Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thất Tịch tới rồi, Tuyết Văn Hi vừa lúc không có tiết học, liền tính toán đưa Mục Tiểu Mạn đi xem mưa sao băng. Nhưng Tuyết Văn Hi không có phương thức liên hệ Mục Tiểu Mạn, chỉ có thể mua chu sa cùng giấy vàng, tính toán thử thời vận. Tuyết Văn Hi lần đầu tiên dùng triệu hoán phù, cảm giác chính mình như là chơi trò chơi trừu tạp. Lá bùa châm tẫn, xuất hiện không phải Mục Tiểu Mạn mà là một hắc y đồng tử. “Tiểu muội muội,muội tên là gì a” Tuyết Văn Hi xoa xoa đầu tiểu đoàn tử, ngồi xổm xuống cười hỏi. Tiểu đồng tử nhìn đến Tuyết Văn Hi một chốc vậy đỏ mắt, phác gục trong lòng ngực Tuyết Văn Hi “Ta rất nhớ tỷ” Tuyết Văn Hi vội vàng dỗ tiểu đồng tử, “Không khóc không khóc” thấy tiểu đồng tử không khóc mới mở miệng, “Có thể giúp tỷ tỷ tìm người thân được không ? Nàng kêu Mục Tiểu Mạn, muội nói cho nàng bằng hữu đang đợi” tiểu đồng tử lưu luyến mỗi bước đi rồi đi. Tuyết Văn Hi đợi một hồi, âm phong một thổi, Mục Tiểu Mạn tới rồi, trong tay còn cầm một đóa hoa hồng “Văn Hi, chờ lâu không” Tuyết Văn Hi lắc lắc đầu “Không có,tỷ tới thật mau,tỷ muốn cùng ta cùng đi leo núi không” Mục Tiểu Mạn nghe nàng chủ động tìm mình, vội vàng gật đầu. Mục Tiểu Mạn bồi Tuyết Văn Hi lấy phiếu “Tỷ nói, người này có tính không trốn vé a” Tuyết Văn Hi cười nàng. Mục Tiểu Mạn thẹn thùng trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái “Ta đưa nàng, ta sợ nàng không dám thu” Tuyết Văn Hi cười cười, tiếp tục leo núi. Hai người cười cười nói nói leo lên trên đỉnh núi, trời đã tối rồi. Mục Tiểu Mạn ngồi ở bên người Tuyết Văn Hi “Nàng như thế nào đột nhiên tìm ta” Tuyết Văn Hi không nói lời nào chỉ là nhìn nàng, nhìn nhìn Mục Tiểu Mạn mặt đỏ “Nàng nhìn ta làm gì” Tuyết Văn Hi cười lên tiếng, “Tỷ lớn lên rất xinh đẹp, còn ta không được xem sao” Mục Tiểu Mạn đánh nhẹ Tuyết Văn Hi một cái  “Hỏi nàng đâu” Tuyết Văn Hi nhìn chằm chằm không trung nói “Đêm nay có mưa sao băng”,“Mưa sao băng?” đôi mắt Mục Tiểu Mạn rũ xuống, nàng nghĩ tới năm ấy chính mình cùng Tuyết Văn Hi đi xem mưa sao băng, đêm đó nàng xem mưa sao băng thì người kia hôn trộm môi, đem  tình yêu chính mình biểu đạt vô cùng nhuần nhuyễn, đêm đó, Tuyết Văn Hi đáp lại nàng. Các nàng ở nơi ngôi sao hạ xuống ôm hôn môi. Hiện giờ, các nàng lại tới xem mưa sao băng. Nghĩ nghĩ, Mục Tiểu Mạn đỏ hốc mắt. “Tỷ, không vui sao” Tuyết Văn Hi có chút chần chờ mở miệng “Tỷ không vui, chúng ta liền đi” Mục Tiểu Mạn xác thật lắc lắc đầu, ôm lấy nàng “Ta thực vui vẻ”, Tuyết Văn Hi có thể cảm thấy nàng không thích hợp chỉ là ôm lấy nàng,dỗ nói “Ta chuẩn bị đèn Khổng Minh, chúng ta một hồi xem mưa sao băng biên phóng đèn được không?” Mục Tiểu Mạn ở trong lòng ngực Tuyết Văn Hi gật gật đầu. Mưa sao băng đúng lại hẹn tới, hai người thả đèn Khổng Minh, bắt đầu hứa nguyện. “Hy vọng Mục Tiểu Mạn tiếp thu ta”,“Hy vọng Tuyết Văn Hi yêu ta tiếp thu ta” hai người không hẹn mà cùng hứa nguyện đến. Tuyết Văn Hi so Mục Tiểu Mạn trước đã xong,nghiêng đầu nhìn Mục Tiểu Mạn chắp tay trước ngực nghiêm túc. Mục Tiểu Mạn mở bừng mắt, bốn mắt nhìn nhau. Tuyết Văn Hi cảm thấy chính mình tựa hồ thấy được ngôi sao trong mắt Mục Tiểu Mạn, Tuyết Văn Hi hôn lên. Mục Tiểu Mạn chỉ sửng sốt một chút, bắt đầu đáp lại. Hôn thực nhiệt liệt, hai người tựa hồ muốn đem thân thể sở hữu dưỡng khí háo xong. Khi hai người rời môi, đều là đỏ mặt. Tuyết Văn Hi nhìn Mục Tiểu Mạn noiq “Mục tiểu thư, ta muốn có một tình yêu lâu dài vĩnh không chia tay luyến ái muốn cùng nàng,nàng nguyện ý không? Ta yêu nàng” Mục Tiểu Mạn nhìn nàng bộ dáng ôn nhu, nhớ tới đêm đó Tuyết Văn Hi “Mục cô nương, nàng nguyện gả cho ta, làm nương tử của ta không? Ta yêu nàng” công tử áo lam nhẹ nhàng tựa hồ cùng Tuyết Văn Hi hiện tại thật trùng hợp. Mục Tiểu Mạn đỏ mắt, ôm chặt Tuyết Văn Hi, môi đỏ khẽ mở “Hảo” Tuyết Văn Hi nhìn nàng xuất thần nhìn chính mình, trong lòng thập phần khẩn trương,hiện tại Mục Tiểu Mạn ôm lấy chính mình trong một khắc, trong lòng nổ thành pháo hoa, nàng rốt cuộc có được cô nương của chính mình.Mưa sao băng hết, tiến đến chính là mưa to, hai người trốn đến trong sơn động. Chi nổi lên lều trại, hai người ôm đối phương, kể ra lời âu yếm. “Tiểu đồng tử kia hảo ngoan a” Tuyết Văn Hi nhớ tới tiểu đồng tử truyền tin hôm nay “Muội ấy kêu sơ đồng, là hắc đồng tử,rất ngoan” Mục Tiểu Mạn cười nói cho nàng, “Chúng ta cùng muội ấy xem là có duyên”,“Ta vốn là muốn thử xem có thể hay không đem tỷ triệu hồi kết quả ra tiểu sơ đồng” Tuyết Văn Hi hôn hôn cái trán Mục Tiểu Mạn,nhỏ giọng lẩm bẩm nói. Mục Tiểu Mạn ngồi thẳng thân mình, biến ra một đôi nhẫn “Này vốn là minh hôn chúng ta dùng, nhưng là minh hôn ngày đó, nàng không cao hứng ta cũng chưa cho nàng mang. Hiện tại, nàng nguyện ý không?” Tuyết Văn Hi vội vàng gật đầu, hai người trao đổi nhẫn. Mục Tiểu Mạn sờ sờ nhẫn trên tay Tuyết Văn Hi “Đây là dùng ta quan nội ngọc làm, nàng chỉ cần chuyển chuyển sườn nhẫn và nói  tên của ta liền có thể tìm ta” Tuyết Văn Hi hôn hôn cái trán của nàng. Hai người lại nằm xuống, Tuyết Văn Hi mở miệng “Ta chưa bao giờ nghĩ đến sẽ yêu tỷ. Lần đầu tiên gặp tỷ, ngươi liền đem ta dọa một trận. Ta lúc ấy tưởng người này tuy là xinh đẹp nhưng là làm người tuỳ tiện. Lần thứ hai, ta bị bắt cưới tỷ, trong lòng ta có oán nhưng vẫn bị đánh bại do sắc đẹp của tỷ ......” Tuyết Văn Hi bắt đầu kể ra điểm tích các nàng, Mục Tiểu Mạn nghe nghe ngủ rồi. Tuyết Văn Hi điều chỉnh tư thế nàng một chút,
nghe được nàng nói nhỏ “A Văn, Văn Hi” Tuyết Văn Hi mềm lòng, hôn hôn cái trán Mục Tiểu Mạn, bắt đầu ngủ. Mục Tiểu Mạn thật lâu không có giấc ngủ tốt, nàng mơ thấy kiếp trước Tuyết Văn Hi ăn mặc y phục xanh lam, ôm nàng. Hai người liền như vậy ngồi xuống, chậm rãi xanh lam đổi thành màu lam áo hoodie, Tuyết Văn Hi vẫn là ôm nàng. Mục Tiểu Mạn hôn hôn khóe môi Tuyết Văn Hi , “Ta yêu nàng, A Văn, ta yêu nàng,tiểu cô nương” ​​​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro