Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ Duyên sau khi tốt nghiệp trung học sau đó thi vào đại học tài chính L, hoàn toàn không có gì phát sinh thêm cả.


Tất cả đều theo kế hoạch của nàng mà tiến hành, học tập hay cuộc sống cũng vậy. Kỳ Duyên là người vô cùng nghiêm túc. Hơn nữa tính nghiêm cẩn trời sinh, đi học đúng giờ, rời trường đúng giờ, chưa có một ngày ngoại lệ.

Vẫn cô độc như cũ, vẫn lạnh nhạt như cũ. Nhưng thật kỳ lạ, nhân duyên của Kỳ Duyên không tệ lắm, qua mấy tháng qua lại cũng có được vài người bạn hợp ý. Nhưng có một điều cực kỳ rõ ràng đó là từ sau khi khai giảng xong, số người theo đuổi tỏ tình với cô  có thể đứng chật sân trường. Đại học L ở Pháp là trường cực kỳ khó thi vào, tỉ lệ cạnh tranh hằng năm vô cùng kịch liệt, mà tỉ lệ đào thải vô cùng kinh khủng. Hơn nữa miễn cưỡng xem như học thành công thì tốt nghiệp cũng vô cùng nghiêm khắc. Cho nên chủ yếu là sinh viên ở Pháp, còn nữ nhân Phương Đông này thì cực kỳ hiếm hoi.

Trẻ tuổi, xinh đẹp, nóng bỏng, khí chất bất phàm, khi Kỳ Duyên xuất hiện ở khuôn viên trường đại học L quả thật đã khiến các cô gái Pháp vốn nhiệt tình và mạnh dạn trở nên điên cuồng. Các chàng trai như hoa si ngắm nhìn cô.

Nhưng dù có nhiều cô gái xinh đẹp hơn nữa thì Kỳ Duyên cũng không có hứng thú. Trong lòng Kỳ Duyên, cả trong đôi mắt cô đã tràn đầy hình ảnh cô gái tùy hứng và ngang ngược kia, không thể thấy người khác được. Hơn nữa mục tiêu đã có, côchỉ muốn nhanh chóng hoàn thành giấc mộng của mình, sớm tốt nghiệp và cưới được cô gái mình yêu về làm vợ.

Giống như lời Minh Triệu đã oán trách, tính cách của Kỳ Duyên và Phạm Cát Nhã khá giống nhau, làm việc có kế hoạch. Đã muốn làm việc gì thì như thời khóa biểu, gió có thổi thì cũng không thay đổi được. Mỗi ngày như vậy, đi học, tan học, rồi về nhà chuẩn bị bữa tối, cuộc sống rất có quy luật. Kỳ Duyên rất hài lòng với cuộc sống bây giờ, cũng không cảm thấy khác trước nhiều lắm, duy nhất điều thay đổi là mỗi ngày nàng sẽ bớt chút thời gian lên thị trường chứng khoán, gom góp tiền bạc vì tương lai.

Mặc dù bây giờ giá trên thị trường chứng khoán cũng không hẳn là tốt. Nhưng giống như lời Phạm Cát Nhã khi mới bắt đầu dạy cô: "Không nhất định là sẽ kiếm tiền, mà cũng không nhất định sẽ lỗ vốn, thị trường chứng khoán điên đảo cũng sẽ có người lao vào. Giống như ở sòng bạc người thua nhiều nhưng cũng có người thắng. Cái quan trọng là phải nắm chắc."

Kỳ Duyên có tài năng thiên phú, từ mấy đường đồ thị có thể nhạy bén mà bắt được tin tức trọng yếu. Sau khi được Phạm Cát Nhã chỉ dạy một lần xong, về sau cô tự mình mày mò, vừa học vừa làm. Ban đầu từ hai mươi vạn thắng ở sòng bạc xong, giờ con số ấy đã gấp lên không biết bao nhiêu lần.

Đúng vậy, lần đó giao ước với Phạm Cát Nhã cô không chỉ thắng mười vạn mà là tổng cộng ba mươi vạn. Sau khi kiếm đủ mười vạn xong, nàng dùng toàn bộ tiền thừa còn lại để chơi trò Stud (là một trò bài), trực tiếp showhand. Không thể không nói trò Stud là một kỹ xảo chứ không chỉ đơn thuần là vận số.

Trời cao quả là phù hộ Kỳ Duyên, để cô chơi lần đầu mà thắng đến hai mươi vạn. Nhưng Kỳ Duyên cũng biết điểm dừng đúng lúc, cô hiểu rằng đời này sẽ không bao giờ đến sòng bạc nữa. Cô thích nắm chắc trăm phần trăm chứ không phải trò chơi xác suất may rủi này.

Cầm hai mươi vạn, Kỳ Duyên bắt đầu tính toán cho tương lai của mình. Đi học đại học công nên học phí không cần lo lắng. Trừ lại chi tiêu hằng ngày cho hai người, cô đem toàn bộ đi đầu tư chứng khoán. Thấy số tài sản cá nhân mỗi ngày tăng lên, cô cảm thấy mục đích của mình càng gần đến rồi.

Hiện tại tất cả đều rất vững vàng, công ty của Minh Triệu dần dần đi vào quỹ đạo, buổi biểu diễn thời trang hè rất thành công, việc làm ăn của cửa hàng cũng phất lên trông thấy. Sự nghiệp ngày càng ổn định, mặc dù rất bận nhưng tình cảm của họ không vì bận rộn mà ảnh hưởng.

Bọn họ, người sẽ bớt thời gian học, người tìm ra khoảng hở trong sự nghiệp bận rộn để hẹn hò, cũng là một điều vô cùng ngọt ngào. Mỗi ngày trôi qua, Kỳ Duyên càng cảm thấy kế hoạch mà cô đang tiến hành càng ngày càng suôn sẻ, cô vô cùng hài lòng.

Nhưng mà có kế hoạch hoàn mỹ đến đâu cũng không thể địch nổi sự kiện đột ngột xuất hiện kia. Nhất là nó có khả năng phá hỏng ngoài sức tưởng tượng.

Vào buổi sáng sớm nào đó của tháng mười một, Minh Triệu tỉnh lại sau đó bị một trận nôn mửa đánh úp lại.

Lôi Minh Triệu kéo thẳng đến bệnh viện, dĩ nhiên không phải cái bệnh viện lần trước Kỳ Duyên ngã bệnh nằm ở đó. Siêu âm kiểm tra thấy cái mầm sống nho nhỏ đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của họ, phá hỏng toàn bộ kế hoạch hoàn mỹ.

Đúng vậy, Phạm Đại tiểu thư mang thai, không lâu không sớm, vừa lúc hai tháng lẻ sáu ngày.

Sau khi mừng như điên cầm tấm hình siêu âm mờ mờ xem không hiểu gì, quay đầu sắc mặt lập tức đổi nhanh. Vì Kỳ Duyên lại dám đứng đó một mực trầm mặc, hơn nữa vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, tâm tình đang tốt lập tức bị phá hỏng: "Gấu có phải đang mất hứng? Nghi ngờ em"

". . . . . ."

"Gấu Béooooo!"

". . . . . ."

Hung hăng đá một cái vào chân cô, Kỳ Duyên mới đột nhiên phản ứng kịp ôm lấy Minh Triệu: "Em đang có em bé, không nên lộn xộn."

"Hừ, Gấu còn biết em có em bé cơ đấy?"

Bàn tay Kỳ Duyên nhẹ nhàng vuốt bụng của Minh Triệu, cười đến vô cùng ngu đần: "Thật tốt, Trịu Trịu, nơi này có em bé của chúng ta."

Đây mới là phản ứng bình thường, chân mày của Phạm Đại tiểu thư dãn ra, "Gấu đang nghĩ gì? Nghi ngờ em ngoại tình? Hai nữ nhân sao có thể có thai".

Nhắc tới điều đó, sắc mặt Kỳ Duyên trầm xuống, chậm chạp mở miệng: "Tôi đang nghĩ, nếu hiện tại muốn lấy em, anh trai em sẽ như thế nào? Tôi cũng sớm biết em lén tôi đi thử thụ tinh nhân tạo".

Minh Triệu không ngờ Kỳ Duyên sớm đã biết vốn định để cho cô một cái kinh hỉ lớn vào ngày sinh nhật Kỳ Duyên, không ngờ ma đầu này sớm đã phát hiện.

"Có quan hệ gì?" Minh Triệu nhún vai tỏ vẻ không liên quan: "Dù thế nào anh ấy cũng đã hiểu chúng ta sống chung thì kết hôn cũng là chuyện sớm muộn mà thôi, có gì khúc mắc đâu?"

Nếu đơn giản như Minh Triệu nghĩ thì đã tốt, nếu như chuyện kết hôn của em gái được Phạm Cát Nhã đồng ý dễ dàng như thế thì lúc đồng ý đã không có ngoại lệ.

"Kết hôn, ít nhất cũng phải chờ cô tốt nghiệp đại học mới có thể." (đã thấy gian thương chưa?)

Phạm Cát Nhã là một người vô cùng cẩn thận, hắn đặc biệt ghi chú thêm điều này nhất định là có dụng ý. Chỉ sợ không đơn giản như điều Minh Triệu nói, mà lúc đó cô cũng thấy không cần thiết để quan tâm.

"Chúng ta có con rồi, thật là tốt." Kỳ Duyên ôm Minh Triệu, cẩn thận vuốt ve bụng nàng: "Thật khó tưởng tượng, nơi này đã có một đứa con. Tuy có hơi sớm". Vẫn chưa thấy dấu hiệu nào.

'Ừm…Mà sao Gấu biết em đi thụ tinh nhân tạo" Minh Triệu nghi ngờ hỏi.

Hóa ra sáng hôm đó Kỳ Duyên trở về nhà lấy chút đồ, lục mãi không thấy liền chạy vào phòng ngủ liền từ dưới học tủ ở bàn trang điểm lôi ra được đống hồ sơ bệnh án. Tuy có tức giận vì Minh Triệu không hỏi qua cô mà tự ý quyết định nhưng cũng vô cùng hạnh phúc. Cô hiểu Minh Triệu sợ cô không thỏa hiệp mới lén lút như vậy.

Bắt đầu từ hôm đó Kỳ Duyên càng thêm chăm sóc tỉ mỉ quan sát cẩn thận đại tiểu thư tùy hứng kia.

Minh Triệu thở dài tựa vào ngực Kỳ Duyên, lúc tiến: "Lúc đó em cũng chỉ nghĩ thử một chút vì bác sĩ nói xác suất trúng chỉ là 10%, không nghĩ sẽ thành công. Con của chúng ta nếu giống Gấu chắc chắn là vô cùng đáng yêu".

Kỳ Duyên đưa tay ôm chặt Minh Triệu: "Tôi thì muốn có con gái giống em, tôi nhất định sẽ cưng chiều nó đến mức tính khí nó còn hư hơn cả em."

"Gấu..nói..cái..gì?" Hỏi chậm chạp từng chữ từng chữ, mang theo mười phần uy hiếp.

Nhìn một chút, đúng là như vậy, Kỳ Duyên trong lòng thở dài, nhẹ nhàng vuốt từng sợi tóc của Minh Triệu.

"Minh Triệu."

"Hửm."

"Em hạnh phúc không? Yêu một người như tôi sẽ bị người đời dị nghị"

"Hạnh phúc, Gấu thì sao? Người khác em không quan tâm, em sống đâu phải vì họ"

"Tôi cảm thấy mười chín năm sống trên đời, hôm nay là ngày vui vẻ nhất."

Miệng thật ngọt, Minh Triệu hài lòng.

End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro