CHƯƠNG 84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Linh Cơ vẫy nhẹ tay, thần lực bùng phát hất văng hết đám cung thủ bị tên đâm thủng mông và số đại phu đang đắp thuốc bay vù vù và rơi bịch bịch đè xuống đúng chỗ đám hơn bẩy triệu binh lính bị xích cổ nằm la liệt cách đấy ba ngàn mét. Nội công của Linh Cơ truyền xuống mặt đất lan toả đi rất rộng. Ngoại trừ Điểu Huyền Tinh - Trần Di Yên - Trần Tiểu Thanh và bọn vốn đã nằm thì tất cả số phàm phu tục tử đều bị sức hút mãnh liệt làm khuỵ chân quỳ gối hết xuống triều bái siêu nữ cường. Phe Thiên Đế - Thiên Hậu - Hạc Tâm Thánh Diễn kể cả có vận nội lực chống đỡ hay không thì cũng vô ích mà quỳ sụp xuống.

     Đám Dương Tông Đế và Thần Long Sơn Trang cho tới tận lúc này mới hiểu nổi rằng bản thân họ nhỏ bé tầm thường đến mức nào, mặc tình cho nữ nhân ấy giết chóc đùa bỡn dễ dàng như trở bàn tay. Thái hậu khóc lóc ôm mặt vì chót ngu dại gây chuyện với Linh Cơ, nơm nớp e sợ cô sẽ trút giận vào mình lẫn bách tính Thành Đô.

    Linh Cơ giơ tay lên trời chỉ thẳng về phía Phật Tổ giả, vẫy vẫy khiêu khích kiểu như ý nói “Ra tay đi, dám không?”

     Phật Tổ giả quát lớn “Yêu nữ, giờ chết của ngươi đến rồi. Đền tội đi.” dứt lời liền giang đôi tay hướng xuống mặt đất xa xăm. Lực hút siêu nhiên hút hết tất tật hơn hai triệu đứa trẻ quấn tã quấn chăn từ trong vòng tay mẫu thân của chúng bay vụt lên không trung, đám trẻ linh tính thấy nguy hiểm mà đồng loạt khóc ré lên làm ầm ĩ bầu trời, tận dưới đất cũng nghe rõ tiếng. Đám cha mẹ hoảng loạn ngẩng lên không hiểu Như Lai Phật Tổ định làm gì, toàn bộ mọi người vẫn còn tư thế quỳ chẳng thể đứng dậy nổi vì nội lực của Linh Cơ áp chế mà không tự chủ được đôi chân.

    Từng đứa bé đều được một luồng khí vàng óng bao phủ, hơn hai triệu khối cầu năng lượng tròn vo hùng hậu trói mắt giống như những tiểu Mặt Trời rực rỡ cùng lúc ồ ạt phóng xuống tấn công Linh Cơ với khí thế giữ dội. Dù Linh Cơ phản đòn hay né đòn mặc kệ thì đám hài tử cũng sẽ chết tan xác, danh tiếng yêu nữ càng được khẳng định. Bao nhiêu ông bố bà mẹ nhận ra tai họa sắp xảy ra cho con họ thì hãi hùng thét lên "Không!...”

    Tốc độ “Vù vù ù...” lạnh lùng, tiếng khóc “Oé...Oé...Oé... “ đáng thương. Việc cứu chúng đối với Siêu Nữ Cường thực dễ như ăn cháo, chỉ là đã có người xử lý giúp rồi.

   Rất nhiều bồ câu ánh sáng với số lượng tương đương phóng lên đâm nổ hết các khối năng lượng đồng thời đôi chân của số bồ câu đông đúc đều quắp lấy hết toàn bộ hơn hai triệu đứa trẻ giữ an toàn trên cao tít tắp tránh bị rơi không toàn thây.

   Điểu Huyền Tinh đứng dưới đất xa xăm vận khí điều khiển đám bồ câu ánh sáng bay trở xuống trao trả đứa con cho từng người mẹ, chính xác không nhầm một ai. Họ ôm con vào lòng, mừng rỡ phát khóc. Xong nhiệm vụ, số bồ câu ánh sáng lại tự ẩn mình.

    Một số phàm nhân lúc này đã cảm thấy Phật Tổ Như Lai có gì đó bất ổn làm họ lo lắng, có người còn dùng ánh mắt bức xúc mà nhìn Đấng Chí Tôn. Một ông vua của quốc gia khác liền lên tiếng “Phật Tổ. Tại sao ngài lại làm như vậy? Những đứa trẻ...” Phật Tổ giả ngắt lời, quát lớn “Ngu xuẩn! Để tiêu diệt được yêu nữ thì tất cả mọi hy sinh đều xứng đáng. Đám phàm nhân các ngươi cũng chỉ như bùn lầy hôi hám, dùng mạng sống rẻ mạt của các ngươi đổi lấy một cơ hội dù mong manh để giết yêu nữ cũng còn lời chán.”

    Ai nấy đều bàng hoàng trước sự trở mặt của đấng chí tôn, không thể tin nổi ngài lại thổi ra câu đó, rốt cuộc thì họ nghe nhầm hay đây chỉ là một giấc mơ.

   Phật Tổ giả ra lệnh “Tất cả các ngươi lập tức xông lên liều mạng với yêu nữ cho ta, không chết không ngừng.”

    Không một ai nghe theo điều ấy. Giờ đây ngoài việc sợ Linh Cơ thì họ còn sợ chính Như Lai Phật Tổ nữa, dường như ngài cố tình muốn mọi người phải hy sinh chứ chẳng phải tranh đấu vì chân lý hoà bình gì cả.

    Thấy phàm nhân bất tuân, Phật Tổ giả giận dữ giơ một tay hướng xuống mặt đất, tay tự vươn dài ra rất nhanh chóng đã vồ bắt được gần hai ngàn người (già trẻ lớn bé đủ thành phần) Cánh tay vàng óng rút ngắn trở lại, Phật Tổ giả nhét thẳng hết đám dân xấu số đang hoảng loạn kia vào mồm mình mà nhai ngấu nghiến, những tiếng la hét thảm khốc vang ra từ trong miệng ngài ta nghe thật thê lương làm sao. Toàn tay cụt chân cụt đầu cụt dính ở răng đấng chí tôn, cứ thế nhai ngon lành, máu túa ra khiến cả mồn lẫn răng đều đỏ au chảy xuống cằm, nghe rõ mồm một cả tiếng xương vỡ do lực nhai quá mạnh.

    Lát sau Phật Tổ giả không nuốt mà nhổ ra, thịt xương bầy nhầy lẫn lộn rơi bừa bãi xuống mặt đất, máu tanh văng bắn vào y phục bao nhiêu người, một số dân chúng do quỳ quá gần nên bị óc với máu phọt cho ướt mặt ướt thân, phọt cả vào mồm nôn mửa tùm lum. Bãi này còn nhầy nhụa nhão nhoẹt ghê tởm hơn bãi xương thịt mà vừa nẫy Trần Tiểu Thanh dùng đám dân láo xược làm tường cản đạn pháo.

    Tận mắt trông thấy hành động man rợ của đấng chí tôn khiến tâm tư tất cả đều sững sờ, rốt cuộc bao nhiêu năm tháng trôi qua, trải bao đời bao kiếp nhân gian đã thành tâm tôn kính cúng bái một nhân vật như thế này ư? Họ cảm thấy phía trên cao kia là một bầu trời giả tạo, ánh sáng hào nhoáng bên ngoài che đậy sự tăm tối tàn bạo bên trong, nắm giữ được quyền lực vô thượng cũng đồng nghĩa nảy sinh dã tâm vô thượng. Trong cõi thiên địa này liệu còn có ai thật sự đáng tin? Số mệnh chúng sinh sao mà mong manh quá.

    Phật Tổ giả nói “Đây là hình phạt dành cho những ai dám có ý định chống đối lại ta. Hãy nhớ kỹ, trên trời dưới đất duy ngã mình ta độc tôn. Từng lời ta nói luôn là chân lý quý giá, lũ người ngu xuẩn các ngươi phải triệt để tuân thủ...”

    Trong tầm mắt người đời thì lòng thành kính dành cho bề trên đã hoàn toàn sụp đổ, họ nhìn Phật Tổ giả hệt như nhìn một ác ma ghê gớm đã dẫn đạp lên mọi điều từ bi tốt đẹp nhất của trần gian, phủ nhận mọi giá trị nhân đạo mà đấng chí tôn đã từng kiến tạo qua hàng vạn năm, hay đây mới chính là bộ mặt thật của ngài ấy? Không ít người nhớ lại câu nói của Trần Tiểu Thanh rằng “hắn” chẳng phải “ngài” thật mà dao động nghi ngờ.

    Xoẹt...Phật Tổ giả đang răn dạy muôn dân thì đột nhiên một luồng kiếm khí mầu xanh ngọc từ dưới mặt đất xé gió bắn thẳng lên trời nhằm vào mồm ngài ta, còn ai khác ngoài siêu nữ cường.

     Chiêu này gủa Linh Cơ không phải như Không Khí Hoá Thần Trâm của Trần Di Yên mà Phật Tổ giả từng phá giải dễ dàng. Đấng chí tôn căng thẳng nhíu mày, đôi bàn tay to lớn vàng óng giơ lên kiểu tư thế chắp lạy kẹp chặt lấy luồng kiếm khí siêu phàm, tập chung thần lực để phá bỏ nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hnlc