Chương 15: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhanh đến năm giờ rưỡi, Viên Nhất Kỳ đã làm xong bữa cơm bốn món mặn cùng một tô canh, cầm chén đũa bày đầy đủ. Thẩm Mộng Dao hẳn là nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Viên Nhất Kỳ nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, thò đầu kiểm tra xem Thẩm Mộng Dao đã tỉnh hay chưa
Trong phòng yên tĩnh, lắng nghe kỹ có thể nhận ra được tiếng hít thở đều đều.. Thẩm Mộng Dao vẫn chưa thức. Giờ cơm nghi ngờ có hơi sớm, để cho bé mèo con ngủ một chút nữa cũng không sao, Viên Nhất Kỳ đang muốn lặng lẽ đóng cửa, bỗng nhiên có âm thanh hít hít mũi

Nàng sững sờ, lập tức ý thức được Thẩm Mộng Dao đang khóc sao ?

Ngực lập tức có chút buồn bực, Viên Nhất Kỳ nhíu nhíu mày, liền chỉ đem cửa phòng khép hờ, sau đó đi phòng tắm lấy một cái khăn lông. Rón rén đi vào phòng ngủ, Viên Nhất Kỳ nhìn thấy Thẩm Mộng Dao rõ ràng nhắm mắt vẫn còn trong giấc mộng, trên mặt lại hiện lên hai vệt nước mắt
Thẩm Mộng Dao, trong mộng cũng đang khóc

"..."

Thật lâu im lặng, Viên Nhất Kỳ bình tĩnh đứng ở cạnh giường, cầm khăn lông mềm mại ấm áp đã được thấm ướt, nhất thời nỗi lòng chập chùng. Thẩm Mộng Dao đến cùng bị hôn nhân thất bại lần này tổn thương nặng bao nhiêu ?

Đột nhiên có chút hối hận mình qua loa, Viên Nhất Kỳ ảo nảo nghĩ, nếu như nàng lúc trước không để ý đương nhiên cho rằng Thẩm Mộng Dao cùng chồng nàng bằng mặt không bằng lòng, dễ dàng kêu Trương Hân gửi bằng chứng hắn ngoại tình cho nàng, có phải sẽ tốt hơn không ?  Nhưng Trương Dân Sinh không chỉ ngoại tình, tâm hắn chẳng đừng nói là không ở trên thân Thẩm Mộng Dao, căn bản là từ trong ra ngoài đều thối nát

Viên Nhất Kỳ thở dài thường thược một hơi, cẩn thận đem khăn mặt lau mí mắt Thẩm Mộng Dao.

Thật là một nữ nhân ngu ngốc

Nàng không từng kết hôn, trên thực tế, Viên Nhất Kỳ trước khi trả được thù cho Kim gia, nàng không có nghĩ qua chuyện yêu đương. Có chỉ là thỏa mãn sinh lý, mà đều là người khác hầu hạ nàng. Viên Nhất Kỳ không biết nữ nhân từng thất bại hôn nhân sẽ ảnh hưởng bao lớn, nhưng nàng biết tư vị bị tổn thương
Đau lòng khó khăn nhất để quên đi, Viên Nhất Kỳ đột nhiên phiền muộn, không biết bé mèo con này còn có khả năng yêu thêm lần nữa, chấp nhận được người khác hay không. Thay Thẩm Mộng Dao lau con mắt, lau đi nước mắt, Viên Nhất Kỳ đem khăn mặt treo trong phòng rửa mặt, sau đó gọi Thẩm Mộng Dao rời giường
Thanh âm của nàng rât nhẹ nhàng, Viên Nhất Kỳ đứng ở bên giường nhéo nhéo tay Thẩm Mộng Dao, đem nàng tỉnh lại

" Nên ăn cơm chiều rồi " Viên Nhất Kỳ xem như không biết Thẩm Mộng Dao ở trong mộng rơi lệ, cười đùa với nàng " Thẩm tổng ngủ tiếp, sẽ biến thành con heo nhỏ "

Thẩm Mộng Dao đầu óc có chút mông lung, hoặc là nói còn chìm trong mộng cảnh thống khổ, nàng mở mắt nhìn Viên Nhất Kỳ một chút, đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng xuống giường đi vào phòng vệ sinh. Viên Nhất Kỳ vốn định nói chuyện với Thẩm Mộng Dao, lại bị nàng đẩy ra một chút

"..."

Thẩm Mộng Dao xông vào phòng rửa mặt, trực tiếp mở vòi hoa sen ào ào, hắt nước vào trong mặt. Nàng không nghĩ để người khác nhìn thấy nước mắt của nàng, nhất là... Viên Nhất Kỳ còn là tiểu bạch kiểm mà nàng bao dưỡng. Bỗng nhiên đóng lại vòi nước, Thẩm Mộng Dao nhắm chặt hai mắt, ngửa mặt nhìn trần nhà, cũng không có lau nước, mặc cho giọt nước tùy ý rơi xuống, chảy đến cổ áo
Hồi lâu, cho đế khi giọt nước chảy đều muốn khô đi, nàng mới lấy xuống khăn mặt, lung tung lau lau. Gần như không có chí tiến thủ mà để vạt áo ướt ra ngoài, Thẩm Mộng Dao đem tóc thả tán loạn tùy tiện buộc lại, liền nghĩ về phòng cho thuê của mình. Đi ra một ngoài trong thoáng chốc, nàng đột nhiên nhìn thấy một bàn đầy thức ăn, còn có bát đũa sạch sẽ " Thẩm tổng ?"

Ánh mắt Viên Nhất Kỳ đều không có lệch, dường như cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không có xảy ra, chỉ nhiệt tình chào hỏi Thẩm Mộng Dao ăn cơm
Thẩm Mộng Dao kinh ngạc nhìn trên bán bốn dĩa thức ăn một tô canh, trong lòng đột nhiên giống như bị hung hăng đánh một cái. Vừa chua vừa chát, suýt tý nữa khiến Thẩm Mộng Dao nước mắt chảy ròng
Đương nhiên không phải cảm động, mà là uống đủ mười loại thuốc đắng. Một bữa cơm gia đình thế này, nàng bao lâu chưa ăn qua ?
Kể từ khi kết hôn với chồng cũ qua kỳ trăng mật, bọn họ liền không cùng một chổ dùng bữa tối, cho đến cuối cùng dần dần tan rã

" Tôi cũng đang nướng mấy cái bánh gato nhỏ " Viên Nhất Kỳ tìm cớ nhìn về phía nhà bếp " Thẩm tổng trước ngồi xuống ăn đi "

Nàng bản ý là né tránh, sợ Thẩm Mộng Dao không tự nhiên, bởi vì nàng nhìn ra được Thẩm Mộng Dao không muốn để người thấy mình mềm yếu. Thế nhưng Thẩm Mộng Dao vẫn quay lưng đi, còn chưa kịp đi vào nhà bếp, liền nghe bước chân dồn dập ở sau lưng, tiếp đó là tiếng đóng cửa

"..."

Thẩm Mộng Dao trực tiếp rời đi. Trong không khí vẫn còn lẫn mùi thơm mê người nồng đậm, Viên Nhất Kỳ quay đầu nhìn trên bàn bốn dĩa thức ăn cùng một tô canh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro