CHƯƠNG 6 ĐI LÀM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Kỳ dừng xe trong bãi đỗ xe chuyên dụng cho Tổng giám đốc, nhẹ lay lay Đường Sở Nhiêu, nàng chậm rãi mở mắt, ngập nước đấy, bộ dáng ngủ không đủ thật đáng thương, lại để cho Tô Kỳ nhìn sững sờ. Bất quá đợi nàng nhắm mắt trong chốc lát, mở ra lại là tổng tài Tô thị khôn khéo tài giỏi. Tô Kỳ xuống xe đuổi kịp Đường Sở Nhiêu, tận lực đi chậm lại phía sau nàng nửa bước.

"Tôi cho anh hai lựa chọn, một là trưởng phòng, hai là trợ lí của tôi" Đường Sở Nhiêu cất bước, trực tiếp tiến vào thang máy chuyên dụng của Tổng giám đốc. Tô Kỳ hơi hơi rớt lại phía sau, vượt lên trước ấn cái nút, mỉm cười đáp: "Tôi làm trợ lý". Trưởng phòng mặc dù có chỗ tốt, có thể cẩn thận triển khai vận hành, đây là đối với Tô Kỳ mà nói, làm trợ lý cho Đường Sở Nhiêu mới là cách nhanh nhất. Đi theo bên người nàng, càng có lợi cho việc học tập. Làm quản lý cấp cao, quan trọng nhất là năng lực quyết định biện pháp cùng với năng lực dự đoán tương lai, những thứ này, không cùng theo Đường Sở Nhiêu, hắn đi chỗ nào học?

Đường Sở Nhiêu nghe được câu trả lời, hầu như nhẹ không thể thấy mà cười cười. Rất tốt, tự hiểu rõ. Nàng vốn định để cho Tô Kỳ làm trợ lí của nàng, trưởng phòng chẳng qua là nàng vì thăm dò Tô Kỳ mới đưa ra mà thôi. Dù sao tuy rằng trưởng phòng cùng trợ lý đồng dạng là cấp dưới của nàng, trợ lý để lại ấn tượng cá nhân. Một thái tử gia có thế hạ mình làm 'thủ lĩnh thái giám'(là người hầu hạ bên cạnh hoàng thượng, lo liệu mọi chuyện gọi là tổng quản thái giám)

Bất quá câu trả lời của Tô Kỳ hiển nhiên lại làm Đường Sở Nhiêu hết sức hài lòng. Có thể buông bỏ tính tình của mình, đối với Tô Kỳ mà nói thật đúng là không dễ dàng.

Tô Kỳ cùng theo Đường Sở Nhiêu lên tầng cao nhất, phòng làm việc Tổng giám đốc đã có người, thấy bọn họ chạy tới, đứng dậy hướng Đường Sở Nhiêu vấn an: "Tổng giám đốc, buổi sáng tốt lành."

Đường Sở Nhiêu lên tiếng: "Đây là Tô Kỳ, trợ lý tôi mới chọn, thạc sĩ mới tốt nghiệp không hiểu nhiều việc, mọi người hãy chỉ bảo hắn. A Lê dạy hắn trước, hôm nay đem thông tin báo lại cho tôi."

Nói xong nàng lại nghiêng đầu đối với Tô Kỳ nói: "Đây là thư kí số một của tôi, anh gọi chị Trương là được rồi, trước theo nàng làm quen hoàn cảnh, có vấn đề tìm tôi, ok?"

Tô Kỳ mỉm cười đáp tốt, cùng chị Trương chào hỏi, Đường Sở Nhiêu liền một mình tiến vào văn phòng.

Chị Trương mang theo Tô Kỳ đi bên cạnh, bên trong còn có một người phụ nữ nữa, so với chị Trương thì trẻ hơn vài tuổi. Chị Trương thoạt nhìn 35-36 tuổi, còn hai người, một người thoạt nhìn ước chừng hơn 30 tuổi, chị Trương giới thiệu bọn hắn với nhau, Tô Kỳ thế mới biết, người này chính là "A lê" trong miệng Đường Sở Nhiêu, hắn liền kêu chị Lê.

"Không nghĩ tới Đường tổng sẽ đích thân dẫn người tới, tiểu tử này thân phận không nhỏ nha?" chị Lê cười trêu ghẹo bị chị Trương hơi trừng mắt liếc, "Được rồi, không có nghiêm chỉnh, Đường tổng cho em chỉ bảo cậu ta trước, đợi lát nữa nàng nghiệm thu thành quả đấy."

"Được rồi" chị Lê bộ dạng bất đắc dĩ bĩu môi, nói: "hy vọng Đường tổng cũng đừng làm cho em đã dạy đồ đệ chết đói sư phó nha."

Tô Kỳ vội vàng lắc đầu nói: "Chị Lê yên tâm, chuyện này tuyệt đối sẽ không phát sinh đâu." Dù sao thứ hắn muốn là cả Tô thị.

"Được rồi đừng làm rộn, Đường tổng nói chiếu cố nhiều một chút." Chị Trương chọc chị Lê một cái, còn nói: "Em chỉ bảo cậu ta đi, chị phải trở về làm việc."

Nghe xong lời này, chị Lê mới thu hồi bộ dáng vui đùa, mang theo Tô Kỳ tới văn phòng nhận tư liệu, bắt đầu dạy hắn "thu thập tin tức". Để mất thị trường quan trọng một nguyên nhân chính là do tin tức không đúng, với tư cách thương nhân, nắm giữ đầy đủ tin tức vô cùng quan trọng. Có nhiều tin tức chỉ lưu hành nội bộ trong nhóm "Tinh anh", dân chúng bình thường căn bản không thể tiếp cận. Công việc chính của chị Lê là sắp xếp tin tức mỗi ngày, nhập lại sàng lọc tuyển chọn, xếp mức độ quan trọng của tin tức theo thứ tự rồi đưa cho Đường Sở Nhiêu. Tô Kỳ nghe chị Lê nói một lần nội dung công việc, hắn liền đã hiểu Đường Sở Nhiêu đây là muốn rèn luyện hắn khả năng nhạy bén đối với tin tức, liền có chiến lược phù hợp với tin tức nắm được.

11:30, Tô Kỳ đúng giờ gõ cửa phòng làm việc của Đường Sở Nhiêu, cũng không nghĩ Mạc Y đang ở trong cùng Đường Sở Nhiêu.

"Tổng giám đốc, đây là tôi chỉnh sửa lại đấy, cô xem đi" Tô Kỳ đem văn kiện trong tay đưa cho đường Sở Nhiêu, lúc Đường Sở Nhiêu lật xem nàng hướng Mạc Y cười cười coi như là dặn dò.

Mạc Y cũng hướng Tô Kỳ hữu hảo cười cười, chuyện xảy ra ngày hôm qua, nàng đối với Tô Kỳ rất có hảo cảm. Huống chi, tên của hắn cũng là Tô Kỳ. Nàng là đi lên thảo luận sản phẩm mới của Tô thị cùng Đường Sở Nhiêu. Đường Sở Nhiêu sợ Tô Uyên sẽ phiền Mạc Y cho làm nàng từ chức, cũng mặc kệ hợp hay không hợp quy củ, trực tiếp để cho Mạc Y trực tiếp cùng nàng báo cáo công tác, Mạc Y cũng bớt lo, dù sao Tô Uyên kia không biết vì cái gì làm cho nàng cảm thấy có ác cảm. Mạc Y đã ở đây một lúc rồi, các nàng trò chuyện như chị em thân thiết, thấy Tô Kỳ có chuyện muốn cùng Đường Sở Nhiêu nói, Mạc Y liền đứng dậy, hướng Đường Sở Nhiêu nói: "Tổng giám đốc, em đi trước."

"Ai đợi một chút, chờ tôi trong chốc lát, giữa trưa chúng ta cùng ăn một bữa cơm đi? Tô Kỳ cũng đi cùng đi, tôi mời." Nhìn ra được hắn đối với Mạc Y "có ý tứ", Đường Sở Nhiêu không ngại hỗ trợ, tạo cơ hội cho hắn. Lại nói, Mạc Y tài hoa, cùng nàng giao hảo đối với Tô Kỳ càng có lợi.

Mạc Y nghe Đường Sở Nhiêu nói như vậy, liền lại tiếp tục ngồi xuống, cười nói: "em đây sẽ không cùng chị khách sáo rồi ~ "

Đường Sở Nhiêu ôn nhu cười cười, nói đùa với nàng: " tiểu cô nương này nói như vậy chị đây không thể không mời rồi?" Nàng đóng cặp văn kiện, quay đầu hướng Tô Kỳ hỏi: "anh thì sao?"

Tô Kỳ nhún nhún vai " cơm trưa miễn phí sao có thể không ăn? không phải là tôi phải nghe lời cô sao?"

Đường Sở Nhiêu trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "hy vọng Tô đại công tử vẫn nhớ mới tốt." Hừ, lại dám trêu ghẹo nàng, "cái này làm coi như cũng được, anh lấy một cái của A Lê làm về xem rồi học hỏi, bản thân tìm xem không được chỗ nào, buổi sáng ngươi hãy cùng A Lê làm đi, làm xong tự mình lại so sánh, liên tục 3 ngày rồi nói cho tôi biết, ok?" Đường Sở Nhiêu nói xong cầm lấy một sấp văn kiện khác trên bàn đưa cho Tô Kỳ. Tô Kỳ bước lên phía trước tiếp nhận, chăm chú gật gật đầu.

"Tốt thu thập chút đi, chúng ta đi ăn cơm trưa ~ "

Tô Kỳ vì vậy trước các nàng một bước, bước nhanh quay về văn phòng để tài liệu, cầm chìa khóa xe, đuổi theo các nàng nhấn nút thang máy xuống.

Mạc Y mỉm cười, trong mắt có chút hoài niệm, đối với Tô Kỳ nói: " khuê mật tôi nếu gặp anh nhất định sẽ rất thích anh."

"Hả? Chính là người cùng tên với anh ta?" Đường Sở Nhiêu hứng thú, "thật đúng là trùng hợp, Tiểu Y có thể giới thiệu, người trẻ tuổi này gần đây cải tà quy chính rất nghe lời."

"Nàng... Một tháng trước bị tai nạn xe cộ, qua đời." Ánh mắt Mạc Y thoáng cái liền tối lại làm cho Đường Sở Nhiêu có chút băn khoăn, nói: " xin lỗi Tiểu Y, làm em buồn rồi, bất quá em quan tâm nàng như vậy, nàng nhất định thật cao hứng, nén bi thương."

Tô Kỳ cũng không biết nên biểu lộ thế nào, nội tâm của hắn quả thực có chút phức tạp, thật ôn nhu nói: "tôi nghĩ cô ấy nhất định hy vọng cô lúc nhớ đến nàng đều luôn tươi cười."

Nghe vậy, lời này rất nhanh động tác tinh thần của Mạc Y, nàng cho bọn hắn một khuôn mặt tươi cười, nói: "Ừ! Nàng đặc biệt ôn nhu, đặc biệt tốt đối với tôi, tôi muốn hảo hảo đấy, không để nàng lo lắng."

Rất nhanh, thang máy liền xuống hầm xe, Tô Kỳ săn sóc giúp đỡ hai vị tiểu thư mở cửa xe, bản thân trở lên ghế lái, hướng Đường Sở Nhiêu chờ nàng nói tên nhà hàng. Mạc Y nói Tô Kỳ sẽ thích 'hắn', không sai a, Tô Kỳ tự giễu cười cười, 'nàng' trước kia chẳng qua là độc thân quá lâu, sống theo bản năng, ở trước mặt bằng hữu đem mình đã thành bộ dạng ưa thích nam sinh.

Ba người dùng qua món cơm tàu, Mạc Y liền kêu xe trở về nhà mình chuẩn bị công tác, nàng thật sự không muốn đến công ty gặp mặt Tô Uyên. Đường Sở Nhiêu cùng Tô Kỳ trở về công ty.

Buổi chiều, Đường Sở Nhiêu cùng Tô Kỳ nói trong chốc lát, đại khái đối với năng lực của hắn có đi một tí hiểu rõ. Thì đỡ, so với nàng tưởng tượng thì tốt hơn rất nhiều. Đường Sở Nhiêu dứt khoát trực tiếp xếp đặt nhiệm vụ cho hắn, lại nói cho hắn không hiểu gì thì đến hỏi chị Trương. buổi chiều Tô Kỳ trên cơ bản không có chuyển vị trí, rốt cuộc trước khi tan việc đem báo cáo sửa sang lại. Hắn cửa phòng làm việc của Đường Sở Nhiêu, nhận được sự đồng ý sau đó liền đẩy cửa đi vào, Đường Sở Nhiêu đang tiếp điện thoại. Nàng ý bảo hắn ngồi xuống trước, tiếp tục ứng phó với người đầu bên kia điện thoại.

"Ừ, đi, Lương Đổng yên tâm, tôi nhất định qua, tốt, cái kia đến lúc đó gặp, bye bye." Đường Sở Nhiêu vuốt vuốt mi tâm, cúp điện thoại. Cái lão già Lương thị kia chính là vừa ý nàng không phải ngày một ngày hai, nàng vốn nghĩ đến ngày đó để cho phó tổng giám đốc đi đấy, không nghĩ đến cái lão già kia tự mình gọi điện thoại rồi, vẫn cầm hợp đồng nói công việc.

"Làm xong? Nhanh vậy?" Đường Sở Nhiêu ý bảo Tô Kỳ đem văn kiện trong tay đưa tới, mở ra, ngoài ý định mà làm người vừa lòng. Nàng hài lòng cười cười, không chút nào keo kiệt khen ngợi: "Tô thiếu gia gần đây thực là cho tôi quá nhiều vui mừng a ~ "

Tô Kỳ bất đắc dĩ nhún nhún vai, ai bảo Tô Kỳ trước kia lêu lỏng như vậy. "Cảm ơn Tổng giám đốc khích lệ, tôi sẽ lại tiếp tục cố gắng đấy."

"Ừ không tệ, đúng rồi, anh có quan hệ không?"

"Ách... Nếu như cô nói đám hồ bằng cẩu hữu cùng phú nhị đại quan nhị đại nổi tiếng mà nói tôi có không ít... Trên thương trường, đứng đắn có thể cần dùng đến chỉ sợ không có mấy người..."

Đường Sở Nhiêu đè lên huyệt Thái Dương, công việc ngày hôm nay làm đầu nàng thật sự đau quá. Tình trạng này nàng cũng nghĩ đến, dù sao bản thân Tô Kỳ không đề cập tới, Tô Hồng cũng không muốn dẫn hắn gặp một số "Đại lão", từ phương diện mà xem xét, cái một nhà này thật sự là hiếm thấy."Tối có một tiệc rượu, anh theo tôi cùng đi đi."

"A tốt" Tô Kỳ nhẹ gật đầu, đưa tay nhìn thoáng qua thời gian, nhanh 5:30 rồi, hắn liền hỏi: "Phải về nhà sao? Nhiên Nhiên khi nào trở về?"

Đường Sở Nhiêu nhẹ gật đầu, bắt đầu dọn dẹp tài liệu, nói: "Ừ, chuẩn bị trở về đi, con bé 6 giờ về nhà."

"Có nhớ chúng ta phải về ăn cơm chiều không?" Tô Kỳ cũng không quên sáng nay đáp ứng Đường Lạc Nhiên.

Có người nấu cơm Đường Sở Nhiêu cao hứng còn không kịp, tự nhiên sẽ không cự tuyệt. Đợi nàng thu thập một ít văn bản tài liệu, hai người liền điều khiển xe trở về nhà. Bởi vì thang máy chuyên dụng dành riêng cho Tổng giám đốc, vì vậy ngày hôm nay trên cơ bản vẫn không có người nào biết Tô thị lại có thêm một "công nhân" .

Tô Kỳ trực tiếp trở về nhà mình, Đường Sở Nhiêu chờ quản gia của Tô gia đưa Đường Lạc Nhiên về, mới cho con gái cầm lấy bộ đồ ăn, mang nàng cùng đi. Đường Lạc Nhiên vừa vào cửa liền bổ nhào vào trong ngực Tô Kỳ, hôn hắn một cái, ngọt ngào hô ba.

Đường Sở Nhiêu nhìn hai người rất thân mật trước mắt, dở khóc dở cười. Thoạt nhìn hai người này mới là thân sinh a?

"Bảo bối, cùng mẹ đi chơi được không? Ba đi làm cơm a, rất nhanh liền ăn cơm tối ~" Tô kỳ đem Đường Lạc Nhiên ôm lấy, cùng nàng náo trong chốc lát, mới hỏi nàng.

"Được rồi, anh đem con bé thả xuống đây đi." Đường Sở Nhiêu cầm đồ ăn trong tay con gái để trên bàn cơm, hỏi: "Tôi giúp anh làm?"

"Không cần, cô cùng cô bé chơi đi ~" Tô Kỳ đem Đường Lạc Nhiên đặt ở trên ghế sa lon, lại dặn dò nàng nói: "Nhiên Nhiên, cùng mẹ ở chỗ này chơi trong chốc lát a ~" mới tiến vào phòng bếp.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

tui nói: sai gì báo tui nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt#nbn