Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




   Viêm Lương nhớ kỹ, đàn môn chi loạn ở kiếp trước, nàng thân là nữ nhi của tội phi, luôn luôn trốn không thoát khỏi hai chữ "tai tinh*". Trừ phi giống như hạ nhân bị Đào Vân sai khiến tới không thể không ở trong lãnh cung hầu hạ cho nàng, còn lại hơn phân nửa người căn bản đều không muốn đến gần Viêm Lương, miễn cho chính mình vô duyên vô cớ dính đến chuyện xúi quẩy.
*Tai tinh(灾星): người hoặc sự vật mang đến cho người ta vận rủi hoặc tai nạn.

   Nhưng mà chung quy vẫn khác biệt.
Viên Lương trông thấy Lý Trung Đức  vẫn đang đứng tại vị trí mà lúc hắn đưa nàng đến đàn hương điện, nửa bước cũng không có lệch qua, thần thái cũng là rất tự nhiên, không kiêu ngạo không tự ti lại biểu hiện rất cung kính.
Rất hiển nhiên, vị này là đại hồng nhân bên người Càn Anh đế, hắn là có ý hướng đến Viêm Lương để lấy lòng.
  
   Trong mắt Viêm Lương lướt qua một tia hứng thú.

   Lý Trung Đức người này, Viêm Lương cũng coi như là quen biết. Kiếp trước đàn môn chi loạn về sau, toàn bộ hoàng cung trải qua một trận đại thanh tẩy, đa số cũng nhân có thể lưu lại cũng không nhiều. Mà Lý Trung Đức, vừa vặn chính là một trong số đó.
Khi Càn Anh đế còn tại thế, Lý Trung Đức vẫn là một Phó tổng quản, chờ đến khi tân đế kế vị ổn định triều đình thế cục, Lý Trung Đức trở thành Đại tổng quản, là thiên hạ đệ nhất hoạn quan đương nhân bất nhường*.

*Đương nhân bất nhường(当仁不让): Ban đầu đề cập đến lòng nhân từ, không chỗ khiêm nhượng; Sau chỉ khi gặp được chuyện phải làm liền tích cực chủ động đi làm, không nhún nhường

     Về sau Viêm Lương trở thành trưởng công chúa mới cùng Lý Trung Đức có tiếp xúc, khi đó hiểu biết của Viêm Lương còn rất ít, chỉ cảm thấy vị Lý tổng quản này hầu hạ phá lệ cẩn thận cu đáo. Bây giờ Viêm Lương lại có thể dễ như trở bàn tay nhìn ra được, vị Đại tổng quản tương lại này quả nhiên là cái diệu nhân, cực sẽ biết người, cũng cực hiểu được xem xét thời thế.
Lý Trung Đức thi lễ: "Thất công chúa điện hạ".
"Vất vả cho công công chờ ta". Viêm Lương thanh âm ôn nhu nói.

   "Đều là việc mà nô tài phải làm". Lý Trung Đức đáp, "Mời điện hạ theo nô tài đi đến nơi đã được sắp xếp".

   Trong lòng Lý Trung Đức lúc này kỳ thật có một chút thấp thỏm.

  Thất công chúa đã trở về trong cung, như vậy dĩ nhiên là phải tìm một nơi sắp xếp thỏa đáng. Theo lý mà nói từ trước đến nay, hoàng tử công chúa xuất cung trở về, liền trở lại tẩm cung của riêng mình, thế nhưng nơi ở trước kia của Thất công chúa trong cung là lãnh cung! Chẳng lẽ bắt hắn đem Thất công chúa đưa đi lãnh cung sao?

  Lý Trung Đức làm việc luôn luôn thận trọng cẩn thận, dù là lúc ấy Càn Anh đế nghe nói về việc Thất công chúa trải qua Tiên Thái hậu báo mộng để dâng lên đơn thuốc trường sinh bất lão. Cảm xúc của Càn Anh đế có chút kích động, mệnh lệnh cũng hạ phải có chút vội vội vàng vàng, may là Lý Trung Đức còn nhớ rõ nên sớm đã an bài một chút. Hắn đem một biệt viện bình thường không người ở để cho người ta sửa sang lại, để dành cho sau khi Thất công chúa hồi cung ở.

   Khi đó Lý Trung Đức chỉ mới biết được Thất công chúa là chính miệng Càn Anh đế hạ lệnh đón về. Bệ hạ đáng lẽ ra nên đối với Thất công chúa coi trọng nhiều hơn một chút. Nhưng lại không nghĩ rằng chờ  đến khi Thất công chúa trở về, mình vậy mà có thể tận mắt nhìn thấy Càn Anh đế  ra khỏi đàn hương điện trước một bước, lại nhìn thấy không ít hạ nhân từ bên trong đàn hương nối đuôi nhau mà ra ngoài. Lý Trung Đức trong lòng biết, tất nhiên là quốc sư đại nhân muốn cùng Thất công chúa điện hạ đơn độc đàm luận một phen.
  
   Có thể cùng bên cạnh Hoàng đế bệ hạ hiện tại đệ nhất nhân mà đơn độc đàm luận, bất luận Thất công chúa cùng quốc sư đến tột cùng là đàm luận cái gì, Lý Trung Đức đều có thể chắc chắn rằng, không tới mấy ngày nữa, địa vị của Thất công chúa trong cung liền sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Kể từ lúc đó, Lý Trung Đức cảm thấy biệt viện mà lúc trước hắn kêu người sắp xếp,nhưng bây giờ là có chút không hợp với thân phận hiện tại của Thất công chúa. Lý Trung Đức có chút bận tâm lại bởi vì nhận được bất mãn của Thất công chúa, cho nên có chút thấp thỏm.

   Chỉ là lúc này cũng không kịp tìm lại một nơi tốt hơn, Lý Trung Đức trong lòng đắn đo. Mấy ngày nay hắn phải nắm chặt lấy cơ hội, chuẩn bị để chiếu cố nhiều hơn, để cho Thất công chúa không đến mức ủy khuất.

   Không đợi Lý Trung Đức so đo thỏa đáng, Viêm Lương lại trước một bước mở miệng: "Vậy liền phiền phức công công dẫn đường, đưa ta trở về chỗ ở ban đầu".

   Lý Trung Đức hơi sững sờ.

  Chính miệng Thất công chúa lại yêu cầu về lãnh cung?

   Lý Trung Đức mặt lộ vẻ do dự: "Điện hạ......"

   Viêm Lương giống như không nhìn thấy Lý Trung Đức do dự, trong giọng nói mang tới vài tia hoài niệm: "Ta rất ít khi ra ngoài, bây giờ một năm chưa về, quả nhiên là có chút nhớ không rõ đường".
Cũng không phải, trước kia Viêm Lương cả ngày đều núp ở trong lãnh cung, ngay cả cửa lãnh cung đều rất ít bước ra. Huống chi hiện tại trực tiếp ra hoàng cung hơn một năm. Kiếp trước Viêm Lương sau ba năm sau hồi cung liền trở thành trưởng công chúa, lại không có đi qua lãnh cung, đã sớm không biết đường.

   Lý Trung đức dừng một chút, đáp: "Điện hạ, mời".

   Thất công chúa đã mở miệng yêu cầu, vậy hắn liền không cần suy nghĩ quá nhiều, đáp ứng làm theo là được.

   —————————-
    Lãnh cung.
    
     Viêm Lương mang theo Liễu Yên đến trước cửa, giương mắt nhìn xem chốn cũ, quả thật là như là trong trí nhớ...... Tàn tạ, tiêu điều.
Viên Lương nhẹ nhàng bật cười một tiếng, bước vào cửa bên trong.
  
   Người khác đã có qua, Viêm Lương tự nhiên cũng sẽ có lại. Mặc dù Lý Trung Đức là người chỉ cần dựa vào chính mình liền có thể dốc sức trở thành một mảnh thiên địa người. Thế nhưng là dệt hoa trên gấm sự tình a, luôn luôn không chê nhiều.
Viêm Lương nhìn ra Lý Trung Đức khó xử, liền chủ động mở miệng yêu cầu về lãnh cung. Kiếp trước nửa đời của Viêm Lương đều đi phiêu bạt, màn trời chiếu đất đã quen, đối với chỗ ở kỳ thật không có gì yêu cầu cao. Tuy lãnh cung không tốt, cũng hầu như là có thể che mưa che gió. Bởi vậy Viêm Lương tiện tay làm cái không có ý nghĩa ân tình.
Hơn nữa...... Viêm Lương vốn có dự định chính là có về lãnh cung.

   Ở lãnh cung này, thế nhưng là có ở kiếp trước mấy người mà nàng quen, vẫn chờ nàng hảo hảo chiêu đãi một phen đâu.

  Hơn một năm trước bị sai khiến theo Thất công chúa đi Hoàng Lăng, Liễu Yên liền trở thành thủ hạ của Thất công chúa, hiện tại đương nhiên là tiếp tục đi theo Thất công chúa hầu hạ. Đây là Liễu Yên lần đầu đến lãnh cung, cả một cung đều u ám rách nát, Liễu Yên nhịn không được có chút chột dạ.

    ...... Thất công chúa không phải bị Hoàng đế bệ hạ chính miệng kêu nàng trở về sao, làm sao trở lại trong cung, như cũ vẫn là đến đây, một cái chỗ như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro