Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng là ông trời thật biết trêu ngươi nó, vừa lúc nó vừa đứng lên để đi khỏi đó thì lại thấy hắn và cô đang đi vào. Tay bấu chặt thành ghế nó ngồi xuống vị trí cũ. Hắn và cô ngồi bàn phía bên kia cô và nó ngồi quay lưng lại với nhau nên cô không thấy được nó. Lát sau thấy cô đứng lên đi vào nhà vệ sinh, nó mới tiến lại phía hắn nhàn nhã ngồi xuống chiếc ghế cô vừa ngồi.
- Thật trùng hợp chúng ta lại gặp nhau rồi. (hai tay đan vào nhau nó nhàn nhạt nói với hắn)
- Trùng hợp quá, hôm nay anh có hẹn với 'người yêu' ở đây. (hắn cười nói với nó rồi nhấp nháp tách cafe)
- Anh sẽ không phiền nếu em ngồi cùng đó chứ.
- Nếu em không ngại, dù gì em cũng là học trò của người yêu anh nên đều quen biết cả.  (hắn cố tình nhấn mạnh câu 'học trò của người yêu anh' với nó)
- Oh, em thì lại không nghĩ như thế.
- Thế ý em là? (hai mắt híp lại hắn hỏi nó)
- Thôi không vòng vo với anh nữa, anh đừng tưởng mục đích anh đến với cô tôi là gì. (hai tay đập mạnh lên bàn rồi đứng phắt dậy nhìn hắn bằng ánh mắt đầy lửa giận)
- Mục đích? Thế thì sao, mày làm gì được tao. (hắn đảo lưỡi một bên má cười nhếch mép rồi nói với nó)
- Tôi cấm anh làm gì tổn hại đến cô ấy. (nó nắm cổ áo hắn rằn từng chữ)
-  Mày nghĩ mày có thể ngăn được tao à. (hắn cười đểu với nó)
- Anh đoán xem tôi làm được những gì. (nói rồi nó tạt ly nước vào mặt hắn)
- Con khốn... Mày... (hắn định dơ nắm đấm lên đánh nó nhưng nhìn phía sau thấy cô đang đi tới nên vội hạ tay xuống)
- Anh không dám đánh thì để tôi.
Nó vừa dơ nắm đấm lên định đấm vào mặt hắn thì bị một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay nó hất mạnh xuống và:
- CHÁTTT. (một cái tát hằn cả 5 dấu tay trên khuôn mặt của nó)
- Tôi không ngờ em lại có lối hành sử côn đồ như thế. (cô trừng mắt nhìn nó) 
- Cô đánh em. (miệng nó thì thào nói như sắp khóc, tay để bên má)
- Mẹ em không dạy được em thì để tôi dạy cho em. (giọng đầy tức giận)
- Cô có thể nói em thế nào cũng được nhưng không được nói MẸ EM. (nó quát lại với cô)
- EM... (cô dơ tay lên không trung định tát nó)
- Cô đánh đi, đánh nữa đi. Tại sao chưa biết mọi chuyện như thế nào thì cô đã đánh em, có công bằng với em không trong khi em không hề sai.
-Em thật ngang bướng.
- Đúng em ngang bướng, trong mắt cô em chỉ là một đứa trẻ hư cần dạy dỗ thôi, phải không!? (nước mắt nó rơi xuống)
- Tôi.... (cô nhìn khuôn mặt đỏ ửng còn in dấu tay của nó rồi nhìn bàn tay của mình đang run run kia, lại thấy xót xa ở trong lòng)

Trong khi nó và cô cãi nhau hắn như ngư ông đắc lợi đứng ở phía sau mà thõa mãn.

- Được vậy em nói thế nào khi chính mắt tôi nhìn thấy em còn định đánh anh ta kia. (cô tiếp tục nói)
- Thôi không sao đâu em bỏ qua đi, chắc do em ấy quá kích động nên mới thế. (hắn không để nó trả lời mà chen ngang vào)
- Nhưng tôi muốn biết mọi chuyện là như thế nào. (cô lạnh lùng nói với hắn)
- À..thì..thì em ấy nói với anh là tại sao lại cướp mất em trong tay em ấy. Anh chỉ nói là anh không cướp gì cả mà em ấy lại tạt nước và còn muốn đánh anh. Mà thoi mọi chuyện cũng qua cả rồi, anh không trách em ấy, bỏ qua đi em. (hắn nói dối mà lại không chớp mắt còn bày ra bộ mặt như kẻ bị ức hiếp)
- Anh... Sao anh lại bịa đặt như thế chứ. (nó tức giận nắm lấy cổ áo hắn)
- Buông ra... Tôi nói em BUÔNG RA. (cô quát lớn nó)
- Nhưng...mọi chuyện không như những gì anh ta nói. (nó buông cổ áo hắn ra nhỏ giọng nói với cô)
- Tôi không muốn nghe em giải thích. Chúng ta đi thôi. (cô nói với nó rồi quay sang nói với hắn sau đó cầm túi xách ra khỏi quán)
- Mày còn non lắm. (hắn cười đểu nói với nó)
- Em đợi anh với. (hắn nói với theo rồi chạy theo cô)
Nó vẫn đứng thất thần ở đó trong sự xì xầm to nhỏ của mọi người xung quanh.
'' Cho đến cuối cùng thì cô vẫn không tin em. Tại sao!? '' những giọt nước mắt thi nhau lăn dài trên đôi gò má của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro