Chương 135: Mèo thức điều giáo (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

==============

"Tê...mèo con ân~"

Nói là muốn thử một chút, nhưng Viên Nhất Kỳ làm sao cũng không nghĩ tới lại có lúc bị "điều giáo" như hiện giờ.

Văn phòng rộng thoáng, ánh sáng chan hoà, nàng dựa vào bàn làm việc lớn, hai tay bấu lấy mép bàn, thân thể nhè nhẹ run rẩy. Quần trắng bó sát đã sớm bị cởi ra cùng với giày cao gót, hai đùi mặc dù mở không quá lớn, thế nhưng không ảnh hưởng chỗ đó bị đùa giỡn.

"Chụt~"

Thẩm Mộng Dao ngồi xổm trước mặt Viên Nhất Kỳ, ngẩng đầu hôn bụng cô, đầu lưỡi lặng lẽ luồn vào giữa hai chân, liếm ướt sũng

Đây là lần đầu tiên nàng khẩu giao cho Viên Nhất Kỳ, động tác mặc dù không thuần thục, nhưng Viên Nhất Kỳ y nguyên bị làm đến tơi bời.

Tiểu hạch chịu đựng bị đầu lưỡi thăm dò liếʍ ɭáρ, tê tê, cỏ dại cảm nhận được hơi thở của Thẩm Mộng Dao, nóng hừng hực giống như là lửa đốt.

Trước mắt là cửa sổ sát đất to lớn, bên ngoài là toà nhà cao tầng san sát, một góc nhỏ của đô thị phồn hoa. Cao ốc ngay ngắn giao nhau thể hiện được nơi đây công việc bận rộn và ồn ã, thế nhưng nàng đang bị.... điều giáo.

Cúi đầu xuống, Viên Nhất Kỳ nhìn thấy tóc đen nhánh của Thẩm Mộng Dao, nàng rất chân thành liếm nơi đó của cô, cái lưỡi linh hoạt tán loạn.
Thân thể lại nhẹ nhàng run rẩy, nhịn không được vuốt ve tóc Thẩm Mộng Dao, hơi thở của Viên Nhất Kỳ hỗn loạn, hít một hơi như muốn móc ra hết, nóng rực ham muốn.

Thật thoải mái ~

Âm thần đột nhiên bị một ngón tay chạm vào, Viên Nhất Kỳ phát tiếng rêи ɾỉ, Thẩm Mộng Dao dùng sức liếm, đầu lưỡi đâm vào tiểu hạch, đầu ngón tay đẩy hai mảnh mềm mại chui vào.
Bất quá chỉ là một đốt ngón tay, Thẩm Mộng Dao trên xuống trượt hai phiến âm thần, giống như đùa giỡn thịt trai lộ ra.

"Kỳ Kỳ~"

Tạm thời ngừng liếm đứng lên, Thẩm Mộng Dao đem lòng bàn tay đặt lên bụng dưới Viên Nhất Kỳ, y nguyên dùng ngón giữa xâm nhập vào giữa hai chân cô. Rất dễ dàng sờ đến thuỷ dịch trơn ướt, nàng thích để Viên Nhất Kỳ vì nàng động tình, ngón giữa xâm nhập bên trong.

"Kỳ Kỳ ướt rồi"

Hai mảnh môi mềm xấu hổ quấn quanh một chỗ, Thẩm Mộng Dao sờ lên cửa huyệt, đầu ngón tay mài mài, chậm rãi cắm vào.

"Ừm..haa~"

Viên Nhất Kỳ trên mặt lộ ra si mê, Thẩm Mộng Dao quyết tâm đem cả ngón tay cắm vào. Âm huyệt nhuyễn nị vô cùng ấm áp, Thẩm Mộng Dao rút ra đút vào đầu ngón tay ở trong huyệt, tham luyến xoa bóp cửa huyệt.

Giống như túi không khí, cửa huyệt cắn nuốt ngón tay, mỗi một lần đều kéo ra dâʍ ɖịƈɦ trơn bóng dâʍ ɖịƈɦ. Trơn bóng khiến âm huyệt càng thêm thông thuận, Thẩm Mộng Dao thử xoa xoa chỗ thô ráp, ngón giữa đâm vào, lại lui ra.'Phốc thử~'

Ngón giữa vừa rời khỏi một chút, dâʍ ɖịƈɦ của Viên Nhất Kỳ cũng theo đó mà chảy ra, vang lên một tiếng dâʍ đãиɠ

"Kỳ Kỳ~"

Liền dùng ngón tay ma sát huyệt khẩu mẫn cảm, Thẩm Mộng Dao một bên cắm lộng cô, một bên thổi hơi vào lỗ tai cô

" Muốn sao?"

"Ừm...mèo con"

Viên Nhất Kỳ cho tới bây giờ không hề bị điều giáo qua như vậy, nhưng ngoài ý muốn rất cởi mở để Thẩm Mộng Dao đụng vào, thậm chí lúc ngón tay của nàng rút ra ngoài nhịn không được kẹp chặt.

"Dễ chịu sao?"

Thẩm Mộng Dao chậm rãi ấn xuống tiểu hạch của Viên Nhất Kỳ, đảo quanh, lại nhè nhẹ ấn xuống.

Tê dại để người muốn mềm, tay Viên Nhất Kỳ càng dùng sức bấu lấy mép bàn, chỗ kia không tự chủ được sưng lên. Tiểu châu trắng nõn nà dưới tác động của ngón tay mà run rẩy phát nhiệt, chậm rãi cứng rắn lên, muốn dâng lên kɦoáı ƈảʍ nhiệt liệt

"Mèo c...ưmm?"

Thẩm Mộng Dao đột nhiên nghiêng đầu hôn lên, cái lưỡi nhanh chóng luồn vào câu liếm, cuốn lấy Viên Nhất Kỳ, nhẹ nhàng mút vào

Thể xác tinh thần đều đắm chìm trong niềm vui vẻ phong phú, tư vị được người lấy lòng lai tuyệt vời như vậy, Viên Nhất Kỳ buông lỏng để mặc Thẩm Mộng Dao, bị nàng cuốn lấy kích hôn, bị lưỡi nàng quấy làm

Lưỡi ma sát không biết mệt, Thẩm Mộng Dao hút lấy Viên Nhất Kỳ, tay hướng âm đế ấn một cái, hảo hảo vò mấy lần. Viên Nhất Kỳ rõ ràng run rẩy, muốn lưỡi Thẩm Mộng Dao mạnh hơn để khắc sâu kɦoáı ƈảʍ này, đối phương bỗng nhiên rụt lại.
Ở giữa kéo ra một sợi ngân tuyến óng ánh, trong khoảnh khắc liền đứt gãy.

Thẩm Mộng Dao cười cười, rút ngón tay ra.

"...."

Âm đế bị xoa đến sưng, hết lần này đến lần khác không có cứng hoàn toàn, không thoả mãn lẫn khó chịu khiến cho đầu huyệt cũng trống rỗng.
gương mặt Viên Nhất Kỳ phiếm hồng, thần thái si mê, cô nghĩ lại bị Thẩm Mộng Dao an ủi một phen, liền đưa tay muốn nâng mặt nàng hôn lên.

"Ài" Thẩm Mộng Dao kịp thời ngăn trán của Viên Nhất Kỳ, cự tuyệt "

 nói ra lời, em sẽ chủ động, còn không thì không cho phép Nhất Kỳ"

"..."

Không cho cô ăn, Viên Nhất Kỳ nhìn chằm chằm bờ môi hồng nhuận sáng lóng lánh của Thẩm Mộng Dao, đáy lòng ngứa ngáy.

Giống như hôn, thế nhưng mà....

Trên cổ bỗng nhiên bị buộc vòng cổ, Thẩm Mộng Dao ôm lấy ngân hoàn phía trước, đem máy rung nhỏ đưa cho Viên Nhất Kỳ.

"Kỳ Kỳ tự mình nhét vào, nhét từ từ thôi~"

Ánh mắt tràn ngập du͙ƈ vọиɠ, hết lần này đến lần khác Thẩm Mộng Dao thái độ chuyên nghiệp, liền có cảm giác cấm dục khó hiểu.

Qυầи ɭóŧ Viên Nhất Kỳ đều kéo đến gót chân, hai gò má ửng hồng, xuân loạn dâm sắc, nhưng tóc Viên Nhất Kỳ cũng không hề rối, quần áo chỉnh tề.
Ánh mắt dò xét trượt xuống rừng rậm rồi đi lên cổ áo sơ mi mở rộng của Viên Nhất Kỳ, thấy cô trống rỗng.

Chổ kia vậy mà nóng lên còn chảy nước, Viên Nhất Kỳ cắn môi một cái, mèo con thế nào...thật bá đạo...

Thở hổn hển nhẫn nại, tay có chút nhũn ra, Viên Nhất Kỳ lúc cầm máy rung nhét vào, Thẩm Mộng Dao bỗng nhiên đưa tay cầm lấy vòng cổ ngân hoàng, mập mờ cười nói

" kéo ra rồi nhét vào"

"...Hả?"

Toàn thân giống như bốc cháy, Thẩm Mộng Dao nhếch môi, hơi thở như lan
" Em nói, mở ra rồi nhét vào"

Từng chữ nhấn mạnh thật to, khí thế ngự tỷ đập vào mặt, nhịp tim Viên Nhất Kỳ lập tức mất khống chế, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt

Có thể bán manh cũng có thể là ngự tỷ, rất thích nha ~

Đều nghĩ " meo " ra tiếng, Viên Nhất Kỳ rung rung làm rơi một chiếc giày cao gót, về sau ngồi lên mặt bàn, thân thể ngửa ra đằng sau, hai chân mở ra để lộ huyệt nộn ướŧ áŧ.
Thẩm Mộng Dao lui ra phía sau nửa bước, ôm lấy cánh tay, giống như thưởng thức nhìn tiểu huyệt cô mấp máy.

"Nhét vào a"

"...."

Máy rung có chút lạnh, Viên Nhất Kỳ thở dốc càng lớn, cô cảm giác chỗ kia bỏng đến tan chảy, cánh tay bủn rủn bất lực. Hoạt động trước sau rốt cuộc tìm được của ra vào, đầu ngón tay dùng sức đẩy máy rung vào, âm thần bị gạt mở từ từ.

Bờ môi cắn chặt không có phát ra tiếng rêи ɾỉ, Thẩm Mộng Dao không chớp mắt nhìn chằm chằm, lại thấy miệng nhỏ kia chảy ra ít chất lỏng, chậm rãi mở ra, nuốt vào máy rung nhỏ.

Bị mèo con nhìn chằm chằm nơi đó, Viên Nhất Kỳ chỉ cảm thấy cửa huyệt trướng to, đột nhiên tê dại, lập tức kẹp chặt.
May mắn vẫn là đem trứng rung nhét vào, cô đỏ mặt muốn thả chân xuống, ai ngờ Thẩm Mộng Dao bỗng nhiên đi lên, lưu loát kéo trứng rung ra, đem hai ngón tay nhét vào dâm huyệt cắm vào thật sâu mấy lần, huyệt khẩu một mảnh nước tràn, Viên Nhất Kỳ ngô một tiếng, thịt mềm càng thêm mẫn cảm.

Càng thêm trống không, Thẩm Mộng Dao mới đem trứng rung nhét trở về, lui ra phía sau, lạnh nhạt nói: " Tốt, tự mình mặc quần áo vào đi"

Giống như không hề bị ảnh hưởng bởi trứng rung, Viên Nhất Kỳ buông xuống mặc qυầи ɭóŧ, lại rất chậm mặc quần ngoài vào
Thẩm Mộng Dao đã chuẩn bị kỹ càng điều khiển từ xa, đang muốn mở lớn nhất, đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại vang lên.

Là điện thoại công ty, hai người đều sửng sốt.

Viên Nhất Kỳ tựa hồ không nghĩ nhiều, Thẩm Mộng Dao chợt có một ý đồ xấu nói: " Nghe, dùng loa ngoài "

Nửa là ra lệnh, Thẩm tổng cao cao tại thượng, Viên Nhất Kỳ lại mềm lòng, chỉ có thể nhấn nút rảnh tay.

"Viên tổng, Trần tổng đến, nói là có hẹn trước..."

Trần tổng ? hẹn trước?

Viên Nhất Kỳ mơ màng mười mấy giây, đầu óc đen tối quen giờ mới sực nhớ ra mọi chuyện.

Buổi sáng hôm nay giống như có hẹn riêng với Kha tỷ, bất quá không phải nói sẽ gọi điện thoại sao ? làm sao tự mình đến rồi ?

Đối phương đã đề cập đến kịch bản gần đây, bất quá Trần Kha cùng cô có quan hệ cá nhân, chuyện này cũng thuộc thẩm quyền nàng phải đích thân đàm phán, cho nên Viên Nhất Kỳ không có ghi chú cuộc hẹn này trong lịch trình.

Chuyện này lúc đầu không có gì đặc biệt trọng yếu, Trần Kha cũng nói chỉ là vấn đề nhỏ, Viên Nhất Kỳ vốn nghĩ cuộc điện thoại lúc nào cũng có thể gọi, nhưng đây không phải là....đen tối ăn não rồi à.

Lấy hết tinh thần thoải mái, Viên Nhất Kỳ bận bịu đưa Trần Kha đi vào phòng họp, bản thân nàng đi một hồi liền trở lại

"Rất quan trọng hả?"

"Không có"

Đơn giản chỉ có sửa lại một chi tiết nhỏ, mặc dù Viên Nhất Kỳ không biết vì cái gì mà Trần Kha xoắn xuýt, nhưng loại chuyện nhỏ nhặt này bất quá tốn mười phút là xong ngay.

Máy rung còn nhét ở bên trong huyệt, Viên Nhất Kỳ đang nghĩ có nên lấy nó ra không, Thẩm Mộng Dao đột nhiên hỏi

"Trần tổng là ai?"

"Trần Kha"

Nữ vương đàn violin, Thẩm Mộng Dao biết nàng, mấy năm trước từng gia nhập ngành giải trí, tài hoa cùng nhan sắc xứng đáng một đời nữ thần.

Nữ thần...mèo con cảnh giác hơi híp mắt, lặng lẽ bấu bấu điều khiển từ xa

" Cô ta tìm Kỳ Kỳ làm gì hả?"

Viên Nhất Kỳ nghe được mùi dấm nguy hiểm, lòng cầu sinh cực mạnh

" Cô ấy tới tìm tôi bàn vấn đề kịch bản thôi"

"Cô ấy cũng có cổ phần trong đây, nếu có yêu cầu gì, thì Loan Hoàng cũng xem trọng là người đứng đầu, nữ chính, nữ phụ, nam phụ đều là do chúng ta..."

Thẩm Mộng Dao im lặng, tiến tới nắm quần Viên Nhất Kỳ, kéo cuộn dây lấy trứng rung ra.

"Không phải chuyện quan trọng" đổi thành ngón giữa cắm huyệt mềm nói " Vậy em cũng muốn đi"

Nhàn nhạt trừu sáp Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao rất xấu xa nhích lại gần lỗ tai của cô

" Kỳ Kỳ thay váy đi, không cho phép mặc qυầи ɭóŧ !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro