Chương 2: Hiện Đại Văn 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Lăng... Lăng tiểu thư... Tôi còn phải đi đưa trà...

Hàn Cầm bỏ ngoài tai, mặt tỉnh bơ đẩy cửa đi vào. Cô hầu gái thấy cửa mở vội chạy đi.

_ Nghe danh Lăng tiểu thư đã lâu, giờ mới có dịp gặp.

_ Cô là Hàn tiểu thư của tập đoàn Hàn thị đi? _ Lăng Tiêu tựa tiếu phi tiếu lướt ánh mắt xem xét Hàn Cầm. Dám phá hỏng chuyện tốt của nàng, nữ nhân này là người đầu tiên.

[Hảo cảm độ +20. Hiện tại là 50.]

Hàn Cầm: Sao lại cao như vậy?

107: Nếu chưa quen biết thì đều là 30 a~

Hàn Cầm nở nụ cười quyến rũ gật đầu chào hỏi. Dù sao cũng là công lược đối tượng để lại hảo cảm một chút thì tốt hơn.

[Hảo cảm độ +10. Hiện tại là 60.]

Ha hả... Hảo phá logic! Nếu cười một cái đã được +10, nàng đây cũng thực muốn cười nhiều thêm vài cái nữa.
Nàng tiến gần tới Lăng Tiêu, cười nói:

_ Vừa nãy Lăng tiểu thư nói muốn đi chơi khuya, hay là để Hàn Cầm bồi tiểu thư cùng đi?

_ Hảo. _ Nét cười của Lăng Tiêu càng sâu.

_ Vậy mời Lăng tiểu thư dẫn đường.

Lăng Tiêu ôm eo Hàn Cầm, thổi nhẹ khí bên tai nàng, thì thầm:

_ Hàn tiểu thư có hứng thú với đi chơi khuya như vậy, hẳn cũng am hiểu các địa điểm có thể đi. Hay là tiểu thư dẫn đường, cho ta thỉnh giáo đi.

Hàn Cầm nhẹ nhàng gỡ tay Lăng Tiêu ra khỏi người, nhếch miệng cười:

_ Hảo. Vậy xin mời Lăng tiểu thư theo ta.

Hai người đi cửa sau ra khỏi phòng tiệc. Đi đến xe, Hàn Cầm bỗng dừng lại.

_ Lăng tiểu thư có thích đua xe?

_ Ta thích.

Trong mắt Lăng Tiêu lóe lóe minh quang, nét mặt cũng thả lỏng thực thoải mái.

_ Lăng tiểu thư biết đua xe sao?

_ Biết.

_ Vậy không bằng chúng ta liền đi đua xe đi.

_ Hai chúng ta thôi sao?

_ Là. Chỉ hai chúng ta thôi. Hàn Cầm cũng sẽ không đua xe, chỉ ngồi cạnh bồi Lăng tiểu thư thôi. Chúng ta đi đường cao tốc cùng đường núi là hảo. Ở chân núi cũng có địa điểm Hàn Cầm muốn đến.

Trước đã cùng hệ thống nói qua, ở chân núi có cái hảo chỗ chơi, tiện đây có Lăng Tiêu, không bằng làm nàng cùng chính mình hảo hảo ngoạn đi. Hàn Cầm ý cười càng đậm, mắt cũng thêm vài tia háo hức.

_ Hảo, vậy chúng ta cùng đi đi.

_ Khoan. Hàn Cầm đã vì tiểu thư mà cẩn thận chuẩn bị một lễ vật.

_ Lễ vật?

Hàn Cầm nhấc điện thoại thông tri người hầu, làm người hầu đưa đến một chiếc xe đua màu đỏ.

_ Oa...

Lăng Tiêu nhìn lễ vật Hàn Cầm đưa đến, đứng ngốc một hồi. .

_ Lăng tiểu thư thích sao?

_ Thích, rất thích. Ta có thể dùng nó sao?

_ Xe là của người, đương nhiên người có thể dùng.

Lăng Tiêu ngồi lên thử khởi động xe, trên khuôn mặt nàng hiện lên rõ sự thoải mái, nụ cười có vài phần ngây thơ. Hàn Cầm nhìn đến thất thần.

[Hảo cảm độ +20. Hiện tại là 80.]

_ Cầm! Lên đây đi!

_ A... Ân.

Hàn Cầm vội vã lên xe, trong lòng thầm mắng mình thất thố.

_ Lăng tiểu thư, đi thôi.

_ Không cần gọi ta Lăng tiểu thư, ngươi có thể gọi tên ta.

_ Tiêu...

_ Còn nữa...

Lăng Tiêu vươn người tới kéo dây an toàn qua người Hàn Cầm. Hai người sát nhau đến cảm thụ được hơi thở của đối phương. Tim Hàn Cầm gia tốc, hai má cùng vành tai đều ửng đỏ.

_ Cài hảo dây an toàn rồi chúng ta đi.

Lăng Tiêu ngẩng lên đã thấy Hàn Cầm mặt đỏ bừng, trong lòng cảm thấy nàng hảo đáng yêu.

_ Ha hả~ Ta cũng không có ăn thịt ngươi.

_ Không... Không có gì...

107 gào thét. Chẳng lẽ kí chủ của nó thực sự là cái kia vạn niên ngây thơ thụ? Nó không cam tâm a!!! Nó vất vả chọn người lại là vạn niên thụ... Hảo thương tâm... Không sao! Nó có niềm tin mãnh liệt vào khí chất S bức người toát ra từ kí chủ của nó! Chắc chắn kí chủ có thể áp công lược đối tượng!

Một đường đi xe tốc độ chóng mặt 200 km/h đến chân núi, Hàn Cầm sắc mặt cũng gần như trắng bệch ra rồi, chỉ có tâm thế vẫn duy trì bình ổn.

_ Cầm, không sao chứ?

Lăng Tiêu nhẹ nhàng vuốt tóc Hàn Cầm, trong mắt hiện rõ lo lắng.

_ Không sao.

Hàn Cầm tươi cười trả lời.

_ Chỉ đua đến đây thôi. Bên trong là đường rừng, đi nhanh dễ gây nguy hiểm.

_ Ân.

_ Nơi hiu quạnh này có chỗ nào hảo chơi sao?

Lăng Tiêu hiếu kì ngó nghiêng xung quanh. Phía xa xa dần hiện lên ánh đèn hôn ám cùng một tòa nhà cao năm tầng.

_ Đây là chỗ mà ngươi nói tới?

_ Ân.

Hai người đỗ xe cùng sánh vai đi vào, đến trước cửa bị bảo tiêu chặn lại.

[107 đã vì kí chủ chuẩn bị thẻ hội viên.]

Hàn Cầm bình tĩnh giơ chiếc thẻ hoàng kim lên trước mặt hai bảo tiêu áo đen, hai người kia liền vội vàng tránh sang hai bên. Lăng Tiêu mặt đã hiện rõ ngạc nhiên rồi, nhưng vẫn phối hợp im lặng đi bên cạnh Hàn Cầm. Đi vào trong, một nữ tiếp viên trẻ tiến tới chào hỏi:

_ Hai vị tiểu thư đây cần giúp gì không ạ?

_ Chúng ta cần mượn một phòng Đen hạng VIP. Chuẩn bị thật tốt mọi thứ, trong lúc đó ta sẽ đưa bạn ta đi xung quanh tham quan một chút.

_ Là.

Hàn Cầm lãnh mặt trả lời, đuổi nữ tiếp viên kia đi rồi, liền quay sang cười nói với Lăng Tiêu.

_ Chúng ta đi.

Lăng Tiêu một mặt hiếu kì, một mặt rối rắm cứ vậy theo Hàn Cầm vào trong một nội khu ám trầm. Ngoài cửa ghi biển tên "Đen" bên trong cũng là tượng tự với cái tên của nó, hắc ám một mảng. Hành lang tối om dẫn đến một sảnh trưng bày. Nơi này toàn những dụng cụ chuyên dụng để tra tấn người. Lăng Tiêu vừa nhìn liền kinh ngạc tột độ, xen lẫn chút hưng phấn. Không biết được trong không khí trộn lẫn loại huân hương gì, làm cho nhịp thở của nàng gấp gáp dần lên. Hàn Cầm tiếp tục thuyết minh:

_ Thú vui của ta cũng chỉ tao nhã như vậy, không biết Tiêu có chung sở thích không? Sắp tới đây là những hình ảnh thực đẹp mắt, mong ngươi có thể nhìn nhìn kĩ một chút.

Đúng như lời Hàn Cầm, hết sảnh triển lãm đồ vật là một căn phòng tối om đầy tiếng rên rỉ, thi thoảng cất lên một tiếng hét thảm. Theo bước chân người đi, đèn hai bên bật lên, khung cảnh một nữ nhân đang cầm roi quật liên tiếp lên bộ vị mẫn cảm của một nữ nhân khác, tay chân bị trói chặt rồi nhiều cảnh tình thú xuân sắc khác cũng hiện lên. Lăng Tiêu mở to mắt, thân thể run rẩy. Nàng cảm giác được thân thể mình kêu gào, hạ thân cũng đang tiết ra thật nhiều nước, quần lót cũng đang ướt dính rồi... A... Cầm... Thật muốn ngươi... Ngươi đến rốt cuộc còn lễ vật nào tốt đẹp cần trao cho ta nữa không...

_ Hết chương 2 _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt