, còn có khí tức an bình mắt thường cũng có thể nhìn thấy trên người cô. Nàng cong lên khóe môi, khẽ cử động cơ thể đang bị Đan Cẩn Tuyền ôm. Thấy nàng có động tĩnh, cô không buông tay, ngược lại còn ôm nàng chặt hơn

"Ngươi tỉnh rồi?" Đối với tính cảnh giác cực cao của Đan Cẩn Tuyền mà nói, chỉ cần một cử động nhỏ cũng có thể làm cô tỉnh lại. Thấy người trong lòng không yên cựa quậy, cô nhẹ nhàng vỗ lưng Âu Á Viên, cảm thấy thoải mái trước giờ chưa từng có.

Đêm qua sau khi giúp Âu Á Viên tắm rửa cô không thay áo ngủ cho nàng, chỉ mặc mỗi quần lót vậy. Nghĩ đến bản thân mình cả đêm ôm cơ thể không một mảnh vải của nàng, cô không nhịn được liên tưởng đến biểu tình say mê khi nàng đạt được nở rộ. Kinh hãi vì những suy nghĩ tà ác như thế trong đầu, cô vội lấy lại tinh thần, đem lực chú ý thả lại lên mặt nàng

Bởi vì vừa mới tỉnh lại, trên mặt nàng mang theo vài phần buồn ngủ. Đuôi mắt phượng hẹp dài lười biếng khép hờ giống như lại chuẩn bị ngủ tiếp. Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ thấy mới 7 giờ sáng, liền quyết định tự mình đứng lên trước, để cho nàng nằm thêm chút nữa.

"Ta đi làm bữa sáng, ngủ tiếp đi." Đan Cẩn Tuyền nói xong liền muốn đứng dậy, lại bị Âu Á Viên bắt lấy tay, khẩn trương kéo lại. Cô chưa kịp nói gì đã bị kéo trở lại giường với nàng đè ở bên trên

"Ta muốn ngủ cùng Tiểu Cẩn." Âu Á Viên làm nũng, dụi đầu vào bả vai cô

"Ta dậy rồi sẽ không ngủ lại được nữa, nằm cũng lãng phí thời gian. Ngoan, xuống khỏi người ta"

Âu Á Viên phát hiện một tháng trở lại đây, thái độ của Đan Cẩn Tuyền đối với mình trở nên ngày càng tốt. Nhất là ở đêm qua xác lập quan hệ, Âu Á Viên càng thấy được cô dung túng cùng sủng nịch. Hiện tại nàng đè trên người cô, thế nhưng trên mặt cô vẫn là tươi cười nhu hòa, đối với nàng ôn nhu dỗ dành. Điều này làm nàng chợt thấy cô lớn hơn mình rất nhiều, mà chính mình cũng chỉ là một cô bé ngây thơ

"Tiểu Cẩn thật lúc nào cũng lạnh nhạt vậy, có điều như vậy cũng tốt, cơ mà thi thoảng cũng không hiểu phong tình nha. Tựa như đêm qua, tại sao ngươi không vào cùng ta..."

"Khụ khụ... Đừng nhắc lại chuyện đêm qua.".

Nghe Âu Á Viên nhắc lại chuyện tối hôm qua, Đan Cẩn Tuyền có chút xấu hổ. Cô biết so với nàng tự thỏa mãn thì việc chính mình nhìn lén mới là rất vô sỉ. Vốn việc tự giải quyết dục vọng không phải vấn đề gì quá ghê gớm, thế nhưng cô lại cố tình đứng đấy nhìn mới khiến cho tình huống này trở nên phức tạp. Nghĩ đến chính mình bị ma xui quỷ khiến mà đứng ở cửa nhìn nàng không rời, Đan Cẩn Tuyền cam đoan nếu hiện tại được quay lại thời điểm đó thấy được bản thân mình, nhất định sẽ đấm cho chính mình một cái

"Tiểu Cẩn mặt đỏ thật đáng yêu, kỳ thật, ngươi không cần thẹn thùng vậy. Ta từng nói chỉ cần là ngươi, muốn làm gì ta đều có thể. Chẳng qua ngươi cần phải học hỏi thêm kỹ thuật trên tay nha" Âu Á Viên nói xong ái muội nhìn cô, trong ánh mắt là tràn đầy ám chỉ rất rõ ràng. Nhất là nghe được câu kỹ thuật trên tay, Đan Cẩn Tuyền càng trở nên ngượng ngùng. Âu Á Viên nói như vậy thật giống như đang chê cô ở phương diện kia kỹ thuật kém

Đan Cẩn Tuyền vốn không thích chịu thua nay lại càng bất mãn. Ỷ lại mình mạnh hơn Âu Á Viên, cô liền xoay người đem nàng đè ở dưới thân.

"Nếu ngươi cảm thấy tối hôm qua còn chưa đủ, ta hiện tại có thể thỏa mãn ngươi. Chỉ là ngươi sẽ đi làm lúc 9 giờ, có sợ bị muộn hay không?" Đan Cẩn Tuyền cũng không biết chính mình làm sao vậy, tự nhiên lại nói một câu khiêu khích như thế. Âu Á Viên sửng sốt nhìn cô, cuối cùng lại bật cười. Mà nụ cười này chân chính là phát ra từ tâm lại khiến cho Đan Cẩn Tuyền say mê

"Tiểu Cẩn cậy mạnh cũng thật dễ thương nha. Ta biết trong lòng ngươi còn có băn khoăn, chưa thể hoàn toàn tiếp nhận quan hệ này của hai chúng ta. Ta nguyện ý cho ngươi thời gian, cũng không bức bách ngươi. Một năm hay mười năm ta cũng đều có thể chờ. Ngươi không cần tự gây áp lực cho mình, tất thảy đều giao cho ta xử lý là được"

Âu Á Viên thu lại tươi cười trên mặt, ngữ khí trở nên phá lệ nghiêm túc. Nghe được lời này Đan Cẩn Tuyền chỉ cảm thấy dây thần kinh yếu ớt nhất trong lòng mình run lên, trên mũi trào lên chua xót. Vì không cho Âu Á Viên phát hiện chính mình biến hóa, cô tựa đầu xuống bả vai của người nằm dưới, không nhịn được hôn lên cổ nàng

"Cám ơn ngươi." Âu Á Viên, ngươi bao dung ôn nhu như thế làm cho ta trầm luân.

"Tiểu Cẩn vẫn muốn dậy sao? Bồi ta ngủ thêm chút đi"

"Không được, ta muốn làm bữa sáng cho ngươi. Từ nay ngươi phải ăn sáng xong mới được đi làm".

"Vậy được rồi.".

"Ừm, vậy ta đi".

Đối thoại đơn thuần kết thúc, Đan Cẩn Tuyền còn cùng Âu Á Viên dây dưa một hồi rồi mới xuống lầu chuẩn bị bữa sáng. Vết thương của nàng đã tốt lên, chính mình cũng nên về trường đi học rồi. Chính là vốn muốn trở về nay tự dưng lại có cảm giác không muốn về trường nữa. Ngay cả khi trong lòng có rất nhiều áp lực, cũng không thể thoát khỏi trói buộc trong lòng mình, cô vẫn là có suy nghĩ muốn ở lại bên Âu Á Viên

Nữ nhân ngốc này nếu không được mình chăm sóc nhất định sẽ đem việc nhà làm hỏng cả

"Br... Br..." Khi Đan Cẩn Tuyền nấu xong bữa sáng, chuẩn bị đi lên lầu kêu Âu Á Viên xuống dưới ăn thì di động phát ra âm thanh khiến cô chú ý. Nhìn cái tên trên màn hình, trong mắt cô hiện lên một tia vui mừng, vội vàng lau khô tay rồi nghe máy

"Cẩn Tuyền, buổi sáng tốt lành." Ở đầu bên kia đúng là Tịch Khanh Nhược, đã cả tháng trời không có liên lạc lại

"Không nghĩ tới ngươi sau lần trước sẽ gọi lại cho ta, thân thể tốt hơn chưa?".

Nghe được thanh âm thong thả lạnh nhạt của Tịch Khanh Nhược, Đan Cẩn Tuyền coi như buông lỏng lo lắng. Đến giờ cô còn nhớ rõ lần gần nhất mình gặp Tịch Khanh Nhược, trạng thái của nàng tiều tụy đến cỡ nào. Mệt mỏi của nàng không phải là do làm việc quá sức mà ra, mà là do cảm giác mệt mỏi từ trong lòng. Thời điểm đó nàng đem lại cảm giác như sắp sụp đổ mất, lại làm cho cô bất an

"Ừ, sớm đã không có vấn đề gì rồi. Chuyện trước ngươi nhờ ta đã điều tra được. Hôm đó những người tập kích ngươi ở quán bar không phải mất tích mà đều đã chết hết. Có thể là có ai đó giúp ngươi xử lý rồi, mà cũng có thể là kẻ cầm đầu phía sau đã thủ tiêu hết bọn chúng."

"Vậy ta nghĩ là biết ai ra tay rồi. Tịch, làm phiền ngươi rồi. Nếu về sau ngươi có vấn đề gì đều có thể tìm ta hỗ trợ"

"Ngươi là bạn của ta, giúp đỡ là chuyện tất nhiên.".

"Ta cúp trước, có thời gian cùng nhau ăn cơm nhé.".

"Ừ.".

Ngắt điện thoại xong, Đan Cẩn Tuyền đang định đi lên lầu gọi Âu Á Viên xuống thì phát hiện nàng đã đứng sẵn ở đó tò mò nhìn cô. Cảnh tượng này hết sức giống đang đi bắt gian, mà chính cô lại là người đi lăng nhăng

"Tiểu Cẩn nói chuyện điện thoại cùng ai vậy? Còn có thời gian cùng nàng ăn cơm, thời gian của ngươi không phải đều dành cho ta sao?" Tâm tình Âu Á Viên chỉ có thể dùng từ ngập đầy giấm chua để hình dung. Nàng kích động xuống tìm Đan Cẩn Tuyền thì lại thấy cô gọi điện thoại cho người khác, ngữ khí lại cực kỳ dịu dàng. Ghen tuông trong lòng làm tính trẻ con của nàng trỗi dậy, liền ngồi trên salon tựa cằm lên trên cái gối ôm trong lòng, ai oán nhìn Đan Cẩn Tuyền

"Nàng là bạn ta, quen nhau ở một cái yến hội. Nàng là người tốt lắm, giúp ta rất nhiều lần." Đan Cẩn Tuyền nói xong, đi tới ngồi cạnh Âu Á Viên. Thấy nàng vẫn còn tức giận, cô chỉ cảm thấy buồn cười liền lấy tay chọc chọc

"Là người nào? Nàng bao nhiêu tuổi? Có đẹp bằng ta không? Ngươi thích nàng sao?" Âu Á Viên hỏi ra một đống câu, đôi mắt đen xinh nhìn Đan Cẩn Tuyền chằm chằm không rời như thể nếu cô trả lời sai thì nàng sẽ cắn cho một cái vậy

"Nàng cùng chúng ta giống nhau, đều người của hắc đạo. Ngươi chắc là không xa lạ gì nàng, chính là Tịch gia đại tiểu thư Tịch Khanh Nhược. Năm nay nàng 26 tuổi, ngoại hình của nàng khác ngươi nên không thể so sánh. Ta thích nàng không giống với yêu thích của ta dành cho ngươi." Âu Á Viên bỏ ngoài tai mấy câu đầu tiên, nhưng câu cuối cùng lại làm nàng đặc biệt chú ý. Thấy Đan Cẩn Tuyền đàng hoàng đứng đắn nói ra mấy lời ngọt ngào này, Âu Á Viên vừa lòng nheo mắt, hôn trên gò má cô

"Ta chỉ biết Tiểu Cẩn là người ta thích nhất. Ngươi nói vậy ta liền bỏ qua việc ngươi trò chuyện ôn nhu với nàng như vậy. Ta là người có tính chiếm hữu rất lớn. Về sau ngươi chỉ có thể dịu dàng như thế với ta, nếu không ta thực sự sẽ tức giận nha"

"Ân, đều nghe theo ngươi." Đan Cẩn Tuyền biết Âu Á Viên không cần nàng muốn làm gì cô phải nghe theo, mà là muốn cô đối với nàng cưng chiều. Cô vuốt ve mái tóc của người đang nằm trong ngực mình, bỗng nhiên cảm thấy một ngày trôi qua như vậy cũng không tệ. Ở bên cạnh Âu Á Viên, thế nào cũng sẽ không cô đơn

"Tiểu Cẩn, ta yêu ngươi." Âu Á Viên tham lam hưởng thụ khoảnh khắc ấm áp hiện tại. Giống như một con mèo nhỏ, nàng phủ những nụ hôn như mưa rơi xuống mặt cô, rồi trên môi. Nàng thích ở bên Đan Cẩn Tuyền, càng thích để lại hơi thở cùng dấu vết của chính mình trên người cô

"Ừ, ta biết." Đan Cẩn Tuyền nhắm mắt lại, để Âu Á Viên hôn môi chính mình, cũng hưởng thụ không khí yên tĩnh như thế. Đúng lúc này bỗng có người ấn chuông cửa. Cô đem nàng đặt xuống ghế sofa rồi mới đi ra mở cửa, liền gặp mấy người phục vụ trang điểm và trang phục hôm qua tới thu hồi lại váy mặc ở yến tiệc đêm qua

"Âu tiểu thư, Đan tiểu thư, chúng ta tới lấy lễ phục ngày hôm qua."

Sắc mặt Đan Cẩn Tuyền trở nên cực kỳ đỏ. Cô nhớ rõ chiếc váy trắng mình mặc vẫn còn đang ở trong phòng Âu A Viên, mà đêm qua nàng... Chắc chắn trên váy còn lưu lại một ít dấu vết không nên cóa...

"Thật ngại quá, ngày hôm qua Tiểu Cẩn không cẩn thận làm rớt rượu vào váy nên đã mang đi giặt sạch, ta sẽ mua lại bộ lễ phục đó"

"Vâng, vậy phiền toái Âu tiểu thư." Họ nghe xong câu này cũng không thấy lạ gì do đã quen cung cấp trang phục cho Âu Á Viên, cũng biết tính nàng. Thực ra nàng thuê trang phục xong rất ít khi trả lại, đều sẽ mua luôn. Hôm nay họ tới đều là vì nghĩ Đan Cẩn Tuyền khác nàng, sẽ trả lại đồ

Đợi khi mấy người này đi rồi, Âu Á Viên đứng ở bên kia nhìn sắc mặt không tự nhiên của Đan Cẩn Tuyền. Nàng cười cười đi đến ôm cô từ phía sau. Đan Cẩn Tuyền tưởng nàng sẽ nói câu gì đó giúp giảm bớt xấu hổ, ai ngờ nàng lại nói một câu đầy thâm ý

"Tiểu Cẩn, về sau quần áo của người đều đặt trong phòng ta đi, ta sẽ giúp ngươi giặt sạch sẽ nha".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro