Chương 20:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi được Le đưa về Ahn gia. Hani luôn tỏ vẻ lạnh lùng với Hyelin. Dì Dang cảm thấy kì lạ nên hỏi Hyelin:

-"Cô chủ đã xảy ra chuyện gì?"

-"Không có gì. Dì đi nghỉ ngơi sớm đi."

Trở lên phòng, Hani tức giận không thèm quan tâm đến Hyelin. Còn Hyelin thì chỉ biết lủi thủi phía sau Hani.

-"Hani, đừng giận em nữa. Em xin lỗi mà."

Đáp lại câu trả lời của Hyelin là sự im lặng của Hani. Hyelin nói tiếp:

-"Nếu như chị giận em như vậy. Vậy tối nay em sẽ dọn xuống ngủ chung với dì Dang."

Nói rồi, Hyelin đem gối nằm của mình xuống. Vừa quay đi thì nghe Hani nói:

-"Qua đây."

-"Hả?"

-"Tôi kêu em qua đây."

Hyelin đi đến chỗ Hani ngồi, đứng im tại đó. Hani thấy vậy nên nói:

-"Ngồi xuống đi. Tôi bôi thuốc cho em."

Nói rồi, Hani lấy lọ thuốc rồi mở nắp ra bôi cho Hyelin. Hani nhẹ nhàng bôi thuốc lên những chỗ tay Hyelin bị bầm tím.

-"Lần này coi như là một bài học cho em. Tuyệt đối không có lần sau."

-"Em biết rồi. Vẫn là chị tốt với em nhất."

-"Mau đi tắm rồi ngủ đi. Còn gối của em thì để lên giường. Không cần dọn xuống ngủ cùng dì Dang. Tối nay phải ngủ cùng với tôi."

-"Dạ."

Hyelin ngoan ngoãn nghe theo lời Hani.

---------------

Còn về Junghwa, đêm nay Junghwa không trở về Park gia. Le đã gọi điện nói với Park Jimin, đêm nay Junghwa sẽ ngủ lại nhà cô.

Vào phòng của Le, do lúc nãy tại quán bar bị tên kia lôi đi nên Junghwa đã bị trặc chân. Junghwa lên được đến phòng cũng là do Le bế lên. Le đặt Junghwa ngồi lên ghế, nhanh chóng ngồi xuống đất xoa bóp chân cho Junghwa.
Có lẽ do Le xoa bóp rất dễ chịu nên Junghwa đã ngủ quên trên ghế. Le nhanh chóng đi thay đồ. Le thay giúp Junghwa một bộ đồ ngủ, vì sợ làm Junghwa tỉnh giấc nên nhẹ nhàng bế cô lên giường. Đêm đó, Junghwa ngủ trong vòng tay ấm áp của Le.

Sáng hôm sau, một tiếng hét thất thanh tại nhà  Le. Nói chính xác hơn là giọng của Junghwa. Junghwa ôm lấy chăn che trước ngực, nói với Le:

-"Tại sau em lại ngủ ở đây?"

-"Em không ngủ ở đây thì ngủ ở đâu?"

-"Không phải, ý em.... ý em là tại sao chúng ta lại ngủ cùng với nhau?"

-"Sau này chúng ta cũng ngủ cùng với nhau thôi. Chi bằng để chúng ta ngủ cùng nhau trước. Đợi khi em gả cho tôi thì thấy lâu quá."

-"Ai nói, ai nói sau này em sẽ gả cho chị?"

-"Em không gả cho tôi thì tôi sẽ gả cho em. Với lại, cơ thể em, chưa có chỗ nào là tối qua tôi chưa chạm qua. Đến cả số đo tôi cũng đã biết."
Le từ từ đưa sát mặt lại gần Junghwa, nói với giọng ma quái.

-"Chị... chị là đang ăn hiếp em có đúng không?"

-"Làm gì có. Tôi yêu em đến vậy, sao có thể ăn hiếp em."

-"Quần áo tôi đã kêu quản gia chuẩn bị cho em rồi. Em mau thay đồ đi." Le nói tiếp.

Junghwa nhanh chóng cầm lấy đồ để sẵn ngay trước mắt, chạy thẳng vào phòng tắm. Còn Le thì nằm đó cười sung sướng.

Sau khi thay đồ xong, Le đưa Junghwa xuống ăn sáng. Đang ăn thì Le nghe người làm báo là có khách. Le đưa Junghwa trở lại phòng ngủ nghỉ ngơi rồi quay xuống xem là ai. Thì ra là YoonA. Cô ta đến với trên tay cầm một bức thư mời.

Junghwa do cảm thấy buồn chán và cũng có phần muốn biết người khách lúc nãy là ai nên Junghwa đã đi xuống xem. Không ngờ, lúc Junghwa xuống, cô nhìn thấy YoonA đang ngồi trên đùi của Le. Junghwa cảm thấy rất tức giận nên đã quay trở lại phòng, xem như lúc nãy mình không nhìn thấy gì. Nhưng càng nhắm mắt quên đi cảnh lúc nãy, Junghwa lại càng suy nghĩ đến những cảnh giữa YoonA và Le làm cho cô không thể chịu được.

Sau khi YoonA về, Le quay trở lại phòng. Thấy Junghwa ngồi quay lưng lại cửa, luôn nhìn về phía cửa sổ. Le đi nhẹ nhàng đi ôm lấy Junghwa trong vòng tay. Nghĩ đến cảnh lúc nãy Le ôm ấp người phụ nữ khác làm cho Junghwa cảm thấy khó chịu liền đẩy tay Le ra. Le cảm thấy kì lạ nên hỏi:

-"Em sao vậy?"

-"Không sao."

-"Tôi làm gì cho em giận à?"

-"Còn nói nữa. Lúc nãy em tận mắt nhìn thấy chị ôm ấp cô ta."

-"À, là em đang ghen à?" Le cười rồi nói.

-"Phải, là em đang ghen. Ai lại muốn người mình yêu ôm người phụ nữ khác chứ?"

-"Tôi không có ôm cô ta."

-"Nhưng chính mắt em nhìn thấy. Thôi em không muốn cãi với chị nữa. Em muốn về nhà."

-"Junghwa, nghe tôi nói đã....."

-"Em không muốn nghe." Junghwa lấy tay bịt chặt hai tai của mình. Mắt nhắm chặt lại.

Thấy Junghwa đang ghen nên không tin tưởng mình. Le biết cho dù có nói đến đâu Junghwa cũng không tin nên đành dùng hành động để chứng minh. Le lấy tay cầm lấy vai của Junghwa làm cô giật mình. Kéo vai Junghwa đến bên mình, mạnh bạo chiếm lấy đôi môi của Junghwa. Junghwa lấy tay đẩy người Le ra nhưng không thành công. Le đè Junghwa xuống giường. Junghwa lấy tay vừa đẩy, vừa đánh nhẹ vào người Le. Cuối cùng tay Junghwa lại bị Le nắm chặt lấy không cho cử động.
Junghwa đành thuận theo ý Le. Ôm lấy người Le ôm hôn trả. Le ôm hôn Junghwa quyết liệt, cho đến khi Le nghe được tiếng gõ cửa bên ngoài mới dừng lại. Là quản gia nói với Le, Hani mời hai người tối nay đến nhà hàng ăn. Le lập tức cho người báo tin đồng ý với Hani rồi đưa Junghwa trở về Park gia. Le hẹn Junghwa tối nay 7 giờ sẽ qua đón.

Trước khi vào nhà, Le còn tặng cho Junghwa một nụ hôn tạm biệt trên môi khiến mặt Junghwa đỏ bừng lên.

------------

Tối đó đúng 7 giờ, Le chạy xe đến đón Junghwa. Vừa chạy đến trước cửa nhà hàng đã thấy Hani và Hyelin. Có lẽ hai người họ cũng vừa mới đến. Sau khi đậu xe tại bãi giữ xe, cả hai cặp đôi này đều hạnh phúc nắm tay bước vào bên trong.

Lúc Hyelin vạunghwa vào nhà vệ sinh thì người phục vụ đến hỏi món. Hani và Le đành gọi món giúp hai cô. Khi gọi món giúp hai người xong, Le nhớ đến một việc nên hỏi Hani:

-"Cậu có nhận được thư mời cho buổi đấu giá do YoonA mời không?"

-"Có." Hani vốn tiết kiệm lời nói nên trả lời ngắn gọn.

-"Sao vậy, có chuyện gì sao?"

-"Không có gì, chỉ là cảm thấy lạ. Lúc trước cô ta vốn chẳng mấy nổi tiếng. Nhưng mấy năm gần đây, danh tiếng ngày càng nhiều người biết đến. Tôi đang nghi phía sau cô ta có người đang chống lưng. Với lại, việc hôm qua, tuy hai tên kia không khai gì nhưng theo người của tôi điều tra. Họ nói mục tiêu của hai tên đó không phải là Hyelin, mà là Junghwa. Cho nên...." Le tay chống cằm, nói.

-"Cho nên, cậu nghĩ nhất quyết không được để bọn chúng làm hại đến Junghwa của cậu?"Hani lấy tay gõ gõ xuống mặt bàn, mặt vẫn không hề ngước lên nói.

-"Đúng vậy. Tôi muốn vạch trần kẻ đã chống lưng cho cô ta. Cũng khiến cho cô ta mãi mãi thân bại danh liệt. Nhưng có điều bây giờ không phải lúc."

-"Theo như những gì từ nãy đến giờ cậu nói thì kẻ chống lưng cho cô ta cũng là cũng không phải dễ giải quyết. Thế lực hiện tại của gia đình cậu. Tôi nghĩ trong vòng một tháng sẽ biết kẻ đứng sau đó là ai. Nhưng tôi cũng muốn giúp cậu, vì kẻ đứng sau cô ta không biết đã vô tình làm hại đến Hyelin."

-"Cảm ơn cậu."

Nghe Hani muốn giúp đỡ mình. Le cảm thấy chuyện này sớm sẽ được giải quyết sớm.

Từ xa Junghwa và Hyelin đi đến. Thấy hai người họ nói chuyện vui vẻ nên Hyelin hỏi:

-"Hai người nói gì mà vui vậy?"

-"Không có gì. Tôi đã gọi món ăn cho em rồi."
Thấy Hyelin có vẻ nghi ngờ nên Hani nói.

-"Cảm ơn chị."

-"Junghwa, ngày mai có một bữa tiệc. Là buổi đấu giá, em có muốn đi cùng tôi không?" Le thấy Junghwa vừa ngồi xuống ghế nên hỏi.

-"Ngày mai thì không được rồi. Ngày mai em phải đi công việc rồi. Em xin lỗi nha."

-"Không sao. Tôi cũng đã gọi món ăn cho em rồi. Lát họ sẽ đem đến."

-"Cảm ơn chị nha."

Lát sau, người phục vụ hai tay mang đến hai dĩa món ăn. Cả hai cô mắt sáng rực lên. Hyelin xoay qua nói với Hani:

-"Ngày mai chị đi về thăm ba mẹ với em được không?"

-"Được."

-"Vậy còn buổi đấu giá?" Le ngạc nhiên hỏi Hani.

-"Chỉ là một buổi đấu giá. Không đi cũng không sao. Quan trọng là Hyelin vui là được." Hani vừa nâng cằm Hyelin lên nói.

-"Đấu giá?" Junghwa thắc mắc hỏi Le.

-"YoonA hôm qua đến mời đi buổi đấu gia. Tôi định đưa em đi nhưng ngày mai em lại không đi được." Le xoay qua nói với Junghwa.

-"YoonA. Cô ta là người lần trước làm cậu hiểu lầm Le đúng không?"Nghe Le nói vậy, Hyelin nhìn Junghwa nói.

-"Ừ."

-"Le, ngày mai tôi khuyên chị không cần đi buổi đấu giá đó."

-"Tại sao?" Le và Junghwa đồng thanh hỏi Hyelin. Hyelin nói với vẻ mặt nghiêm túc:

-"Không biết cô ta còn bày trò gì. Tốt nhất là đừng đi."

-"Hyelin, Le chị ấy cũng không phải là con nít. Chị ấy biết khi gặp nguy hiểm sẽ làm gì mà. Em nói có đúng không?" Nghe Hyelin nói, Junghwa bật cười rồi nói. Le nhìn Junghwa cười.

Sau khi ăn xong, Hani và Hyelin trở về nhà. Từ lúc trở về đến giờ Hani không hề lên tiếng.
Khi lên đến phòng ngủ, cảm thấy Hani có chút kì lạ nên Hyelin hỏi:

-"Sao từ lúc về đến giờ chị không nói gì?"

-"Tôi là đang cảm thấy ghen."

-"Ghen? Với ai?"

-"Le. Sao đột nhiên em lại quan tâm cậu ta đến vậy?"

-"Ôi trời." Hyelin đi đến ôm Hani từ phía sau rồi nói tiếp:

-"Em chỉ là có dự cảm không tốt. Em không muốn sau khi Le đi buổi đấu giá đó. Junghwa lại xảy ra chuyện."

-"Em là quá đa nghi rồi đó."

-"Em nói thật. Chị không tin thì thôi."

Nói rồi, Hyelin giận Hani. Nằm xuống giường, đắp kín chăn từ đầu đến chân. Thấy vậy, Hani mỉm cười rồi lật chăn ra nói với Hyelin:

-"Bảo bối, giận tôi sao? Không phải là tôi không tin em. Mà là em nên biết Le không phải là người dễ để người khác lợi dụng. Em cũng đừng sợ việc YoonA lợi dụng cậu ấy để hại Junghwa. Bây giờ tôi chỉ lo có người hại đến em thôi. Vì em là cả thế giới của tôi. Nếu em xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha thứ cho bản thân mình đâu."

Hyelin nhìn vào mắt Hani nói:

-"Chị là đang bày tỏ với em sao?"

-"Phải"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro