Chương 143: Tăng Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"ngô...." đầu nhỏ cảm giác đau đớn liền làm cho Tăng Khả Hận hừ nhẹ ra tiếng, nàng chính mình mơ hồ từ trên giường ngồi dậy. Liền nhớ đến cái gì mà từ trên giường nhảy xuống, nhìn đến không gian yên tĩnh lại nhìn đến thân người nằm cạnh cửa sổ, ngay lúc đó như muốn khiến trái tim nàng thắt lại.

Nàng không biết thời gian hiện tại là bao nhiêu, lại không nhớ mình ngủ bao lâu. Chỉ nhớ lúc biệt thự Boss mà cứu Tăng Hân trở về, lại không được như ý muốn, lúc từ phòng Boss trở ra lại không thể nào còn khí lực. Từ đo về sau nàng liền không biết được gì. Đến lúc tỉnh dậy liền thấy tên nam nhân nằm bên kia, mà nàng lại không biết hắn đã nhìn nàng từ lâu.

"Ngươi tỉnh" – nghe được động tĩnh của Tăng Khả Hận, Boss thấp giọng nói, mà trong phòng chỉ mở duy nhất một cái đèn bàn, mà hắn lại mặc toàn thân y phục đen khiến cho nàng không thể thấy được gì từ hắn.

"Ngươi vì cái gì sai Lạp Lệ Sa đến cướp người" Tăng Khả Hận sờ đến thắt lưng, hoàn toàn đều trống rỗng, đủ biết người kia đã lấy đi rồi. Chính là nàng khong rõ, vì sao thời điểm nàng ngất lại không xử lí nàng. Chẳng lẽ tên nam nhân này biếи ŧɦái đến nổi muốn thấy người sống từng chút một chết đi một cách tàn bạo?

"Cướp? Như thế nào cướp? nàng vốn chính là của ta" nghe được vấn đề của Tăng Khả Hận, Boss trầm thấp tiếng nói vang lên. Nghe kì lại nàng liền biết đây không phải giọng bị thay đổi bởi máy móc như lần trước, đích thị đây là tiếng nói chân thật của hắn.

Không đợi Tăng Khả Hận hiểu rõ sự tình, Boss đã xoay người đi đến giường, mở găng tay đen dùng hai tay vuốt ve má Tăng Hân. Mẫu thân bị người lạ tùy tiện đụng vào đã khiến nàng một thân tức giận, không nghỉ đến kế hoạch đánh bại Boss liền đi đến, hướng thân Boss mà động tay.

Nàng là công kích không có dự liệu, lại không có ý rút lại, liền một tay tát lên mặt hắn, làm cho mặt nạ cũng từ mặt mà rơi xuống. Giông tố bên ngoài cũng nhanh mà kéo đến, ngay lúc mặt nạ rơi xuống cũng là lúc tia sét ngoài trời kéo ngang, khiến cho ánh sáng ập đến làm nàng nhìn thấy được mặt Boss, ngay thời điểm đó trái tim nàng như muốn kinh động mà nhảy dựng lên.

Nói đến mặt người nhưng so ra địa ngục Tu La còn muốn ngang nhau. Trên mặt có một vết sẹo tím dài, khối thịt trên đó cũng quằn quại theo khối. Nhìn đến khuôn mặt này, rốt cuộc Tăng Khả Hận cũng hiểu được vì sao hắn lại che mặt suốt. Nhưng nàng là không hiểu vì cái gì lại cho nàng biết được bộ mặt thật của hắn còn để Lạp Lệ Sa bắt Tăng Hân về? Nghỉ lại vừa rồi hắn đối với Tăng Hân, Tăng Khả Hận giật mình. Chẳng lẽ Boss là đem lòng thích mẫu thân ta.

"Trong đầu ngươi trừ bỏ loại chuyện đáng khinh còn có thể không tưởng nội dung này?" ngay lúc sắc mặt Tăng Khả Hận kinh ngạc không thôi lại nghe tiếng vang từ cửa quen thuộc. Ngay sau đó Tô Ngạo Ngưng mang vẻ mặt vui vẻ tiến vào. Nhìn nàng đến, Tăng Khả Hận có bao nhiêu là an tâm. Dù sao Tô Ngạo Ngưng cũng cứu nàng rất nhiều lần, tuy không rõ nhận thức nhưng đã sớm trở thành thân thuộc bằng hữu. Tuy nàng sẽ không ban điều tốt đến chính mình nhưng cũng không cho mình chết đi.

"Lão già, gương mặt ngươi như vậy thì đừng tùy tiện đem dọa người được không. Vạn nhất đem biểu muội dọa một trận sợ hãi. Ngươi tìm đâu trên thế gian này người xinh đẹp như biểu muội đây." Tô Ngạo Ngưng cũng không nhìn đến tinh quang trong mắt Tăng Khả Hận mà đi đến bên Boss, cười nói với hắn. Rõ ràng là một câu thực bình thường nhưng cũng làm cho Tăng Khả Hận một chổ sợ hãi.

Nàng không rõ cấp dưới như Tô Ngạo Ngưng lại vì cái gì dùng giọng điệu như vậy nói chuyện, lại càng không hiểu 'biểu muội' là ai. Nơi này ngoài chính mình thì còn ai khách, chẳng lẽ lại nói mình là biểu muội của nàng?

"Tô Ngạo Ngưng ngươi có ý gì?" Tăng Khả Hận nghi hoặc nói, vẻ mặt nhíu mày, nhìn ra như một cái bánh bao, thực dễ thương.

" Ân, có ý tứ gì, đương nhiên là 'mặt chữ thượng ý từ lâu'. Ta làm cho lão gia nhân này mang mặt nạ cũng là vì muốn ngươi không bị dọa đến ngây người thôi"

"Ý ngươi là... Ta là biểu muội của ngươi" Tăng Khả Hận nhất thời không rõ. Rốt cuộc là vì cái gì , do đùa giỡn hay muốn diễn một màn kịch để nàng yên ổn?

"Ngươi giải thích kĩ cho nàng hiểu, nếu như làm không được thì liền im miệng cho ta" thấy được Tăng Khả Hận mê mang, Boss hướng Tô Ngạo Ngưng nói. Nghe được lời này, người kia liền thu hồi sắc mặt vui vẻ. Mà Boss lại đến bên giường ngồi, nhìn đến vẻ mặt Tăng Hân ngủ sai liền nhắm ghiền hai mắt.

Tăng gia từ xưa đã là gia tộc đưa nữ nhân đứng đầu. Có thể nói nữ nhân chính là người thừa kế mọi gia sản và quyền lực. Mẹ của Tăng Hân là nữ cường nhân, lại nói đến ba Tăng Hân là Tô Dẫn, buông bán vũ khí ngầm. Nhìn trúng được tính cách Tô Dẫn, mà Tăng Gia cũng đang cần một thế lực ở rễ, liền cùng hắn một chổ, sau một thời gian thì kết hôn. 2 năm sau đó hạn sinh một đứa bé đầu lòng.

Trước giờ Tăng Gia đều truyền ngôi cho nữ mà hai người sinh ra con đầu lòng lại là nam nhi. Từng tính toán đẻ thêm một đứa nữ nhi cho Tô Dẫn. Nam nhi này tùy cho họ Tô. Nhưng cũng vì có số trục trặc mà đến khi con trai đầu lòng 10 tuổi, hai người mới mang thai đứa con thứ hai. Trời không phụ lòng người, đứa con thứ hai là nữ nhi đó là Tăng Hân.

Từ đó về sau Tăng Gia đều dồn lực chú ý về Tăng Hân, xem nàng là hòn ngọc quý trên tay. Nhưng lại không ngờ Phác Quân lại đem hủy đi hy vọng của Tăng Gia. Một đêm nọ, Tăng Hân bị mất tích mà Phác Thị Xí Nghiệp lại chèn ép họ đến mức khốn khổ, cuối cùng đến Tô Dẫn cũng táng thân vào biển lửa.

Nhưng mà Phác Quân không biết, lần đó hết thảy có 3 người sống sót. Đứa con lớn, Tô Triết đang là Boss, còn lại lưu lạc hai nữ nhi Tô Ngạo Nhiên và Tô Ngạo Ngưng. Khi đó Tô Triết một mực bảo vệ tốt hai nữ nhi đó, lại làm cho thân thể bị bỏng nặng. Nhìn đến Boss đem quần áo đen cởi ra, đem bao tay xuống, hoặc nói là Tô Triết. Tăng Khả Hận nhìn đảo từ Tăng Hân, Tô Triết, Tô Ngạo Ngưng, cuối cùng lại không thể tin chính mình cùng Boss và Tô Ngạo Ngưng lại có quan hệ quyết thống.

Sự tình quá mức ngạc nhiên làm Tăng Khả Hân không thể nhận. Nàng xem những vết bỏng trên người của Tô Triết còn ngồi ở đó hút thuốc, tầm mắt sâu u buồn của Tô Ngạo Ngưng. Rốt cuộc cũng hiểu vì sao người này ba lần bảy lượt đều cứu mình.

Bí mật được giải đáp, Tăng Khả Hận từ trên giường của Tăng Hân cũng ngồi dậy. Phiền toái nhất chính là sau khi sự tình giải quyết nàng phải vui vẻ. Nhưng hôm nay sự tình lại làm nàng không thể cao hứng. Nàng cũng không biết nguyên do mất mác, nàng còn muốn biết thân thế chính mình, muốn biết chuyện ngày xưa. Đáng tiếc, tuổi thơ nàng theo Tăng Hân đã bị Phác Quân hại thành người thực vật nên mọi cơ hội đều đi qua không thể thấy lại.

"Còn có biện pháp làm cho mẫu thân tỉnh lại sao?" Tăng Khả Hận mở miệng hỏi Boss, vốn dĩ không biết xưng hô làm sau, đem tên biến mất mà nói ra một câu trọc lốc.

"Dược liệu làm thuốc cho nàng tỉnh lại từ người thực vật còn chưa đủ, chẳng qua chúng ta bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn"

"Chuyện gì?"

"Kế hoạch của ngươi và Phác Thái Anh ta biết hết rồi, có thể nói hai ngươi kết hợp rất ăn ý, không có sơ hở, lại bỏ qua một vấn đề. Phác Tịch không có chết, hơn nữa thời gian ngươi ngủ hắn đã đi cứu Phác Quân. Hiện tại cái tên tiểu tình nhân của ngươi cùng Lạp Lệ Sa đang trong tay hắn"

"Ngươi nói cái gì?" nghe Boss nói, Tăng Khả Hận kích động tưg giường đứng lên, nhấc chân hướng ra ngoài đi. Nhìn ra sự kích động quá mức của nàng , Tô Ngạo Ngưng nắm lấy tay nàng kéo lại, tránh để nàng kích động làm chuyện ngu xuẩn

"Tăng Khả Hận ngươi bình tỉnh lại đi, nghe lão nhân nói gì rồi hẳn hành động"

"Tô Ngạo Ngưng đừng ngăn ta, Phác Quân đúng là cầm thú cái gì cũng làm được, châmh trễ một giây, Lạp Lệ Sa và Úy Lai sẽ là một loại uy hϊếp"

Nhiều năm cùng Phác Quân giao tiếp, Tăng Khả Hận hiểu rõ hắn man rợn thế nào. Nàng có thể biết, không ai che chở, Lạp Lệ Sa cùng Lục Úy Lai sẽ được đãi ngộ thế nào, chỉ cần nghỉ đến chuyện Úy Lai bị người ta tra tấn nhục nhã, nàng hận không thể đem Phác Quân và Phác Tịch giết chết.

"Tiểu Ngưng nói đúng, ngươi nên bình tĩnh đi, ngươi cùng Phác Thái Anh chính là không đủ lão luyện, mới có thể tin lời lão hồ ly kia. Các ngươi nghỉ thế lực của hắn dễ dàng tan rã sao. Hẳn là các ngươi cảm nhận chuyện quá dễ dàng rồi, các ngươi bên ngoài giải quyết chuyện cho hắn vẫn chỉ là bộ phận nhỏ nhoi. Thực chất hắn tính nhiệm chỉ có Phác Tịch"

"Hắn nói cho mọi người, Phác Tịch là con nuôi hắn, thực chất Phác Tịch cũng là con ruột hắn. Hắn cho ngươi và Phác Tịch giả kết hôn cũng chỉ là phương thức che mắt Phác Thái Anh. Chuyện tối cơ mật của hắn, chỉ có Phác Tịch thay hắn đi làm. Nhưng hắn thế nào cũng quá tự mãn đi, trình độ của hắn cũng đến mức mù quáng rồi"

"Hắn không tin 2 người các ngươi có thể làm ra chuyện lớn. Cho các ngươi nhận những chức nho nhỏ, cuối cùng lại bị các ngươi đem tính kế. Hại hắn thân bại danh liệt, làm hắn một bước xưng bá ở Hải Thị nhiều năm liền đi xuống"

"Các ngươi chọc giận hắn, đem hắn đến bước đường cùng, hắn mới tiến hành biện pháp này để các ngươi vào khuôn khổ. Nếu ta không đoán sai, hắn hiện tại đang nguy hiểm tứ phương. Phác Quân tất nhiên đem toàn bộ lực lượng hội tụ lại, chỉ muốn cùng các ngươi đối chiến một lần"

"Bởi vì thế này nên ta mới càng muốn đi, ta không muốn để Úy Lai đối đầu với kẻ này" nghe Boss phân tích xong, Tăng Khả Hận càng thêm sốt ruột. Lúc này ngăn nàng lại không còn là Tô Ngạo Ngưng mà là Boss.

"Ta không có ngăn cản chuyện của ngươi, mà ta đang nghĩ cho ngươi. Một người không có phần thắng, mấy trăm người sẽ có" Boss nói xong vỗ vỗ bả vai Tăng Khả Hận, dẫn hướng xuống lầu. Tăng Khả Hận còn chưa kịp nói gì đã bị đưa đến xe, nàng còn mụ mị về câu nói của Boss.

Nhưng mà đến lúc mở cửa xe, nhìn vào Phác Thái Anh đang ngồi ở trong, Tăng Khả Hận há miệng thở dốc cũng không nói được tiếng nào. Ai tới nói cho nàng biết đây có phải chuyện kì diệu xảy ra không. Rõ ràng một giây trước chỉ nói đánh giết địch, một giây sau liền cùng chung một chiếc xe đi đến đó. Nhìn đến người lái xe là Tô Ngạo Ngưng, ở phụ lái là Boss, còn có Phác Thái Anh tựa trên vai mình nhắm mắt dưỡng thần, Tăng Khả Hận thở dài bất đắc dĩ nở nụ cười.

"Muốn tới quyết chiến, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Đến lúc trở ra ta cũng không cứu ngươi" những lời này thực chất là đối với Phác Thái Anh mà nói. Nghe xong cô mở mắt nhìn đến ánh mắt Boss sau lại nhìn sang Tô Ngạo Ngưng rồi nhắm hai mắt trở lại.

Nói thật, Tô Ngạo Ngưng gọi cho cô nói rõ về sự thật của tổ chức, làm cho nàng không ngờ tới. Đáng lí ra cùng Tịch Khanh Nhược một mình chiến đấu hăng hái với Phác Quân lại không nghỉ rằng giây phút cuối lại được giúp đỡ.

"Không cần chuẩn bị gì, ta là đang nghỉ quan trọng làm sao lấy mạng hắn"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro