Chương 51: Thẩm Tổng gấp sao (hơi h)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

===============================

Thẩm Mộng Dao tỉnh lại, tiêu chuẩn ngày thứ hai. Không hổ danh là phòng ngắm cảnh khách sạn cấp cao, màn cửa che nắng hiệu quả nhất lưu đến biến thái, kéo xuống chính là đêm tối. Cũng may là vẫn còn có điện thoại, Thẩm Mộng Dao theo ánh sáng điện thoại xem xét, sắp tám giờ.
Hôm nay vậy là không thể nằm ỳ, bởi vì buổi chiều chính là ngày hết hạn nghỉ phép của nàng, mà cha mẹ nàng còn ở khách sạn. Nghĩ như vậy, Thẩm Mộng Dao dụi dụi con mắt, lập tức ngồi dậy, duỗi cái chân tìm dép lê. Bắp đùi đột nhiên chua chua, giống như vận động quá độ, cơ bắp sinh ra đau xót.
"Tê..."
Ý thức tùy theo giật mình, Thẩm Mộng Dao mới bỗng nhiên tỉnh ngộ: nàng tối hôm qua cùng Viên Nhất Kỳ ân ái! Ở trong phòng ngắm cảnh này, nàng giống như xấu hổ nói : " Cứ như vậy, đừng có ngừng..."

Trời!

Giống như ngũ lôi oanh đỉnh, Thẩm Mộng Dao lúc này bị nổ đến kinh ngạc, trong đầu tế bào tuần hoàn: Mình ân ái rồi sao? .Không thể tin được đây là chuyện nàng có thể làm, nội tâm Thẩm Mộng Dao che mặt thét lên : A! mất mặt quá ~
Trong lòng kiến thiết sụp đổ thành vụn vụn, Thẩm Mộng Dao mê man ngồi trên giường, cực giống như mèo tinh nhân mơ hồ. Nàng tối hôm qua đều làm những gì...Thật là khiến đầu người trọc, vào lúc này đây, bỗng nhiên nghe thấy tiếng Viên Nhất Kỳ " Thẩm Mộng Dao ?"

Hoàn toàn ôn nhu như trước đây, Viên Nhất Kỳ vừa mới tới tiến vào đem ánh sáng dìu dịu mở lên, đem bữa sáng được đóng gói đặt lên bàn.
"Thẩm tổng, em mua..."
Tiếng nói còn chưa nói xong, " đông" một tiếng, Thẩm Mộng Dao lấy thế sét đánh không kịp bưng tay nhảy xuống giường, nhanh như chớp xông vào nhà tắm, đóng cửa lại. Động tác có thể nói một mạch mà thành, Viên Nhất Kỳ thậm chí cảm giác lúc nàng chạy ngang mình, mang theo gió mạnh. Ân...bé mèo con thân thủ quả nhiên nhanh nhẹn.

Trong phòng tắm. Thẩm Mộng Dao dựa lưng vào cửa kính, tay vỗ ngực, tâm cuồng loạn không thôi. Tối hôm qua hẳn là rất kịch liệt, nàng nuốt một ngụm nước bọt, lại an ủi mình: không có việc gì, vốn chính là tiểu bạch kiểm nha. Ha ha...không liên quan. Dù sao cũng gặp qua sóng to gió lớn, Thẩm Mộng Dao hít một hơi thật sâu, tăng cường ám chỉ: lên giường thôi mà, không có việc gì lớn.
Nhưng thân thể tựa hồ không tha cho nàng, vẻn vẹn mấy bước đi đến bồn rửa mặt, bắp đùi đau xót liền không ngừng. Chịu dựng cỗ đau xót, đánh răng rửa mặt, Thẩm Mộng Dao ngẫu nhiên phản ứng trì độn mới phát hiện, thân thể nàng để trần! Trời.
Trong lòng kiến thiết độ hai sụp đổ thành tro đều không thừa, Thẩm Mộng Dao đã muốn hóa đá...hợp lấy nàng mới vừa rồi trần trùng trục ở trước mặt chạy tới trước mặt Viên Nhất Kỳ ?

Hình tượng chắc không quá đẹp đi~
"Thẩm tổng" lúc này, Viên Nhất Kỳ đẩy cửa đi vào, trong tay vừa vặn cầm quần áo Thẩm Mộng Dao bước tới.
"Chị..."
Nhưng hai chữ quần áo chưa kịp thốt ra, con mắt Viên Nhất Kỳ liền thẳng. Cô không có ngờ Thẩm Mộng Dao thẳng thắn như thế, trần truồng, khăn tắm cũng không có che. Tất cả mỹ hảo đều không có chút nào ngăn cản, Viên Nhất Kỳ tiếp cận chỗ tam giác kia, rất tự nhiên nhảy ra một suy nghĩ: Rất muốn làm nàng.
"..."
Tràng diện cực kỳ xấu hổ, hai tay Thẩm Mộng Dao bấu lấy bồn rửa mặt, chân đều có chút nhũn ra. Mặt tự nhiên ửng đỏ, thân thể cũng cảm giác phát nhiệt, tóm lại xấu hổ đến cao độ mới. Trốn tránh vội cúi đầu, lúc này Thẩm Mộng Dao giống như con đà điểu vùi đầu dưới đất, lừa mình dối người: Cô ấy nhìn không thấy mình.
Nhưng hiển nhiên không có khả năng. Viên Nhất Kỳ nhìn chằm chằm thân thể trần truồng của Thẩm Mộng Dao vừa đi vừa về dò xét một hồi, mới đi lên, tung ra áo khoác lên người nàng.
"Ngô~"
hơi thở đối phương đột nhiên tới gần như thế, Thẩm Mộng  Dao không khỏi xấu hổ, lại đột nhiên cảm giác giữa hai chân bị cắm một ngón tay. Mềm mại không xương, đốt ngón tay thon dài, Viên Nhất Kỳ đè lại bắp đùi nhức buốt của Thấm Mộng Dao, chậm rãi nhào nặm nắm bóp

"Viên Nhất Kỳ ?"
Thẩm Mộng Dao kịp phản ứng, vô thức kẹp lấy chân, đem bàn tay Viên Nhất Kỳ kẹp lấy.
"Thẩm tổng chớ khẩn trương, em giúp chị xoa bóp "
"..."
Xoa bóp thân thể trần truồng sao ? Xấu hổ cũng có thể đem người xấu hổ chết. Nghĩ buông lỏng cũng không buông lỏng được, thế nhưng Viên Nhất Kỳ vậy mà đã bắt đầu, cứng rắn ở giữa hai bắp đùi chậm rãi ra vào. Nhìn như xoa bóp bắp đùi, nhưng ngón cái luôn hữu ý vô ý gãi vào chỗ khó xử kia, dẫn tới một trận ngứa ngứa xốp giòn.
"Viên, Viên Nhất Kỳ ?"
Thẩm Mộng Dao đỏ mặt như nước thủy triều, liền đẩy cô nói: " cô đừng làm, mau đi ra đi"
"Ra chỗ nào bên ngoài ?"
Viên Nhất Kỳ tiếng nói trầm thấp cười đến mập mờ " Thẩm tổng đem em kẹp thật chặt "
"Cô..."
Lời nói như lang hổ, Thẩm Mộng Dao bị một kích, kìm lòng không được lại kẹp hai chân. Viên Nhất Kỳ một mực ở giữa bắp đùi lề mề trước sau " Ngoan, Thẩm tổng, buông lỏng một chút"
Ánh mắt của cô có ánh sáng nhu nhu, dường như thật dỗ dành nàng, Thẩm Mộng Dao không hiểu tim lại đập nhanh hơn. bắp đùi trừ đau xót, lại vẫn như nhũn ra.
"Ngoan ~ bé mèo con~"

Viên Nhất Kỳ cảm thấy Thẩm Mộng Dao có chút buông lỏng, liền ôm eo nàng, cúi đầu hôn nàng.Ở giữa nụ hôn mang theo hương bạc hà nhàn nhạt, Viên Nhất Kỳ ôn nhu dùng đầu lưỡi khẽ liếm, dụ Thẩm Mộng Dao mở ra hàm răng.
"Ưm..."
Thẩm Mộng Dao rất muốn kháng cự, nhưng hai tay đẩy vai Viên Nhất Kỳ, chính là không làm được. Chẳng biết từ lúc nào bắt đầu, nàng đối với Viên Nhất Kỳ đụng vào càng lúc càng quen thuộc, thân thể tựa hồ hoàn toàn tiếp nhận cô. Bỗng nhiên giống như phim chiếu lại, nhớ tới Viên Nhất Kỳ hôm qua vuốt ve nàng. Thân thể chậm rãi nhớ lại loại cảm giác này, Thẩm Mộng Dao mềm nhũn ra, kẹp chặt hai chân, cũng buông lỏng.

Viên Nhất Kỳ vui mừng khôn xiết, đầu lưỡi duỗi ra thăm dò môi thơm, đồng thời tay phải đâm một cái, đem ngón giữa cắm vào âm huyệt của Thẩm Mộng Dao. Tối hôm qua kịch liệt như thế, mặc dù thanh lý qua, nhưng nội huyệt giữ lại không ít ẩm ướt dịch, ra vào rất thuận lợi.
"Ngô ~"
Thẩm Mộng Dao cảm thấy Viên Nhất Kỳ cắm vào, vừa căng thẳng, lại kẹp chặt chân, huyệt đạo thít chặt. Huyệt bánh bao nhuyễn nhuyễn non nớt bao khỏa ngón tay, rất dễ chịu, Viên Nhất Kỳ không nóng nảy, tạm thời dừng lại chờ đợi, sau đó hôn nhiệt liệt.
"Ưm ~"
Thẩm Mộng Dao bị động nhận lấy, Viên Nhất Kỳ lưỡi dây dưa không ngớt, bao lấy nàng liền không chịu thả, cuốn lên lề mề.

Lúc trước Thẩm Mộng Dao không thích hôn, bởi vì lưỡi đàn ông dày, luôn có ý đồ chui vào chỗ sâu nàng, hung hăng càn quấy, mười phần sắc tình. Thế nhưng Viên Nhất Kỳ hôn rất nhẹ nhàng khoan khoái, cũng sẽ không giống Trương Dân Sinh có loại xâm phạm thô lỗ, cũng sẽ không dán cái cằm nàng đầy nước bọt. Nước bọt đối phương có chút bạc hà khí nhàn nhạt, Thẩm Mộng Dao kìm lòng không được đáp lại cô một chút.
Bé mèo con có thư giãn, miệng nhỏ phía dưới cắn gấp như thế, Viên Nhất Kỳ lập tức đi đến cắm xuống, rất chuẩn xác tìm tới khối thịt mềm mẫn cảm. Cô không có trừu sáp, mà là dùng đầu ngón tay đè vào khu vực tiểu thô ráp, mài mài đảo quanh.
Động tác cũng không lớn, nhưng Thẩm Mộng Dao nháy mắt có phản ứng, một loại cảm giác căng cứng cùng bén nhọn tê dại đồng thời ập tới. Dễ chịu lại khó chịu, Thẩm Mộng Dao có loại cảm giác muốn bài tiết không kiềm chế.
"Viên...Ô~"
Nàng nghĩ kháng cự, nhưng Viên Nhất Kỳ quấn lấy cái lưỡi của nàng, ngón giữa cắm vào âm huyệt nàng, y nhiên không nhanh không chậm mài mài. Toàn bộ bụng dưới đều đang phát nhiệt, huyệt thịt càng cắn càng chặt, hết lần này đến lần khác có loại cảm giác không được. Thật khó chịu...A~

Viên Nhất Kỳ cảm giác được rõ ràng bên trong siết chặt, nhưng cô rất mau chóng lui ngón tay ra.
"Phốc", đầu ngón tay lôi ra tơ bạc tinh tế, dâm dịch nhỏ xuống một chút, Viên Nhất Kỳ liền trực tiếp ấn lên hoa châu, liền ướt át.
"Ừm, ngô ~"
Cô bỗng nhiên hút lưỡi Thẩm Mộng Dao, ngón tay nhấn hoa châu nhẹ lũng chậm vê van, sau đó xoa nắm chấn động mãnh liệt.

Thân thể Thẩm Mộng Dao run lên, huyệt đạo cùng hoa châu đều là siết chặt, tiểu cao triều trào ra. Thân thể nhẹ nhàng, Viên Nhất Kỳ nắm cả người nàng, tay phải mới đến chỗ giữa bắp đùi hơi lỏng chút, mát xa bắp đùi của nàng. Hôn nồng nhiệt cuối cùng kết thúc, Viên Nhất Kỳ buông ra để Thẩm Mộng Dao lấy hơi, hài lòng nghe nàng thở dốc.
Nhẹ nhàng hôn hôn lên khóe môi nàng, Viên Nhất Kỳ đang muốn nói chút lời tao trêu chọc con mèo con, đột nhiên nghe được một trận chấn động. Ánh mắt lệch lên bồn rửa mặt, nguyên lai là điện thoại Thẩm Mộng Dao nằm ở trong túi áo khoác vang lên. Từng tiếng chấn động ở trong phòng tắm an tĩnh trở nên rõ ràng, Viên Nhất Kỳ cùng Thẩm Mộng Dao ánh mắt giao nhau, vậy mà có chút sững sờ.
Qua nửa giây, bé mèo con hậu tri hậu giác xấu hổ, khôi phục sức mạnh một tay đẩy Viên Nhất Kỳ, vội vội vàng vàng quay lưng lại, tranh thủ thời gian nghe.

"Mẹ"
Thẩm Mộng Dao một bên cầm điện thoại, một bên tay nắm quần áo muốn mặc lên người. Thế nhưng là một cái tay làm sao chiếu cố được tất cả, Viên Nhất Kỳ nhìn xem bóng lưng Thẩm Mộng Dao có hơi xốc xếch, có chút muốn cười. Được rồi, giúp đỡ bé mèo con.
Lúc Thẩm Mộng Dao nói chuyện với Tống Kiều, cô lặng lẽ tiến lên, cầm lấy áo ngực Thẩm Mộng Dao, mở ra, kéo một tay nàng, đem dây áo ngực mặc vào cho nàng.
Thẩm Mộng Dao "..."
Đầu óc như thế nháy mắt trống không, bất quá Viên Nhất Kỳ không ngại, đi thẳng đến một bên khác, ra hiệu nàng đổi tay, mặc tốt áo lót.
Thẩm Mộng Dao "..."
Không biết phải chăng có thật nhiều dấu chấm hỏi, nhưng mặt không có gì bất ngờ lại đỏ, đỏ bừng bừng. Viên Nhất Kỳ mỉm cười như nhân viên ngành dịch vụ, tâm tình rất tốt, quả nhiên đùa giỡn bé mèo con một kiện thú vị.
"Dao Dao?"
Tống Kiều nhẹ nhàng gọi hai tiếng, Thẩm Mộng Dao mới bỗng nhiên hoàng hồn, vội vàng đáp lại: " Ai ai, con đang nghe"
Điện thoại không có khả năng tắt, quần áo cũng không thể mặc, Thẩm Mộng Dao chỉ có thể nhận lấy, đổi một tay, để Viên Nhất Kỳ mặc áo lót cho nàng. Viên Nhất kỳ lưu loát mặc lên cho nàng, sau đó đứng ở sau lưng nàng, trước tiên đem móc áo cài vào.
Thẩm Mộng Dao cùng Tống Kiều nói chuyện điện thoại, đột nhiên cảm thấy nhũ phòng bị sờ, giật mình, đã thấy trong gương: Viên Nhất Kỳ chính là đem bàn tay tiến vào trong ngực, khép ngực trái điều chỉnh.
"Ây..."
Trình tự mặc áo lót bình thường, không có khẽ hở, nhưng tay Viên Nhất Kỳ lại cố ý kẹp hạ nhũ đậu của nàng, mượn cơ hội vuốt vuốt. Thẩm Mộng Dao đỏ mặt đến nhỏ máu. Một bên ngực trái bị đùa bỡn như thế, Thẩm Mộng Dao thẹn đến muốn chui xuống đất, ở trong lòng ám chỉ: bình tĩnh, đây là tiểu bạch kiểm phục vụ, phục vụ mà thôi !
"Dao Dao" Tống Kiều nghe lại không có tiếng: " Con còn tốt chứ ?"
"Con...Ân~"
Đột nhiên bị vuốt đầu ngực, Thẩm Mộng Dao có chút mẫn cảm, súy nữa rên rỉ.
"ừm...rất tốt" nàng vội vàng đổi giọng, mặt hồng hồng cười ngượng ngùng " Mẹ chớ suy nghĩ quá nhiều "
Quả thực càng che càng lộ, hết lần này đến lần khác Viên Nhất Kỳ lại tiến đến một tai khác của nàng, nói thật nhỏ: " Thẩm tổng, gấp sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro