Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Ưu, ngồi yên đó."

"A? Tiểu Ưu muốn đi rửa mặt, làm sao vậy A Lạc?"

"Để ta."

A Lạc từ trong bếp chạy nhanh ra, một tay đỡ sau lưng, một tay choàng dưới mông, không nói một lời bế nàng ôm vào trong ngực, bước chân chậm rãi đi ra sau nhà.

"Chính là hoài tiểu bảo bảo, phải chú ý một chút." A Lạc mặt không đỏ tim không đập nói ra một câu.

Tiết Ưu Ưu hai mắt trợn tròn, miệng trương lớn lên, nửa ngày vẫn không nói ra được câu nào.

"Làm sao vậy?" A Lạc để ý phản ứng của nàng, bước chân thả chậm lại, bàn tay càng siết chặt, môi mỏng nhấp thành một đường, chỉ sợ cơ thể nàng không thoải mái.

"A Lạc vừa nói gì..?"

"Ân? Là tiểu giống cái hoài bảo bảo, chính là tiểu mèo con đáng yêu, làm sao vậy"

"Thật vậy chăng? Làm sao A Lạc biết được? Chính là ta cảm thấy cơ thể rất bình thường a.."

"Thật sự, không lừa ngươi, hôm qua lúc ngươi ngủ, ta liền phát hiện, còn gọi người đến kiểm tra một chút."

"Nhưng mà ta không nhớ gì hết..."

"Tiểu ngu ngốc, ngươi mệt như vậy, nằm lên người ta liền ngủ, ta lại không dám gọi ngươi tỉnh, làm sao ngươi biết được."

"Ân.."

"Không thích sao?" A Lạc banh thẳng khuôn mặt, đại não căng chặt, A Lạc ảo não mà nghĩ, tiểu giống cái không muốn mang thai con của nó, là cỡ nào tra tấn đối với một cái lang như nó, còn là tộc trưởng, hảo thất bại.

"A Lạc nghĩ gì đâu, Tiểu Ưu rất thích, chỉ là có điểm bất ngờ, không nghĩ lại nhanh như vậy là có thể hoài thượng." Tiết Ưu Ưu phủng gương mặt méo xẹo của đại miêu, như gà con mổ thóc, hôn hôn vào khóe môi của nó, bình thường có lẽ nàng không dám làm như vậy, chỉ biết ngượng ngùng bị động tiếp thu, nhưng mới vừa biết được bản thân đã hoài tiểu mèo con của nó, lá gan cũng lớn lên rất nhiều.

Chỉ là dán vào một chút rồi buông ra, thuần túy hôn nhẹ, hầu như đã lấy đi hết dũng khí của nàng, nhưng đại miêu lại đâu dễ dàng buông tha. A Lạc đỡ cái ót của nàng kéo về phía mình, mở miệng mút lấy hai cánh môi, liếm láp hết môi trên rồi đến môi dưới, hàm răng cắn nhẹ, tiểu giống cái "a" lên một tiếng, đầu lưỡi chui tọt vào bên trong, hôn sâu.

"Ân...ưm..." Tiết Ưu Ưu theo bản năng đẩy nhẹ trước ngực, lại đụng vào một đoàn mềm mại, sợ tới mức rụt tay lại, không dám lộn xộn, Tiết Ưu Ưu thầm nghĩ, hảo to.

"Thực ngọt." A Lạc hôn một lúc lâu sau, đến khi nàng thật sự chịu không nổi mới không tình nguyện buông tha cho nàng, nhìn tiểu giống cái bộ ngực phập phồng, A Lạc quay đầu sang chỗ khác, không dám lại nhiều nhìn thêm chút nữa.

Từ trên giường đi đến nhà sau, ngắn ngủi mấy bước, nhưng Tiết Ưu Ưu lại bị hôn cho một mặt đỏ bừng, cánh môi sưng lên một chút, kiểu nộn đáng yêu lại mê người, cự long ngủ say dưới háng lại ngốc đầu dậy.

"Là tiểu giống cái tới mùa sinh sản, liền rất dễ hoài nhãi con, huống chi đã làm lâu như vậy, hay tiểu giống cái còn muốn làm thêm vài lần nữa?" Nói nói, A Lạc lại dán sát vào mặt nàng, chóp mũi chạm vào nhau, hơi thở làm nàng có chút ngứa.

"M-mới...mới không có đâu..." Lỗ tai một chút lại hồng lên, không tiếng động mà nói lên rằng nàng giờ phút này đang ngượng ngùng.

Tiết Ưu Ưu dựa đầu lên vai đại miêu phì phò thở dốc, nghĩ đến cái gì, hai mắt nàng trở nên sáng bừng lên.

"A Lạc, tiểu mèo con có đáng yêu hay không? Có giống như ta tưởng, chính là nho nhỏ một đoàn lông xù xù sao?"

[Tác giả: wattpad @chamcham2002/Chambobo.]

"Ân, các nàng thực đáng yêu, nếu giống như ngươi lại càng tốt, ta sẽ càng thích nàng." A Lạc trầm trầm lên tiếng, muốn mượn cơ hội này dời đi khô nóng trong cơ thể, nếu lại làm nữa, tiểu giống cái sẽ hỏng mất.

"Các nàng?" Tiết Ưu Ưu lại càng mờ mịt.

"Đúng vậy, Tiểu Ưu là mang song thai, thật tốt, giống cái trong làng rất hiếm khi được mang song thai, chúng ta mới lần đầu tiên liền được, Tiểu Ưu giỏi quá."

Tiết Ưu Ưu sờ sờ vào bụng mình, trên môi nở rộ nụ cười thỏa mãn, A Lạc khen nàng, hảo ngượng ngùng...

"A Lạc có biết sẽ là cái lang hay giống như Tiểu Ưu sao?"

"Không rõ, đợi đến khi bụng ngươi to thêm một chút thì mới có thể đoán được, nếu như là cái lang thì sẽ to hơn so với giống cái, nhưng là song thai, ta cũng không chắc chắn, đến lúc đó ta lại kêu người xem một chút, được không?"

"Ân, nghe A Lạc."

"Ngoan ngoãn."

Đại miêu cho nàng rửa mặt, còn đặc biệt chuẩn bị nước ấm cho nàng ngâm chân, tiểu giống cái vẻ mặt hưởng thụ, dựa vào người nó miệng líu ríu không ngừng.

Cái miệng nhỏ đang nói hăng say, bên ngoài bỗng nhiên phát ra âm thanh mở cửa:

"Cạch..."

Tiết Ưu Ưu theo âm thanh quay đầu lại, nhìn thấy A Mễ trong tay cầm theo mấy xâu thịt bò đỏ au, còn có mấy chỉ gà rừng, cá tươi, còn có trứng trứng, trong miệng nàng lại túa ra nước miếng, bình thản bụng nhỏ phát ra "lộc cộc", nàng muốn ăn, hảo đói bụng.

"Muốn ăn..."

"A Mễ đi đâu, lâu như vây còn không có về..?"

"Ân, đi xử lý một số việc, sẵn tiện săn chút động vật cho Tiểu Ưu."

"Đói bụng?"

Đầu nhỏ điểm điểm lia lịa, không nhắc đến còn hảo, một khi có người đau nàng, tiểu tính tình lại nổi dậy. Tại đây được vô hạn sủng nịch cùng bao dung, Tiết Ưu Ưu chỉ cảm thấy eo toan lại chua sót, chân tay mềm nhũn không có sức lực, bụng còn đói đến muốn hoa mắt, đôi mắt nheo lại liền bắt đầu làm nũng.

"Ô ô ô, đói bụng đã chết Tiểu Ưu, còn có eo đau quá, cả người không có sức lực, ô ô..."

Tiết Ưu Ưu nắm chặt cánh tay A Lạc liền bắt đầu vô cớ gây rối:

"Ô ô ô, ta mặc kệ A Lạc,

Tiết Ưu Ưu còn muốn kêu ca thêm nữa, lại thấy A Mễ đặt hảo đồ ăn qua một bên, đi đến trực tiếp dùng tay công chúa ôm nàng qua đi. Quăng lại ánh mắt cho A Lạc ý bảo nó còn không nhanh chuẩn bị tốt đồ ăn cho nàng.

A Lạc nhún nhún vai, xoắn tay áo lên bắt đầu bận rộn.

Bên này A Mễ lại không dễ dàng như vậy, tiểu làm tinh lại nháo, nàng cảm thấy bản thân ủy khuất cực kỳ, loại này tâm tư làm trời làm đất một khi lên, liền chỉ biết bám lấy đại miêu, quấn lấy nó yêu cầu vuốt lông hống hảo mới có thể nằm yên, nhưng mà như thế nào sẽ dễ dàng hóa giải đâu?

"Hôm nay ăn xong liền dắt Tiểu Ưu ra ngoài phơi phơi một chút, có chịu không?"

"Ô ô nhưng mà chân không có sức lực.."

"Tiểu mèo nhỏ ngoan, A Mễ ôm ngươi đi ra, còn đem cái bụng mềm mại cho ngươi nằm phơi phơi, ân?"

Nhìn nàng hồng hồng đôi mắt, chỗ đuôi mắt còn tích lại vài giọt nước, tùy thời có thể bất cứ lúc nào rơi xuống, A Mễ chỉ có thể nhẹ giọng an ủi, lại dụ dỗ lại nhuận mao cho tiểu giống cái của mình.

Sách, không phải tiểu mèo con còn muốn vuốt vuốt cái đuôi như vậy..

"Ân ân, A Mễ nói là phải giữ lời, móc ngón tay!"

Móc hảo ngón tay với nàng, lúc này tiểu giống cái mới trưng ra bộ mặt tươi cười, giống như tiểu làm tinh khi nãy liền không phải nàng, A Mễ cũng thật hết cách, biết nàng chỉ là làm nũng, nhưng nó mỗi lần đều ăn một bộ này của nàng đến không ngán, trong mắt chỉ có vô hạn sủng nịch, không thể nói ra được một lời trách cứ.

______________________________________

Cặp phụ sắp lên sân khấu khà khà khà ~

Cầu bình chọn cầu bình luận cầu theo dõi.

Từ 45 bình chọn, 5 bình luận sẽ đăng chương tiếp theo.

~~~

Dò lại mấy chương cũ thì tôi mới thấy là có chục chương H liên tiếp, đọc lại mà ngại luôn ~

~~~

[BHTT] [TỰ VIẾT] [Tôi Muốn Sinh Con Cho Tỷ Tỷ] [FUTA] [NP]

Nhắn tin riêng để đọc full.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro