Chương 72: Chuyện sân bay 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Này Vệ Thanh còn chưa kịp phát tiết, lại bị nữ nhân cách một cái ghế hung hăng nắm lấy cổ áo, lại tiếp tục hung hăng kéo lại, mắt thấy Tư Dịch An nháy mắt đã phóng đại trước mặt, còn chưa kịp phản ứng đã bị nàng hung hăng hôn lên môi. Kia, cũng không có quản có nhiều người nhìn hay không, vẫn là dày vò nhau một lát.

Đường Vi nghĩ tới nghĩ lui đều sợ khi quay lại sẽ nhìn thấy một màn nắm tóc hoặc khẩu chiến gì đó, vẫn là không nghĩ tới bạn thân của nàng... cư nhiên, cư nhiên bị cuồng hôn. Hơn nữa còn thụ như vậy, bị người ta hung hãn dày vò còn một bộ hưởng thụ, này không thể chấp nhận nổi.

Thời điểm cẩu huyết như vậy, Mạc Doanh cũng rất vô tình mà nhìn thấy, này cảm giác chính là muốn lao đến, tóm cổ Vệ Thanh mà hung hăng chất vấn nàng kia vì sao ngươi dám mê hoặc bằng hữu ngây thơ của ta. Bất quá, động tác rõ ràng là Tư Dịch An ngây thơ trong mắt nàng, lúc này lại dũng mãnh nắm lấy cổ áo nữ nhân kia mà điên cuồng. Vẫn là không nên đánh giá bề ngoài đi. Chính là nàng vẫn chết đứng một hồi.

Không biết là qua bao nhiêu lâu, Tư Dịch An bị Vệ Thanh nhiệt tình đảo khách thành chủ, khó khăn lắm mới dùng sức đẩy được nàng ra. Trên mặt còn mang theo đỏ ửng, ngữ khí giận hờn :

-Ngươi ngày đó nói ta cút.

-Ta ngày đó không được bình thường.

-Ngươi ngày đó còn hung hăng với ta.

-Ta ngày đó bị bệnh thần kinh.

-Hiện tại ta vẫn giận, làm sao bây giờ ?

-Hiện tại liền để ta tiếp tục theo đuổi ngươi đi.

Tư Dịch An khóe miệng vui vẻ, bất quá ánh mắt nhìn đến sau lưng Vệ Thanh lại thấy Mạc Doanh cao ráo đứng xa xa đang ôm tay trước ngực nhìn về phía các nàng, trong mắt còn có hoài nghi.

Xấu hổ rất nhanh tràn đến, này nàng còn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu thượng nữ nhân đâu, nói gì đến việc ân ái chốn đông người a. Bộ dáng cúi gằm mặt, hai tay xoắn cả vào nhau. Vệ Thanh còn định lên tiếng hỏi, lại thấy Đường Vi bất động đứng đằng xa, trong tay còn cầm một lon nước cam và một lon cafe. Trên mặt đoán không ra biểu tình.

Mạc Doanh khóe mắt tràn ngập thâm ý, rất nhanh nhìn thấy tiểu bảo bối đằng xa xa còn hoang mang đứng nhìn. Nàng chân dài rảo bước đến trước mặt Đường Vi, môi mọng mỉm cười :

-Em không sao chứ ?

Đường Vi lúc này mới hoàn hồn, nâng mắt nhìn đến Mạc tổng trong mắt hàm chứa ôn nhu nhìn nàng. Mỗi lần nhìn thấy Mạc Doanh nàng vẫn là nhịn không được cảm giác muốn dựa dẫm, hơi mím môi, ngữ khí mềm nhẹ nói :

-Em không sao, chỉ là hơi bất ngờ chút, không ngờ mọi người lại biết đến chúng ta theo cách này.

Mạc Doanh khóe mắt mang theo nuông chiều, giơ tay liền kéo Đường Vi vào trong lòng, ở bên tai nàng ôn tình an ủi :

-Này để ta giải quyết là được rồi.

-Không được, lần này .. lần này nhất định em phải cùng chị. - Đường Vi hơi lui lại, ánh mắt mang theo kiên quyết

Mạc Doanh mỉm cười gật nhẹ đầu, mái tóc theo động tác của nàng mà đung đưa. Đường Vi có chút cảm thán, kia yêu nghiệt vẫn là yêu nghiệt, nếu như giấu được nữ nhân trước mặt này vào túi áo thì tốt rồi.

-------------------------------------------------

Người đàn ông cao lớn có mái tóc hơi bạc màu đứng chặn ở cửa chính là ba của Đường Vi. Ông vẫn là lần đầu nhìn thấy tình nhân của con gái, đương nhiên phải soi mói một phen. Qủa thực khí tức trên người nàng không vừa, ngạo khí ngút trời không nói, cư nhiên khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, rất hợp với con gái mình, hơn nữa biểu tình trên mặt không chút siểm nịnh khiến hắn cảm thấy nữ nhân này quả thực hôm nay đến mang con gái ông đi. Nhìn đến bàn tay đang siết chặt của hai người, ông có chút thở dài nhè nhẹ, hơi nghiêng người nói :

-Các ngươi vào đi.

-Ba... mẹ đâu ?

-Ngươi còn dám trở về. - Đường mẹ đứng cạnh sofa, trên tay còn cầm điều khiển TV, trong mắt hàm chứa tức giận tiếp tục lớn tiếng :

-Này thật không ngờ Mạc tổng đây lại để ý nữ nhân nhà ta, bất quá, không cần. Ta sẽ không đồng ý, mời ngài trở về cho. Con gái ta sẽ không dám trèo cao như vậy.

- Mẹ, chẳng phải người rất ưa thích chị ấy sao?

-Ngươi ... ngươi ... ta khi đó còn không biết nàng là thích nữ nhân. - Đường mẹ một tay ôm lấy ngực, quát một tiếng làm không khí càng ngày càng lạnh xuống

Đường Vi trong lòng lo lắng đứng chắn trước mặt Mạc Doanh, tay vẫn nắm chặt bàn tay mềm mại của Mạc tổng. Hy vọng mẹ nàng đừng tức quá mà làm liều lao tới kết liễu hai nàng. Lại không nghĩ Mạc tổng ở đằng sau chậm rãi tránh qua nàng bước lên trước, ngữ khí thực bình tĩnh :

-Bác gái, ta hôm nay tới đây không phải là để xem tiểu Vi có xứng với ta hay không. ta tới đây là để cùng nàng ra mắt gia đình.

-Ngươi ... không biết xấu hổ. Con gái ta tính hướng rất bình thường, ngươi đừng hòng dùng tiền mua được nàng.

-Không có, con là yêu nàng. - Đường Vi vội vã lao lên, kéo cánh tay Mạc Doanh giữ chặt bên người, này vì sao Mạc tổng còn cố tình bước lên đây, ngu ngốc sao

-Bác gái, ta chắc chắn người sinh ra tiểu Vi thì nhất định sẽ muốn nàng hạnh phúc. Nàng bấy lâu này yêu qua 3 cái nam nhân cũng không có vui vẻ gì, nếu nàng yêu nữ nhân nhất định đã chọn Vệ tiểu thư từ lâu rồi. Người đó là ta bởi vì tình yêu này không liên quan gì đến giới tính, quan trọng là đúng người, đúng thời điểm, quan trọng là nàng ở bên ai thì sẽ hạnh phúc mà thôi.

Này Mạc tổng còn nói cái giai thoại gì đây, Đường Vi mặc dù có chút ngượng ngùng, bất quá vẫn cảm động nhiều hơn, ánh mắt càng phát ra nhu tình chuyên chú nhìn Mạc Doanh.

Trình Hạ Tuyết cùng Đường Tử Thành không nói một lời, hắn có chút đau lòng nhìn em gái mà thở dài. Kia, yêu một cái nữ nhân, vấn đề sinh đẻ thì thế nào đây. Còn chưa kịp nghĩ thông trong mắt đã thấy Đường mẹ lao lên phía trước, giơ tay muốn đánh tiểu Vi một cái. Không ngờ Mạc Doanh lại đột ngột cắt ngang, cái tát này liền rơi vào má nàng. Tiếng kêu vang dội cả phòng khách. Đường ba vội vội vàng vàng tiến lên giữ lấy Đường mẹ, ngữ khí trách móc :

-Bà làm gì vậy, người ta là Mạc tổng, bà đắc tội không nổi.

-Không có, coi như cái tát này là để bảo vệ người con yêu. Nếu em ấy vì yêu ta mà bị đánh, kia không cần, vẫn là để ta chịu. - Nói xong còn quay ra thâm tình mỉm cười nhìn Đường Vi một cái

Đường Vi trong lòng đau đớn, mắt thấy một bên má Mạc tổng đã sưng tấy, ánh mắt cũng đỏ ửng theo, giận dỗi nói :

-Chị ... lần sau không được như vậy.- vừa nói vừa ôn tình xoa xoa bên má của nàng

-Ân, lần sau sẽ kéo em lại. - Vẫn ôn nhu như cũ

Đường Vi đau lòng vươn tay xoa xoa má nàng, mở miệng đối với Đường mẹ nói :

-Mẹ, con có hạnh phúc của con, con biết mẹ là lo lắng, bất quá, ngoài chị ấy ra, con thực là chưa yêu quá ai. Con hi vọng mẹ có thể chấp nhận chúng con, con là con gái của mẹ, rất cần sự ủng hộ của gia đình mình. Mẹ lúc này đang nóng giận, con trở về nhà trước, vài ngày nữa con lại tới.

Nói xong kiên quyết nắm tay Mạc Doanh kéo đi, Mạc Doanh trong mắt vẫn còn sủng nịnh gật đầu chào Trình Hạ Tuyết cùng Đường Tử Thành một cái, sau đó lại xoay đầu chào Đường ba mẹ, liền bị Đường Vi hung hăng kéo rời đi.

-------------- Vệ - Tư - Line ---------

Vệ Thanh khóe mắt có chút ngượng ngùng, vừa nãy Tư Dịch An mạnh mẽ đè nàng cuồng hôn thật sự có chút soái a. Nữ nhân này lúc không cau có quả thực xinh đẹp. Bất quá, bạn của Mạc tổng, lẽ nào cũng quyền cao chức trọng như vậy.

-Ngươi là bạn của Mạc tổng sao?

-Ân...

-Tô Giang cũng gọi người là phó tổng, có lẽ nào ...

-Không có, ta thất nghiệp. Mong Vệ đại tiểu thư chịu khó bao nuôi ta một thời gian. - Tư Dịch An trong mắt có ý cười, không tự nhiên nói

-Này, ta thế nào lại có thể bao nuôi ngươi.

-Còn không phải nói sẽ tiếp tục theo đuổi ta sao. - Nàng nhíu mày, ngữ khí khoa trương tức giận

-Ân, được. Vậy giờ trực tiếp trở về nhà ta đi. - Vệ Thanh vui vẻ gật gật đầu, một tay chuyên chú lái xe, một tay rảnh rỗi mò xuống nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Tư Dịch An, siết chặt

Vệ Thanh trong lòng có chút an tĩnh, trước kia quả thực tự hứa với lòng mình sẽ không để việc gì, hay ai đó làm bản thân khó kiểm soát. Cho đến khi gặp cái nữ nhân mặt ngoài nhiệt tình bên trong tâm lãnh như thế này. Rốt cuộc cũng kiềm chế không được, càng ngày càng muốn được gần nàng hơn.

-Kia, nam nhân đó ... là ai ?

Tư Dịch An khóe miệng khẽ giương lên, trong mắt vẫn chú ý biểu tình không tự nhiên của Vệ Thanh. Cảm giác có chút vi diệu, nàng như thế nào cùng một cái nữ nhân lăn sàng đan qua lại thành cái quan hệ như này đâu. Nghĩ tới lại cảm thấy không được tự nhiên, liền lơ đãng trả lời :

-Là người được hứa hôn với Mạc Doanh.

-Cái gì ? - Vệ Thanh hai mắt trợn trắng, kia thế còn tiểu Vi thì sao

-Là trên danh nghĩa. Nếu như nàng không muốn, hắn cũng không ép được nàng. Chỉ là chuyện có hơi phức tạp. - Tư Dịch An hơi thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng không khỏi lo lắng

------------------------------------------------------------------------

** xin hỏi có ai thích truyện viễn tưởng một chút không :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro