chương 1: xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Gia Minh là con cả trong nhà cuộc sống không có gì gọi là đặc biệt. Nếu nói về cuộc sống của cô bằng 2 chữ thì đó là bình thường, còn 3 chữ thì rất bình thường, 4 chữ thì cực kỳ bình thường, 5 chữ thì bình thường kinh khủng khiếp.

Cho đến khi 16 tuổi cô có bạn trai là học sinh cùng lớp. Một ngày nọ vô tình cô phát hiện bạn trai mình đang hôn một người khác ở góc trường.

2 người đang hôn nhau thắm thiết đâu biết rằng có 1 người đứng đã rất lâu ở 1 góc khuất nào đó trong sân trường.

17h30 khoản thời gian nên tan trường học sinh đã ùa về bên gia đình trong nền trời âm u dự báo 1 đêm mưa sẽ to.

Nhìn từng dòng người kẻ đón người đi vội vã Trần Gia Minh khẽ nhếch miệng cười. Chợt 1 cơn gió thổi qua cuốn theo muôn vàng bụi đất bay đầy trời "ầm ầm"tiếng sấm vang lên. Những con người vội vã lại càng vội vã gấp rút chạy về nhà.

Chiều hôm ấy người ta nhìn thấy 1 nữ sinh chậm rãi đi trên con đường đầy lá vàng rơi, trên đường những chiếc xe thi nhau chạy sự đối lập này như tôn vẻ u buồn của nữ sinh ấy thêm 1 phần nào đó.

Tối hôm đó cơn mưa đầu tiên của mùa hạ cuối cùng cũng bắt đầu, từng tiếng sấm ầm vang trên bầu trời chớp giật sáng cả 1 vùng trời, gió cuốn cành cây đu đưa dữ dội và "lộp bộp" ông trời cuối cùng cho mưa xuống mà không tiếp tục hù dọa những con người nhỏ bé nữa.

Đêm đó mưa rất to gió rất lớn như nhằm che hết từng tiếng nất nghẹn ngào của 1 cô gái nằm co rút trong góc phòng.

Khóc cho trái tim trót yêu của người thiếu nữ mới lớn.

Khóc cho mối tình đầu nhiều mơ mộng.

Khóc cho cuộc tình đắm say kết thúc trong im lặng.

Khóc cho bạn trai vẫn miệng cười ngọt ngào với cô nhưng cũng miệng cười ấy lại hôn người con gái khác.

Đúng vậy người con gái đó chính là cô-Trần Gia Minh.

***** 2 năm sau ***********
Vẫn mái trường năm xưa, vẫn hàng cây phượng năm nào, vẫn 1 buổi chiều mùa hạ nhưng giờ mái trường cũ kỷ đã được nhà hảo tâm giúp đỡ sửa chữa khang trang hơn xưa nhiều, vẫn chiếc ghế hiệu trưởng ấy nhưng giờ lại được người khác ngồi.

Con người sẽ lớn dần theo thời gian và cũng trưởng thành hơn. Bây giờ cô cũng 18 tuổi rồi khuôn mặt đã bớt phần ngây ngô hơn 2 năm trước cô cũng đã 1m63 rồi tuy không cao nhưng cũng không được tính là thấp.

17h30 như thường lệ Trần Gia Minh chậm rải bước ra khỏi cửa lớp, từ cầu thang đi xuống là người con gái dịu dàng tóc dài ngang lưng trong trang phục áo dài trắng truyền thống, áo dài làm tôn lên vẻ đẹp của người thiếu nữ ở tuổi trăng tròn làm cho bao chàng trai mê mẩn.

Nhưng cô cũng không thèm nhìn lấy 1 lần vì ở cổng trường có người bạn gái đang chờ cô. Đúng vậy là "bạn gái" chứ không phải bạn trai.

Trước cổng trường 1 cô gái ăn mặc sang trọng bước ra từ chiếc xe hơi đắt tiền đang chờ người trong trường ra.

1 bóng trắng từ trong trường vọt ra ôm cổ người đang đợi và cất tiếng nói dịu dàng :" chị đợi em lâu không ", hành động của người mới tới làm cho mọi người vừa hâm mộ vừa ghen tị.

2 người con gái trước cổng trường nói nói cuời cười hoàn toàn không coi người khác ra gì. Bên góc cây trên vỉa hè 1 bóng áo dài trắng tóc ngang lưng thu hết mọi hành động của 2 người vào mắt.

Chợt bị 1 bàn tay có chút lạnh bắt lấy tay kéo đi, người con gái bị kéo đi có chút bực hơn nữa còn trước mặt người yêu, người ấy vội gạc cái tay lạnh kia ra và quay người lại định mắng người kia 1 trận.

" Chị Gia Minh...... " tiếng nói hoản hốt làm người nãy giờ im lặng tiếng lên ôm người con gái kia vào lòng như xác định chủ quyền.

Trần Gia Minh không để ý tới người kia mà nhìn thật sâu vào mắt người yêu của mình " tại sao vậy " 3 chữ ngắn ngủi đã làm cho mặt người con gái kia trở nên trắng bệch, 2 dòng lệ tuôn rơi " xin lỗi em rất yêu chị nhưng chị này giàu hơn chị và có thể cho em điều kiện học tập tốt nhất " .

Khẽ nhếch khóe miệng cô cười tự giễu, " chị hiểu rồi, tại chị nghèo không lo được cho em" thì ra người im lặng nãy giờ là con gái của người hảo tâm giúp trường cô xây dựng lại.

Vậy là từ đó trái tim cô nguội lạnh, tính cách cũng đạm mạc dần không bạn bè không tình yêu.

Lúc đó không ai để ý thấy trong quán nước đối diện có 1 người đàn ông đeo kính đen đã quan sát họ rất lâu rồi.

Cuối cùng bạn gái cũng đi theo người khác Trần Gia Minh cô thật thất bại, đang bước đi trên con đường về nhà quen thuộc chợt 1 người đàn ông lạ mặt cản đường cô.

*******ta là đường phân cách******""

Sau 3 năm huấn luyện gian khổ cô đã trở thành một sát thủ chuyên nghiệp. Còn người đàn ông kia giờ đã là cha nuôi cô thực ra ông là ông trùm của một băng nhóm giang hồ khét tiếng.

         7 năm sau........

Tại một căn biệt thự theo phong cách cổ điển. Trong phòng khách có khoản 8 người nam có nữ có mặc vest đen vây quanh 1 cô gái gương mặt lạnh nhạt mặc áo sơ mi trắng ngồi trên sô pha uống rượu xem gì đó trong điện thoại. Cô gái này chính là Trần Gia Minh.

Chợt Trần Gia Minh đứng phắc dậy và 'tiện tay ' ném luôn chiếc điện thoại đắt tiền xuống đất làm chiếc điện thoại vô tội vỡ ra từng mãnh còn những người có mặt thì lạnh cả sống lưng.

Khuôn mặt âm trầm tỏa ra sát khí, quát:" tụi bây làm ăn kiểu gì vậy hả, tháng này 3 club không nộp tiền bảo kê, 2 sòng bài cũng không mà tụi bây không biết làm gì hết hả".

1 kẻ trông có vẻ đứng tuổi bước ra giọng nói rõ sự sợ hãi : "chị Gia Minh không phải tụi em không làm gì mà tại lũ thằng 'mặt sẹo' nhận bảo kê rồi nên tụi em không làm gì được" 1 giọt mồ hôi chạy dọc theo thái dương nhỏ xuống đất.

'Làm sao không sợ cho được chị Gia Minh là con nuôi ông chủ gia nhập 7 năm đã làm được chị đại địa bàn thì 'từ nam ra bắc ' chỗ nào mà không có, tới ông chủ còn phải nể 3 phần mà' tiếng lòng của tên lúc nãy.

Ngoài sáng Trần Gia Minh cô là chị đại của 1 băng nhóm giang hồ nổi tiếng cả nước, buổi tối cô lại là 'dạ quỷ' sát thủ số 1 Việt Nam. Chính nhờ vậy mà trong 7 năm ngắn ngủi này cô mới leo lên chiếc ghế đại tỷ này được .

"Được chuẩn bị hàng đi mai tao đích thân xử nó" : chị đại nào đó lạnh lùng phân phó.

Trên 1 bãi đất trống ngoại ô thành phố 1 cuộc đấu súng kịch liệt đang diễn ra. Sỡ dỉ cô chọn chỗ này là vì ít người dân cô không muốn làm tổn thương người vô tội. Thật nực cười 1 sát thủ máu lạnh lại sợ làm tổn thương người khác nhưng đó là sự thật.

Sau hơn 2 giờ đồng hồ cuộc đọ sức cũng kết thúc Trần Gia Minh thắng giết hết băng nhóm kia nhưng bên cô cũng không khá hơn. Đang kiểm tra đàn em chợt 1 tên bên kia còn sống nhân lúc này nhắm ngay Trần Gia Minh mà bắn. Bọn đàn em chợt giận mình nả súng lên tục tới khi tên kia thành tổ ong thì dừng lại.

Còn cô dù được 2 người dìu nhưng vì đạn nhắm ngay tim mà bắn cô lại khụy xuống, máu tươi chảy dọc theo chiếc áo trắng dính đầy bụi đất tạo nên 1 tác phẩm nghệ thuật đầy màu sắc vào lúc này.

Xác cô được đưa về quê an táng, giang hồ thiếu đi 1 đại tỷ tải giỏi xinh đẹp, có tin đồn 'hắc quỷ' đã ra nước ngoài làm phi vụ lớn hơn. Tuy thiếu cô nhưng nhờ những việc cô làm trước đây cho tổ chức nên giờ ba nuôi cô là ông trùm lớn nhất cả nước.

Khi cô ngã xuống không ai để ý thấy 1 cái khẽ nhếch miệng tạo thành nụ cười an tường, 'cuối cùng cô cũng không phải sống trong cảnh sáng đánh nhau tối giết người nữa '.
*********"***********
Chương này hơi chán tóm gọn chương này lại là Trần Gia Minh là sát thủ, lạnh lùng. Yêu nam nam bỏ yêu nữ nữ đi nên không còn muốn yêu ai nữa.Ừ đơn giản là vậy đó. Chương này định vài trăm chữ mà viết hồi ra 1 lèo vầy luôn ta sẽ cố gắng ngắn lại cho đỡ chán.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro