Chương 36: Nếu là chị hạ độc, em nguyện ý trúng độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đấu thầu thứ hai của DB đã tiến hành rồi, cuối cùng kết quả Tân Duyệt giành thắng lợi, mà giá cả thu mua so với vòng một giảm xuống thêm 5%. Tuy rằng vẫn cao hơn giá thị trường, nhưng thấp hơn rất nhiều so với giá ban đầu hai nhà thương lượng.

Lúc có điện thoại gọi tới Tân Duyệt, cô gái ngồi ở ghế da nghe được đồng sự báo cáo lên, cong cong môi, gật đầu để anh ta nhận điện thoại.

Phó tổng giám đốc Tân Duyệt, tên gọi Diêu Văn, chính là người phụ trách lần thu mua này, nói không nhiều lắm, nhưng logic rõ ràng, nói chuyện cũng nhất châm kiến huyết.

Đối với việc KB khoa học kỹ thuật vội vội vàng vàng dò hỏi, Diêu Văn vẫn không nhanh không chậm: "Ngại quá, trước mắt tiền vốn công ty xuất hiện vấn đề, không đủ sức giữ vững giá ban đầu. Nếu KB thành tâm bán, chúng tôi liền góp vốn cùng một nhà khác. Nếu không thành tâm, kia chỉ có thể nói thật đáng tiếc. Rốt cuộc lần thu mua này, lật lọng cũng không phải chúng tôi, lui một vạn bước, giá cả thu mua của Tân Duyệt, đã là tận tình tận nghĩa, đúng không?"

Ngữ khí gợn sóng bất kinh, không có một chút cảm xúc, cô gái ngồi ở kia nghe được muốn cười, mi mắt hẹp dài nhẹ chọn, trong lòng nghĩ phỏng chừng KB bên kia đều tức đã chết.

KB gần đây bị ngân hàng thúc giục, chủ nợ bức điên rồi. Tài chính của công ty liên tục thiếu hụt, tiền lương của công nhân đều đã mấy tháng không trả, cả ngày náo loạn dẫn đến chướng khí mù mịt. Dưới loại tình huống này, bọn họ không có một chút lợi thế đàm phán nào, chỉ có thể lựa chọn Tân Duyệt, trên thực tế Tân Duyệt đã đủ nhân từ, mức giá các cô đưa ra đã cao hơn 20% so với thẩm định của thị trường.

Gác máy, Diêu Văn nhìn cô gái ngồi ở kia có vẻ chán đến chết, thần sắc có chút khó hiểu: "Tôi không hiểu lắm vì sao Boss đột nhiên để chúng ta cùng đối thủ hợp tác, lúc trước kiên quyết muốn bắt lấy như vậy. Hơn nữa nếu đã tin tưởng KB có thể xoay người như vậy, vì sao còn muốn bạch bạch phân ra bốn phần chia người khác."

Cô gái nghe xong hừ một tiếng, nói thật cô cũng muốn như vậy, chính là cô không có quyền can thiệp.

"Boss nói, tự nhiên có đạo lý của cô ấy, chúng ta cứ làm theo là được."

Đạo lý gì chứ? Tuy rằng thật giảm phí tổn lại một mức độ nhất định, chính là bên cạnh giường sao có thể dung người khác ngáy ngủ, trừ phi, cô gái mị mị mắt, tê một tiếng, trừ phi là lão bà của Boss.

Vừa định, di động tiếng chuông vang lên, cô gái vừa hướng xe đi, vừa nghe điện thoại, trên mặt có chút ý cười, thanh âm lại làm bộ không sao, "Tôi nói anh thế nào lại gọi điện cho tôi đây, hẳn là còn trong giờ làm."

"Lâm Mạc, sáng nay tiểu thư để Trần Tư Lương đưa đến một phần mẫu vật, đi kiểm tra đo lường."

Đôi mắt Lâm Mạc trong nháy mắt liền sáng lên, sau đó lập tức trầm xuống, thoạt nhìn đã hưng phấn lại tàn nhẫn: "Thật sự tra được? Rốt cuộc bọn họ động thủ từ chỗ nào?" Nếu không có thu hoạch như trước, Diêu Thanh tuyệt đối sẽ không cố ý gọi điện thoại lại đây.

"Đúng vậy, nhưng tình huống có chút phức tạp, mẫu vật đưa đi là sữa tiểu thư buổi tối uống, là do Lục Tử Cẩn hâm nóng cho tiểu thư."

Thanh âm Diêu Thanh có chút trầm trọng, hai mắt Lâm Mạc tức khắc phun ra lửa.

"Đậu má!" Cô há mồm thấp giọng mắng câu thô tục.

Cô tại chỗ tới lui vài lần, hận đến đạp vào cửa xe: "Đáng chết, tôi đã biết nữ nhân này không thể tin, vừa thấy chính là hồ ly tinh, thực dối trá! Đã sớm bị Lý Nguyên thu mua. Hai người rắn chuột một ổ, cùng một giuộc, cấu kết với nhau làm việc xấu! Mẹ nó, nói cấu kết với nhau làm việc xấu đều là khen thưởng bọn họ, đều không phải thứ tốt, Mặc Tiêu còn mềm lòng với cô ta, cho cô ta......"

Tưởng tượng đến việc này, Lâm Mạc liền tức giận đến đau dạ dày, hận không thể vọt tới trước mặt Lục Tử Cẩn, hung hăng phiến cô mấy cái bàn tay.

Diêu Thanh bị cô lớn giọng quăng cho một hồi 'thành ngữ' oanh tạc, biểu tình có chút bất đắc dĩ: "Cô bình tĩnh lại đã."

"Tôi mẹ nó bình tĩnh thế nào được! Nếu Lục Tử Cẩn cấu kết với Lý Nguyên, vậy nghĩa là Lý Nguyên đã sớm biết kế hoạch hiện giờ của Mặc Tiêu! Kia vẫn luôn nghẹn khuất mà chờ nắm được nhược điểm của hắn đều là nói suông, phỏng chừng thằng khốn kia còn xem chúng ta là đồ ngốc để hắn đùa chơi!"

Đột nhiên nghĩ đến đây Lâm Mạc quả thực muốn điên rồi, cô vốn dĩ chính là người hấp tấp, tính cách xưa nay vô pháp vô thiên. Sau khi quen biết Sầm Mặc Tiêu, cô sửa đổi rất nhiều, nhưng nếu thật giẫm đến điểm mấu chốt của cô, lập tức thái muội thuộc tính tình một giây liền bùng nổ.

Diêu Thanh đem điện thoại để xa một chút, khuyên cô: "Nữ nhân đừng nói lời thô tục, cô nghe tôi nói......"

"Nữ nhân làm sao vậy? Sao lại không thể nói tục?! Các anh nam nhân không một cái tốt, đi ra ngoài làm loạn cái gì. Một đám, làm ra một cái Lục Tử Cẩn không tính, còn giả bộ diễn tuồng người cha tốt, đem thằng khốn kia về đương con nuôi. Mặc Tiêu còn đối ba ôm chờ mong, tôi thấy ông ta chính là tư tưởng cổ hủ trọng nam khinh nữ, tình nguyện dưỡng một con sói mắt trắng, cũng không muốn đối tốt với con đẻ của mình. Chính là cảm thấy thân phận ở rể Sầm gia chịu nhục, nên đối Mặc Tiêu như vậy. Nói không chừng, Lý Nguyên cũng là hắn ở bên ngoài làm ra tới!"

Lâm Mạc lửa giận xung thiên nói không lựa lời, Diêu Thanh thở dài không nói chuyện nữa, để Lâm Mạc tùy ý phát tiết.

Thở hồng hộc mắng xong, phát hiện đối thoại bên kia Diêu Thanh không rên một tiếng, Lâm Mạc nhấp môi dưới ý thức được chính mình có điểm vô cớ gây rối, này đối với Diêu Thanh mắng một hồi, nhân gia thật là xúi quẩy.

Do dự một hồi, cô thật cẩn thận nói: "Diêu Thanh, anh...... anh còn đang nghe chứ?"

"Ừ, đang nghe. Trút giận xong chưa?" Như cũ là tiếng nói trầm thấp, vững vàng ôn hòa, làm Lâm Mạc càng thêm có chút áy náy.

"Vừa rồi...... Tôi không phải nói anh...... Tôi chỉ là nhịn không được." Cô muốn nói xin lỗi, nhưng là phun không ra.

Trên gương mặt nghiêm túc của Diêu Thanh thoáng hiện tia cười, "Tôi biết, cô nói không sai, đi ra ngoài làm loạn vốn dĩ liền không phải thứ tốt."

Lâm Mạc mở to mắt, Diêu Thanh một chút đều không giống phong cách nam nhân.

"Chuyện này tôi chưa nói cho tiểu thư, tôi sợ cô ấy......" Diêu Thanh muốn nói lại thôi, vẫn là nói: "Bất quá điều tra ra thành phần, tuy rằng thật có hại cho tim mạch, nhưng hàm lượng lại cực kỳ thấp, kiểm tra đo lường thiếu chút nữa liền xem nhẹ."

"Điều tra ra là thứ gì?"

Diêu Thanh giải thích một chút, cùng Lâm Mạc nói dược vật ảnh hưởng.

Lâm Mạc nghe được nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đây là mưu sát!"

"Chuyện này cần phải nói cho Mặc Tiêu, bằng không cô ấy còn mơ hồ chẳng biết gì. Còn may không hoàn toàn bị mỹ sắc dụ hoặc, đầu óc còn coi như tỉnh táo, không có đem át chủ bài đều lộ ra, cũng nghĩ tra một chút đối phương, bằng không thật là muốn mệnh."

Bọn họ đều hoài nghi thân thể Sầm Mặc Tiêu suy sụp không bình thường, nhưng vẫn luôn không có chứng cứ, trừ việc sức khoẻ ngày càng kém, cũng không tìm được bất cứ manh mối gì. Bắt đầu từ việc giám định thuốc trị bệnh tim, đồ đạc trong nhà, ẩm thực cũng không bỏ sót, cũng không ngờ sẽ xuất hiện trong tay Lục Tử Cẩn vừa mới đến chưa được bốn tháng.

"Nếu nói ra sự thật, tôi liền sợ tiểu thư chịu đả kích, theo Tư Lương nói, tiểu thư tựa hồ rất thích cô ta." Diêu Thanh tuy rằng là đàn ông, tâm tư lại rất tinh tế, anh ta suy xét ngược lại nhiều một chút.

Lâm Mạc nghĩ nghĩ, hoãn cảm xúc: "Tôi biết, nhưng Mặc Tiêu kiên cường hơn các anh nghĩ rất nhiều, loại chuyện yêu thích này vốn dĩ chính là thật thật giả giả, chỉ là bốn tháng tình cảm có thể được bao nhiêu, huống hồ cậu ấy đột nhiên đưa đồ tới kiểm tra, nhất định là đã nổi lên lòng nghi ngờ, hẳn là đã chuẩn bị tâm lý."

Lâm Mạc vẫn là hiểu Sầm Mặc Tiêu, buổi chiều 5 giờ rưỡi, Sầm Mặc Tiêu nhận được điện thoại của Lâm Mạc, chuẩn xác nói là trò chuyện video. Đây là rất ít thấy, Sầm Mặc Tiêu không thói quen cùng người khác trò chuyện video, cô tổng cảm thấy nhìn một người qua màn hình có chút khác biệt, hơn nữa góc độ kỳ quái rất không thoải mái.

Điểm này Lâm Mạc biết rất rõ, nhưng cô vẫn lựa chọn trò chuyện video, cũng gửi một tin nhắn: Tiếp video, mình có việc muốn nói với cậu.

Nhìn đến đây, tim Sầm Mặc Tiêu đập hỗn loạn, cô đại khái biết là chuyện gì, hiện tại Lâm Mạc như vậy, kết quả chính là chuyện cô không muốn thấy nhất.

Nhấc máy, Lâm Mạc điều chỉnh điện thoại.

"Để mình nhìn cậu, mình điều chỉnh tốt màn ảnh, sẽ không xem cậu khóc xấu."

Có chút nghịch ngợm, đại khái là điều tiết cảm xúc cho bạn. Sầm Mặc Tiêu nâng mắt thấy người hiện lên bên trong, lắc lắc đầu: "Vẫn là không dễ nhìn."

Lâm Mạc trợn mắt: "Phải phải phải, cậu cho rằng ai đều giống như cậu, đẹp đến 360 độ không góc chết, góc chết cũng có thể xem."

Nói chêm chọc cười một hồi, an tĩnh lại Lâm Mạc đều có chút không biết mở miệng thế nào, Sầm Mặc Tiêu đối với Lục Tử Cẩn đặc biệt không chỉ Trần Tư Lương phát hiện, cô cũng thấy rõ.

Mặt khác không nói, chỉ cần KB khoa học kỹ thuật, đã rõ như ban ngày, cậu ấy đang giúp Lục Tử Cẩn.

"Nói đi, cậu luôn luôn giấu không được, hôm nay thế nào lại có chút bà bà mụ mụ."

Lâm Mạc bực bội mà nắm tóc: "Đã có kết quả, sữa bò có vấn đề. Bên trong có nicotin và Aminophylline (C16H24N10O4) còn gọi là đường tĩnh mạch, điều tra ra thành phần không nhiều lắm, nhưng trường kỳ sử dụng chẳng những thành nghiện, còn sẽ gây ra bệnh kén ăn, hậm hực, cơ tim tổn thương, khả năng sẽ dẫn tới đột quỵ."

Sầm Mặc Tiêu không nói gì, cô hơi rũ mắt, Lâm Mạc thấy không rõ cảm xúc trong mắt cô, cũng không biết hiện tại cô đang nghĩ gì.

Lâm Mạc có chút lo lắng, khô cằn an ủi nói: "Cậu vẫn luôn muốn biết Lý Nguyên có phải đang làm gì khiến cho sức khoẻ cậu kém đi, hiện tại rốt cuộc chứng thực, cũng tìm được nơi phát ra rồi, chúng ta nên vui vẻ mới đúng. Tuy rằng bây giờ Lý Nguyên đã biết cậu đối phó hắn, nhưng những chuyện khác Lục Tử Cẩn đều không biết, cùng lắm là biết quan hệ hòa hoãn giữa cậu và ông ngoại."

Cũng chính là từ bây giờ, tranh đấu giữa bọn họ liền lộ ra ngoài, trừ việc không thể tê mỏi Lý Nguyên, kỳ thật vấn đề cũng không lớn, Lâm Mạc chỉ có thể an ủi như vậy.

Sầm Mặc Tiêu ừ một tiếng, vẫn không nói chuyện.

Lâm Mạc có chút lo lắng, thật cẩn thận nói: "Tim cậu đập nhanh không? Tức ngực không? Có thấy khó thở không?"

"Được rồi, mình không sao, cậu nghĩ gì vậy? Lục Tử Cẩn đúng là phán đoán sai lầm của mình, nhưng chị ta cũng chỉ là đối tác trong hiệp nghị, có hợp tác sẽ có phản bội, bọn mình không thân chẳng quen, trừ hiệp nghị kết hôn cũng không có gút mắt tình cảm. Tựa như cậu nói, nắm được bằng chứng, mình vui vẻ mới đúng, chẳng lẽ còn phải vì chị ta phát bệnh sao?"

Cô bình tĩnh mà nói, bên ngoài gió thổi qua, bức màn đong đưa, phía sau cửa cũng tựa hồ quơ quơ.

Lâm Mạc nghe xong thở phào một ngụm, sờ sờ ngực: "Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, mình còn sợ cậu......, khụ, vậy cậu chuẩn bị làm thế nào?"

Sắc mặt Sầm Mặc Tiêu lạnh lùng: "Án binh bất động, chị ta có thể bị Lý Nguyên lợi dụng, mình đây cũng có thể lợi dụng chị ta, sữa bò này uống mỗi ngày là được rồi."

Lâm Mạc gật gật đầu, sau đó nhíu mày: "Mặc Tiêu, cậu muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút không, xem xem máu có vấn đề gì không?"

"Có chút thuốc như vậy, mới chỉ qua một ngày, hơn nữa tối qua mình không uống, hẳn là không có gì để tra xét."

Tắt video, Lâm Mạc mới yên tâm đi làm chuyện của mình.

Sầm Mặc Tiêu một mình ngồi ở chỗ kia, sau một lúc lâu không nhúc nhích. Trên thực tế cô nói không sai, đối với cô, Lục Tử Cẩn cũng không phải người quan trọng, cô vốn chỉ xem chị ấy như đối tác, cùng lắm là nhìn thuận mắt, không phải một người xa lạ trên đường.

Nhưng là ngực cô rất đau, bực bội đến không chỗ phát tiết, cô hít sâu mấy hơi, nhưng cũng không bình ổn lại được.

Cảm giác không thoải mái càng ngày càng rõ ràng, cô chống vào chiếc bàn để đứng lên, trên trán đã có mồ hôi lạnh.

Loại tim đập nhanh này lại bắt đầu, tùy tiện mà đến chính là trước mắt biến thành màu đen, đầu óc từng đợt choáng váng.

Cô quơ quơ đầu, bước chân vội vã lảo đảo đi mở hòm thuốc, lấy thuốc trợ tim ra, lại không khống chế được làm đổ nghiêng toàn bộ hòm thuốc.

Một tiếng loảng xoảng ở trong phòng đặc việt rõ ràng, kinh động đến một người lúc này không nên xuất hiện ở nhà, cũng cắt đứt một dây cung cuối cùng trong đầu Sầm Mặc Tiêu.

Lúc Lục Tử Cẩn bỗng nhiên đẩy cửa vọt vào, liền thấy Sầm Mặc Tiêu chống bàn ngã xuống, sắc mặt tức khắc trắng bệch, bất chấp bình thuốc lăn trên mặt đất, hai ba bước chạy tới liền ôm lấy cô, người Lục Tử Cẩn cũng đổ theo xuống mặt sàn.

"A Tiêu!"

Trước khi Sầm Mặc Tiêu ngất xỉu, cô ngẩng đầu nhìn Lục Tử Cẩn, sao chị ấy đã về nhà rồi?

Sau đó liền cái gì cũng không biết.

---------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:

Sầm dỗi dỗi ( người trước ): Chúng ta vốn dĩ chính là đồng bọn hợp tác, quan hệ hôn nhân cũng là giả, chúng ta lại không có tình cảm, phản bội ta liền phản bội đi.

Lâm Mạc: Ân ân.

Sầm dỗi dỗi ( người sau ): Chị cư nhiên hạ dược em, chị cư nhiên muốn hại em, tức ngực, đầu choáng váng.

Bùm!

Lâm Mạc:......

Dỗi dỗi cũng thích tự vả, còn thích vả ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt#edit