Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày mà nó luôn mong chờ.
Nó đã ngồi gụt trước cửa nhà cô cả đêm úp mặt xuống gối khóc rất nhiều.
Kétttt... Tiếng phanh xe dừng lại. Nó liền ngước mặt lên, là cô, cô đã trở về với nó. Nó chạy đến ôm chầm lấy cô khóc nức nở.
- Cô đi đâu vậy hả, có biết e lo cho cô lắm k. (giọng nó run rẩy)
- Buông tôi ra đi. (cô lạnh lùng)
- K e k buông... E sẽ k đánh mất cô lần nào nữa. E xin lỗi...e xin lỗi. (nước mắt giàn giụa ướt cả vai cô)
''Tại sao ngay lúc tôi muốn quên e thì e lại cho tôi hi vọng chứ. E còn muốn đùa giỡn với tình yêu của tôi cho đến khi nào nữa hả'' (cô cứ bật động mặc cho nó ôm mình trong đầu k ngừng suy nghĩ)
- E về đi.
- Không
Cô đẩy nó ra rồi bước thẳng vào nhà lạnh lùng nói.
Cô đã k còn là cô một con người luôn cười nói vui vẻ mà thay vào đó là một người lạnh lùng, trầm tính.

Thời gian một tuần cô rời xa nó cô đã suy nghĩ rất nhiều.
'' Trái tim cô chưa bao giờ ngừng nhớ e. Nhưng còn e, e luôn làm đau nó. Tại sao e có thể vì người con gái kia mà làm cô tổn thương chứ. K cần biết sự thật ra sao e đã quay lại bảo vệ con người đó''
''haha cũng phải, vì cô chỉ là người đến sau, e k yêu cô,  trái tim e chưa bao h hướng về cô cả là do cô tự lầm tưởng thoi''(nụ cười chua chát trong sự đau đớn)
Nhưng biết làm sao trái tim của cô đã k thể chịu đựng nổi nữa nó làm cô đau lắm. Cô đã quyết định sẽ chôn vùi tình cảm này và đóng băng trái tim lại không để một ai tổn thương nữa.

'' Trái tim của em rất đau 
Chỉ muốn buông tình ta ở đây 
Vì cho đến giờ chẳng có ai biết em tồn tại 
Những lần chào nhau bối rối 
Người ở bên cạnh anh chẳng nghi ngờ 
Lòng em lại chẳng nhẹ nhàng 

Lời biệt ly buồn đến mấy cũng không thể nào làm cho em gục ngã đến mức tuyệt vọng 
Chỉ là vết thương sâu một chút thôi anh àh 
Ngày mà anh tìm đến, em tin anh thật lòng 
Và yêu em bằng những cảm xúc tự nguyện 
Làm em quá yêu nên mù quáng đến yếu lòng 
Là ngày chúng ta bắt đầu những sai lầm 
Dù cho bây giờ trái tim anh dành hết cho em và yêu em rất nhiều 
Nhưng sau này sẽ ra sao? 
Em không thể cố tiếp tục nữa ... 
(Chẳng bao giờ em trách anh 
Chỉ biết im lặng như thế thôi 
Khóc trong lòng không nói ra... mới xót xa) 

Sáng nay mình em trước gương 
Chợt nhớ một người em rất thương 
Một người đã làm cuộc sống em khác đi rất nhiều 
Nếu sau này anh vẫn thế 
Thì hãy trân trọng người ở bên cạnh 
Và yêu người ấy thật nhiều''

Tiếng nhạc cứ vu vương bên tai giống như tiếng lòng cô bây giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro