Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y yêu nàng. Một áng mây trắng vốn lãng đãng chốn trời quang đem lòng yêu phượng hoàng cao quý, bị quang minh của nàng hun chảy thành một vũng nước xuân. Y chấp nhận rũ bỏ tiên tịch, đem chân tu ngàn năm hóa thành trăm năm xác phàm, đem pháp lực vô biên khóa đến chỉ còn một nửa, tất cả chỉ đổi lấy một kiếp cùng nàng.

" Ta hỏi ngươi, ngươi còn nhớ không?"

" Nhớ"

" Đáng không?"

Nguyện vì thế nhân tan xương, cũng không nguyện vì nàng lên tiếng. Đi qua bể dâu làm lễ bái đường, ngẩng cằm lên cuối đầu xuống thấy thời gian trôi. Mà đoạn tình cảm này y nói với nàng nâng niu trong lòng bàn tay, nhưng cũng không phản đối người khác đạp dưới gót giày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro