Chương 20: Lăng Lam - Dạ dày vương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lam Lạc Phượng vẫn luôn giữ bên cạnh Lăng Lam thấy vậy liền khẩn trương, mà Lăng Nam Nhất ở bên cạnh cũng khẩn trương không kém. Thuốc này chỉ có tác dụng khi người dùng hoàn toàn thanh tịnh, nếu như hôn mê trong quá trình ngâm thì cũng không có hiệu quả gì, mà nếu có thì cũng chỉ rất ít.


Lăng Nam Nhất thấy Lăng Lam chỉ hơi cau mày cũng không có biểu hiện gì khác thì nhịn không được âm thầm gật đầu, quả nhiên không hổ là con của gia chủ bọn họ gia chủ, chỉ riêng năng lực nhẫn nại như vậy cũng không phải thứ mà người thường có được, nếu gia chủ còn sống thì hẳn rất vui mừng vì có người kế tục như vậy.


Mỗi lần nhìn khuôn mặt Lăng Lam hơi nhăn Lam Lạc Phượng đều có ý muốn ôm con ra, nhưng cô biết đó là không thể. Thống khổ mà Lam Lạc Phượng cũng không kém gì so với Lăng Lam, cô thật sự không muốn con trai của mình phải chịu cảnh đau đớn như vậy. Cô không quên trước đây Lăng Tiêu đã từng nhắc đến loại thuốc ngâm này, đây là bí phương của gia tộc. Nó rất hiệu quả đối với việc tăng cường sức khỏe nhưng lại khiến cho người dùng phải chịu đau đớn trong đớn trong suốt quá trình sử dụng, loại đau đớn đó không phải người thường có thể chịu được.


Hai mắt Lam Lạc Phượng tràn đầy tình yêu thương nhưng chỉ chợt lóe rồi biến mất, khéo mắt ngân ngấn nước.


Lăng Nam Nhất cảm nhận được tâm tình của Lam Lạc Phượng không tốt nhịn không được an ủi: " Phu nhân, luyến tiếc cũng phải bỏ, chỉ cần có cơ sở chắc chắn thì cuộc sống của tiểu thiếu gia sẽ càng tốt hơn, thế giới này vẫn lấy cường giả làm đầu (cường giả vi tôn), những thứ mà gia chủ để lại nếu như không có thực lực nhất định thì không thể sử dụng được."


Lam Lạc Phượng ngẩng đầu nói: "Ta biết, yên tâm, ta có thể kiên trì, ta tin Lăng Lam cũng có thể kiên trì." Giống như cách nói của Lăng Nam Nhất, chỉ có xây dựng vững cơ sở cho Lăng Lam thì sau này con cô mới có thể tự do sống được.


"Ta phải đi nghiên cứu bí phương này một chút, quá thần kỳ, nếu là hiểu được dược lý này có lẽ ta sẽ tạo ra một loại thuốc mới. Chủ công, ta đi trước, ngài cứ từ từ ngâm nhé ......" Tiểu Tứ rất không lương tâm mà ném Lăng Lam sang một bên, chạy như điên tiến vào phòng nghiên cứu của chính mình, đi nghiên cứu phát minh vĩ đại của bản thân.


Dựa vào... đứa trẻ vô lương tâm tâm này! Lăng Lam cực kỳ khinh bỉ hành vi ích kỷ này của Tiểu Tứ, cậu quyết định sau này nhất định phải giáo huấn thằng nhóc này thật tốt, để nó biết cho dù là việc gì cũng không quan trọng bằng việc phụng bồi bên người chủ công của hắn.


Đau đớn kịch liệt làm thân thể Lăng Lam nhịn không được mà run rẩy, trong miệng cũng kêu rên lên, cậu đột nhiên nhớ tới dưỡng thân khí quyết có thể làm giảm bớt đau đớn của cơ thể liền vội vận chuyển dưỡng thân khí quyết. Không nói nó thật sự hiệu quả nhưng đau đớn mà cậu chịu thật sự đã giảm bớt, khiến cho cậu cũng thoải mái hơn chút.


Lăng Lam thân thể kịch liệt run rẩy làm Lam Lạc Phượng cùng Lăng Nam Nhất canh bên cạnh khẩn trương, Lam Lạc Phượng chỉ đơn giản lo lắng cho con trai phải chịu thống khổ, mà Lăng Nam Nhất lại lo lắng cho những chuyện sẽ diễn ra tiếp theo. Bà biết rõ nữa giờ tiếp theo chính là thời điểm mấu chốt của lần ngâm thuốc này, đó cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất, rất nhiều đứa trẻ đều ngất đi trong giai đoạn này. Cho dù là gia chủ khi chịu đau đớn của nữa giờ này dù không ngất xỉu nhưng cũng cần nữa ngày sau mới có thể hoạt động lại như thường.


Có lẽ việc tập dưỡng thân khí quyết từ khi còn trong bụng mẹ đã khiến cho Lăng Lam xem nó như một loại bản năng, cho nên dù thân thể đau đớn như hiện tại thì cậu vẫn có thể dễ dàng tiến vào trạng thái nhập định. Lúc này cậu không còn cảm thấy đau đớn từ cơ thể nữa mà chỉ cảm thấy bản thân đang trôi nổi giữa một khoảng không dài và vô tận.


Nhìn biểu tình của Lăng Lam càng lúc càng vững vàng, Lam Lạc Phượng thở dài nhẹ nhõm, xem ra Lăng Lam đã quen với cảm giác đau đớn rồi.


Chỉ có Lăng Nam Nhất hiếu rõ dược tính của thuốc thì cảm thấy hoang mang, chả lẽ dược tính của thuốc đã bị hấp thụ hết rồi sao? Bà nhìn thấy thuốc nước vẫn còn màu xanh biếc, như vậy dược tính của nó vẫn còn.


Nếu dược tính còn vậy nhất định người ngâm vẫn phải chịu đau đớn, nhưng nhìn biểu tình của thiếu gia Lăng Lam, không có chút gì gọi là đau đớn cả. Như vậy thiếu gia nhà bọn họ hoặc là một người có dây thần kinh bị vấn đề mà phản ứng chậm hoặc là một người có khả năng nhịn đau rất mạnh.


Lăng Nam Nhất hướng về phía khả năng dây thần kinh có vấn đề hơn, thử nghĩ xem trên đời này làm gì có đứa trẻ nào mới một tuổi là có khả năng nhẫn nại lớn như vậy?


Vì phán đoán sai lầm lúc nhất thời này của Lăng Nam Nhất mà cuộc sống sau này của Lăng Lam gặp rất nhiều đau khổ, bởi vì Lăng gia cho rằng nếu Lăng Lam có chút chậm trong việc nhận đau đớn thì họ càng nên hung hăng thao luyện để Lăng Lam hiểu đau là như thế nào.


Không biết qua bao lâu, Lăng Lam cảm thấy cơ thể của mình được người khác bế lên sau đó được đặt lên giường và được mát xa nhẹ nhàng. Cảm giác thoải mái này khiến cho Lăng Lam không thể duy trì được, sau đó cậu... ngủ luôn.


Sau khi tiễn bước người của quân bộ, Lăng Tần vẫn luôn túc trực ở bên ngoài, thấy mọi người từ 

trong phòng đi ra nhanh chóng hỏi: "Hiệu quả thế nào?"

Lăng Nam Nhất biểu tình kích động, bà đột nhiên gật đầu nói: "Hiệu quả cực kỳ tốt, các phương diện đều được đề cao lên từ 30% đến 80%."


Nghe thấy như vậy, biểu tình của Lăng Tần kích động cùng phấn chấn: "Thật không? " Phải biết rằng trong lịch sử của Lăng gia, người đạt được hiệu quả tốt nhất trong việc tắm thứ thuốc này chính là gia chủ Lăng Tiêu, năm đó các hạng mục của Lăng Tiêu cũng chỉ tăng từ 50% đến 10%.


Nhìn thấy Lăng Nam Nhất kiên định gật đầu, Lăng Tần rớt nước mắt: "Trời không diệt Lăng gia ta, không diệt Lăng gia ta."


Lăng Nam Nhất lặng lẽ nắm lấy người bạn già của mình, bà đương nhiên biết tin tức này đối với chồng mình có bao nhiêu an ủi. Lăng Tiêu tuy nói là gia chủ Lăng gia, nhưng người đó cũng chính là đứa trẻ mà chồng bà chăm sóc từ nhỏ tới lớn, ông hoàn toàn đem Lăng Tiêu trở thành đứa con của mình để yêu thương. Khi tin tức Lăng Tiêu mất được đưa tới, bà biết chồng mình cũng đau lòng không kém gì phu nhân.


"Thoạt nhìn, tiềm năng thân thể của tiểu thiếu gia đã được di truyền từ gia chủ, mỗi lần đều hấp thu mười liều thuốc kích hoạt gien, mà việc ngâm nước thuốc này cũng có hiệu quả hơn rất nhiều..." Lăng Nam Nhất cảm thán nói.


Lăng Tần vẫn như cũ khó nhịn kích động trong lòng, chỉ có thể rưng rưng mà gật đầu. Vợ chồng Lăng Tần cũng chỉ có thể dựa vào vấn đề di truyền để giải thích cho nguyên nhân Lăng Lam có thể tắm thuốc hiệu quả như vậy, họ đương nhiên không biết tất cả những điều ấy đều do việc tu luyện khí quyết dưỡng thân mà thành. Nó có công rất lớn trong việc tăng khả năng hấp thụ dược vật, cũng như khiến cho dược tính càng có hiệu quả hơn khi tiến vào cơ thể, vậy nên mới xuất hiện các chỉ số đều tăng nhiều như vậy.


Cứ như vậy, Lăng Lam bắt đầu kiếp sống ngâm nước thuốc, không chỉ có như thế, cậu còn bị hành hạ bởi những động tác vượt qua cực hạn của con người, Đương nhiên cậu cũng chỉ có thể vụng trộm mà luyện tập, nếu không để lão mẹ nhà mình nhìn thấy thì khẳng định bà sẽ lên cơn điên mất.


Một năm lại một năm trôi qua, Lăng Lam từ từ lớn lên, sau đó cậu phát hiện... từ khi nào cậu đã trở thành ma vương dạ dày, một bữa ăn của cậu có thể bằng phần ăn một ngày của mẹ mình.


Trời a... cậu chỉ mới bốn tuổi thôi có được không?? Chẳng lẽ muốn cậu phát triển chiều ngang sao?


Không được, hôm nay cậu nhất định phải ăn uống điều độ mới được, phải biết rằng cậu cũng có một mục tiêu để hướng tới đó nha. Đó là "4 có" để trở thành một cục cưng ngoan, cậu nhất định không để việc béo lên cản trở lục tiêu này của mình.


Lăng Lam tự cỗ vũ chính mình, bỗng nhiên cậu phát hiện mình trong lúc không để ý đã giải quyết xong phần mì siêu lớn trước mặt. ......1 Lăng Lam biểu tình kiên định đập bàn một cái hô to: "Thêm một phần bò bít tết siêu lớn cho bản thiếu gia."


Nha, cảm giác đói bụng thật sự rất khó chịu, Lăng Lam phát hiện cảm giác này còn khó nhịn nhiều hơn so với cảm giác đau nưa.


Thôi, dù sao kiếp này cậu cũng đã định là trở thành một người đàn ông rồi, nếu sau này không cẩn thận trở thành một người đàn ông quá trác tuyệt, khí chất ưu nhã, còn siêu cấp tuấn mỹ nữa thì nhất định sẽ dẫn tới sự chú ý của vô số mỹ nữ trong thiên hạ, đây là một chuyện phiền toái tới mức nào.


Khụ, mình quả nhiên là người mềm lòng!


Lăng Lam bị tinh thần yêu người của chính mình làm cảm động, cậu quyết đoán gặm tiếp phần thức bít tết siêu lớn mới được người hầu bưng lên.


Không thể không nói, lý do mà Lăng Lam nghĩ ra thật vô cùng tốt, nó khiến cho cậu có cớ để tiếp tục quá trình ăn ngon của mình.


1: (ở đây kể tên các món ăn mà mình không có bản Trung nên cũng chả hiểu nó đang nói tới món gì nên thôi không ghi nha các bạn).   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro