Chương 13: Diệp Tích Ngôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác phẩm: Mùa xuân trở lại – Tái độ xuân quang 《再度春光》

Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử (酒的叫花子)

Edit: Hàn Mạch Tuệ

Chương 13: Diệp Tích Ngôn

Cơn mưa phùn kéo dài suốt buổi sáng quả thực làm người ta phiền lòng, đến hơn một giờ mới dần dừng lại. Bầu trời trắng xám, phủ một tầng sương khói lượn lờ, khung cảnh phía xa ở trong sự mịt mù ấy cũng trở nên mơ hồ, những ngọn cây và lá tre xanh đều đang tích nước nhỏ từng giọt, tí tách tí tách...

Trên bầu trời mây đen dần dần tán đi, ước chừng tầm hai giờ trời không mưa nữa, đoàn người ngồi trong nhà sàn trông ngóng lúc này mới chính thức bắt đầu công việc.

Diệp Tích Ngôn liên tiếp chạy hai chuyến ra bên ngoài tặng đồ, thu xếp thiết bị, còn phải phụ trách một ít việc nhỏ rườm rà, cả một buổi trưa thậm chí còn không rảnh để ngồi xuống uống ngụm nước.

Blogger du lịch chịu trách nhiệm chính về một trong những buổi phát sóng trực tiếp ngoài trời, việc chuẩn bị cho chuyến đi đến Mẫn Khê vào buổi tối được giao cho Hà Anh Chính mang theo mấy người khác làm. Giang Tự theo bọn họ làm một, hai tiếng, sau đó lại ra ngoài một lần, đi đến những nơi khác trong làng để thu thập tư liệu sống.

Tất cả mọi người đều phải làm việc, không ai nhàn rỗi.

Trên đường, La Như Kỳ phân phát nước và đồ ăn nhẹ khắp nơi, mang theo một chồng đồ ăn vặt theo. La Như Kỳ nói với mọi người: "Đây là giáo sư Giang mua, mọi người cứ dùng nhé".

Diệp Tích Ngôn nghi hoặc: "Bác sĩ Giang đi vào thị trấn sao?"

"Không có", La Như Kỳ nói, ném một lon nước tăng lực cho cô, "Trong làng có một siêu thị nhỏ, đều có thể mua được".

Diệp Tích Ngôn vô ý nhìn thấy mấy thứ bên trong túi, phần lớn là đồ uống như cà phê và nước ngọt. Cô lấy một lon Nestlé trong đó và hỏi: "Bác sĩ Giang đâu rồi?"

La Như Kỳ cũng không ngẩng đầu lên mà nói: "Còn đang bận rộn chạy vòng vòng đây, cùng tiểu Trần á, chắc là đang ở bên ngoài trại".

Người kia quả thực đang chạy việc ở nơi khác, bản thân không lấy gì mà lại đưa toàn bộ túi đồ ăn thức uống sang đây.

Diệp Tích Ngôn không hỏi thêm gì nữa, uống Nestlé xong tiếp tục làm việc.

Buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu lúc hia giờ ba mươi và kết thúc lúc bốn giờ ba mươi, phần kết công việc là do Thiệu Vân Phong cùng máy người tiểu Trần làm. Đại khái tầm năm giờ, Diệp Tích Ngôn đưa Hà Anh Chính và những người khác đến Mẫn Khê, đến nơi trước khi mặt trời lặn.

Khu nghỉ dưỡng suối nước nóng được xây dựng trên núi, cách trại Miêu không đến hai dặm. Trước khi Diệp Tích Ngôn và những người khác đến, khu nghỉ dưỡng suối nước nóng đã có những sắp xếp tương ứng, không chỉ cử hai nhân viên đến đón và dẫn nhóm đi tham quan mà còn sắp xếp lại địa điểm mà họ sẽ sử dụng tối nay.

Khu nghỉ dưỡng ở Mẫn khê không lớn, có khoảng mười hồ lớn nhỏ khác nhau, gần một nửa trong số đó là hồ lộ thiên. Chiêu bài quảng cáo chính ở đây là hệ sinh thái tự nhiên, bên trong khu nghỉ là tre trúc dày đặc, tầng tầng lớp lớp, màu xanh lục trải dài khắp núi, ngút tầm mắt.

Tối nay họ sẽ quay hai video, một video giới thiệu và một video check-in. Người quay là một blogger du lịch đi du lịch nước ngoài một mình và phải hoàn thành trước khi trời tối, còn cái sau không vội như vậy, chậm chút nữa tiến hành quay chụp cũng không sao.

Video giới thiệu được quay gần hai tiếng, khá hiệu quả, có thể hoàn thành trong một lần.

Việc quay video check-in tốn nhiều thời gian hơn, công tác quay chụp càng rườm rà, nhưng cũng không cần gấp gáp, thời gian vẫn còn sớm.

Diệp Tích Ngôn và những người khác đi thay quần áo, lát sau trở ra.

Khu nghỉ dưỡng suối nước nóng đã chuẩn bị đồ bơi và khăn tắm cùng kiểu dáng cho mọi người nhưng màu sắc lại khác nhau.

Nơi thay quần áo ở cạnh hồ bơi, là một căn nhà nhỏ kiểu chòi, cơ sở vật chất khá đầy đủ, có phòng tắm, nhà vệ sinh và phòng thay đồ, phòng thay đồ không chia thành nhiều ngăn nhỏ, rộng khoảng chục mét vuông, ở cạnh phòng tắm.

Blogger du lịch đã thay xong áo tắm, tiến vào chỉ có Diệp Tích Ngôn cùng Giang Tự.

Giang Tự đi vào phòng tắm bên cạnh, nấn ná một lúc, không biết ở bên kia làm gì, đợi Diệp Tích Ngôn thay đồ gần xong mới đi tới.

Diệp Tích Ngôn cũng không có để ý tới chuyện này, cô chọn một bộ áo tắm màu đen mặc vào, đem bộ màu trắng kia để cho Giang Tự, gặp người này vào còn nhẹ giọng hỏi: "Cô không thay sao?"

Giang Tự đưa lưng về phía cô, nắm lấy áo tắm màu trắng, không nhanh không chậm trả lời: "Tôi chuẩn bị thay đồ".

Cô nói: "Cô xem kích cỡ có vừa không?"

Giang Tự liếc nhìn một cái rồi đặt áo tắm lên giá, "Chắc là vừa".

Kích cỡ chắc không có vấn đề gì, lúc nãy khi vừa đến, nhân viên đã hỏi qua số đo của mọi người, hơn nữa cân nhắc đến nhu cầu của buổi quay chụp tối nay, những bộ áo tắm do khu nghỉ dưỡng chuẩn bị cho đội có kiểu dáng tương đối bảo thủ, thuần một màu, kiểu liền thân có cổ chữ V nông, phần lưng lộ ra một nửa, thắt lưng chỉ lộ một đoạn nhỏ tầm ba, bốn cm.

Không nên mặc đồ quá bó sát khi ngâm mình trong suối nước nóng, loại đồ tắm này rất vừa vặn, vô cùng thích hợp.

Biết đối phương không thích ngay ở trước mặt người khác thay đồ, Diệp Tích Ngôn nhanh chóng đi ra ngoài, giao phòng thay đồ cho Giang Tự.

Bên trong hồ, mấy người blogger du lịch đã mày mò cầm camera, vừa ngâm mình, vừa quay chụp.

Hà Anh Chính với hai cậu trai khác không xuống hồ mà ở bên bờ điều chỉnh tấm phản quang và đèn chiếu sáng theo hướng dẫn của blogger du lịch.

Diệp Tích Ngôn không xuống quấy rối, đi vào hồ gần đó ngâm mình.

Sau một ngày vất vả, cô có chút mệt mỏi, toàn thân thả lỏng, ngâm mình trong nước nóng sẽ miễn cưỡng thoải mái hơn chút.

Lúc đó đang là giữa hè tháng bảy, ngay cả những ngày mưa, nhiệt độ vẫn cao, suối nước nóng lần này bọn họ đến ngâm chắc chắn không phải loại sẽ ngâm vào mùa đông, mà là một con suối hơi mát lạnh được phun sương để làm mát.

Nhiệt độ nước phù hợp và khá thoải mái khi ngâm mình. Diệp Tích Ngôn ngẩng đầu tựa vào trên tảng đá cuội to lớn nhẵn nhụi, chậm rãi nhắm mắt dưỡng thần, một chút cũng không vội mà chờ đợi bên cạnh kết thúc quay chụp.

Những người ở hồ bên cạnh đang bàn bạc cách chụp ảnh sao cho đẹp.

Vốn dĩ phong cách và định hướng của lần quay chụp này đã được quyết định sắn, nhưng vào thời điểm quan trọng, blogger du lịch lại không hài lòng, luôn cảm thấy thiếu sót gì đó, nhìn thế nào cũng không hài lòng với thành phẩm.

Diệp Tích Ngôn không hiểu cái này, tự giác không giúp được gì, vắt chiếc khăn ướt đắp lên mặt, ngửa mặt ngồi ở đó.

Một lúc sau, cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc, liền nhúc nhích một chút, lấy khăn xuống.

Giang Tự thay xong áo tắm đi ra, đang ngồi ở hồ sát vách bên cạnh nói chuyện gì đó.

Diệp Tích Ngôn nghe tiếng nhìn sang, lập tức liền nhìn thấy bóng lưng nửa che nửa lộ của người kia.

Áo tắm liền thân từ trước đến giờ luôn là phép thử vóc dáng, béo một chút sẽ khiến bạn trông mập mạp, Giang Tự mặc bộ đồ một mảnh như vậy không những không để lộ khuyết điểm mà còn khiến cô ấy lộ ra nét quyến rũ không cưỡng lại được .

Tóc được tết ngẫu nhiên thành một chùm, đường nét cân đối, eo thon, rãnh sống lưng nửa ẩn nửa lộ kéo dài xuống phía dưới, sau đó là hai chân dài trắng nõn.

Hiển nhiên, tất cả những người phụ nữ đang có mặt ở đây đều mặc cùng một loại áo tắm. nhưng không ai mặc vào lại có loại mùi vị giống như cô ấy, thoạt nhìn trông khá nghiêm túc nhưng vẫn rất quyến rũ và tràn đầy hương vị phụ nữ.

Diệp Tích Ngôn nhịn không được liếc nhìn một cái, không dấu vết mà đánh giá.

Không hiểu vì lý do gì, cô nhớ lại đêm qua, bàng hoàng nhớ lại cảnh tượng nào đó, đôi môi gần như chạm vào nhau, hơi thở ấm áp gần trong gang tấc...

Nghĩ đến đây, cô mím môi, không tự chủ được liền hơi phe phẩy nước trước mặt, gây ra những gợn sóng nhỏ khó có thể tĩnh lại.

Hơi nước phun ra vẫn còn rất ấm áp.

Diệp Tích Ngôn lấy một vốc nước vỗ vỗ lên mặt mình, gạt đi những ý nghĩ kỳ quái này.

Mà cùng thời khắc đó, Giang Tự từ sát vách đi đến, tiến vào cái hồ này.

"Diệp Tích Ngôn...".

Đối phương gọi cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro