Chương 45: Không thể hiểu rõ đầu đuôi của chuyện này

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một người con gái có dáng người cao ráo bước ra từ phía sau.

Dùng từ để đánh giá từ trên xuống dưới của người này thì chỉ có duy nhất hai từ "tinh xảo" mà thôi. Một bộ váy cao cấp, nét mặt lãnh đạm và thanh lịch, lông mày và lông mi đen, đôi mắt sâu thẳm và trong veo, làn da trắng trẻo và đôi môi tươi cười xinh đẹp được tô son hồng.

Ánh mắt quét khắp nơi giống như một loài rắn độc có thân dày hơn chân của người trưởng thành đang nán lại trên những cành cổ thụ kín gió của một khu rừng mưa nhiệt đới. Quả thực cái nhìn đó khiến con người ta phải rùng mình.

Tất cả mọi người đều im lặng, dường như bị khí chất mạnh mẽ của cô lấn át, cho nên đã quên mất nhiệm vụ của mình là gây khó khăn cho cô.

"Xin chào, tôi là Hứa Úc Liêm, phó tổng giám đốc của công ty truyền thông và giải trí Zhike thuộc Kỳ Hạ, một công ty con của tập đoàn Hứa."

Hứa Úc Liêm chỉ có thể trực tiếp bày tỏ thái độ khinh thường và khinh miệt của mình đối với những con người này thông qua nụ cười của mình.

"Trong thời gian là nửa tiếng, tôi sẽ chỉ trả lời đúng năm câu hỏi đến từ năm nhà truyền thông được chọn ngẫu nhiên. Mỗi nhà truyền thông sẽ hỏi một câu hỏi và tôi có thể không nhất thiết phải trả lời. Vì vậy xin các vị nên suy nghĩ rõ ràng về những gì mình muốn hỏi."

Cô chưa kịp nói xong thì hội trường đã nổ tung. Họ chưa từng thấy một người nào dám phát ngôn làm xúc phạm đến toàn bộ giới truyền thông.

Hứa Úc Liêm không quan tâm đến những lời chỉ trích của đám người kia và giọng nói của cô phát ra rõ ràng từ micro: "Trợ lý đặc biệt Trương, đồng hồ bấm giờ."

Phía sau cô, một đồng hồ đếm ngược với chữ màu đỏ trên nền trắng xuất hiện trên màn hình khổng lồ dùng để hiển thị thông tin.

Những người trong gới truyền thông có mặt vẫn ồn ào, bọn họ cho rằng cô không có thái độ chân thành và bắt buộc cô phải trả lời thẳng thắn những nghi ngờ trên mạng.

Hứa Úc Liêm đứng đó bất động, nhìn chằm chằm vào camera, không buồn cũng không vui.

Khi đồng hồ đếm ngược cho thấy vẫn còn hai mươi mốt phút, những người ở trong giới truyền thông rách nát này cuối cùng cũng nhận ra rằng Hứa Úc Liêm chưa bao giờ để họ vào mắt và chỉ coi họ như lũ sâu bọ mà thôi.

Bầu không khí huyên náo đã dịu xuống, sau khi tất cả ồn ào biến mất, Hứa Úc Liêm nhếch môi hài lòng, "Bây giờ ai muốn đặt câu hỏi? Mau nhanh đi, tôi còn phải đi chăm sóc cho em gái của mình."

Phía dưới những người trong giới truyền thông vội vàng giơ tay, trợ lý đi cùng đã đặt bút viết ở trên giấy trắng, luôn chuẩn bị sẵn sàng để viết bản nháp.

Hứa Úc Liêm nhìn quanh một lượt, chọn ngẫu nhiên một phóng viên đến từ một tờ báo giải trí.

"Xin hỏi mối quan hệ của cô và cô Hứa Ôn Giảo là gì? Cô có thể nói rõ hơn cho tôi biết được không?"

Đối phương vừa tiến lên đã hỏi một vấn đề mà mọi người đều rất quan tâm.

Hứa Úc Liêm im lặng nhìn đối phương, vẻ mặt không có chút cảm xúc tựa như biển lặng không có một con sóng nào. Sự im lặng của cô đã khiến những người ở phía dưới kêu gào và nháo nhào cả lên.

Người phóng viên kia cũng rất nóng vội, đang muốn hỏi thêm thì Hứa Úc Liêm đã giơ tay ngắt lời, nói rõ từng chữ một.

"Chúng tôi là chị em trên danh nghĩa của pháp luật và không có quan hệ huyết thống. Hơn nữa, tôi và em ấy từng là người yêu khi còn là thiếu niên và hiện tại chúng tôi đang có một mối quan hệ mập mờ."

Nhìn vẻ mặt khó tin của những người này, cô nhếch khóe môi lên một cách mỉa mai.

"Tôi muốn nhắc nhở mọi người rằng cuộc họp báo này được phát sóng trực tiếp, tất cả người xem đều là nhân chứng. Nếu tôi phát hiện bất kỳ nhận xét sai sự thật nào trong bài báo của những người ở đây hay bóp méo sự thật, mở rộng hoặc minh oan một cách tùy tiện ngoài những gì tôi đã nói, tôi sẽ sử dụng các biện pháp pháp lý để bảo vệ quyền và lợi ích của mình."

"Mời người kế tiếp."

Sau khi Hứa Úc Liêm trả lời xong năm câu hỏi, mặc dù còn khoảng ba phút, nhưng cô không muốn bận tâm đến những phóng viên này nữa và rời đi mà không nói một lời nào.

Trương Viên Chi đi theo phía sau cô và báo cáo bằng máy tính bảng: "Khoảng mười ba triệu người đã xem buổi phát sóng trực tiếp, vượt xa sự mong đợi của chúng ta."

Bản chất của con người luôn là theo chân các chủ đề nóng hổi và hóng hớt những tin đồn dù chẳng biết thực hư của câu chuyện ra sao. Các nàng đã chọn khoảng thời gian này, phát sóng trực tiếp trên nền tảng của Zhike Video và hiệu quả cao hơn những gì kỳ vọng.

Tâm trạng của Hứa Úc Liêm cũng không được tốt cho lắm. Nghĩ đến Hứa Ôn Giảo vẫn chưa được ra khỏi phòng ICU, trái tim của cô đau đớn liên hồi và nghẹt thở giống như có ai đó bóp cổ của mình.

Nhưng nếu bây giờ cô chọn trốn tránh và rút lui, thì những gì Hứa Ôn Giảo đang chịu đựng sẽ không có ý nghĩa. Cô không thể không tận dụng điều này để lấy được thiện cảm của công chúng và để họ tiếp tục chú ý tới mình.

Vào ngày thứ ba sau khi phát sóng trực tiếp, Hứa Ôn Giảo đã qua cơn nguy kịch và được chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng VIP, nhưng nàng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.

Hứa Úc Liêm cũng ở trong phòng bệnh, ngày ngày đều làm việc trong phòng khách của dãy phòng. Khi mệt mỏi, cô ngồi khuỵu chân xuống bên cạnh giường bệnh và nhìn chằm chằm Hứa Ôn Giảo. Cả người của nàng gầy gò xanh xao và vô hồn giống như một con búp bê không có sự sống.

Đây không phải là lần đầu tiên cô chứng kiến ​​Hứa Ôn Giảo trong tình trạng như thế này. Sự bất lực trước cuộc sống khắc khổ, những cơn đau lúc bệnh tái phát đã hành hạ nàng vô số lần từ khi nàng còn là thiếu niên.

Hứa Úc Liêm không phải là người thích gây khó khăn cho người khác, cũng không thích lang thang hay sống một cuộc sống không ổn định. Tất cả đều là nhờ vào gia cảnh vững mạnh và tuổi thơ của cô được Hứa Kiều và dì của cô yêu thương bao bọc lấy.

Nhưng Hứa Ôn Giảo lại giống như mặt trái của đồng xu. Nàng là một quả bom hẹn giờ, một con búp bê vừa cũ vừa rách đã được khâu lại vô số lần và là một bông hoa màu đen ăn thịt người mọc ra từ vũng bùn.

Trên người của nàng có đầy đủ các dấu hiệu cho thấy nàng đã sẵn sàng ra đi bất cứ lúc nào, cả về mặt thể chất lẫn tinh thần.

Cuộc đời này là vô thường, có ai biết trước ngày mai sẽ như thế nào đâu. Hứa Úc Liêm phải học cách chuẩn bị tinh thần thật vững trước ngay từ lần đầu tiên nàng ngất đi. Chính vì thế mọi sự gần gũi về mặt tình cảm đều khiến cô luôn luôn bất an.

Cô chiều theo tình yêu dị dạng của Hứa Ôn Giảo, vì biết cuộc đời này có hạn, phải tận hưởng những niềm vui mà mình đang có. Thế nhưng cô không dám đối mặt với cảm giác sợ hãi trong lòng, bởi vì cô sợ những điều mình nhận được khi yêu là niềm vui trống rỗng và tạm bợ. Người ta thường hay nói người mình yêu nên là động lực của mình chứ không phải là nỗi đau.

Vì vậy, cô luôn cảm thấy khó chịu và muốn quay lại đúng hướng trước khi bị chìm sâu trong cát lún.

Hứa Úc Liêm nắm lấy tay của Hứa Ôn Giảo, áp má của mình vào mu bàn tay trắng nõn mềm mại của nàng và tự nói một mình.

"Chẳng phải em đã hứa với chị sẽ quay trở về sao? Đồ con nít hay lừa gạt người lớn! Em đã thất hứa với chị rồi, có biết không?"

"Trước kia chị vẫn luôn luôn chờ em, chờ em trở về."

"Đêm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chị không muốn người khác nói cho chị biết. Chị muốn nghe điều đó em."

Hứa Ôn Giảo đang nằm im trên giường bệnh, chỉ có lồng ngực lên xuống yếu ớt mới có thể chứng minh rằng nàng vẫn còn sống, nhưng người vẫn hôn mê bất tỉnh.

Kết quả điều tra của cảnh sát đã có vào ngày hôm qua.

Cố Vãn Tình và Hứa Ôn Giảo còn sót lại một lượng clonazepam* nhất định trong cơ thể, nói chung là một thành phần trong thuốc ngủ thông thường. Thuốc đã phát huy tác dụng trong lúc Cố Vãn Tình lái xe và cô ta không kiểm soát được hướng di chuyển của xe nên đã lao thẳng vào vỉa hè bên cạnh.

(*) Clonazepam là một benzodiazepin có cấu trúc hóa học tương tự diazepam, có tác dụng chống co giật mạnh. Bổ sung thêm: Thuốc ngủ là dẫn xuất của Benzodiazepin: công dụng chủ yếu của các thuốc này là an thần và tạo cảm giác buồn ngủ. Thuốc này được xếp vào nhóm thuốc ngủ liều mạnh có thể khiến bệnh nhân bị phụ thuộc vào thuốc nếu dùng lâu ngày. Thường thì những trường hợp sau sẽ được kê đơn loại thuốc này: người thường xuyên ở trong trạng thái căng thẳng, lo âu, bị kích thích thần kinh, co giật do sốt cao, hạn chế các cơn động kinh và dùng để cai rượu, . . . Thuốc chứa các hoạt chất tiêu biểu là clonazepam, bromazepam và diazepam.

Hứa Úc Liêm đã thuê luật sư buộc tội Cố Vãn Tình về tội cố ý giết người.

Cảnh sát ngay lập tức đến nhà của Cố Vãn Tình để điều tra. Họ đã tìm thấy tàn dư của thuốc ngủ trong số những mảnh vụn thức ăn chưa được dọn sạch, cũng như một số viên thuốc còn lại có cùng thành phần.

Về nguồn gốc của thuốc ngủ, thỉnh thoảng sẽ có một vài người trong số những người giàu có và quyền lực này mắc bệnh tâm thần nhẹ. Cảnh sát nhanh chóng điều tra ra Cố Vãn Tình có tiền sử uống thuốc ngủ đã lâu và có một nhà cung cấp thuốc ổn định.

Chuyện xảy ra vào đêm đó, Cố Vãn Tình đã bẻ lái theo quán tính, tình trạng của cô ta cũng không nghiêm trọng như Hứa Ổn Giảo và việc cô ta còn sống khiến Hứa Úc Liêm càng thêm nghi ngờ.

Mặc dù bằng chứng vô cùng xác thực nhưng Hứa Úc Liêm đã suy nghĩ đến nát óc vẫn không thể hiểu được đầu đuôi của chuyện này là như thế nào.

Nếu Cố Vãn Tình có ý định giết người, chẳng lẽ cô ta muốn chết cùng Hứa Ôn Giảo sao?

Báo cáo của bệnh viện đưa ra rằng Hứa Ôn Giảo kháng được hoạt tính của thuốc ngủ. Điều đó có nghĩa là nàng vẫn còn tỉnh táo khi Cố Vãn Tình bắt đầu có biểu hiện bất thường.

Không phải nàng không biết có hai chiếc xe hơi chạy ở phía sau bảo vệ mình, lẽ ra nàng có thể gọi điện cầu cứu nhưng lại chọn ngồi yên và không làm gì cả.

Người sợ chết hơn ai khác đã không làm gì vào lần này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro