Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên này Dương Tử Uyển tháng ngày trải qua đặc biệt nhàn nhã đơn giản, bên kia Dương Tử Huyên tháng ngày càng ngày càng không dễ chịu.

Chuyện nàng mang thai, trường học bên kia cũng không muốn làm lớn, mặc kệ Dương Tử Huyên hay Nghiêm Ngạo Thiên đều là người trưởng thành rồi, Trung Quốc cũng không có pháp luật nào quy định sinh viên đại học không thể nói chuyện yêu đương sinh con. Vì lẽ đó chỉ để Dương Tử Huyên và cha mẹ thương lượng làm ra phương pháp giải quyết.

Dương Tử An ý tứ chính là Dương Tử Huyên bây giờ còn nhỏ, căn bản thì sẽ không thể làm cha làm mẹ, vì lẽ đó mãnh liệt yêu cầu Dương Tử Huyên phá thai. Thế nhưng Dương Tử Huyên bên kia lại không chịu đồng ý, có thể là bởi vì mang thai tình mẹ tràn lan, nàng tuyệt đối không muốn tự tay giết chết con của chính mình. Mà Nghiêm Ngạo Thiên bên kia, Nghiêm Ngạo Thiên cũng không muốn Dương Tử Huyên xoá sạch đứa bé này, hơn nữa... Nghiêm Ngạo Thiên biết cha mẹ Dương Tử Huyên không đồng ý quan hệ của hai người bọn họ, nếu như đứa bé này không xoá sạch, vừa vặn hiện tại gạo nấu thành cơm, thẳng thắn hai người liền thừa cơ hội này kết hôn, một bước đúng chỗ quên đi.

Đương nhiên chuyện này cũng cãi rất lâu, ai cũng không muốn thỏa hiệp, thế nhưng theo thời gian trôi qua, cái bụng nàng càng ngày càng lớn lên. Đầu tiên nàng còn có thể sử dụng quần áo rộng rãi che kín cái bụng của mình, hiện tại là càng ngày càng không ngăn được, đã hơn ba tháng , con còn có bảy tháng muốn sinh ra, bọn họ không có thời gian đợi.

Dương Tử An dù sao cũng là thương yêu Dương Tử Huyên, cuối cùng bị bức ép không có cách nào, vẫn là thỏa hiệp. Tới trường học làm thủ tục cho Dương Tử Huyên tạm nghỉ học, sau đó thấy Nghiêm Ngạo Thiên, hai nhà thương lượng, quyết định làm một hôn lễ đơn giản. Dương Tử Huyên về nhà sinh con.

Dương Tử Huyên cùng Nghiêm Ngạo Thiên biết rồi tự nhiên là cao hứng, hai người trẻ tuổi cuối cùng cũng coi như là thành người một nhà. Trong nháy mắt để bọn họ liên tưởng đến tiểu thuyết tình yêu mà bọn họ từng xem qua, cảm giác mình như là nam nữ chính bên trong tiểu thuyết tình yêu.

Nhưng mà Dương Tử Uyển ở một bên thờ ơ lạnh nhạt lại biết, tưởng tượng là mỹ hảo, nhưng hiện thực là tàn khốc. Hai người hôn nhân cuối cùng sẽ không có kết quả tốt.

Mấy năm sau, Dương Tử Huyên sẽ bị "Bánh mì" cùng hiện thực bức bách càng ngày càng hung hăng, mà Nghiêm Ngạo Thiên cũng không thể chống lại mê hoặc bên ngoài, ở bên trong hôn nhân quá trớn, khiến hôn nhân hai người triệt để thất bại.

Dương Tử Uyển muốn thay đổi tất cả những thứ này, nỗ lực hơn nửa năm, nhưng cuối cùng đều phí công. Lẽ nào vận mệnh thật sự không thể thay đổi sao?

"Chị, chị thật sự phải gả cho anh Nghiêm sao?" Trước hôn lễ mấy ngày, Dương Tử Uyển tìm tới Dương Tử Huyên, lại một lần nữa nghiêm túc cẩn thận hỏi.

Dương Tử Huyên không biết tại sao em gái của mình chán ghét Nghiêm Ngạo Thiên như vậy, cha mẹ mình, hiện tại cũng tiếp nhận Nghiêm Ngạo Thiên, chỉ có em gái nhỏ này, vẫn là trước sau như thế, đối xử Nghiêm Ngạo Thiên đều là lạnh băng, bình thường tuyệt đối sẽ không cùng Nghiêm Ngạo Thiên nói chuyện, hơn nữa, Dương Tử Uyển vẫn không đồng ý mình và Nghiêm Ngạo Thiên kết hôn, không chỉ một lần hi vọng mình không gả cho Nghiêm Ngạo Thiên.
Dương Tử Huyên có chút bất đắc dĩ ôm lấy Dương Tử Uyển, hỏi: "Tiểu Uyển tại sao lại không thích anh Nghiêm như thế?"

Dương Tử Uyển bị Dương Tử Huyên ôm vào trong ngực, thật lòng hồi đáp: "Em sợ anh Nghiêm có một ngày sẽ không thích chị."

Dương Tử Huyên cười nói: "Làm sao biết chứ? Anh Nghiêm kỳ thực là người rất tốt, đối với chị cũng rất tốt, Tiểu Uyển sau này sẽ rõ ràng."

Dương Tử Uyển không nhịn được thở dài. Nàng lại không thể nói cho Dương Tử Huyên biết: Nghiêm Ngạo Thiên không phải thứ tốt, các người không có vượt qua bảy năm, tên khốn kia ở ngoài quá trớn, giữa các người có tiểu tam.

Dương Tử Huyên ôm Dương Tử Uyển còn kiên trì dỗ nói: "Tiểu Uyển nếu như không yên lòng, vậy thì giúp chị giám sát anh Nghiêm có được hay không?"

Dương Tử Uyển bất đắc dĩ gật gù.
Dương Tử Huyên cao hứng nở nụ cười."Vậy chúng ta ngoéo tay nha."

Dương Tử Uyển mặt xạm lại cùng chị mình chơi trò ngoéo tay. Coi như em giám sát, cũng không có tác dụng gì.
"Nếu như Tiểu Uyển có thể chúc phúc chị, chị tin tưởng, chị sau khi kết hôn liền nhất định thật sự rất hạnh phúc." Hoàn toàn là thái độ dỗ tiểu hài tử.

Dương Tử Uyển thật lòng chúc phúc."Chúc chị hạnh phúc." Mặc dù biết không có tác dụng, thế nhưng em vẫn là thành tâm chúc phúc chị. Nàng bị Dương Tử Huyên ôm vào trong ngực, thật lòng bắt đầu suy nghĩ làm sao trợ giúp Dương Tử Huyên tránh khỏi mầm họa, làm sao để Nghiêm Ngạo Thiên không gặp gỡ tiểu tam kia.

Hôn lễ cuối cùng vẫn là cử hành. Vào hôn lễ, Dương Tử Uyển làm phù dâu, đi theo Dương Tử Huyên cẩn thận vung hoa, đồng hành còn có một đứa bé trai, cũng làm phù rể.

Tử Uyển ăn mặc một bộ tiểu lễ phục đẹp đẽ màu phấn hồng, trên đầu mang nơ bướm, tóc đã có chút dài bị nhà tạo mẫu tóc bối lên, mặt phúng phính, đánh son môi, có đặc biệt đẹp đẽ. Như là tiểu công chúa từ bên trong truyện cổ tích đi ra.

"Dương Tử Uyển cậu thật là đẹp." Vương Vũ Kỳ hoàn toàn ước ao nói rằng.

"Đúng đấy, y phục của cậu thật là đẹp mắt." Trương Giai Tuyết cũng nói.
Dương Tử Uyển cầm lẵng hoa, ngáp một cái, nói rằng: "Các cậu yêu thích, sau này mình cũng để cho các cậu mặc."

Hai bé gái trang điểm ngay lập tức sẽ trở nên cao hứng. Trẻ con vẫn chính là ngây thơ.

Hôn lễ vẫn kéo dài đến buổi tối, Dương Tử Uyển hiện tại thân thể dù sao chỉ có 8 tuổi, bận bịu một ngày thực sự có chút buồn ngủ. Vương Tịnh có chút đau lòng đem Dương Tử Uyển ôm vào trong ngực."Tiểu Uyển trở về phòng ngủ không ?"

Dương Tử Uyển mở mắt ra, thật lòng nghĩ một hồi, gật đầu nói: "Ân. Có điều mẹ, con muốn tìm anh Nghiêm nói chuyện một chút."

Vương Tịnh cảm thấy có chút buồn cười." Anh Nghiêm ngày hôm nay là chú rể, khả năng không có thời gian cùng Tiểu Uyển nói chuyện. Con có lời gì có thể cùng mẹ nói, mẹ nhìn thấy anh Nghiêm có thể giúp con nói cho hắn." Vương Tịnh đương nhiên sẽ không cảm thấy Dương Tử Uyển có thể nói ra cái gì trọng yếu, thế nhưng Dương Tử Uyển một mặt nghiêm túc từ chối.

"Không được, con muốn đích thân cùng anh Nghiêm nói, hơn nữa mọi người đều không cho phép nghe."

"Ngày mai không được?"

"Không được, mẹ, con chỉ nói một lúc." Dương Tử Uyển nhìn Vương Tịnh làm nũng nói: "Có thể không?"

Vương Tịnh luôn luôn không chống cự được con gái nhỏ, lập tức không có nguyên tắc đáp ứng."Được rồi, mẹ dẫn con đi tìm anh Nghiêm."

Vương Tịnh đáp ứng Dương Tử Uyển luôn luôn là nói được làm được, còn tưởng là thật đem bận rộn Nghiêm Ngạo Thiên đi tìm đến rồi, đồng thời vẫn đúng là để Dương Tử Uyển đơn độc cùng Nghiêm Ngạo Thiên nói chuyện.

Nghiêm Ngạo Thiên cảm giác em vợ mình rất thú vị, ngồi chồm hỗm xuống cười hì hì nói: "Mẹ nói, Tiểu Uyển có chuyện cùng anh nói, Tiểu Uyển muốn nói cái gì?"

Dương Tử Uyển nguyên bản là ngồi ở phía trên ghế sa lon, nghe được Nghiêm Ngạo Thiên nói như vậy, nàng từ trên xuống, chậm rãi, từng bước một đi tới trước mặt Nghiêm Ngạo Thiên, trong mắt vụng trộm nghiêm túc cùng ba phần quỷ dị.
Dương Tử Uyển đứng trước mặt Nghiêm Ngạo Thiên, đứng lại mới mở miệng nói rằng: "Em biết, ái tình là hư huyễn, là thứ khó tin cậy nhất, có thể một giây trước còn yêu đến chết đi sống lại, không phải là người thì không thể, một giây sau, đảo mắt đã quên." Nàng nhìn Nghiêm Ngạo Thiên vì lời nói này kinh ngạc trừng lớn con mắt, tiếp tục nói: "Em cũng biết, nam nhân là thứ trên thế giới không thể tin tưởng được nhất, đối với nam nhân cái gọi là ái tình cũng là lời nói dối mà thôi. Vì lẽ đó mặc kệ anh đối với chị của em cam kết gì, em cũng không hi vọng anh có thể tuân thủ. Thế nhưng..."

Nàng nguy hiểm nheo lại mắt."Từ hôm nay trở đi, em sẽ vẫn nhìn anh, hi vọng anh không để cho em quá thất vọng."

Nghiêm Ngạo Thiên nhìn Dương Tử Uyển vẻ mặt lại như là thấy quỷ, hắn há to miệng, một câu nói cũng không nói được.

Dương Tử Uyển than nhẹ một tiếng, sau đó lại rất chăm chú khẩn cầu: "Em rất yêu chị, vì lẽ đó anh rể, coi như có một ngày anh không yêu chị em, em cũng van cầu anh, xin anh tận lực đem thương tổn đem đến thấp nhất, tận lực đừng thương tổn nàng. Bởi vì nàng thật sự rất yêu anh."

Nàng sâu sắc hướng về phía Nghiêm Ngạo Thiên kinh ngạc khom người chào, sau đó không lại quản phản ứng của đối phương, xoay người rời đi.

Nếu như vận mệnh thật sự không cách nào thay đổi người đàn ông này, từ hiện tại bắt đầu, nàng Dương Tử Uyển nhất định phải đối với chị của mình, phi thường cực kì tốt, tốt đến làm cho nàng không nỡ buông bỏ tất cả, không nỡ dễ dàng từ bỏ tính mạng của chính mình.

...

Dương Tử Huyên tuy rằng tạm nghỉ học, thế nhưng Nghiêm Ngạo Thiên nhưng không có, sau khi kết hôn xong, Dương Tử Huyên ở nhà an tâm dưỡng thai, Nghiêm Ngạo Thiên nhưng tiếp tục hoàn thành chính mình học nghiệp, thế nhưng Nghiêm Ngạo Thiên khi có cơ hội sẽ trở lại gặp Dương Tử Huyên. Mỗi lần đều mang theo đủ loại đồ bổ.

Nghỉ hè, cũng vẫn luôn hầu ở bên người Dương Tử Huyên, đem Dương Tử Huyên chăm sóc kín kẽ không một lỗ hổng.

Vương Tịnh đều là không thể yên tâm, thêm vào Nghiêm Ngạo Thiên muốn đi học, vì lẽ đó Dương Tử Huyên là ở trong nhà mình dưỡng thai, Dương Tử Uyển cũng vẫn luôn hầu ở Dương Tử Huyên bên người, tình cờ làm nũng cho chị mình hài lòng, để Dương Tử Huyên cảm thấy, mình và Dương Tử Uyển cảm tình, đột nhiên trở nên thân mật không kẽ hở.

Ngẫm lại chính mình trước đây tuy rằng cùng Dương Tử Uyển cảm tình cũng không sai, thế nhưng trong năm đó Dương Tử Uyển cùng tình cảm của mình đặc biệt tốt, Dương Tử Uyển cũng đặc biệt kề cận chính mình. Có điều Nghiêm Ngạo Thiên cùng Dương Tử Uyển trong lúc đó quan hệ không có cải thiện, hai người trước sau đều không có bao nhiêu lời để nói, Nghiêm Ngạo Thiên nhìn Dương Tử Uyển ánh mắt rất phức tạp, mà Dương Tử Uyển đối xử Nghiêm Ngạo Thiên thái độ cũng hầu như là lạnh nhạt, không để ý tới.

Có lúc Dương Tử Huyên đều không hiểu nổi, tại sao hai người quan hệ không tốt, lẽ nào thật sự chính là khí tràng bất hòa?

Dương Tử Huyên cái bụng càng lúc càng lớn, cuối cùng quả thực không quá có thể bước đi. Nghiêm Ngạo Thiên năm nay là năm cuối, nghỉ hè qua đi liền đi học hơn nữa còn muốn luyện tập thực tập, phi thường bận rộn.

Cuối tuần.

Dương Tử Huyên ngủ trưa, Dương Tử Uyển làm xong bài tập, an vị ở bên giường Dương Tử Huyên, ánh mắt phức tạp nhìn cái bụng Dương Tử Huyên.

Trong này con không phải là Nghiêm Thanh Việt? Thật sao? Nếu như không có đứa bé này... Nếu như không có đứa bé này! Nàng đem một cái tay phóng tới trên bụng Dương Tử Huyên, bụng Dương Tử Huyên đã rất lớn, Dương Tử Uyển lấy tay đặt ở trên bụng Dương Tử Huyên, thậm chí đều có thể cảm giác tiếng tim đập.

"Nghiêm Thanh Việt!" Nàng không nhịn được dùng tay hơi dùng sức đè cái bụng kia!"Nghiêm Thanh Việt, tại sao cô muốn tới thế giới này? Tại sao tôi lại không phòng ngự được cô?"

Dương Tử Huyên bởi vì động tác Dương Tử Uyển có chút khó chịu tỉnh rồi. Dương Tử Uyển liền vội vàng đem tay để xuống.

"Làm sao Tiểu Uyển? Đang nghe âm thanh bảo bảo sao?" Dương Tử Huyên cười nói: " Tiểu Uyển nhà chúng ta muốn làm dì nhỏ đây."

Dương Tử Uyển nắm tay Dương Tử Huyên, ngoan ngoãn gật đầu nở nụ cười.

Không biết Nghiêm Thanh Việt có phải trời sinh rồi cùng Dương Tử Uyển khí tràng bất hòa không, Dương Tử Uyển buổi chiều mới sờ soạng cái bụng Dương Tử Huyên, nhân gia liền kháng nghị, buổi tối hôm đó bụng Dương Tử Huyên liền đau lên. Đến mặt thậm chí thấy hồng.

Vương Tịnh vừa nhìn liền gọi một tiếng "Gay go", Dương Tử Huyên xem ra là muốn sinh.

Đứa nhỏ này sớm hơn nửa tháng sinh ra. Trong nhà ầm ầm một mảnh, Vương Tịnh vội vã đánh điện thoại cho Dương Tử An, sau đó lại đánh 120. Xe vội vội vàng vàng đem Dương Tử Huyên đưa đến bệnh viện.

Dương Tử Uyển ngồi ở trên xe, vẫn ở bên người Dương Tử Huyên, trong lòng tính toán tháng ngày, hiện tại là ngày 22 tháng 11, nguyên bản dự tính ngày sinh hẳn là giữa tháng 12, hiện tại sớm hơn nửa tháng, có điều... Ngày 23 tháng 11, là sinh nhật Nghiêm Thanh Việt.

Dương Tử Huyên sinh rất vất vả, Nghiêm Ngạo Thiên vội vội vàng vàng chạy về, thế nhưng bởi vì trên đường có chút xa, vì lẽ đó không thể đúng lúc chạy tới. Trong phòng sinh người không thể vào, Dương Tử Uyển ở tại cửa bồi đến buổi tối, thực sự không được, bị Dương Tử An mang về nhà.

Sáng ngày thứ hai Nghiêm Ngạo Thiên vội vội vàng vàng chạy về. Mãi cho đến một giờ sáng, Dương Tử Huyên rốt cục mới sinh ra một cô bé.
Nhiều nếp nhăn, nhìn qua đặc biệt xấu.

Ngày đó tất cả mọi người đều cao hứng phi thường, chỉ có Dương Tử Uyển ở nhà ngủ, vẫn luôn không có ra bệnh viện.

Sau đó mấy ngày, Vương Tịnh cũng muốn để Dương Tử Uyển đi bệnh viện nhìn chị cùng cháu mình, thế nhưng Dương Tử Uyển lấy thân thể khó chịu từ chối.
Nàng thực sự không biết nên làm gì đối mặt với tên hung thủ đã giết mình Nghiêm Thanh Việt.

Dương Tử Uyển sau đó là thật sự sinh bệnh, mơ mơ màng màng đợi được Dương Tử Uyển khỏe lên, mới biết hai nhà đã đặt tên cho đứa bé này một cái tên đẹp đẽ.

Nghiêm Thanh Việt.

Người này, vẫn như lúc trước, đi vào sinh mệnh Dương Tử Uyển, tất cả đều là kịch bản như thế, không có mảy may sai lầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro