Chương 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Thư Huỳnh.

-----------------

Ôn Mạt Uyển sắp xếp nàng gặp Lục Tuyết Tâm là chuyện Lê Phi Yên không ngờ được, đặc biệt trong suốt quá trình đó nhìn Ôn Mạt Uyển và Lục Tuyết Tâm nói chuyện rất vui vẻ, Lê Phi Yên cảm thấy mình với Lục Tuyết Tâm không hợp nhau, nhưng tại sao Ôn Mạt Uyển có thể tán gẫu với cô ta tận hứng tới như vậy?

Rốt cuộc Lê Phi Yên cũng hiểu được, Ôn Mạt Uyển cùng với Lục Tuyết Tâm đều là những thiên kim đại tiểu thư của danh gia vọng tộc, gia thế hiển hách, tao nhã quý phái, bất luận xuất hiện ở chỗ nào điều trở thành tiêu điểm, ngậm chìa khóa vàng ra đời, Lê Phi Yên thấy Lục Tuyết Tâm có nhân phẩm với tư chất giống với Ôn Mạt Uyển, nhưng nàng và hai người khác một trời một vực.

Lục Tuyết Tâm có thể nhìn nàng mỉm cười, có thể bị nàng làm tức giận tới giơ chân, nhưng từ trong đáy lòng, nhất định Lục Tuyết Tâm rất khinh thường nàng.

Lê Phi Yên phá bình phá suất, nếu Lục Tuyết Tâm chướng mắt nàng, nàng cũng chẳng vừa ý chút nào.

Sau khi hạ quyết tâm, Lê Phi Yên đối với Ôn Mạt Uyển nói: "Bạn bè của chị thật nhiều." Ý nói nàng không có được mấy người bạn.

Ôn Mạt Uyển vẫn nắm lấy lưng áo Lê Phi Yên: "Chị muốn giới thiệu em với cậu ấy, để hai người quen biết nhau. Tuyết Tâm là bạn của chị, hơn nữa hôm nay có chuyện chính sự muốn nói."

Ôn Mạt Uyển nói như vậy làm Lê Phi Yên càng không hiểu nỗi: "Chính sự gì?"

Ôn Mạt Uyển nói: "Không phải ở Cường Thịnh em đang muốn làm bảng kế hoạch sao?"

Lê Phi Yên nói: "Đúng vậy, em đang đau đầu đây, mà sao?"

Ôn Mạt Uyển nói: "Lĩnh vực truyền thông là phạm vi của Tuyết Tâm, cậu ấy có thể giúp đỡ được em, thuận tiện giúp em đã thông một chút quan hệ."

Đây là dùng cơm tạo giao tình sao? Lê Phi Yên đang muốn lên tiếng, Ôn Mạt Uyển còn nói: "Không được từ chối, chị biết em đang suy nghĩ cái gì. Cho dù bạn em cùng với Tuyết Tâm có hiềm khích gì, nhưng nếu em còn cố kỵ chuyện này, thì hôm nay cùng nhau giải quyết luôn được chứ?"

Lê Phi Yên nói: "Giải quyết cái gì?"

Ôn Mạt Uyển dừng một chút, tay từ bên hông Lê Phi Yên trượt lên bả vai, nói lời thấm thía: "Bây giờ em không phải là Lê Phi Yên trong quá khứ. Em tự tin, tự mình cố gắng, tự lập, còn có, em có chị. Cùng quá khứ không giống nhau, hãy tiếp nhận bạn bè của chị, bắt đầu một cuộc sống mới, cho dù là vì chị."

Ôn Mạt Uyển nói rất thâm tình, rất nhẹ nhu, sự mềm dẻo xen lẫn uy nghiêm, Lê Phi Yên nhìn thẳng mắt cô, hoàn toàn không thể nói lời từ chối.

Hơn nữa, chuyện Ôn Mạt Uyển làm đều vì muốn tốt cho nàng, thì có lý do gì để cự tuyết chứ?

Chỉ là không biết Tô Kiều Diễm có làm loạn nói nàng phản bội bạn bè hay không? Đầu nhập vào quân địch.

"Em sẽ cố gắng thử một lần." Lê Phi Yên nói như vậy, trong lòng dù vẫn không thích Lục Tuyết Tâm, nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng phối hợp với Ôn Mạt Uyển.

Ôn Mạt Uyển cười cười: "Không gạt chị?"

Lê Phi Yên nói: "Đương nhiên không có." Dù nàng có lừa ai chứ tuyệt đối không lừa Ôn Mạt Uyển, không phải chỉ cần bắt tay giảng hòa với Lục Tuyết Tâm thôi sao, chỉ cần cô ta không quá phận, tự nhiên Lê Phi Yên sẽ cố gắng hảo hảo nói chuyện với cô ta.

Lúc hai người trở lại bàn ăn, Lục Tuyết Tâm đang xem điện thoại, nhìn Ôn Mạt Uyển chân thành ngồi xuống, Lục Tuyết Tâm cười rộ lên: "Ôn đại tiểu thư, mình biết cậu xưa nay không thích xã giao, tại sao hôm nay lại dẫn theo một gương mặt xa lạ tới đây."

Ôn Mạt Uyển bất động thanh sắc, rõ ràng trước kia Lê Phi Yên đã từng cùng Lục Tuyết Tâm so chiêu, bây giờ còn cố ý chế nhạo, nữ nhân này tức giận không dễ dàng tiêu mất, nhìn tư thế, kế tiếp chắc sẽ phủ đầu Lê Phi Yên nữa đây.

"Phi Yên là bạn của mình, mọi người đã từng quen biết rồi, cậu đó, đừng có ma cũ bắt nạt ma mới." Ôn Mạt Uyển không mặn không nhạt nhắc nhở, cô rất rõ ràng, trong lòng Lục Tuyết Tâm biết Lê Phi Yên là người bên cạnh nàng, muốn khi dễ cũng phải tìm đúng người.

Lê Phi Yên rất cảm động, cũng không muốn hơn thua với Lục Tuyết Tâm, chỉ đảo mắt nhìn nhìn Ôn Mạt Uyển, Ôn Mạt Uyển càng ngày càng hiểu phong tình, tuy rằng còn nhiều chuyện chưa giải quyết được, nhưng nàng biết thái độ Ôn Mạt Uyển đã rõ ràng hơn trước kia rất nhiều.

Lục Tuyết Tâm bĩu môi nở nụ cười, rất có khí chất cầm ly rượu đỏ lên, uống hết một hơi: "Mình hiểu rồi, mình với cậu có giao tình nhiều năm như vậy, này nọ mình đương nhiên hiểu rõ."

Ôn Mạt Uyển mỉm cười, rất ăn ý, cầm ly rượu của mình nhấp một ngụm. Hai thế lực ngang nhau, không tồn tại chuyện ai áp đảo ai, ai yếu thế hơn ai, giống như hai người đánh cờ, tới tới lui lui, tìm kiếm sự cân bằng. Đạo lý này Lục Tuyết Tâm hiểu, Ôn Mạt Uyển cũng hiểu.

"Hôm nay khó có cơ hội tụ họp, chúng ta nên tán gẫu vài vấn đề có tính xây dựng đi." Lục Tuyết Tâm nói, tuy kết giao với Ôn Mạt Uyển rất có ý tứ nhưng rất hao tổn tinh thần, nhiều năm như vậy cuối cùng Lục Tuyết Tâm cũng hiểu được bình bình đạm đạm với là vui, giảm một chút lòng dạ, giảm vài phần ngạo khí, chừa lại cho mình là thích hợp nhất.

Ôn Mạt Uyển gắp chút khoai tây cho Lê Phi Yên, Lê Phi Yên cười nói tiếng cám ơn, nhìn Lục Tuyết Tâm nói: "Chị Tuyết Tâm nghĩ đề tài gì mới có tính xây dựng?"

Lục Tuyết Tâm miễn cưỡng dựa vào ghế: "Ví dụ như dự án mới nhất của Cường Thịnh, làm cả giới kinh doanh ôn ào huyên náo, tôi còn đang bàn bạc với các biên tập muốn tìm hiểu sâu hơn để đưa tin."

Lê Phi Yên nói: "Chị đối với chuyện này có hứng thú sao? Là khen hay là chê bai?"

Lục Tuyết Tâm nói: "Đương nhiên là khen rồi, Diệp tổng trong thương giới là một người có tài, huống chi Cường Thịnh là vòi nước lớn, luôn quyết đoán như vậy. Bất quá cái case này cũng không dễ làm?"

Lê Phi Yên lên tiếng: "Không nghĩ chị Tuyết Tâm đối với chuyện này có hiểu biết, tại sao lại không dễ làm?"

Lục Tuyết Tâm nói: "Chuyện này có lợi rất lớn, nếu làm tốt thì kết quả lợi ích nhiều gấp mấy lần, làm không tốt thì thanh danh sẽ bị bôi đen, phiêu lưu và doanh thu ngang bằng nhau."

Lê Phi Yên lại nói: "Đương nhiên chuyện buôn bán không có khả năng đảm bảo sẽ thành công, lẩn tránh phiêu lưu tuy cũng là chuyện tất yếu, nhưng nếu không để ý thì hao tổn cũng là công ty của mình."

Lục Tuyết Tâm cười cười: "Lê tiểu thư quả nhiên rất quyết đoán, bất quá đối với chuyện này có quyết định của chính mình hay không?"

Lê Phi Yên nói: "Nếu có, chị có phải cùng biên tập tới phỏng vấn tôi hay không? Làm một trang tin tức 'Quản lý quan hệ xã hội chuyển mình thành người chức nghiệp'?"

Lục Tuyết Tâm ách nhiên thất tiếu: "Tôi cũng không phải cần đưa tin gì."

Lê Phi Yên lại nói: "Một khi đã như vậy, thì trước đó chị biết ý nghĩ của tôi cũng không có ý nghĩa gì." Nói xong đưa cho Lục Tuyết Tâm một tiểu tiện tiên: "Đây là thiệp mời cho buổi tiệc tối nay, cảm thấy có hứng thú thì tới, thuận tiện giúp Cường Thịnh làm tuyên truyền, nhân viên tham dự hội nghị đi lại chi trả gấp ba..." Lê Phi Yên không thể để thua khí thế của Lục Tuyết Tâm, nàng là quản lý quan hệ xã hội của Cường Thịnh, bình thường có Diệp Nam Thành chiếu cô miễn được nhiều chuyện rườm rà, nhưng nàng có năng lực xã giao, nếu như cần thiết có thể lấy ra dùng.

Lục Tuyết Tâm tiếp nhận, nhìn nhìn rồi bỏ vào trong túi mình: "Đến lúc đó, nhất định tôi sẽ cùng biên tập tới để chiêm ngưỡng phong thái của Lê tiểu thư."

"Quá khen." Lê Phi Yên mỉm cười, khóe môi ẩn ẩn giương lên, quyết rũ cùng sự kiên định.

Ngược lại thì Lục Tuyết Tâm cảm thấy tức giận, bất quá nhìn Lê Phi Yên vẫn luôn nhu hòa, Lục Tuyết Tâm cũng không biểu lộ ra vẻ gì, Ôn Mạt Uyển đợi hai người nói chuyện xong, lúc này mới lên tiếng: "Còn muốn gọi thêm cái gì không?"

Lê Phi Yên nói: "Nhiêu đây được rồi." Kỳ thật không thể nào ăn được, Lê Phi Yên muốn đổi chỗ khác.

Lục Tuyết Tâm cười cười: "Mình nghĩ ở chỗ này chờ một người bạn."

Ôn Mạt Uyển chần chờ trong chốc lát, xưa nay đều là người khác chờ Lục Tuyết Tâm, khi nào để cô phải chờ đâu, Ôn Mạt Uyển liền lên tiếng hỏi: "Người bạn nào?"

Lục Tuyết Tâm cười cười cũng trả lời: "A Uyển, không ngại thì ở lại gặp một chút."

Tuy Lục Tuyết Tâm nói như vậy, nhưng Ôn Mạt Uyển cũng không phải không nên hỏi thăm, người bạn này có thể làm Lục Tuyết Tâm thay đổi như vậy, cô cũng mơ hồ biết được người này nhất định không phải người thường, đúng rồi, lần trước Lục Tuyết Tâm không phải đã nói, đang qua lại với một nữ hài tử sao, không phải trùng hợp như vậy chứ?

Mắt Lục Tuyết Tâm ẩn ẩn cười như trả lời nghi vấn của Ôn Mạt Uyển, Lê Phi Yên nhìn thần sắc Ôn Mạt Uyển có chút phức tạp, biết trong đó nhất định có huyền cơ, lòng tò mò cũng bị kích thích, hôm nay tới cùng Lục Tuyết Tâm giao chiến một lần, như thế nào cũng phải có thông tin gì để về báo cáo với Tô Kiều Diễm chứ, Lê Phi Yên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.

Ôn Mạt Uyển cũng không nghĩ muốn tìm hiểu tới cùng, lại nhìn thấy dáng vẻ không muốn đi về của Lê Phi Yên, nên Ôn Mạt Uyển cũng nói: "Được thôi." Nói xong thì gọi phục vụ rót thêm rượu, Lê Phi Yên ngẫu hứng giữa nước trái cây với rượu đỏ, màu sắc nhìn rất được, một nửa trong suốt, một nửa lục sắc nhạt, Ôn Mạt Uyển liền nếm thử một chút, nói rất ngon, Lê Phi Yên rất cao hứng, nàng không cố ý xem nhẹ ánh mắt khinh thường của Lục Tuyết Tâm, chỉ thân thân nhiệt nhiệt nói chuyện với Ôn Mạt Uyển.

Trong lòng Lục Tuyết Tâm buồn bực không biết từ lúc nào Ôn Mạt Uyển với tiểu yêu tinh Lê Phi Yên lại thân thiết như vậy, trước đây là có tin đồn Lê Phi Yên có quan hề mờ ám với Diệp Nam Thành, bây giờ nhìn hai người hòa thuận, có nghĩa là lời đồn không có thật rồi.

Bất quá Lục Tuyết Tâm luôn cảm thấy không khí có một chút quỷ dị, bởi vì cô chưa từng thấy Ôn Mạt Uyển thân cận với ai như vậy, thực tế nhất là khi Ôn Mạt Uyển ở cùng Diệp Nam Thành cũng chỉ bình bình thôi, hai người mạnh ai nấy làm việc của mình, nhìn giống bạn bè hơn là vợ chồng.

Ngược lại thì cái nha đầu Lê Phi Yên này, hình như đã làm Ôn Mạt Uyển thay đổi không ít.

Đợi trong chốc lát, thì có một cô nương mặc váy bánh ngọt thuần trắng, mang giày cao gót, nữ hài tử nhìn rất thiết tha, đi tới gần chỗ của các nàng, Lục Tuyết Tâm cũng không đứng dậy chào đón, chỉ hướng tới giơ giơ tay lên, nữ hài tử liền bước nhanh tới.

Lúc đầu Lục Tuyết Tâm ngồi đối diện với Ôn Mạt Uyển, lúc này thuận tiện dịch đi vào, đem vị trí bên ngoài nhường lại cho người mới tới, chờ nữ hài ngồi xuống, Lục Tuyết Tâm mới nói: "Đây là người thân như chị em của chị, Ôn Mạt Uyển."

Nữ hài lập tức hiểu ý, nhìn Ôn Mạt Uyển ngọt ngào nói: "Nếu là chị em của chị Tâm thì cũng là chị của em, chị Mạt Uyển, em là Vi Vi, Quế Vi Vi."

Ôn Mạt Uyển lễ phép đáp lễ, thuận tiện hỏi: "Chào em, em uống gì?"

Quế Vi Vi vẫn cười ngọt ngào như vậy: "Nước lọc là được rồi."

Ôn Mạt Uyển nói với phục vụ, phục vụ rất nhanh đem nước lọc tới, Quế Vi Vi nhìn thoáng qua, nói: "Cho tôi ống hút."

Phục vụ đem tới, lúc này Quế Vi Vi mới ngoan ngoãn uống nước, nháy mắt nhìn tới Lê Phi Yên, cười cười nói: "Chị này là?"

Lòng Lê Phi Yên tê rần, cô nương này có phải gặp ai cũng gọi là chị không? Còn có, nhìn tư thế của Lục Tuyết Tâm với Quế Vi Vi, chẳng lẽ hai người là người yêu sao?

Lúc nhìn hai người mười ngón đan xen, Lê Phi Yên cũng biết được mình đoán đúng rồi, có bạn bè bình thường nào gặp nhau ăn uống lại thân thiết như vậy chứ?

Ngự tỷ như Lục Tuyết Tâm cũng đi trên con đường này, đây chính là tin tức động trời, Lê Phi Yên bất động thanh sắc lấy điện thoại ra, lặng lẽ mở máy ảnh ra. Ôn Mạt Uyển cũng nhìn thấy động tác của Lê Phi Yên, chỉ có đương sự không phát hiện thôi...

.

.

.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đại tiểu thư là có lịch duyệt đích người, nhìn sự tình muốn hỏi đề sẽ so với yên yên lâu dài thấu triệt một ít, nhưng là yên yên đích tiêu sái dẫn tính làm sao không phải Đại tiểu thư hướng tới đích đâu?
Hì hì... Thuần túy là xà tử hữu cảm nhi phát rồi, mặt khác cái kia, ngày hôm qua không có đi lên võng, sẽ không có càng, vốn là muốn dùng trên điện thoại di động xin phép đích, kết quả di động jj chết sống đổ bộ không hơn, vào không được vip chương nhắn lại, cùng mọi người giải thích Ờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro