Chương 56: Yêu đương rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thư Cẩn không nghĩ ngợi nhiều như vậy.

Cả buổi trưa, nàng đều nghiên cứu trang cá nhân của EL.

Trên trang cá nhân của EL có rất nhiều thiết kế, có những thiết kế của người khác mà cô nàng thích, hoặc là tác phẩm của chính cô ấy.

Trong lĩnh vực thiết kế này, kiến thức là vô cùng quan trọng.

Thư Cẩn có thể dành cả buổi trưa để nghiên cứu không phải là không có lý do. Khi xem các tác phẩm thiết kế, nàng phát hiện EL thường xuyên chia sẻ rất nhiều kiến thức về thiết kế trên trang cá nhân, đặc biệt trong tháng qua, EL đã đăng không ít "hàng thô".

Đây là một nhà thiết kế rất tài năng.

Cô ấy không chỉ có năng lực thiết kế xuất sắc mà còn không ngần ngại dạy dỗ người khác.

Thư Cẩn nghiên cứu cả buổi trưa, không quên bấm "thích" mỗi bài đăng, cả buổi chiều, nàng đã bấm "thích" hàng chục bài viết liên quan của EL.

Nếu đối phương chú ý đến nàng thì tốt biết mấy.

Thư Cẩn thật sự rất muốn có một buổi giao lưu về thiết kế với EL.

Điều đáng tiếc là, dù nàng đã bấm "thích" hàng chục bài viết, nhưng vẫn không thể khiến đối phương chú ý.

"Chào cô, tôi là một nhà thiết kế trang sức, may mắn được biết đến tác phẩm của cô và rất thích chúng. Hy vọng có thể làm quen với cô."

Thư Cẩn không thể kiềm chế được mà gửi một tin nhắn cho EL.

Sợ EL không hiểu, Thư Cẩn còn cố ý dịch sang ngoại ngữ một lần.

Nhưng có vẻ như đối phương không online, vài phút trôi qua mà Thư Cẩn vẫn chưa nhận được hồi âm.

Thư Cẩn cũng không ngạc nhiên, trình độ của EL rất cao, bận rộn cũng không có gì lạ.

Nhìn đồng hồ, đã 17;50, sắp đến giờ tan tầm.

Thư Cẩn ngáp một cái, thu dọn notebook của mình.

Đúng lúc này, nàng nhận được cuộc gọi từ Chu Hướng Dương.

"Cô Thư? Đang bận sao?" Giọng nói ôn hòa của Chu Hướng Dương khiến Thư Cẩn nhớ đến chàng trai mà nàng đã gặp tại buổi đấu giá.

"A, hiện tại tôi ổn, không bận lắm. Chu tiên sinh có chuyện gì không?"

"Lần này tôi tìm nàng Thư là vì nàngng việc." Chu Hướng Dương ho nhẹ một tiếng, "YEM chuẩn bị tổ chức một buổi triển lãm thời trang ở thành phố W. Nàngng ty giao nhiệm vụ mời một số khách VIP tham dự. Tôi vừa tra thông tin người dùng và thấy tên nàng Thư cùng dì Thẩm, nên gọi điện hỏi xem hai vị có thể tham gia không."

Thư Cẩn ngạc nhiên.

Triển lãm thời trang của YEM đã được lan truyền trên mạng. Nàng cũng có nghe qua, nhưng không ngờ Chu Hướng Dương lại gọi điện mời.

Thư Cẩn nhạy bén nhận ra điều gì đó, nhẹ giọng hỏi: "Chu tiên sinh phụ trách triển lãm lần này sao?"

Trước đây nàng nghe Thẩm Nhất Lan nói rằng, dù Chu Hướng Dương là thiếu gia nhà họ Chu, nhưng dường như không làm việc tại YEM. Tình huống hiện tại có vẻ như... nhà họ Chu muốn Chu Hướng Dương vào YEM?

Chu Hướng Dương nhẹ nhàng cười: "Đúng vậy. Mấy ngày trước tôi vừa tiếp nhận chức vụ Tổng giám đốc điều hành của YEM tại Thành phố W."

Anh ấy trở thành Tổng giám đốc điều hành của YEM tại Thành phố W?

Thư Cẩn nhớ rằng, Tổng giám đốc chi nhánh YEM tại Thành phố W là Trần Nghị Xuyên mà?

Dường như biết Thư Cẩn đang nghĩ gì, Chu Hướng Dương nói qua điện thoại: "Trần thiếu vừa từ chức vài ngày trước, anh ấy đã trở về tập đoàn Thành Nghị và hiện đang làm việc tại đó. Lần này triển lãm thời trang của YEM chủ yếu là do tôi và Trần thiếu hợp tác."

"Thì ra là vậy." Thư Cẩn hiểu ra, "Cụ thể thời gian là khi nào? Gần đây tôi đang chuẩn bị cho cuộc thi thiết kế, nếu trùng thời gian thi, có lẽ tôi không thể tham gia..."

"Biết cô Thư muốn tham gia thi đấu, yên tâm, sẽ không trễ. Kế hoạch là 10 ngày nữa."

10 ngày nữa... Vậy thì có thể đi được.

"Tôi có thể đến, nhưng không rõ Thẩm đổng có rảnh không..." Thư Cẩn do dự, nhưng cuối cùng vẫn quyết định nhận lời. Chu Hướng Dương đã tặng nàng ấy một chiếc ngọc ấn, lần này còn tự mình gọi điện mời, nàng không thể từ chối.

Tuy nhiên, Thư Cẩn không thể thay Thẩm Nhất Lan đồng ý.

So với nàng, Thẩm Nhất Lan thật sự rất bận rộn. Mỗi ngày về nhà đều phải tham gia vài cuộc họp.

"Không sao, dì Thẩm bên đó tôi sẽ tự mình gọi điện. Thư mời triển lãm thời trang sẽ được gửi đến cô Thư, mong cô nhất định tham gia. Nếu cô Thư quyết định đến, tôi tin dì Thẩm cũng sẽ đến." Chu Hướng Dương cười nói.

"... Được."

Cúp điện thoại, Thư Cẩn cảm thấy hơi đỏ mặt.

Chu Hướng Dương thật sự rất khéo nói.

Sau cuộc gọi này, Thư Cẩn khó mà tập trung làm việc.

Còn 5 phút nữa là tan tầm.

Thư Cẩn nghĩ ngợi, quyết định thu dọn đồ đạc, rời văn phòng và đi về phía thang máy tầng 23.

...

Khi đến tầng 23, nàng gặp ngay quầy lễ tân.

Tất cả những ai vào làm việc ở tầng 23 đều phải đăng ký tại quầy lễ tân và được đồng ý mới có thể vào.

Thực ra, Thư Cẩn tìm Thẩm Nhất Lan không phải vì công việc, lúc này cũng sắp đến giờ tan tầm.

Nàng định ngồi chờ trên ghế ngoài hành lang, nhưng lễ tân lại hỏi trước: "Cô Thư, cô đến tìm Thẩm đổng sao?"

Thư Cẩn ngạc nhiên, gật đầu và nói: "Tôi ngồi ngoài chờ một lát, đợi Thẩm đổng tan tầm... Có chút việc muốn nói với cô ấy."

Lễ tân mỉm cười: "Cô cứ vào thẳng đi, chủ tịch đang ở văn phòng, không tiếp khách nào khác."

"Không cần đăng ký sao?" Thư Cẩn thực sự ngạc nhiên.

Chị bí thư kia gật đầu: "Không cần đăng ký. Thẩm đổng sáng nay đã dặn dò, từ nay về sau nếu cô Thư đến tầng 23, có thể trực tiếp vào văn phòng Thẩm đổng."

Ánh mắt của bí thư rất bình thản, khiến Thư Cẩn có chút thẹn thùng.

"Cảm ơn."

Nói xong, Thư Cẩn mặt đỏ bừng, cúi đầu bước về phía văn phòng chủ tịch.

Bí thư mỉm cười nhìn theo nàng rời đi.

Buổi sáng nàng còn rất tò mò, tại sao Thẩm đổng lại đột nhiên cho cô Thư đặc quyền này. Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của Thư Cẩn, cô ấy dường như đã hiểu nguyên nhân.

...

Cốc cốc.

Thẩm Nhất Lan nghe tiếng gõ cửa, ngước mắt lên: "Vào đi."

Sau đó, cô thấy cánh cửa nặng nề của văn phòng bị đẩy ra một khe nhỏ, một cái đầu thò vào, nhỏ giọng nói: "Chủ tịch..."

Thẩm Nhất Lan thấy Thư Cẩn, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó gật đầu: "Vào đi."

Thư Cẩn vội vàng bước vào, nhẹ nhàng khép cửa lại.

"Có chuyện gì?" Thẩm Nhất Lan nghiêm túc hỏi.

Thư Cẩn lắc đầu, thành thật đáp: "Không có gì."

Chỉ là thấy sắp đến giờ tan tầm nên nàng lên đây chờ.

Thẩm Nhất Lan suy nghĩ một chút liền hiểu ra, nên gật đầu và nói: "Ngồi đi. Chờ chị năm phút."

"Được."

Thư Cẩn ngoan ngoãn ngồi xuống.

Dù đã đến văn phòng này vài lần, nàng vẫn cảm thấy bầu không khí ở đây rất nghiêm túc, khiến nàng ấy không thể không ngồi thẳng lưng.

"Thả lỏng đi." Thẩm Nhất Lan nhắc nhở.

Thư Cẩn: !

"Được." Thư Cẩn mím môi, thả lỏng lại.

Nhìn quanh một chút, Thư Cẩn phát hiện trong văn phòng này còn có một phòng nghỉ. Lần trước đến nàng chưa phát hiện ra.

Theo sau, nàng quay đầu lại, một lần nữa nhìn về phía người phụ nữ đang làm việc trước bàn.

Tóc cô ấy dài hơn một chút so với lần đầu gặp, buộc đuôi ngựa bằng dây thun để không làm gián đoạn công việc.

Đeo kính khi làm việc cũng là thói quen của cô.

Khi làm việc, Thẩm Nhất Lan có một sức hút đáng sợ. Vẻ mặt hơi nhíu mày của cô ấy khiến người khác không thể không bị cuốn hút.

Chưa từng thấy Thẩm Nhất Lan nổi giận. Cô luôn giữ vẻ bình tĩnh, đến mức khiến người khác cảm thấy khó tin.

Cô mạnh mẽ và bình tĩnh, mang lại cho người khác cảm giác an tâm.

Thư Cẩn nhìn không chớp mắt, càng nhìn Thẩm Nhất Lan nghiêm túc làm việc, nàng càng không thể rời mắt.

"Nhìn gì vậy?" Thẩm Nhất Lan ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt của nàng.

"Không có gì. Công việc xong chưa?"

"Ừ, sắp xong rồi." Thẩm Nhất Lan gõ nốt dòng cuối cùng.

"Thẩm lão sư, vừa rồi em lên tầng 23, thư ký nói em không cần đăng ký."

"Đúng vậy, chị đã dặn rồi, có vấn đề gì sao?"

Thư Cẩn nghiêng đầu, "Chị không sợ họ phát hiện ra gì sao? Em thấy ánh mắt của thư ký có chút kỳ lạ."

Thẩm Nhất Lan ngước mắt, nghiêm túc nói: "Công ty không có quy định rõ ràng cấm yêu đương nơi công sở."

Thư Cẩn: !

Yêu đương...

Chị ấy nói yêu đương nha.

"Hơn nữa, nếu muốn yêu đương, sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn. Kết hôn thì phần lớn nhân viên trong công ty sẽ biết, sớm muộn gì cũng không giấu được."

Thư Cẩn: !

Chị ấy nói kết hôn!

Lúc này, Thẩm Nhất Lan đóng laptop lại, cau mày hỏi: "Chẳng lẽ, em định chơi xấu tôi?"

Thư Cẩn:?

"Chơi xấu gì cơ?"

"Không lấy kết hôn làm mục đích kết giao, đều là chơi xấu." Thẩm Nhất Lan đứng dậy, từng bước tiến về phía Thư Cẩn, cảm giác áp lực mười phần, "Em định chơi xấu tôi sao?"

Thư Cẩn bật dậy, vừa định phủ nhận, nhưng không đứng vững, ngã về phía sau ghế sofa.

Thẩm Nhất Lan nhanh tay kéo nàng vào lòng, bất đắc dĩ nói: "Ngốc nghếch."

Thư Cẩn bị cô ôm, mặt đỏ bừng. Nghe cô cười mắng mình ngốc, nàng không phục nói: "Em không ngốc. Nói em chơi xấu, nhưng chính chị cũng không nói rõ là chúng ta đang yêu nhau. Khi nào xác định quan hệ? Cũng không ai nói với em một tiếng!"

Rồi hôn một cái.

Vẫn là nàng chủ động đòi hôn.

Nàng còn tưởng rằng hai người vẫn còn mập mờ, kết quả Thẩm Nhất Lan hành động quá nhanh, trực tiếp lấy kết hôn làm tiền đề kết giao.

Thẩm Nhất Lan ngừng lại, sau khi thổ lộ, cô cũng hôn nàng ấy rồi, cô còn tưởng rằng...

"Xin lỗi. Chị không quen thuộc với quy trình này."

Thư Cẩn vừa định nói, Thẩm Nhất Lan liền nâng mặt nàng lên, "Thư Cẩn, hãy cùng chị yêu nhau, lấy kết hôn làm tiền đề."

Đôi mắt chân thành.

Không có chút giả dối nào.

"Được. Em đồng ý!" Thư Cẩn cười nói.

Nàng biết Thẩm Nhất Lan khác với Thẩm Lâm Thiên. Trước đây, nàng đã hẹn hò với Thẩm Lâm Thiên gần ba tháng, nhưng hắn ta không có ý định công khai mối quan hệ của họ. Vì vậy, mọi người chỉ biết nàng có một bạn trai Alpha, nhưng chưa ai từng thấy người đó là ai.

Nhưng Thẩm Nhất Lan thì sao?

Ngay ngày đầu tiên, cô ấy đã dặn dò thư ký. Ngay ngày đầu tiên, cô ấy đã nói với nàng rằng sau này họ sẽ kết hôn.

Nàng biết so sánh Thẩm Lâm Thiên với Thẩm Nhất Lan là quá khập khiễng, nhưng nàng chỉ có một lần trải qua tình yêu, nên Thư Cẩn không thể không so sánh, không thể không cảm thấy Thẩm Nhất Lan tốt hơn Thẩm Lâm Thiên, tốt hơn bất kỳ ai.

"Có lẽ chị còn nhiều thiếu sót, nhưng sau này, hy vọng em chỉ bảo thêm." Thẩm Nhất Lan hơi cúi đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn nàng.

Thư Cẩn lúng túng: "Em cũng vậy... Nếu có gì không đúng, Thẩm lão sư cứ nói thẳng với em!"

"Trước hết, sửa cách xưng hô."

"?"

Thẩm Nhất Lan xoa đầu nàng, "Không phải Thẩm lão sư, mà là Thẩm Nhất Lan."

Thư Cẩn càng lúng túng, mặt đỏ bừng, "Thẩm... Nhất Lan."

Thẩm Nhất Lan như cổ vũ, nắm lấy tay nàng, nhẹ nhàng gật đầu: "Ừ."

Trái tim Thư Cẩn đập loạn nhịp.

Tại sao chỉ gọi tên chị ấy thôi mà trái tim mình như muốn nổ tung?

Thẩm Nhất Lan tâm trạng rất tốt, xoa tóc Thư Cẩn, "Tan làm rồi. Về nhà thôi."

"Ừ!" Thư Cẩn cười ngọt ngào, má lúm đồng tiền hiện rõ.

---------------

Editor:

Cuối cùng 2 chị bé cũng đã xác nhận yêu nhau, chuẩn bị phát đường cho độc giả rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro