Chương 82: Vậy mà mơ thấy Viên Nhất Kỳ (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

=======================================

Một gian phòng bình thường, vừa quen thuộc vừa xa lạ. Tất cả bài trí đều mơ hồ hư ảo, phủ bằng một tầng ánh sáng nhàn nhạt, cho cảm giác không thật.

Thẩm Mộng Dao vẫn nhìn gian phòng, muốn động đậy, lại nghe tiếng chạm nhau của xiềng xích. Thân thể bị trói trên cây thập tự giá bằng gỗ, hai tay bị trói ngang sang hai bên, Thẩm Mộng Dao hoảng sợ giãy dụa, lại phát hiện không thể làm được gì.

"Vợ"

Trương Dân Sinh đột nhiên xuất hiện, cười dâm đi về phía Thẩm Mộng Dao " Không phải chúng ta muốn làm tình sao ?"
Hắn cởi quần, trực tiếp để lộ ra cái tính khí của đàn ông.
"Không..."

Thẩm Mộng Dao một trận buồn nôn, lập tức quay đầu đi, nổi giận nói " Anh biến đi !"

"Mèo con~"

Một tiếng gọi ôn nhu, Thẩm Mộng Dao kinh ngạc quay đầu, mới phát hiện Trương Dân Sinh đã biến mất. Gương mặt trước mắt biến thành Viên Nhất Kỳ.

"Mèo con" 
 
Dễ như trở bàn tay tiếp cận Thẩm Mộng Dao, khoé môi nhếch lên tiếu ý không rõ ý vị. Tà khí khó hiểu, Viên Nhất Kỳ tựa hồ cũng khác ngày thường, có chút thô lộ

" em làm chị đến cao trào có được không ?"
"Cắm tao huyệt của chị có được không ? để nó dâm đãng phun nước ra ngoài"

Thẩm Mộng Dao muốn cự tuyệt, nhưng ngập ngừng, phát hiện nói không ra lời. Bộ ngực đột nhiên mát lạnh, lại ấm áp.

"Bộ ngực thật lớn ~"

Quần áo trên người không biết lúc nào biến mất, Thẩm Mộng Dao nháy mắt trần như nhộng, một đôi tuyết nhũ lộ ra bên ngoài không gì che chắn.

"Có muốn em làm chị không?"

Ngả ngớn đến cực điểm, Thẩm Mộng Dao lại cảm thấy mình cũng không căm ghét, thậm chí có cảm giác rất thuận lợi. Bộ ngực bị xoa có chút nóng lên, ngón tay Viên Nhất Kỳ chậm rãi quét qua đầu ngực nàng, để hai viên tiểu hồng đậu cứng lên.

"Đầu ngực cứng rồi sao?"

Hơi thở Thẩm Mộng Dao dồn dập, bộ ngực chập trùng dần dần rõ ràng, nàng vẫn không cách nào nói chuyện, lại có cảm giác thân thể biến hoá. Đầu ngực nhiều lần bị khuấy động, cứng rắn trở nên mẫn cảm, ngón tay Viên Nhất Kỳ quét qua, chính là hơi run rẩy. Đột nhiên nổi da gà, quầng ngực có chút nhăn nhúm, đỏ tươi xinh đẹp.

"Cứng đến mức này, không bằng em giúp chị hút một chút"

Thẩm Mộng Dao bị treo, hai tay mở ra, bộ ngực càng không thể che chắn được, mà bị treo ở độ cao này, rất thuận tiện cho Viên Nhất Kỳ loay hoay.
Cô chỉ hơi cúi xuống, liền tuỳ tiện hút ngực mềm.

"Chụt~"

bờ môi ngậm lấy ngực, sắc tình hút lấy, đầu lưỡi thừa cơ đối với đầu ngực cứng rắn liếm tới liếm lui. Viên Nhất Kỳ cố ý tạo âm thanh hút thật lớn, Thẩm Mộng Dao nghe càng thêm thẹn, bị trói rồi bị mút ngực, là cỡ nào xấu hổ!

thân thể rõ ràng không động đậy, cũng không phát ra được thanh âm nào, lại ngoài ý muốn không kháng cự việc Viên Nhất Kỳ liếm láp đầu ngực nàng đến ngứa ngáy. Từng tia tê dai quẩn quanh, lúc này Viên Nhất Kỳ mới ngẩng đầu, trên khoé miệng nhếch lên, vẫn như cũ là nụ cười tà khí.

"Hút thoải mái không ? nhìn xem chị đã cứng rắn đến dạng gì"

Thẩm Mộng Dao không tự chủ cúi xuống, nhìn thấy bộ ngực mình ướt một mảnh, đầu ngực bị liếm đến sưng đỏ.

Không kịp xấu hổ, hạ thể không được che chắn sớm bị Viên Nhất Kỳ tập kích. Hai chân bỗng nhiên bị kéo mở ra, Thẩm Mộng Dao bị trói thành hình chữ đại.
Viên Nhất Kỳ rất dễ dàng sờ đến chỗ kín của nàng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tiểu âm thần, ngón tay trượt lên phía trên.

"Đầu ngực mới hút đã ẩm ướt, Thẩm tổng đúng là dâm đãng"

âm dịch trơn ướt chảy ra, Viên Nhất Kỳ sờ lấy, rất dễ dàng thấm ướt ngón tay, liền vuốt ve lên xuống. Chổ này so với đầu ngực càng thêm cường liệt, ngón tay mài đi qua, mang theo cảm giác tê dại ấm áp, Thẩm Mộng Dao cố gắng kẹp chân, nhưng không cách nào làm được.

Hai chân căn bản luôn bị kéo ra, không cách nào nhúc nhích. Chỉ có thể chịu đựng để mặc Viên Nhất Kỳ đùa giỡn vuốt ve, bàn tay cô áp ở nơi riêng tư, khẽ chấn động, để âm thần làm ướt lòng bàn tay.

"Dâm thuỷ chảy ra rất nhiều nè"

chuyển thành ngón tay ma sát trước sau ở trong khe thịt " tiểu dâm huyệt này, chờ một lúc không biết phun thành dạng gì"

Lời nói không ngừng tao, Thẩm Mộng Dao không cách nào lên tiếng, hai gò má đỏ bỏng đến không tưởng nổi.
âm thần đều bị âm dịch chảy ướt, biến thành mỡ bò nhuyễn nị, ngón tay Viên Nhất Kỳ đột nhiên nhanh chóng đẩy hai phiến âm thần, khiến cho Thẩm Mộng Dao một trận rung động phát run.

Thân thể đều không có khí lực, giống như buông xuôi chờ bị thao, Thẩm Mộng Dao thở hổn hển, con mắt len lén nhìn về phía dưới.

Một bàn tay tuyết trắng xinh đẹp đang trêu chọc ra vào âm bộ nàng. Viên Nhất Kỳ nâng cằm Thẩm Mộng Dao, tròng đen dị thường thâm thuý.

"Lãng huyệt nghĩ bị làm sao hả? em sẽ để cho chị dục tiên dục tử"

Viên Nhất Kỳ giơ ngón tay giữa lên, đầu ngón tay quét qua nhục phùng " hung hăng làm chị!"

ngón giữa đột nhiên cắm vào!
Thẩm Mộng Dao bỗng nhiên lắc một cái, huyệt thịt cắn chặt ngón tay Viên Nhất Kỳ, tự hành ngọ nguậy hút lấy.

"A~"

Viên Nhất Kỳ chậm rãi ra vào, cảm thụ hơi ấm của âm huyệt " Kẹp chặt như thế, Thẩm tổng quả nhiên thích bị tôi cắm"

ngón tay móc bên trong, huyệt dịch liền bị đẩy ra ngoài, bởi vì Thẩm Mộng Dao ở tư thế bị treo lên, nên nước chảy thẳng xuống mặt đất.

"em cắm rất sâu a"

Viên Nhất Kỳ liên tục trêu ghẹo Thẩm Mộng Dao " Thẩm tổng, em tiến vào trong tiểu huyệt chị, ân... càng sâu nó càng gấp"
Huyệt thịt đều vô thức hút lấy ngón tay, Viên Nhất Kỳ bắt đầu tăng tốc, co lại cắm xuống, ra sức tiến vào trong dâm huyệt.

"Tiểu huyệt gấp như thế, xem ra muốn bị làm hai ngón"

Viên Nhất Kỳ cũng giơ lên ngón giữa cùng ngón áp út, ở trên khe thịt bôi mấy lần, sau đó liền lần nữa đâm vào trong cửa huyệt, bỗng nhiên cắm xuống. Chỗ sâu trướng kịch liệt, nhịn không được co rút, Thẩm Mộng Dao siết lấy ngón tay Viên Nhất Kỳ, hạ thể bị cảm giác xâm lấn kỳ diệu đánh cho tơi bời.

"Em làm thoải mái sao? huyệt dâm chen lấn làm em không động đậy được"

Viên Nhất Kỳ đột nhiên mãnh liệt cắm xuống, xâm nhập càng sâu, ngón tay lật cả âm thần ra bên ngoài, đem âm dịch bên trong móc ra hết.

"Tiểu dâm miêu, đem nhục huyệt hút tôi thật gấp"

Giữa hai chân bị ngón tay cuồng cắm, Thẩm Mộng Dao khó chịu nhíu lông mày, thân thể không ngừng run rẩy, rõ ràng muốn bị thuỷ triều đánh nát.

"A~"

Thẩm Mộng Dao bỗng nhiên từ trong mộng tỉnh lại. Mọi thứ đều tan thành mây khói, nàng nằm ở trên giường, ý thức thoáng chốc trống không.

Trọn vẹn mấy phút thất thần, cho đến khi báo thức từ di động vang lên. Tiếng chuông nhịp rock and roll không ngừng chấn động, Thẩm Mộng Dao cuống quýt bấm tắt, sau đó liền cảm giác nơi nào đó một mảnh trơn ướt.

Trời ạ...mình vừa mới làm sao rồi?

Gương mặt biến thành núi lửa, hoá đá hơn nửa ngày, Thẩm Mộng Dao mới chần chờ đưa tay sờ vào giữa hai chân. Ẩm ướt cạch cạch, dịch trơn bóng đều thấm ướt quần lót nàng.

Trời ạ! Thẩm Mộng Dao sắp điên!

lập tức nhảy dựng lên đi vào phòng tắm rửa sạch, dép lê cũng không mang, Thẩm Mộng Dao hận không thể đập đầu chết cho rồi.

Thế mà làm mộng xuân một đêm, đây không phải là xấu hổ bình thường a!

Thẩm Mộng Dao cả người giống như bốc cháy, nàng giật giật, vội vội vàng vàng cởi quần lót, để ở dưới vòi nước cọ rửa. Cuối cùng tranh thủ thời gian cầm vòi nước xịt rửa hạ thân, đoán chừng không có buổi sáng nào chật vật như thế.
Dòng nước ào ào xối lên bụng, xối lên cỏ dại mềm mại rủ xuống, Thẩm Mộng Dao đưa tay rửa nơi riêng tư, đem ẩm ướt dịch gội rửa sạch sẽ.
Thế nhưng bên trong tiểu huyệt vẫn còn căng tràn, dường như muốn kẹp lấy cái gì, có chút trống rỗng khó chịu.

"..."

Giấc mộng này thực tế quỷ dị, Thẩm Mộng Dao không biết làm sao lại nằm mơ thấy mình cùng Viên Nhất Kỳ ân ái...các nàng đã chia tay hơn một tuần lễ.

kỳ thật nói chia tay cũng không thỏa đáng, các nàng không có chính thức nói yêu đương, nhưng gần đây xác thực không tiếp tục gặp Viên Nhất Kỳ.

Đối diện nhà nàng đã bỏ trống, mình lại mơ thấy cô sao?
Nhất thời ngũ vị tạp trần, suy nghĩ lộn xộn quấn xoắn thành một đoàn, giống như chỉ gai quấn lại với nhau không gỡ được, để Thẩm Mộng Dao tự dưng bực bội.

Tắt nước lau khô thân thể, Thẩm Mộng Dao về phòng ngủ mặc quần áo, nhìn thời gian chuẩn bị ra cửa đi làm.
Nhưng trong lòng một cỗ phiền muộn dường như mọc rễ, trầm tích không tiêu tan, Thẩm Mộng Dao đi tới phòng khách, lúc lấy chìa khoá trên bàn trà đúng lúc nhìn thấy hộp điểm tâm đặt trên đó.

Hộp bánh hình mèo con do Viên Nhất Kỳ tặng. Nhìn vật nhớ người, tự nhiên nhớ tới không ít sự thật khiến nàng sinh khí....xem nàng là đồ đần mà lừa gạt.

"Loảng xoảng!"
Thẩm Mộng Dao một tay quơ hộp mèo con vào thùng rác để trút giận, lại đá thùng rác một cái.

Lừa đảo, đại biến thái !

Trong lòng mắng xong, Thẩm Mộng Dao lúc này mới có cảm giác hơi dễ chịu, cầm túi đi ra cửa.

.
.
.
.
.
.
.
.
Lướt kế tiếp đọc nào~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro