42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ông nội, con chính là đưa Nhiễm nhi về nhà gặp mặt mọi người, ba con liền phát hỏa còn cầm ấm trà ném con, ô ô ông nội, con oan ức muốn chết !", Lạc Ngôn lập tức cãi lại, làm bộ như oan ức lắm.

"Ta nói cái thằng này, đã lớn đến như vậy rồi! Còn phải như thế sao, đối với tính tình nóng nảy của anh cái nhà này nếu ta không gánh lấy thì đều bị anh hủy đi hết", Chu lão gia tức giận hướng Chu ba mắng.

Chu ba dữ tợn trừng Lạc Ngôn, vội vàng nói: "Ba, ngươi đừng nghe nó nói bậy, cháu gái bảo bối của ba là đồng tính luyến ái rồi Ba xem có thể không khiến con tức chết hay sao!"

"Đồng tính luyến ái? Cái gì? Cái gì là đồng tính luyến ái a?” Chu lão gia kinh ngạc nhìn Lạc Ngôn và Chu ba.

"Ây..."

"Đồng tính luyến ái chính là tình yêu đồng giới! Cháu gái bảo bối của ba thích phụ nữ!" Chu ba cướp lời Lạc Ngôn, giận đùng đùng nói.

Chu lão gia nhíu màu, thở dài: "Ngôn Ngôn, nói cho ông nội, sao con lại thích phụ nữ? Nam nhân không được sao, hay là do tên nào bắt nạt con, nói đi ông nội làm chủ cho con!"

Lạc Ngôn một mặt giả bộ đáng thương : "Ông nội, con là đóa hoa duy nhất của Chu gia, đàn ông muốn kết hôn với con nhất định phải rất ưu tú, nhất định phải so với ba con lợi hại hơn nhiều đúng không "

"Đúng! Nhất định phải ưu tú, sao có thể để Ngôn Ngôn nhà chúng ta chịu oan ức đây"

"Nhưng là, ông nội, ông nói xem thành phố X này có bao nhiêu người xứng với con?"
Lạc Ngôn ánh mắt lóe lên một tia giảo hoạt.

Chu lão gia vuốt chòm râu: "Ông chủ nhỏ của tập đoàn An Nhạc kia không phải rất tốt à?"

"Ông nội, tờ báo XX kỳ 18 đều là tin tức về hắn đi trăng hoa"

"Cái cậu đại luật sư kia, nghe nói là một nhân tài"

"Đúng là một nhân tài, đáng tiếc năm ngoái phải vào tù cho dù là chị của hắn giúp hắn cũng không thắng được quan tòa"

"Còn có, thuyền trưởng công ty hàng hải Viễn Đông kia, rất có quyền thế a!"

"Người ta một năm về một lần, Ngôn Ngôn không muốn làm bà góa".

"Há, đúng rồi, con trai chiến hữu của ông rất tốt nha, anh tuấn tiêu sái lại hiếu thuận hiểu chuyện"

"Ông ơi, người ta tháng trước vừa mới kết hôn, con còn cùng ông đi uống rượu mừng đây"

"Đúng đúng đúng, ông nhớ" Chu lão gia tử vỗ gáy của mình, lắc đầu một cái: "Thật không có người xứng với Ngôn Ngôn nhà ta"

"Đúng không, ông nội, không phải Ngôn Ngôn không muốn tìm, thực sự là tìm không ra a, Ngôn Ngôn cũng không muốn mình chịu thiệt thòi, lại nói, ông xem, Nhiễm nhi dung mạo xinh đẹp, ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, bình thường đều là nàng chăm sóc con, nếu có thêm cháu gài cùng ông giải sầu không phải tốt sao?" Lạc Ngôn tận dụng mọi thứ, mắt thấy đã chiếm thế thượng phong.

"Cũng có lý..."

"Ba! Ba chớ bị nó làm cho dao động!" Chu ba tức giận đến giơ chân, lại không dám làm càn.

"Ba ngươi còn chưa già đến lẩm cẩm đâu!", Chu lão gia xoay người đối với Tô Nhiễm và Lạc Ngôn nói: "Hai người các ngươi theo ta vào phòng "

"Ba!"

"Anh ở phòng khách đợi cho tôi, cũng gần đến bữa trưa rồi!" Chu lão gia vung tay, để Lạc Ngôn đẩy vào phòng.

"Tức chết ta rồi!" Nhìn ba người vào phòng, Chu ba tức giận đi qua đi lại, tiếp theo đặt mông ngồi trên ghế salông.

Chu mẹ vỗ về ngực Chu ba, giúp ông dễ thở: "Giận cái gì, giận cũng vô ích, trước uống ngụm nước đi"

"Bà nói xem, tôi có thể không giận? Một người phụ nữ đàng hoàng tự dưng lại cùng một người phụ nữ khác, ta nói bà làm mẹ nó sao không tỏ thái độ! Để nó như vậy sao!"

"Ông nói tôi làm sao tỏ thái độ, tôi nói đồng ý đi, ông lại tức chết, tôi nói không đồng ý đi, thì phải làm thế nào đây, tính tình của Ngôn Ngôn ông cũng không phải không biết, cũng đều giống ông đều là loại cứng đầu cố chấp, cố chấp đến đòi mạng người khác, nếu ông không đáp ứng nó cũng sẽ không thay đổi"

"Ai!" Chu ba đặt ly nước xuống bàn: "Vậy bà cũng nên nói nó một chút a! Đều là bà cưng chiều nó, được rồi hiện tại con gái cũng thành như vầy!"

"Tôi nói ông! Con gái có xấu như thế nào đi nữa, có thành ra sao thì cũng là con gái của tôi, lại nói con gái tôi trong xã hội cũng là có danh tiếng. Ông đừng có chuyện gì cũng đều đổ trách nhiệm lên người tôi, con gái ông không nhận đúng không, ông là một quân nhân mỗi ngày đều luyện súng còn không quản được nó, tôi là phụ nữ một tay trói gà không chặt sao có thể quản nó!", Chu mẹ cũng nóng giận, mỗi lần nói chuyện về con cái đều không thể giải quyết cùng nhau được.

"Con hư tại mẹ! Cũng bởi vì bà không cố gắng dạy dỗ, khiến cho nó như bây giờ, lần này được lắm bà con giúp nó nói! Đồng tính luyến ái này còn không là mất mặt đúng không!"

"Mặt mũi của ông cũng muốn phá đi rồi, mất mặt làm sao nữa, con gái quan trọng hay mặt mũi quan trọng, tôi làm mẹ không biết đến cai gì là mất mặt, cái gì là chuyện lớn, một nhà cùng nhau hòa thuận là tốt rồi. Ngôn Ngôn năm nay cũng đã 27 tuổi, ông muốn thì cứ ép đàn ông cho nó! Nếu có ứng viên phù hợp ông cũng đã sớm chọn rồi. Còn có Ngôn Ngôn thích nữ mọi người đều đã biết, nếu nói đến mất mặt Chu Kiến Quân ông cũng đã mất mặt bao nhiêu năm rồi!"
"Bà!" Chu ba tức giận đến đứng lên: "Hai mẹ con các người muốn nghịch ta phải không!"

"Tôi không nghĩ như thế, tôi đứng về phía ba, nếu ba không lên tiếng tôi cũng ngầm thừa nhận, ba nếu không đồng ý tôi sẽ khuyên Ngôn Ngôn", Chu mẹ kéo Chu ba ngồi xuống: "Ông cũng đừng giận, chớ cùng con gái ầm ỹ làm phiền ba, người khác muốn sinh con trai nghĩ đến lông mày cũng đều rơi xuống, một mực Chu gia đã là quá tốt, anh chị em mỗi người đều sinh con trai, anh trai và chị của ông còn sinh liên tiếp ba con trai, hằng năm tiệc tất niên một bàn ngoại trừ hội vợ chúng tôi tất cả đều nam, ba của ông sắc mặt cũng muốn đen, chỉ có ông phúc khí tôi mang thai nữ, ông đều vui mừng, thân thể cũng cường tráng, tâm tình cũng tốt mỗi ngày đều ôm ở trong tay không chịu thả, ai, Ngôn Ngôn là bảo bối của ba ông, cũng là ruột thịt chúng ta không thể như lúc còn trẻ cãi nhau đều làm tổn thương tình cảm, việc này để ba định đoạt đi, ông nhìn thoáng một chút đi"

Chu ba chống đầu, hung hăng thở dài, sinh nam sinh nữ đều khó khăn cả

Tiến vào phòng, Lạc Ngôn và Tô Nhiễm đứng ở một bên, không lên tiếng, Lạc Ngôn biết, vào lúc này nên nghiêm túc.

"Ngôn Ngôn, cho bà nội của con nén hương, bà con rất nhớ con"

"Dạ", Lạc Ngôn yên lặng lên hương, sau đó đem Chu lão gia đẩy lên trước bài vị của bà nội, giúp Chu lão gia đốt hương.

"Bà ơi, Ngôn Ngôn đến rồi, con dẫn theo bạn gái đây, bà nhìn thấy không? Ai, bà nói xem này có phải là định mệnh không, năm đó Ngôn Ngôn vừa sinh ra, bà liền nói cháu gái Chu gia nhất định là tuyệt sắc, tương lai nhất định kinh thiên động địa", Chu lão gia trong mắt tràn đầy chua xót:" Bà ơi, ai..."

"Ngôn Ngôn", Chu lão gia tử kêu một tiếng.

Lạc Ngôn ôn tồn nói: "Ông nội"

"Ngôn Ngôn, ta không hiểu tình cảm của các con, thế nhưng ta là người từng trải, cũng biết dư vị tình yêu, ta rất nhớ bà nội con, muốn cùng đi với bà ấy nhưng lại không nỡ đứa cháu gái này" Chu lão gia trong đôi mắt có chút nhòe, mơ hồ xuất ra nước mắt.

"Ông nội..." Lạc Ngôn nắm tay Chu lão gia, trong lòng rất khó chịu, cô rất yêu gia đình của mình, chỉ là không muốn biểu hiện ra, đặc biệt là ông nội và bà nội, khi bà nội qua đời cũng là lần đầu tiên Lạc Ngôn rơi nước mắt.

"Năm đó, ta cũng là nhờ bà nội con cứu sống, cái mạng này của ta cũng là của bà ấy từ Diêm vương đoạt về, tình cảm của ông và bà là dùng mệnh dùng máu từng chút từng chút mà thành, vì lẽ đó ông hiểu rõ yêu một người là có thể dùng chính ngực của mình cản cho họ một viên đạn, dùng chính lưng của mình ngăn cho họ một đao. Nếu thật sự là yêu, cái gì cũng không ngăn được khó lòng tách ra. Ta không biết tương lai hai con thế nào, nhưng ta hi vọng lúc này đây các con là hạnh phúc."

"Ông nội, chúng con sẽ hạnh phúc, Nhiễm Nhi lại đây", Lạc Ngôn kêu Tô Nhiễm.

Tô Nhiễm cũng ngồi xổm ở bên người Chu lão gia : "Ông nội, con sẽ chăm sóc Ngôn thật tốt, sẽ cố gắng hiếu thuận với ông, con và Ngôn sẽ sống hạnh phúc, hòa thuận và thật vui vẻ " .

"Được được được", Chu lão gia vuốt đầu hai người: "Đều ngoan, tạo hóa trêu người a, ai, hạnh phúc là tốt rồi ", Chu lão gia nhìn bài vị Chu bà, đôi mắt thâm thúy, tràn đầy đau thương, nước mắt tồn đọng bên trong chảy xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xyz