Chương 1 : Xuyên Không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong 1 lễ đường xa hoa tráng lệ , đâu đâu cũng là tiếng reo hò của mọi người , phía trên sân khấu là cảnh tượng cô dâu chú rể đang hôn nhau , khi tách khỏi nụ hôn thì nữ e thẹn , nam ngại ngùng , quả là 1 khung cảnh trong mộng của nhiều người , nhưng ít ai ngờ đc đằng sau hình ảnh hoa mỹ đó là nổi đau đớn thấu tim gan của 1 người thiếu nữ vừa tròn 17 xuân xanh , cô ấy ko xuất hiện , mà chỉ đứng lặng lẽ ở 1 góc tối rồi thầm rơi lệ , cũng phải thôi , có mấy ai chịu đc cảnh người mình yêu còn hơn sinh mạng sẽ phải cất bước rời bỏ mình , và rơi vào vòng tay của gã đàn ông khác , cái tình huống éo le đó , chắc cũng có khá nhiều người từng trải qua

" Chúc chị hạnh phúc " ( Vỹ Kì )

Lẳng lặng rời khỏi , Vỹ Kì ko khác 1 kẻ mất đi hồn phách là bao , cứ lang thang trên con phố quen thuộc đầy ấp kỉ niệm , rồi ko biết vì sao , từ trên trời đột nhiên rơi xuống từng hạt li ti , từng chút từng chút và cuối cùng là thành 1 trận mưa to

" Lạnh thật nhỉ ? Mà ko sao , dù gì thì nó cũng đâu lạnh bằng trái tim mình ngay lúc này " ( Vỹ Kì )

Nói tới đó , Vỹ Kì mơ hồ nhìn lên bầu trời , những giọt nước mưa tí tách đang xả xuống khắp cơ thể Vỹ Kì , mặc dù biết là bản thân sẽ bị cảm , nhưng Vỹ Kì hiện tại nào quan tâm , chỉ chờ đến lúc ý thức hoàn toàn mất đi thì đã muộn

- Ưm ( Vỹ Kì )

Chớp mắt vài lần , Vỹ Kì khó khăn nhìn bao quát xung quanh , rồi lại cảm thấy có gì đó ko đúng , tại sao bản thân vô duyên vô cớ xuất hiện ở đây , và nơi này là đâu , vì sao lại có cách bài trí y như phim cổ trang , đầu Vỹ Kì sắp nổ tung ra với mớ suy nghĩ hỗn độn , loay hoay cả buổi thì cánh cửa phòng đột nhiên bật ra , 1 người phụ nữ trung niên ăn mặc có phần gợi tình bước vào

- Ay , cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi ! Cái con nhỏ chết bầm này ! Có biết lão nương lo lắng cỡ nào ko hả ? ( Xuân Hoa )

Nhìn người phụ nữ xa lạ trước mặt , Vỹ Kì ngây thơ chớp mắt 3 cái , trong lòng tự hỏi bà ta là ai , còn nói chuyện như thể cả 2 thân nhau lắm , Vỹ Kì thật sự là ngốc luôn rồi

- Ừm...xin hỏi...bà là ai thế ? ( Vỹ Kì )

Với mấy lời vừa đc thốt ra từ Vỹ Kì khiến Xuân Hoa ko khỏi mở to mắt , con nhóc này lại hỏi bà là ai ư , ko phải chứ , cơ mà nhìn vào đôi mắt ngây thơ kia thì hình như ko có nói dối , đừng bảo con bà bị té giếng đến mất trí nhá

- Ngươi...thật ko nhớ lão nương
( Xuân Hoa )
- Ân ( Vỹ Kì )
- Ôi trời ( Xuân Hoa )

Xoa nhẹ 2 bên thái dương , Xuân Hoa khó xử nhìn Vỹ Kì , bà nên làm sao mới tốt , dù ngày thường hay mắng hay chửi , nhưng tất cả cũng vì thương con muốn con nên người thôi , dù gì nó cũng là con gái bà cơ mà , nên khi biết nó bị mất trí , thì tim bà mơ hồ bị ai bóp chặt ko cách nào thở đc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro