Thiết ngục mê tình-6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đem khối thịt mềm mại nhét vào khoang miệng, Qúy Duyệt Phong thỏa mãn nhắm mắt lại chậm rãi mút vào. Thỉnh thoảng còn dùng răng day day cắn nhẹ lên hồng đỉnh cương cứng, chốc chốc lại dùng đầu lưỡi ướt át liếm liếm đảo quanh đỉnh hồng. Tiếng hít thở trên đầu truyền đến càng lúc càng nặng nề, mọi hành động lúc này khiến cho thân thể cô trở nên thoải mái một cách kì lạ.
"Tần Nhuế, tưởng tượng chút nhé, em sẽ là bé con. Em đang còn nằm gọn trong ngực chị, dùng răng hàm đã mọc đủ khẽ cắn lên đỉnh hồng đỏ của chị, liếm lộng liên tục mà không biết chán. Chị phát hiện em còn quá nhỏ, tựa hồ dùng chính khí lực của mình cũng không thể mút sữa ra được. Vì vậy chị mới đưa tay nặn sữa từ đỉnh hồng trên ngực. Sữa tươi từ từ chảy ra khỏi nhụy hoa đỏ hồng này, tràn vào trong miệng em, sau đó toàn bộ được em uống hết."
Editor: Cái đoạn này (>_<) Bạo tỷ tả biến thái quá.
"Đừng nói nữa..." Lơi nói của Qúy Duyệt Phong giống như ma chú nhẹ nhàng truyền vào tai Tần Nhuế. Cho dù cố gắng khắc chế những ý nghĩ đó khỏi đầu, nhưng mà những cảnh tượng giống như vậy vẫn lù lù hiện lên trong đầu, khiến thân thể cũng phát ra mẫn cảm. Thậm chí còn khiến cho Tần Nhuế muốn dùng hai tay tự mình nắn bóp bộ ngực đang hứng tình ngạo nghễ kia.

"Mẹ, con uống sữa không được." Lúc này, âm thanh của Qúy Duyệt Phong lại truyền đến.Tần Nhuế hơi trợn mắt cũng nhìn thấy đối phương phía trên người đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn mình. Cặp con ngươi đen ánh, ánh sắc tinh khiết, hiện lên lác đác tinh quang. So với đêm đen thì ánh mắt kia còn đẹp hơn cả những ánh sao trong dãy ngân hà. Trong đó phản chiếu hình ảnh, chính cô đang mang khuôn mặt ửng đỏ, càng nhìn càng thấy mê ly.
Bị Qúy Duyệt Phong nhìn chằm chằm, Tần Nhuế không kiềm chế được đưa tay gắt gao ôm lấy lấy nàng, đồng thời tay kia cũng vươn ra cố sức bóp lấy bộ ngực đang nhô cao kia. "Ngô..." Chờ đã lâu mà chỗ mẫn cảm còn chưa được thỏa mãn chưa được an ủi, khiến Tần Nhuế nhịn không được rên một tiếng. Giờ khắc này, cô đắm chìm trong vòng xoáy ảo giác Qúy Duyệt Phong không cách nào tự kiềm chế được.
Thật giống như, cô thật sự đang cho Qúy Duyệt Phong bú sữa vậy.
Không nghĩ tới những lời nói của mình trong lúc ở trên giường lại khiến cho Tần Nhuế thập phần nội liễm biến thành như vậy, cho dù trong lòng cũng có vài phần kinh ngạc, nhưng vui mừng lại càng nhiều hơn. Không thể không thừa nhận Tần Nhuế lúc này thật sự rất là mê người, chỉ nhìn thấy bộ dạng cô chìm đắm trong tình dục cũng đã khiến cho chỗ ấy của Qúy Duyệt Phong cũng ướt đẫm, nhiệt dịch không có cản trở cứ thể dọc theo bắp đùi mà tràn ra.
Cúi người đem đỉnh hồng căng tròn của Tần Nhuế ngậm vào, liên tục qua lại trên dưới gặm, cắn, liếm, lộng. Làm như vậy, sẽ làm cho đối phương thoải mái hơn, càng khó tự kiềm chế. "Tiểu Phong... Tiểu Phong..."Tần Nhuế vô lực trầm giọng kêu tên Qúy Duyệt Phong, cả người cô hoàn toàn chuyển sắc từ trắng sang đỏ hồng, giống như tôm luộc. Mồ hôi tinh tế bao trùm trên da thịt, hệt như đóa bách hợp ngâm mình trong sương sớm, tươi mát đầy sức sống.

Lý trí cũng chưa hoàn toàn rời khỏi thân thể, Tần Nhuế biết, chính mình lúc này đang đối diện với Qúy Duyệt Phong đến cả chuyện đã từng nghĩ qua cũng không dám nghĩ tới. Trong đầu đang có hàng trăm thanh âm nói cho cô biết, chỉ muốn lập tức dừng lại hành vi phóng đãng này. Nhưng ngược lại còn có hàng ngàn thanh âm khác điên cuồng gào thét, thật sự rất thoải mái, đừng dừng lại.
Cứ như vậy tự mình vật lộn đắm chìm trong dục vong không cách nào ngăn lại được, thẳng đến hai tay bởi vì dùng sức quá độ mà ửng đỏ,, Tần Nhuế mới vô lực buông xuống. Nhìn hai đỉnh nhũ trước ngực.
Ấn kí đỏ bừng, , Tần Nhuế hận không thể trực tiếp đem đầu vùi vào dưới cái gối. Cô cũng không dám tin được chính mình lại cũng làm ra loại chuyện đó, thậm chí còn hoài nghi, người kia thật sự có phải là mình hay không? Còn có tên yêu ma quỷ quái kia còn đang nằm trên người mình.
"Nhuế Nhuế ướt hết rồi." Có lẽ là nghĩ mặt của Tần Nhuế còn chưa đủ hồng, Quý Duyệt Phong đưa ngón tay giữa vào cái nơi mà hai chân hé mở, lướt nhẹ qua qua khu vực trung tâm mềm mại kia, đem theo ngón tay dính ướt đưa đến trước mặt đối phương thì thầm nói. "Quý Duyệt Phong! Em ruốt cuộc có làm nữa hay không?! Không làm thì cút xuống đi!"
Ba lần bốn lượt bị trêu đùa, cho dù là thánh nhân thì cũng sẽ nổi khùng. Huống chi còn là một người nội liễm nghiêm túc, da mặt mỏng như Tần Nhuế dễ bị châm chọc? Trước đó chỉ muốn an ủi bản thân vì để cho em ấy khó chịu bấy lâu nay, nhưng thật sự muốn đem cái tên đầu sỏ Qúy Duyệt Phong này một cước đá văng xuống dưới, ai biết được cái con bé chết bầm này lại chai mặt không cảm thấy gì không biết thu liễm đã vậy còn khinh dễ chính mình!

Hừ! Tôi ướt thì em không ướt chắc ! Em đem thân thể tôi ra sờ soạng đủ kiểu, tôi không bị ướt thành như vậy, thì tính tình cũng trở thành tự kỷ mất rồi?.
"Được rồi được rồi, Nhuế Nhuế đừng buồn mà, em không giỡn chị nữa." Quý Duyệt Phong đưa tay vuốt ve bụng dưới của Tần Nhuế nhẹ giọng dụ dỗ, bộ dạng này rõ ràng là bắt chước cô giáo nhà trẻ đi dỗ dành trẻ em mà. Nhưng mà muốn dỗ được em bé thì phải biết được nguyên nhân không đúng sao? Nhưng tại sao Qúy Duyệt Phong lại để tay sờ lên bụng cô?
Hơn nữa cô còn là cô gái 27 tuổi hoàng kim độc thân được chưa! Người ta cũng không phải con nít này a!
"Tần Nhuế, chị chuẩn bị xong chưa?" Qúy Duyệt Phong dùng hai tay chống đỡ thân thể nằm trên người Tần Nhuế lúc này trên mặt cô cũng không còn vẻ nghịch ngợm chơi đùa, mà thay thế bằng một loại kiên định nghiêm túc chăm chú. Tần Nhuế biết cho dù là gật đầu hay lắc đầu, cho dù là nửa đường muốn rút lui, thì cô gái Qúy Duyệt Phong ngu ngốc này cũng không có một chút bất mãn. Cô chỉ vẫn cứ như bình thường hôn môi của mình, sau đó lại nói với mình, nàng sẽ chờ. Vẫn cứ chờ cho đến khi hoàn toàn chuẩn bị vì ngày đó.
Nghe nói lần đầu tiên của con gái sẽ rất đau, Tần Nhuế cũng có chút sợ hãi. Nhưng cũng chỉ muốn dành một lần đau này cho Quý Duyệt Phong người của mình, nghĩ đến ngón tay thon dài của em ấy xuyên vào bên trong mình, tiếp nhận chình mình, sợ hãi này sẽ tựa như mật đường, hương vị ngọt ngào trở nên đặc biệt. Giao thể xác cho một người mình yêu, yêu mình còn hơn bản thân em ấy, thì còn lý do gì nữa mà phải cự tuyệt nữa chứ?
"Không có gì, vào đi." Hai tay Tần Nhuế ôm lấy cổ Quý Duyệt Phong ý nói đối phương có thể bắt đầu.
"Nhuế Nhuế nếu như chị thấy đau thì nói cho em biết. Mặc kệ là đang làm bước kia, em vẫn sẽ dừng lại, bởi vì em thực sự không muốn để chị bị đau."
"Ngu ngốc..." Nghe thấy Quý Duyệt Phong nói, Tần Nhuế cười mắng, tiện đà thu hồi dáng tươi cười, lại mở miệng. "Đau thì sao chứ?" Không phải em chờ điều này đã lâu lắm rồi còn gì, chị làm sao có thể nhẫn tâm ở bên dưới à kêu ngưng lại được. Tiểu Phong chị muốn trở thành người con gái của em. Cho dù có đau thì cũng không sao, bởi vì chỉ cần là em, thì tất cả chị đều nguyện ý."
"Tần Nhuế, em yêu chị..." Quý Duyệt Phong yêu Tần Nhuế, cũng không như bình thường chỉ nói ra trong miệng. Cô luôn cho rằng nếu thật sự yêu một người, thì không nhất thiết phải nói ra, mà thay vào đó chình là biểu hiện qua hành động như là lần này với Tần Nhuế vậy.
Nói, nàng cũng không biết nên nói cái gì để biểu đạt tâm tình của mình lúc này, không thể làm gì hơn là đem ba cái kia truyền đạt cho đối phương.
Ngay cả nói yêu nhiều hơn nữa, thì cũng không thể hơn được so với trong lòng mình.
Bất tri bất giác ngón tay trơn tuột mềm mại chạm đến nơi phiến ẩm ướt, Quý Duyệt Phong cảm giác mình tựa như một kẻ trộm trộm mộ, trong lúc vô tình phát hiện sơn động ẩn giấu vô số bí mật. Tham lam và hiếu kỳ trong lòng không thể kháng cự lại được lực hấp dẫn, thúc đẩy cô chuẩn bị tốt tất cả các công cụ, để tiến nhập vào đó. Mắt cô xác nhận, có được đáp án để khai mở, đem bảo vật cất dấu bên trong trộm đi, nhân tiện bảo vệ chị cả đời.
Qùy gối giữa hai chân Tần Nhuế, đưa tay vuốt ve nơi tư mật chính giữa. Mặc dù không có dùng đến kỹ xảo âu yếm gì, nhưng vẫn khiến cho cửa động tràn ra rất nhiều dịch lưu. "Tần Nhuế, em muốn vào." Đem mật dịch còn dính nhớp đầy trên tay, Quý Duyệt Phong nhẹ giọng nói với Tần Nhuế. Người sau nghe xong gật đầu, để hai tay sau lưng Qúy Duyệt Phong thắt chạt một chút, đồng thời cũng nín thở, chờ đợi đối phương tiến vào.
Tần Nhuế biết chỉ cần qua thời khắc này, cô sẽ hoàn toàn trở thành người con gái của Qúy Duyệt Phong.
Ngón cái không ngừng ma sát qua qua lại trước cửa động ngay phía trên không xa nơi then chốt, thẹn thùng ẩn nấp bên trong cánh hoa mềm mại, chỉ có trải qua kích thích, mới có thể tìm được đầu mối. Nhẹ nhàng ấn lên cái nơi sưng đỏ ấy, tốc dộ cũng cực nhanh như lướt qua, rất nhanh dã nghe thấy được thân thể bên dưới dã kịch liệt thở dốc và ngâm thấp, vì cửa động cũng đã tiết dịch nhầy tự bôi trơn nên việc tiến nhập vào bên trong cũng trở nên dễ dàng hơn. Ngón tay bên ngoài cửa động còn chần chừ vài giây, bắt đầu chậm rãi tiến vào bên trong. Đầu ngón tay vừa tiến vào chỉ được một đốt tay khoảng cách vẫn còn ngắn nhưng đã bị tầng thịt nóng rực bên trong dồn chặt lại sâu bên trong đang rung động.
Quý Duyệt Phong và Tần Nhuế bốn mắt nhìn nhau, ngón tay chỉ vừa mới tiến nhập vào được một ít, thì thân thể người dưới đã triệt để giữ chặt lấy. Nhưng trong lúc này cô lại nhút nhát. Dù sao thì Tần Nhuế là một cô gái tốt như vậy, trong lúc mình tuyệt vọng chính chị ấy đã đến bên cạnh mình, cho mình khát vọng cầu hoan, tự do, bảo vệ, tình yêu, cùng với hiện tại đều có tất cả.
Nhưng mà chính mình thật sự có thể tạo dựng hạnh phúc cho Tần Nhuế sao?
"Tần Nhuế, em có thể chứ?" Không thể xác định lần nữa lên tiếng hỏi, nhưng sự trả lời lần này của cô cũng mang một sự trầm tĩnh. Cảm giác được đầu ngón tay run rẩy Tần Nhuế đang ở phía sau lưng viết cái gì, cũng đã hoàn chỉnh viết xong một câu, Quý Duyệt Phong đã không tự chủ được vành mắt cũng đỏ lên.
Vợ à, chị là người con gái của em.
Ngon tay cũng không còn do dự nữa mà xuyên qua tiến thẳng vào bên trong. Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Tần Nhuế, Quý Duyệt Phong vẫn cố gắng chịu đựng đến lúc này nước mắt cũng không tự kiềm chế mà trào ra, Nhưng mà những giọt nước mắt này lại chất chứa bao nhiêu là hạnh phúc.

"Đứa ngốc, lại khóc nữa."
"Ngô... Nhuế Nhuế em rất vui, nhưng em lại thấy đau lòng cho chị."
"Không sao cả, đau đớn hơn nữa trước kia cũng từng bị, cho nên vẫn nhẫn được."
Tần Nhuế chỉ là an ủi Qúy Duyệt Phong, ai ngờ cô vừa nói xong những lời này, người kia vốn chỉ là khóc thút thít mà thôi nào ngờ giờ còn khóc lợi hại hơn. Nâng đầu Qúy Duyêt Phong, mở to mắt nhìn nàng đầy tức giận, rồi nhìn vào trên vai người này. Đây là vết đạn mà Tần Nhuế vì Qúy Duyệt Phong mà bị bắn.
"Đừng khóc, không sao hết, không sao cả, ngoan." Tần Nhuế vỗ lưng dỗ dành Quý Duyệt Phong, trong lòng âm thầm thở dài. Chị van em, lúc này chính là phá thân.
Chính mình tại sao lại như vậy còn khiến cho Qúy Duyệt Phong cũng trờ nên như vậy? "Nhuế Nhuế, hôm này không làm trước, em giúp chị lau sạch có được không?"
Qúy Duyệt Phóng rút ngón tay đặt bên trong thân thể Tần Nhuế ra, nhìn trên đầu ngón tay còn dính chút máu, nhỏ giọng nói. "Ừ, cũng tốt." Mặt Tần Nhuế bắt đầu trở nên đỏ hơn, đồng ý đề nghị của Qúy Duyệt Phong, Tuy là miệng cô nói không đau, nhưng cứng người đón nhận một cái tiến vào thật sự khiến cô đau đến phát khóc, Nghĩ tới ngày hôm nay muốn tiếp tục nữa chắc là không thể được.
Lát sau, Qúy Duyệt Phong cầm khăn lông đi tới. Cô quỳ gối xuống dưới hai chân mình dùng khăn mặt vì mình tỉ mỉ lau sạch mọi chỗ, trong lòng Tần Nhuế dâng lên một trận ấm áp. Ngày hôm nay rốt cục cũng trở thành người con gái của Qúy Duyệt Phong.Tuy rằng cái con người này ngày thường hay đùa giỡn với mình, ngoại trừ bản chất ranh mãnh chuyên làm mấy chuyện xấu xa còn hay giả bộ đáng thương. Nhưng khi gặp phải nguy hiểm thì lại khoe mẽ anh hùng, hoàn toàn không để ý tới an nguy của bản thân.
Bất quá, cũng chính là một Qúy Duyệt Phong như thế, khiến cho mình không cách nào yêu đến không thể tự kiềm chế.
"Nhuế Nhuế, lau sạch rồi, còn khó chịu nữa không?" Quý Duyệt Phong siết khăn mặt có chút thấp thỏm hỏi, nhìn bộ dạng của cô giống như vừa phạm một sai lầm lớn, thẫm nghĩ muốn đem em ấy ôm vào trong lòng hảo hảo cho thoải mái một chút. Mà Tần Nhuế bản thân cũng thuộc phái hành động, nghĩ tức là lập tức làm liền. "Đưa ngón tay ra hướng Qúy Duyệt Phong ngoắc ngoắc, đối phương vừa nhìn thấy lập tức bò tới.
"Em có đói không?" Tần Nhuế vuốt đầu Qúy Duyệt Phong hỏi.
"Nhuế Nhuế đói bụng sao? Em đi làm cho chị ăn, chị muốn ăn cái gì? Muốn ăn món nhẹ, hay là muốn ăn món cay?" Qúy Duyệt Phong nói, không kịp chờ đến phản ứng Tần Nhuế nghĩ muốn liền rời giường chạy đi làm cơm cho Tần Nhuế. Nhưng nếu đối phương nói đói, cũng không phải là ngón tay đã đói bụng, mà là mức độ càng sâu bên trong vẫn còn đau.
"Chị chính xác là đang đói bụng, thế nhưng, chị nghĩ thứ muốn ăn nhất chính là em."
"Nhưng mà... Nhuế Nhuế thân thể chị không phải đang không thoải mái sao, em..." 
Tần Nhuế nói rõ ràng như vậy Qúy Duyệt Phong cũng biết được cô đang muốn nói tới cái gì. Tần Nhuế cũng biết rõ bây giờ mình cũng không còn sức lực mà áp lại Qúy Duyệt Phong, nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy thủy quang của đối phương còn nhìn vao nơi tư mật kia. Cứ chịu đựng như vậy thân thể cũng rất đau.
"Nhuế Nhuế..."
"Tiểu Phong, làm cho chị xem."
Một câu nói của Tần Nhuế cũng khiến cho Qúy Duyệt Phong biến thành một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, không dám chống lại. Nhìn em ấy tách hai chân ngồi chỗm hỗm trên chính bụng mình, ánh nắng tràn vào từ sau cửa sổ, đem hoa viên ướt át dịch thủy chiếu đến rực rỡ, vừa kiều diễm vừa mê mẫn. Chỉ vừa mới chạm vào, Tần Nhuế chỉ cảm thấy hoa viên kia như một thứ quả đông lạnh đang rơi ở trên người mình, vừa trơn mềm vừa nhẵn nhụi.
"Tần Nhuế." Quý Duyệt Phong cong người, đôi môi mềm mại kêu tên cô thần hồn điên đảo. Hai tay theo cái cổ trượt xuống, rời xuống đến hai khỏa ngực no đủ vì chờ đợi đã lâu mà hai hạt đỉnh hồng tròn cũng đã trướng cao lên cố gắng dùng sức vuốt ve. Cô cố gắng đem đôi tay này tưởng tượng thành chính mình.
Tần Nhuế đang tự khinh dễ chính mình, mà đương sự cũng đang nhìn cô.
"Ưm... Ưm..." Vốn hô hấp cũng đã trở nên dồn dập, Quý Duyệt Phong còn lắc phần hông của mình đem cái chỗ non mềm kia ma sát lên bụng Tần Nhuế. Từng sợi tơ mỏng như chỉ bạc kéo ra thật dài, rồi bị đứt đoạn, lần thứ hai vẫn còn vương lại chưa dứt được. Tần Nhuế cảm thấy bị Quý Duyệt Phong cọ qua cọ lại trên bụng vừa ẩm ướt vừa nóng, lửa tình trong người vừa tắt được một chút thì lại bắt đầu nổi lên. Cuối cùng cố gắng nắm chặt lấy ra nệm, dùng hai chân ép chặt cái giải đất hình tam giác nơi đó đang tràn ra một lần nữa.
Không cần có bất cứ thứ gì vô trước, thân thể cũng đã có thể được ngoại vật xâm nhập. Quý Duyệt Phong đưa tay chậm rãi đi xuống, hoa viên ướt nhẹp như là mới vừa trải qua một trận mưa lớn. Bên trong còn có một đóa hồng nở rộ đặc biệt tiên diễm, cánh hoa kích động vừa mở hợp lại qua lại, làm nở rộ hoa hạch đỏ chói đầy đặn bên trong, đẹp không sao tả xiết.
Dùng ngón tay thương hại vuốt ve hạt đậu, như nhận được yêu thương viên đậu đỏ kia từ từ cũng sưng to lên, cứng rắn hơn. "Ưm... Tần Nhuế... A... Uhm a~~~...." Không thể kiềm chế được tiếng ngâm phát ra từ miệng Quý Duyệt Phong nhắm mắt lại hưởng thụ màn giao hoan đặc biệt này.
"Tiểu Phong em thật là đẹp." Đây thật sự là lời khen ngợi phát ra từ nội tâm, không cần phải che đấu bất cứ thứ gì. Tần Nhuế đem hai chân Qúy Duyệt Phong banh rộng ra hết cỡ, đưa ngón tay giữa ra và ngón trỏ dựng thẳng tại nơi cái động khẩu liên tục tràn ra thứ nước trong suốt, cũng không hề di chuyển. "Tần Nhuế... Em muốn chị... Ưm... Muốn chị..."
Quý Duyệt Phong tất nhiên là nhận ra được động tác của Tần Nhuế, cô nói xong, cũng chậm rãi đem hai ngón tay kia nuốt vào trong cơ thể. Đến lúc này ánh mắt trống rỗng trong nháy mắt được lấp đầy, cơn thoải mái ập đến khiến Quý Duyệt Phong hầu như đến cả ngồi chồm hỗm cũng không yên. Trong lúc xuýt chút nữa cô đã ngã xuống thì đúng lúc Tần Nhuế đưa tay đỡ lấy cô. Cũng chính là động tác này, ngược lại còn ở bên trong Quý Duyệt Phong hai ngón tay cũng đã thâm nhập vào bên trong.
"Đừng... Ưm!" Thình lình bị xâm nhập vào bên trong, khiến cho toàn thân Quý Duyệt Phong run lên. Lý trí hóa thành bọt khí bong bóng từ từ vỡ nát, chỉ còn lại bản năng đuổi theo sung sướng của loài người. Rất nhanh nâng lên, rồi lại thả lỏng hạ xuống. Quý Duyệt Phong hiện tại là một cô gái đang đắm chìm trong tình dục, vẻ đẹp này khiến cho người ta cảm thấy đầu váng mắt hoa. Cô như vậy, khiến cho Tần Nhuế cũng đã quên thân thể còn chưa khỏe, cứ như vậy nửa ngồi trên giường, nhìn cái người trên thân mình nhấp lên nhấp xuống.
Tư thế đẹp nhất của thiên nga, đó chính là thời khắc nàng giương cánh ngang đầu. Đem ánh mặt trời chiếu qua mỗi một tấc da thịt, lông vũ, hình ảnh thánh khiết về bóng hình xinh đẹp phản chiếu trong nước, dập dờn bơi lội. Mà trong mắt Tần Nhuế, Quý Duyệt Phong cũng chính là một con thiên nga đẹp nhất.
Tần Nhuế đem thân thể còn đang luật động trên người mình đưa lên đến đỉnh núi, tấm lưng Quý Duyệt Phong đột ngột ưỡn thẳng lên, bộ ngực đầy đặn kia ép vào mặt Tần Nhuế. Một trận dịch tình trong suốt từ trong cơ thể trào ra, làm ướt cả thân thể đối phương cùng mình. Hai người mệt mỏi cứ như vậy ôm nhau cùng ngã xuống giường, ai cũng không muốn động.
"Nhuế Nhuế, chị còn đói nữa không?" Sau trận cao triều vừa qua, Quý Duyệt Phong nỗ lực mở mắt hỏi Tần Nhuế. Cô mệt đến không chịu nổi nhưng vẫn cón cố gắng mang bộ dạng chống đỡ, khiến Tần Nhuế không nhịn được yêu thương hôn lên chóp mũi của cô. "Không còn đói nữa, mai ngủ đi." Cô nói xong dùng tay vỗ về tấm lưng của Qúy Duyệt Phong dỗ dành em ấy đi vào giấc ngủ.
"Ngô, vậy là tốt rồi. Nếu chị nói vẫn còn đói, người ta cũng không còn sức làm với chị nữa..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro