Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau đó tôi liền bị chị cho ăn bơ tận mấy ngày, tôi nhắn tin ngày nào cũng chỉ nhận được những câu trả lời lạnh lùng. Haha chị còn bảo tôi phiền.. chị còn nói đi chỗ khác đi. Được rồi em biết em sai rồi đáng lẽ không nên như vậy dù sao Hà cũng từng tổn thương chị đáng lẽ em nên tránh tiếp xúc.Nhưng chị cũng không cần lạnh lùng như vậy với em được không? Em trận trọng từng lúc bên chị như vậy đừng chê em phiền có được không? Bởi vì em thực sự thích chị rất rất thích chị.

Tôi với Đại Tỷ cứ như vậy chiến tranh lạnh với nhau. Mãi sau khi mà tôi tâm sự với Vanh vừa nói chuyện tôi vừa khóc thật tủi thân mà tôi để ý chị vậy rất rất muốn nói đừng lạnh lùng với tôi nữa. Tôi rất nhớ chị có lẽ Vanh nhận ra liền giúp tôi với Đại Tỷ làm hòa. Tôi cứ nghĩ tính khí ấy của chị tôi chịu được, có lẽ tôi nhầm khi mọi chuyện đạt đỉnh điểm thì mọi thứ chỉ còn đổ vỡ.

Đó là khoảnh thời gian sát ngày thi, ai cũng bận rộn ôn tập cho kì thi chuyển cấp. Trước khi thi còn hai tuần nhà trường tổ chức ăn ở ABC để coi như tiệc chia tay khối chín. Đó là một nhà hàng lớn chuyên tổ chức các sự kiện như đám cưới, nên đồ ăn cũng rất đa dạng lại rất rộng. Khi đến nơi tôi với đại tỷ đã nhanh chóng tìm được chỗ ngồi gần nhau. Khi mà mọi người đang thưởng thức bữa ăn, đột nhiên tôi bị thức ăn dính vào người muốn rửa tay liền đi vệ sinh.

Không ngờ vào nhà vệ sinh liền chạm mặt bạn hồi nhỏ coi là thanh mai trúc mã . Cô bạn ấy liền phấn khởi chạy lại ôm tôi, tôi còn chưa định hình là chuyện gì đã nghe tiếng bước chân đằng sau. Đột nhiên nghe được thanh âm của Đại tỷ:" Chị tưởng em đi vệ sinh bây giờ có lẽ không cần rửa tay nữa nhỉ."

Tôi chảy mồ hôi lạnh thầm nghĩ xong rồi xong thật rồi đợt cãi nhau trước chị thậm chí còn không ngần ngại mắng chửi tôi, lần này tôi còn bị chị làm cho thương tâm thế nào đây. Chẳng lẽ chị lại định dùng khuôn mặt lạnh băng nhìn tôi nói tôi phiền? hay còn định chê tôi không biết suy nghĩ.

Đang định giải thích chị đã đi ra ngoài không quên bỏ thêm một câu:"Có gái nên vui phải không?".

Đại tỷ aaaaaaa tha em, em không cố ý cô ấy là bạn hồi nhỏ của em mà.

Sau đó tôi liền bị chị bơ, về nhà nhắn tin cũng không thèm trả lời, gặp nhau tôi rất muốn giải thích với chị chính là chị cứ như vậy lạnh băng không thèm nhìn tôi. Thậm chí chị như bỏ tôi qua một bên.

Hôm ấy Vanh vì muốn hòa giải liền rủ Tôi, Đại Tỷ và Ánh( người yêu vanh và là gái ) đúng rồi hai người đó là một cặp do tôi tác hợp nha. Chúng tôi hẹn nhau đến quán trà sữa tán gẫu một hồi mà chị vẫn cứ vậy không quan tâm tôi, nhưng tôi nhẫn nhịn chờ đợi. Bởi vì tôi nghĩ cứ chờ đợi như vậy chắc chắn chị sẽ để ý đến mình thôi. Phảng phất như tôi của hai năm trước chờ đợi chị quên người cũ chờ đợi chị để ý mình, hình như chờ đợi đã là thói quen của tôi. Nhưng kết cục chả phải là tôi bị bỏ rơi còn chị có người mới sao??

Ai ngờ chị ấy với Vanh qua lại tán tỉnh nhau,thậm chí còn hành động thân mật mà bỏ qua tôi với Ánh. Trong lòng tôi liền bùng lửa giận chị bảo dù là bạn thân của người yêu nhưng thân mật quá chị cũng ghen. Tôi hiểu vì chị tôi liền tránh xa đám bạn, vì chị đến cả bạn thân tôi còn không thèm nữa. Vậy thì sao hả?? vì gì mà chị được quyền còn tôi thì không??? Có phải có em quá dễ dàng?? có phải vì biết em rất thích chị nên chị cứ vậy chà đạp em không quan tâm cảm xúc của em vì biết em sẽ không dám bỏ đi phải không??

Có phải thứ càng dễ dàng có được thì càng không biết trân trọng mà khinh bỉ nó không??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro