Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió nhẹ thổi qua, tạo nên một buổi chiều đẹp đẽ.

Hai người ngồi ở đình hóng gió, một người nghiêm túc ăn kẹo, còn người kia nghiêm túc quan sát.

Thẩm Lâm Thiên đã rời đi từ lâu, Thư Cẩn cũng đã uống cạn tách trà trên bàn.

Nhưng Thẩm Nhất Lan không hề vứt chi phiếu hay mở miệng làm khó dễ.

Thư Cẩn không thể chịu nổi bầu không khí yên tĩnh này.

Khi Thẩm Nhất Lan đang nghĩ rằng Thư Cẩn có thể chuẩn bị nói điều gì đó, Thư Cẩn bất ngờ lên tiếng: "Cô nhỏ... Tôi nghĩ mình cần đi vệ sinh..."

Thẩm Nhất Lan: "Ra ngoài hoa viên, rẽ trái."

"Cảm ơn cô nhỏ."

Thư Cẩn như được đại xá, lập tức bước nhanh về hướng nhà vệ sinh.

Trong lòng, nàng lập tức che mặt, nghĩ thầm:

Có phải Thẩm Nhất Lan quá vô tâm với việc khống chế tin tức tố của mình không?

Dù mùi hương hoa bách hợp rất dễ chịu, nhưng nàng là Omega! Luôn bị tin tức tố của Alpha vây quanh có thể gây ra phản ứng sinh lý!

Thẩm Nhất Lan có phải cố tình hay vô ý?

Thư Cẩn không thể xác định, chỉ có thể tiếp tục bước nhanh về phía trước.

......

Nhìn thấy người đã đi xa. Thâm Nhất Lan dựa lưng vào ghế sô pha với tư thể thoải mái, trầm tư nhìn nàng vội vàng rời đi.

Thư Cẩn.......

Sau đó, Thâm Nhất Lan thu hồi ánh mắt, chậm rãi nhắm mắt lại.

Đã hơn một tháng kể từ khi cô đến thế giới này, ngoài việc hơi khó chịu khi là một Alpha, thì đã quen thuộc với mọi thứ khác.

Lẽ ra cô phải về nước sớm hơn nhưng bị chuyện công việc cản trở.

Tập đoàn EA khổng lồ hơn người ngoài tưởng tượng, với tư cách là người chịu trách nhiệm điều phối đế chế kinh doanh đáng sợ này.

Thẩm Nhất Lan, một người xuyên không, khi mới đến gần như không thể nắm bắt được.

May mắn thay, bản thân EA đã có một hệ thống quản lý rất hoàn chỉnh, Thẩm Nhất Lan cũng có được ký ức của nguyên chủ, kinh nghiệm quản lý hoàn toàn trọn vẹn ở trong đầu cô, cô chỉ mất một tháng để có thể nắm vững nó

Bây giờ cuối cùng cô cũng có thời gian rảnh để trở về đất nước của mình.

Về việc xuyên qua, thực sự là một điều bất ngờ.

Lúc đầu cô chỉ thấy nhàn đến nhàm chán nên mở một cuốn tiểu thuyết hay mà cô mới tìm được, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc xuyên qua.

Cuốn tiểu thuyết tên là "Thế thân", đúng như tên gọi là một cuốn tiểu thuyết thế thân, với vai nam phụ là bá tổng cặn bã, vai nữ phụ là bạch nguyệt quang trà xanh, cùng nhiều thăng trầm máu chó, toàn bộ cốt truyện đều rất xuất sắc.

Nhưng điều khiến Thẩm Nhất Lan nhìn nó bằng con mắt khác là vì tính cách của nữ chính rất phù hợp với cô.

Cốt truyện giao đoạn đầu của "Thế thân" rất thông thường.

Lúc đầu, vì xe của Thấm Lâm Thiên suýt tông vào con chó của Thư Cần mà giữa hai người bắt đầu hình thành mối quan hệ.

Sau khi quen biết, những giao thoa giữa hai người dần dần tăng lên.

Hắn ta là người trí thức, lịch sự, điềm tĩnh và đẹp trai, Thư Cẩn chắc chắn sẽ có ấn tượng tốt về hắn.

Nhưng Thư Cần lại không biết Thẩm Lâm Thiên là một kẻ cặn bã.

Trong mắt Thẩm Lâm Thiên, bề ngoài Thư Cẩn có chút giống bạch nguyệt quang của hắn.

Bởi vậy khi Thư Cẩn có ấn tượng tốt với hắn, hắn đã ra tay không chút đắn đo.

Hai người đã thành công hẹn hò.

Chuyện tiếp theo cũng bắt đầu máu chó, khi bạch nguyệt quang của Thẩm Lâm Thiên về nước, hắn ta lập tức đi tìm bạch nguyệt quang.

Sau đó kẻ cặn bã lừa đối nàng, mối quan hệ kéo dài ba tháng kết thúc.

Nhưng vận rủi của Thư Cẩn chưa dừng lại ở đó.

Bạch nguyệt quang Giang Lâm Nguyệt vừa mới về nước, tình cờ cũng là nhà thiết kế, với sự giúp đỡ của Thẩm Lâm Thiên, đã thành công vào EA Design, nhiều lần đánh cắp tài nguyên của Thư Cẩn.

Ngay cả Cuộc thi thiết kế EA mà Thư Cẩn tâm tâm niệm niệm cũng bị Thẩm Lâm Thiên can thiệp, đổi vị trí của nàng thành Giang Lâm Nguyệt.

Thư Cẩn tức giận đến mức bệnh nặng.

Sau khi bị bệnh, Thư Cẩn cuối cùng cũng nghĩ tới chuyện xin nghỉ việc, tránh xa cặn bã và bạch nguyệt quang, và sau đó cốt truyện mới quay trở lại đúng hướng.

Thư Cẩn cũng bắt đầu cuộc sống đầy màu sắc của mình với tư cách là một nhà thiết kế tài năng.

Sau đó, đối mặt với sự ăn năn muộn màng và tình cảm sâu sắc của Thẩm Lâm Thiên, Thư Cẩn cũng hung hăng từ chối hắn ta.

Không chỉ vậy, nàng còn muốn trả thù, suýt nữa đã phá hủy EA Design của Thẩm Lâm Thiên, thậm chí bạch nguyệt quang còn bị nàng tra tấn đến chết.

...Mặc dù cuốn sách này khá thú vị ở giai đoạn sau, nhưng cô bé Thư Cẩn tội nghiệp cũng bị tra tấn khá đau khổ ở giai đoạn đầu.

Đây cũng là lý do khiến cô về nước sớm...

Cô muốn gặp Thư Cẩn.

Vốn dĩ cô nghĩ nếu có thể thì mình sẽ cắt đứt mối quan hệ không tốt đẹp giữa Thư Cẩn và Thẩm Lâm Thiên.Nhưng thật không may, khi cô xuyên qua, cả hai đã hẹn hò rồi.

Mặc dù có chút hối tiếc nhưng Thẩm Nhất Lan cũng không suy nghĩ nhiều. Về mặt tình cảm, cô có thể không giúp được nàng, nhưng trong công việc, cô có thể giúp đỡ cô bé đáng thương này, ít nhất thì tư cách tham gia cuộc thi thiết kế EA của nàng sẽ không bị ai lấy đi.

Suy cho cùng, cô và Thư Cẩn cũng coi như có duyên phận hai đời.

Nghĩ đến đây, Thẩm Nhất Lan trong đầu có vài ý nghĩ buồn cười.

Trước kia là ở bên ngoài cuốn sách xem nàng ngược cặn bã.Bây giờ chạy tới trong sách để xem nàng ngược cặn bã.

Điều kỳ lạ là cô vẫn có chút chờ mong.

--------------

Khi Thư Cẩn trở lại, Thẩm Nhất Lan đang tập trung gõ gõ trên máy tính xách tay.

Thư Cẩn không dám làm phiền, chỉ an tĩnh ngồi xuống.

Mới vừa ngồi xuống, Thẩm Nhất Lan đã gọi nàng: "Thư Cẩn."

"Cô nhỏ?"

"Cô có biết hôm nay tôi gọi cô đến để làm gì không?" Thẩm Nhất Lan nhíu mày, ánh mắt nghiêm túc dừng trên máy tính.

Thư Cẩn lập tức ngồi nghiêm chỉnh, đáp: "Không biết."

Thực ra là biết.

Thư Cẩn thầm chửi rủa.

Còn không phải là muốn ném chi phiếu vào mặt, làm mình rời xa Thẩm Lâm Thiên sao?

Thẩm Nhất Lan nhấn lưu tài liệu, đứng dậy nhìn Thư Cẩn, "Tôi nghe Lâm Thiên nói, cô muốn tham gia Cuộc thi thiết kế EA năm nay, định gia nhập EA International?"

Đề tài này khiến Thư Cẩn ngạc nhiên, nàng gật đầu, "... Đúng vậy."

"Cô rất có tiềm năng." Thẩm Nhất Lan nhíu mày, "Nhưng chưa đủ."

Thư Cẩn: ?

Thẩm Nhất Lan xoay máy tính, màn hình hiện ra trước mặt Thư Cẩn.

Thư Cẩn tập trung nhìn.

"Kế Hoạch mới của EA — Tạo Sao"

Là ý nghĩa gì?

"Mấy năm qua, thị trường thiết kế trong nước phát triển rất nhanh. Theo số liệu, thị trường tiêu dùng của Omega đã dần dần hình thành. Ngành công nghiệp trang phục, hàng hiệu ở trong nước tiêu thụ đã đạt mức cao từ nhiều năm trước." Thẩm Nhất Lan nghiêm túc giải thích, "EA rất coi trọng xu hướng phát triển này. Năm nay, EA chuẩn bị mở rộng thị trường trong nước."

"Nhưng thật đáng tiếc, năm ngoái tại Cuộc thi thiết kế EA, không có một nhân viên thiết kế nào từ trong nước giành chiến thắng."

"Để thực hiện kế hoạch mở rộng thị trường trong nước, tôi cần một hoặc nhiều nhà thiết kế tài năng có thể khai thác thị trường trong nước."

Thư Cẩn chăm chú nghe, hô hấp trở nên gấp gáp.

Quả nhiên, Thẩm Nhất Lan nói tiếp: "Tôi cảm thấy cô rất có tiềm năng."

Thẩm Nhất Lan nhìn chằm chằm Thư Cẩn, ánh mắt sắc bén như chim ưng, làm Thư Cẩn không dám cử động.

"Vậy... tôi có thể tham gia không?"

Thẩm Nhất Lan thu máy tính, lắc đầu: "Hiện tại chưa thể. Nhưng tôi rất mong chờ sự thể hiện của cô. Khi cô giành được cúp Cuộc thi thiết kế EA, đó là lúc cô nhận được offer từ kế hoạch Tạo Sao. Cô có thể hiểu rằng, cô là ứng viên chờ tuyển."

Thư Cẩn hơi há hốc miệng, cảm thấy bị sốc.

Kế hoạch Tạo Sao?

Mở rộng thị trường trong nước cho EA?

Thiết kế thiên tài?

Nàng không có tham vọng lớn như vậy...

Nhưng không thể phủ nhận, sâu trong lòng nàng đã có một chút cảm giác dao động.

"Kế hoạch Tạo Sao, là Lâm Thiên đề cử tôi à?" Thư Cẩn nghi hoặc hỏi.

"Không phải." Thẩm Nhất Lan nhàn nhạt đáp, "Về kế hoạch Tạo Sao, Lâm Thiên cũng có đề cử người nhưng không phải cô, mà là Giang Lâm Nguyệt."

Thư Cẩn khẽ run tay, không nói gì, một hồi lâu mới chậm rãi đáp: "Nhưng cô Giang không phải là nhân viên thiết kế của chúng ta..."

"Bên Nhân sự đã xác nhận, cô Giang từ ngày mai sẽ chính thức trở thành nhà thiết kế của EA." Thẩm Nhất Lan nhìn nàng, lặng lẽ nói, "Về kế hoạch Tạo Sao, cô và Giang Lâm Nguyệt chỉ có một người được chọn."

Những lời này như một cú sốc lớn đối với Thư Cẩn, nàng cắn môi, nói: "Tôi sẽ cố gắng!"

"Ừ. Không cần quá lo lắng, tôi thích [Hoàng hôn] của cô. Cô có thể trở thành ứng viên tài năng."

Có lẽ vì Thẩm Nhất Lan khen ngợi, hoặc vì mùi hương hoa bách hợp quá nồng nặc, khiến nàng không nhịn được hỏi nhỏ: "Lâm Thiên nói cô kêu tôi tới đây hôm nay... Có phải là muốn làm khó dễ tôi?"

Thẩm Nhất Lan ngạc nhiên: "Làm khó dễ?"

"Anh ấy nói ngài đã sắp xếp cho anh ấy một người phù hợp, có lẽ... so với tôi, người đó sẽ hợp với anh ấy hơn."

Thẩm Nhất Lan nghe vậy, biểu cảm trở nên cứng nhắc.

Theo ý nghĩ của nguyên chủ, rõ ràng cho rằng môn đăng hộ đối mới phù hợp với cháu trai của mình.

Nhưng...

"Cô không bằng Giang Lâm Nguyệt." Một người tra nam, một người trà xanh, trời sinh là cặp đôi hoàn hảo.

Thư Cẩn lập tức cứng người, cúi đầu nói: "Ngài biết chuyện giữa hắn và cô Giang..."

"Biết một ít."

"Ngài cũng cảm thấy tôi không bằng có Giang sao?" Thư Cẩn hơi ngẩng đầu, mắt đỏ hoe, giống như một con mèo nhỏ bị bỏ rơi, đứng lẻ loi ở đó.

"Không có gì không bằng."

"Chỉ là ngài vừa rồi nói..."

"Thẩm Lâm Thiên không xứng với cô." Thẩm Nhất Lan nhìn nàng, nghiêm túc nói, "Hơn nữa, cô còn xinh đẹp hơn Giang Lâm Nguyệt rất nhiều."

Mùi hương tin tức tố nồng nặc quanh mình như chứng minh lời Thẩm Nhất Lan không sai.

Thư Cẩn cười trở lại, đôi mắt sáng rực, má lúm đồng tiền nhạt nhẽo: "Ừ!"

Nàng thật sự rất xinh đẹp.

Với chiếc váy trắng, khi nàng cười như thế, giống như một thiên sứ.

Nhưng Thẩm Nhất Lan biết, cô gái này nhìn thì có vẻ hiền lành và dễ bị bắt nạt, nhưng thực ra không đơn giản như vậy.

Nếu không, sao nàng lại có thể khiến Thẩm Lâm Thiên và Giang Lâm Nguyệt khổ sở đến vậy?

Tuy nhiên, nếu chỉ xét về ngoại hình... Nàng thật sự rất đẹp.

Thẩm Nhất Lan khó khăn rời mắt, cảm thấy không tự nhiên.

Không hổ là nữ chính, gương mặt này thật sự quyến rũ.

Thư Cẩn thấy Thẩm Nhất Lan như vậy, trong lòng càng nghi ngờ.

Nàng cảm thấy không hợp lý.

Thẩm Lâm Thiên không hề đề cử nàng. Thẩm Nhất Lan từ đâu biết về nàng?

Hiểu biết nàng nhiều ít?

Tại sao lại đột nhiên mời nàng tham gia kế hoạch Tạo Sao?

Nàng và Thẩm Nhất Lan lần đầu gặp mặt ở khách sạn, lúc đó nàng tự an ủi mình...

Có phải lúc đó nàng đã sớm bị nhận ra?

... Cũng không trách Thư Cẩn nghĩ nhiều.

Tin tức tố từ Thẩm Nhất Lan quá mạnh mẽ, mùi hoa bách hợp bao quanh nàng, khó mà bỏ qua.

Giữa Alpha và Omega, khi hai người ở cùng một chỗ mà cố tình phóng thích tin tức tố, điều này không phải là quấy rầy thì là gì?

Dù Thư Cẩn cảm thấy điều này có phần thái quá, nhưng liệu Thẩm Nhất Lan có phải có ý đồ gì với nàng không?

Nếu không, thì làm sao giải thích sự phát tán tin tức tố mạnh mẽ như vậy?

Tuy nhiên, khi suy nghĩ lại, cũng không tồi. Nếu nàng có thể yêu đương với Thẩm Nhất Lan, thì có lẽ đó sẽ là một sự lựa chọn tốt hơn nhiều so với Thẩm Lâm Thiên.

Nghĩ đến cảnh Thẩm Lâm Thiên phát hiện nàng và cô nhỏ đang ở bên nhau, Thư Cẩn cảm thấy có chút hào hứng muốn thử nghiệm.

Nàng liếc nhìn Thẩm Nhất Lan, nhận thấy rằng cô thực sự rất xinh đẹp.

"Như thế nào?" Thẩm Nhất Lan hỏi.

"Không có gì." Thư Cẩn ngoan ngoãn lắc đầu, cố gắng gạt bỏ những ý nghĩ không đúng đắn đang len lỏi trong đầu.

Nhưng ý nghĩ xấu này đã bén rễ, nhưng còn khá xa mới có thể nảy mầm.

-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro