Chương 89: Viên Nhất Kỳ bích đông Tả Tịnh Viên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

========================================

Thời gian cứ thế không mặn không nhạt trôi qua. Viên Nhất Kỳ vẫn không có dấu hiệu trở về.

Ngày hôm nay hết giờ làm, Thẩm Mộng Dao nhận được điện thoại của mẹ nàng Tống Kiều.

"Mẹ"

"Dao Dao gần đây con sao rồi?" Tống Kiều hiển nhiên rất lo lắng cho con gái " Mọi chuyện thuận lợi không?"

Ngày đó Thẩm Mộng Dao ly hôn, quá trình thuận lợi đến kỳ lạ, lúc đầu Tống Kiều dự định ở Lê Thành với Thẩm Mộng Dao mấy ngày, thế nhưng Thẩm Mộng Dao đột nhiên muốn bọn họ trở về, thái độ rất kiên quyết.

Tống Kiều tự nhiên không biết bởi vì Thẩm Mộng Dao bị Viên Nhất Kỳ kíƈɦ ŧɦíƈɦ, lại không nghĩ để người nhà biết, cho nên mới đuổi về.

"Con rất khỏe"

"Con a, đừng quá cực khổ, có chuyện gì thì nói với cha mẹ, một mình buồn bực trong lòng không tốt"

Kỳ thật Tống Kiều cùng Thẩm Kiến Quốc đối với con cái rất thoải mái, chỉ là tính tình của Thẩm Mộng Dao có chút thích cậy mạnh, vừa vặn tương phản cùng Thẩm Trần.

Cho nên Tống Kiều luôn phàn nàn với Thẩm Kiến Quốc, lúc trước lấy tên từ câu " im lặng là vàng" hiện tại con gái thực sự quá im lặng đi.

"Mẹ, con thật không có việc gì" Thẩm Mộng Dao kiên nhẫn trấn an, "Thật sự có chuyện, con sẽ nói với gia đình mà"

"..."

Đối với việc con gái thích cậy mạnh, Tống Kiều chỉ có thể than thầm " Tốt, còn chỉ cần nhớ rõ vần có gia đình ở đây, con không có cô đơn một mình"

"Dạ"

hốc mắt Thẩm Mộng Dao có chút nóng, nàng nói vài câu chuyện phiếm với Tống Kiều, cuối cùng nói chuyện ly hôn cực kỳ thuận lợi, không có hậu quả gì hết.

Cúp điện thoại, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm, xúc cảm của Thẩm Mộng Dao khá hơn chút, xem đồng hồ thấy còn sớm, liền ra ngoài ăn cơm.

Sau bữa ăn nàng không có vội về nhà, mà đi Causeway Bay, ở chỗ đó có quán bar tên là " Chỉ Túy Kim Mê", tuỳ tiện uống hai ly. Không sớm không muộn, nhân viên nhẹ nhàng khoan khoái, Thẩm Mộng Dao ngồi cạnh quầy bar, gọi một ly cocktail bọt biển, vừa từ từ uống, vừa nghe nhạc trong quán bar ngẩn người.

"Người đẹp~"

sau lưng đột nhiên có tiếng huýt sáo ngắn ngủi, sau đó là một tên đàn ông đi đến bên người nàng. Trang điểm kiểu Rock n Roll, cánh tay lộ ra một mảnh dấu xăm lớn, trên mặt biểu hiện phi thường ngả ngớn.

Vốn cho rằng người đàn ông muốn bắt chuyện, Thẩm Mộng Dao trong lúc vô tình nghiêng mắt nhìn thấy cổ họng hắn, cũng không thấy yết hầu.

Ánh mắt tự nhiên trượt xuống, nhìn bộ ngực người kia.

Như long không phải long, lại là đàn ông đầu đinh, lại xăm hình khốc liệt, thanh âm còn có chút thô lỗ, nhưng nhìn kỹ lại giống con gái ?

Chẳng biết tại sao có chút phản cảm, Thẩm Mộng Dao liếc mắt, không nguyện ý đáp lại. Cô gái kia từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, bật lửa, bất cần đời hút thuốc.

"..."

Khói thuốc tràn ngập, Thẩm Mộng Dao càng thêm chán ghét. Làm sao đều hút thuốc, so với Viên Nhất Kỳ kém cỏi hơn nhiều ?

Đêm hôm đó ngẫu nhiên thấy Viên Nhất Kỳ ở góc đường hút thuốc, Thẩm Mộng Dao mặc dù nhanh chóng chạy mất, nhưng ấn tượng lưu trong đầu vẫn là nhẹ nhàng thoải mái.

Bóng hình kéo dài, khói thuốc lập lờ, Viên Nhất Kỳ một thân tịch mịch... Thẩm Mộng Dao đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu.

Một lời cũng không thèm nói liền đi mất, mình lúc đó quả thật có chút quá đáng.

Bất kể nói thế nào, người này quá dầu mỡ, Thẩm Mộng Dao đút tay vào túi muốn trả tiền rời đi, bỗng nhiên nghe cô gái kia nói:

"Người đẹp, em một mình tới chơi hả? sao lại vội vã rời đi rồi?"

"Ông chủ, tính tiền"

Thẩm Mộng Dao không để ý tới, đem tiền đặt lên quầy bar chuẩn bị rời đi. Cô gái kia thế nhưng lại đuổi theo, đứng cản trước mặt nàng, cười đùa tí tởn.

"Người đẹp, kết bạn làm quen nha"

Tự cho là soái khí, thực tế khiến người chán ghét.

Bởi vì chuyện của Viên Nhất Kỳ, hoặc ít hoặc nhiều cũng biết một chút gọi là "công", người này tỏ ra cưỡng ép bắt chuyện cũng không ngạc nhiên.
Cũng không biết vì sao cảm thấy con gái liền phải thích những cô gái có ngoại hình gần giống con trai, Thẩm Mộng Dao thì không thích.

"Tôi tâm tình không tốt, xin cô đừng có chọc tôi"

Đã coi như là khắc chế cự tuyệt, nhưng người nữ kia không định buông tha, vẫn ngăn cản nàng "Ai, người đẹp, tâm tình không tốt càng muốn chơi chứ~"

"..."

Tử triền lạn đả, Thẩm Mộng Dao nhớ tới lúc trước nói chuyện phiếm với Thích Dư Châu, hữu ý vô ý đem chuyện trong giới nói đến một chút.

Lúc ấy Thích Dư Châu cũng tràn đầy cảm xúc.
"Lúc đầu con gái với con gái ở với nhau cũng chẳng có vấn đề gì, đều giống nhau ở tình cảm, bất quá không biết vì chuyện gì, cô gái kia lại học theo chủ nghĩa đàn ông độc hại, còn học đùa giỡn lưu manh, thô bạo bắt chuyện"

Cho nên mình thật sự may mắn, Thẩm Mộng Dao trong lòng thở dài, kéo dây túi xách ở trên vai, nghiêm mặt nói " Phiền cô tránh ra"

Thẩm Mộng Dao nghiêng người muốn đi, cô gái lại càng quá đáng nghĩ kéo tay nàng " Ban đêm còn chưa trở về, còn đến chơi một mình, khẳng định là độc thân"

"Tôi có gia đình rồi"

Thẩm Mộng Dao né tránh nhíu mày, thần tình nghiêm túc " Làm phiền cô tự trọng"

Cô gái rõ ràng sững sờ, biểu lộ tỏ ra mười phần căm ghét

"Tôi thèm vào" ả nói thầm " Nguyên lai từng bị đàn ông chơi qua"

Thẩm Mộng Dao lại không bị điếc, huống chi khoảng cách gần như thế, nàng nghe xong liền giận quá hoá cười. Cồn dâng lên, thêm nữa gần đây không gặp được Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao trực tiếp nổi giận nói : "Cô cũng không phải là đàn ông"

Người nữ biến sắc, Thẩm Mộng Dao không cam lòng yếu thế, trong forum có bảo vệ nhìn thấy tình huống căng thẳng, đang muốn tiến lên xem có chuyện gì, ngoài cửa đột nhiên xuất hiện hai người.

"Làm gì vậy?"

Tả Tịnh Viên vừa vào liền nhìn thấy " Giả đàn ông" dây dưa với khách hàng, lông mày không khỏi nhíu lên " chuyện gì xảy ra?"

Thẩm Mộng Dao đột nhiên sửng sốt.

Người bên cạnh Tả Tịnh Viên, chính là Viên Nhất Kỳ !

Viên Nhất Kỳ đương nhiên cũng nhìn thấy Thẩm Mộng Dao, khẽ giật mình, ánh mắt lập tức nhìn về cái người "giả đàn ông" đang dây dưa với nàng.

Trong mắt cô hiện lên một tia hung ác, thêm nữa bên cạnh cô là Tả Tịnh Viên đời thứ hai nhà xã hội đen hàng thật giá thật, một chút liền dâng lên khí thế.
"Không may..." Ả kia âm thầm lẩm bẩm một tiếng, dịch ra mấy bước, vội vàng bước đi.

Trong quán bar đột nhiên yên ắng, quang ảnh giao lại với nhau, Thẩm Mộng Dao ngơ ngác nhìn Viên Nhất Kỳ, bờ môi run rẩy giật giật

Thiên ngôn vạn ngữ đều giống như xương mắc ở cổ họng, hồi lâu đều không phát ra được âm thanh, đợi cho đến khi lấy lại dũng khí, muốn gọi một tiếng " Kỳ Kỳ" với người mình thương nhớ ngày đêm, đột nhiên trông thấy Viên Nhất Kỳ nắm lấy tay Tả Tịnh Viên.

Thẩm Mộng Dao lại lần nữa sửng sốt, đôi mắt chậm rãi trợn tròn.

So với nàng, Tả Tịnh Viên càng khiếp sợ hơn, Viên Nhất Kỳ đột nhiên nắm lấy tay cô, cô chỉ cảm thấy cả người giống như bị sét đánh, vô cùng kinh ngạc.

Tao thao mày bây giờ ! bàn tay heo ăn mặn kia sao chưa buông ra?~

Những động tác sau đó càng tao lãng hơn: Viên Nhất Kỳ đột nhiên nghiêng thân, đem Tả Tịnh Viên đã cháy khét lẹt bích đông.
Thẩm Mộng Dao: "!"

Bọn phục vụ trong quán bar: " Ôi trời !"

Hai người chiều cao xấp xỉ, thế là khoảng cách mặt đối mặt nháy mắt không có gì sánh nổi, cơ hồ muốn dán vào nhau.

Viên Nhất Kỳ, cái đồ tâm thần này!

Tâm tình Tả Tịnh Viên giống như bị lật qua lật lại, gặp sét đánh mấy trăm trận !

Tao thao mày ! đừng có tới đây!

Viên nhất Kỳ cũng cảm thấy sọ não mình như bị cửa kẹp. Nhưng cô chỉ có thể cắn răng nói nhỏ, ám chỉ với Tả Tịnh Viên: " Xin nhờ, giả bộ một chút đi"

Tả Tịnh Viên chỉ muốn đá cho cô một cái " Giả bộ cái đầu mày á!

Xấu hổ cực tốc lan tràn, cũng may Viên Nhất Kỳ chịu không nổi, nội tâm cuồn trợn trắng mắt, sau đó buông Tả Tịnh Viên ra, không nhìn đến Thẩm Mộng Dao trực tiếp đi lên lầu hai.
Tả Tịnh Viên đi sát phía sau, đằng đằng sát khí.

Giống như tình nhân vội vàng lên lầu thân mật, hai người cứ như vậy biến mất trong ánh mắt nhiều chuyện của mọi người.
Bọn phục vụ ở Causeway Bay Chỉ Túy Kim Mê dù sao cũng thấy qua việc đời, yên lặng vài giây liền dứt khoát kiên quyết nên làm gì.

Duy chỉ có Thẩm Mộng Dao, chỉ ngây ngốc đứng ở đó.

Nguyên bản bởi vì thấy Viên nhất Kỳ nên đang mừng thầm, đột nhiên liền chết không còn hơi thở. Từng trận co rút đau đớn, đau đến tứ chi đều run lên, Thẩm Mộng Dao ở thời khắc này rốt cuộc ý thức được: Nguyên lai mình quan tâm như thế.

Quan tâm ánh mắt Viên Nhất Kỳ không đặt trên người nàng, quan tâm liệu trong mắt Viên Nhất Kỳ phải chăng có hình bóng nàng không.

Nàng thật...quan tâm.

cái gì muốn hỏi mọi chuyện rõ ràng, mấy ngày liên tiếp làm mình nóng nực bực bội, nhưng thật ra là vì Viên Nhất Kỳ !

Trái tim tựa hồ tỉnh ngộ mà một lần nữa đập không ngừng, nhưng đập thực tế quá chậm, rất nhanh liền mới nhìn thấy, bóng lưng quyết tuyệt của Viên Nhất Kỳ rời đi trong một thoáng chốc ngừng lại.
Cái mũi mỏi nhừ, Thẩm Mộng Dao nhìn lên phía tầng hai, trong lồng ngực buồn bực đến ngạt thở, nàng lần đầu tiên thấy khó mà chịu đựng.

Giờ phút này nàng rốt cuộc biết, trong cổ họng nghẹn thiên ngôn vạn ngữ, nguyên lai chỉ là một câu:

Viên Nhất Kỳ... tôi cũng thích cô.

Lời editor:

Trong cảnh này tác giả có chút kỳ thị giới trans/tomboy. tuy nhiên mình vẫn xem đây chỉ là một case cá biệt. ai cũng vậy tóc dài tóc ngắn đều có kẻ xấu người tốt, nên sẽ không vì vài cá nhân mà kỳ thị hay cái nhìn không tốt về một giới nào đó. Cho nên mọi người đọc cho vui chứ đừng suy nghĩ quá nhiều

Bích đông (tiếng Nhật gọi là Kabedon): hành động ép đối phương vào trong tường. 1 hành động xem là thô bạo nhưng lãng mạn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro