Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiếp trước Phác Thái Anh mắt mù tâm mù nhận lầm người, vì kẻ giả mạo Nhiễm Thanh Ảnh mà ruồng bỏ tất cả, còn làm hại người thật sự lo lắng cho nàng, vì nàng mà mất mạng! Sau khi nàng tự kết liễu trong cơn tuyệt vọng, lại về tới bốn năm trước.

Lần này nàng thề, nhất định sẽ bồi bên nàng không quản không ngại!

Nhưng ai có thể nói cho nàng biết, Lạp đại các chủ danh chấn thiên hạ ở kiếp trước, tại sao lại là ma ốm thế! Thậm chí còn là một bệnh mỹ nhân đi có vài bước đã thở gấp, đυ.ng vài cái liền chóng mặt!

Nhiễm Thanh Ảnh: Phác cô nương, có thể nể mặt mà đi dạo chơi cùng không?

Lạp Lệ Sa: Anh nhi, thấy mặt nàng ngực ta đau.

Phác Thái Anh: Tại sao lại đau, vậy chúng ta đây trở về. (bỏ qua người nào đó)

Phác Thái Anh: Lạp Lệ Sa, ngươi đừng làm càn! (thẹn thùng giãy giụa)

Lạp Lệ Sa: Anh nhi, ngươi giãy giụa làm ngực ta đau.

Phác Thái Anh: A...... (thả ra)

Lạp Lệ Sa: Anh nhi......

Phác Thái Anh: Ngươi có bệnh!

Lạp Lệ Sa: Ta biết mà.

Phác Thái Anh: Có bệnh thì uống thuốc đi.

Lạp Lệ Sa: Ừ!

Phác Thái Anh: A...... Để ta cho ngươi uống thuốc!

Lạp Lệ Sa: Anh nhi, ngươi chính là thuốc của ta đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro