Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường về nó cứ chạy kè kè theo cô.
- Sao đây chưa chịu buông tha cho tôi nữa hả?
- Thoi đi, đường công cộng người ta chạy sao người ta chạy chứ. (nó chề môi)
- Ờ vậy thì đừng theo sau tôi nữa nha nha.
- Ai thèm,... Nè bây giờ cô mới là người đi theo e thì có. Lêu lêu. (nó chạy vượt qua trước cô)
- E đi theo tôi thì có. (cô lại chạy vượt qua nó)
- Cô thì có.
- E thì có.
Gầm...
- Tại cô mà e mới té đó. Bắt đền cô đó. Huhu
- Cho đáng đời. (cô giả vờ k quan tâm)
- Aa.. Chân e đau quá...Cô định để e như vậy thiệt luôn hả. (nó ôm chân mếu máo)
-  E thật phiền phức đó. (cô bước xuống xe lại ngồi xuống xem chân nó bị sao)
-  Đau e cô nhẹ nhẹ thoi.
Cô chăm chú xem vết thương trên chân nó.
''Chụt'' nó hôn vào má cô
- Nè, e thất quá đáng nha.
''Chụt'' cô nói 1 câu thì nó hôn cô 1 cái.
- E có tin là ưm...ưm (chưa kịp nói hết câu thì đã bị nó khóa môi luôn rồi)
'' Môi cô thật ngọt''
- Đồ dê xồm đáng ghét. (cô đẩy nó ra rồi đá mạnh vào chân nó một cái rồi đứng dậy lun) 
- Aa.. Đau chết e rồi sao cô k thương hoa tiếc ngọc gì hết vậy..aa..ui (lúc này nó mới đau thiệt mặt nhăn nhó)
- Cho vừa, cái tội dám lừa tôi. ( cô lườm nó)
- Thôi mà e đau thật đó, cô thật là độc ác mà huhu. (nó ôm chân la oai oái)
- Mặc kệ e. (nói xong cô chạy thẳng về nhà luôn bỏ mặc nó)
- Aa..uii bỏ thiệt luôn hả trời.
Nó chật vật đứng dậy dựng xe lên nhưng do chân đau quá nên k nổi. May thay có người chạy ngang thấy vậy dừng lại giúp đỡ nó.
- Cậu sao vậy, có cần mình giúp gì không. (chàng trai lo lắng hỏi)
- À tớ bị té xe. (mặt hơi nhíu lại vì đau nó tl)
- Vậy để tớ giúp cho. (nói rồi giúp nó dựng xe lên)
- Cảm ơn cậu nhé. (nó nở nụ cười tỏa nắng để lộ ra chiếc răng khểnh và đồng tiền sâu ngoái trông rất duyên và đốn tim người đối diện)
- À không có gì đâu. (chàng mỉm cười tay đưa ra sau gáy tl. Đâu đó trong tim đã lệch một nhịp vì nụ cười của nó)
- Mà cũng trễ rồi thôi tớ về nha.
- Chân cậu có sao k vậy. À nếu k ngại tớ có thể đưa cậu về được k?
- K sao đâu. Nhà tớ gần đây thôi tớ tự về được rồi cảm ơn cậu nhé.
- Nếu vậy có thể cho tớ biết tên cậu được không? (chẳng hiểu sao cậu lại có cảm giác tò mò về nó như thế)
- Tớ tên Thảo Anh. Hi...
- Còn tớ là Khải Phong. Rất vui được làm quen với cậu ^^ (cậu cười tươi rói)
- Mình cũng vậy. (nó cười mĩm)
- À thoi cậu về đi để trưa nắng gắt lắm.
- Chào cậu nhé. (nói rồi nó chạy xe đi)
Còn cậu thì cứ nhìn theo nó mà cười vui như Tết vậy.

**GTNV:
- Lâm Khải Phong: thông minh, học giỏi, bằng tuổi với nó, cao 1m72, tóc undercut, ngoại hình chuẩn soái ca, da trắng, môi son, cười rất duyên có răng khểnh giống nó. Còn tính tình ra sao thì từ từ tìm hiểu nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro