16 - 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16

"Ách!" Harry có chút không biết nên làm thế nào với Dobby luôn hảo tâm lo liệu chuyện, cuối cùng vẫn là bản năng chiếm cứ lý trí, hắn đã khôi phục ánh mắt lạnh như băng ngồi trên ghế duy nhất trong phòng, nhìn Dobby có chút khẩn trương bất an: "Dobby, ngươi tới nơi này có sự tình gì?"

"A!" Thanh âm Dobby sắc nhọn kêu lên một tiếng, sau đó mới khẩn trương trừng lớn hai mắt nói: "Tiên sinh, ta tới cảnh cáo, cảnh cáo không cần tiếp tục quay về Hogwarts!"

Hắn biết! Harry vô lực thở dài một tiếng, quyết định vẫn là thành thật dựa theo nội dung vở kịch phát triển bắt đầu không chút để ý cùng Dobby đối thoại, thẳng đến...

"Dobby, đem thư của ta cho ta!" Bởi vì xác định Snape còn không có rời đi, cho nên lần này Harry lớn tiếng kêu lên, đuổi theo Dobby muốn lấy thư đang trong tay gia tinh hướng xuống lầu.

"Potter, đây là chuyện gì?" Snape nhanh chóng phản ứng rút đũa phép nhắm ngay Dobby, Dobby lặng đi một chút, Harry lập tức kịp phản ứng, xông lên trước lấy thư, khi hắn lấy thư trong nháy mắt Dobby "Ba" một tiếng biến mất ngay tại chỗ.

"Ngươi.....rốt cuộc......đang làm....cái....quỷ gì?" Vernon mới thanh tỉnh lại từ khi Dobby xuất hiện cùng nam tử bên người xuất ra đũa phép mang đến hoảng sợ, nghiến răng nghiến lợi quát Harry.

Cho dù là còn cách một khoảng, Harry cũng phát hiện mặt của dượng bởi vì cực đoan khủng bố cùng thẹn quá hoá giận mà huyết áp tăng lên biến thành màu tím.

Ngươi bây giờ là một đứa trẻ bị hành hạ!

Harry ở trong lòng nhắc nhở mình sau đó trừng lớn hai mắt lui về phía sau từng bước nói:"Cháu, cháu không biết..."

"Tiểu tử, ta và dì ngươi đã hảo tâm thu nhận và giúp đỡ ngươi, không để cho ngươi vào cô nhi viện, ngươi chẳng những không biết cảm ơn còn phá hư cuộc sống của chúng ta! Ngươi này tạp..." Vernon tức giận nói cuối cùng biến mất dưới tầm mắt tử vong cùng cả người tản ra hơi thở lạnh như băng Snape.

"Harry Potter, mời ngươi giải thích, gia tinh kia rốt cuộc là sao? Vì sao nó lại xuất hiện ở trong này?" Snape thỏa mãn liếc Vernon Dursley, sau đó mới thưởng cho Harry một ánh mắt tử vong đồng dạng hết sức uy lực, giọng nói lạnh như băng ẩn chứa không kiên nhẫn tuy không rõ ràng .

Bất quá, Harry vẫn là mẫn cảm nghe ra.

Hắn vô tội lắc đầu, tóc dài theo động tác của hắn nhẹ nhàng đong đưa, một ít tóc có cơ hội rơi vào khuôn mặt tinh xảo mà nhỏ gầy.

"Giáo sư, ta không biết. Khi ta lên phòng thì nó đang ở trong phòng ta. Hơn nữa, nó còn nói ta không cần quay về Hogwarts, nói này là vì an toàn của ta mà đặc biệt đưa ra lời cảnh cáo." Harry chậm rãi đi xuống cầu thang tới trước mặt Snape giơ thư nói:"Hơn nữa, lúc trước nó còn chặn lại thư của ta giống như tin tưởng nếu ta không nhận được thư của bạn bè thì cũng không tiếp tục quay về Hogwarts ."

Harry ngẩng đầu, trong ánh mắt như lục bảo thạch tất cả đều là tín nhiệm đối Snape. Snape đón nhận ánh mắt của hắn, khóe miệng không khỏi vặn vẹo sau đó mới nhíu mày tiếp nhận thư trong tay Harry, dùng đũa phép đo lường sau đó lại trả lại cho Harry trầm giọng: "Thư không có vấn đề gì bất quá Potter, ta cần cảnh cáo ngươi..."

Snape cảnh cáo cũng không có nói xong bởi vì lúc đó có một con cú mèo tiến vào.

Harry lo lắng nhìn thoáng qua Petunia cùng Vernon như muốn té xỉu, cuối cùng thật cẩn thận trộm nhìn Snape mặt đang không chút thay đổi cả người tản ra hơi lạnh, lúc này mới thật cẩn thận cởi lá thư trên chân con cú.

Ngài Harry Potter,

Chúng ta nhận được báo cáo biết được sáng hôm nay chín giờ ba mươi mốt phút ở chỗ ở của cậu, cậu dùng bùa chú độn thổ.

Ngài biết phù thủy vị thành niên không được ở ngoài trường sử dụng ma pháp hơn nữa độn thổ ở tình huống chưa thông qua cuộc thi là không cho phép sử dụng. Căn cứ tình huống của ngài cùng với Đạo luật Giới hạn Hợp lý Phù thủy Thiếu niên, Chúng tôi cũng yêu cầu cậu nhớ kỹ là bất cứ hoạt động pháp thuật nào có nguy cơ khiến cho thành viên cộng đồng phi-phù thủy (Muggle) chú ý đều là vi phạm nghiêm trọng theo điều 13, khoản Bảo Mật của Hội nghị Quốc tế Ngăn chiến (Warlock), khoản thứ 56 về độn thổ. Bộ Pháp Thuật quyết định ở buổi trưa mười một giờ ngày 31/7 ở Văn phòng dùng sai pháp thuật đối với ngài tiến hành thẩm phán.

Chúc ngài có kì nghỉ hè vui vẻ!

Mafalda Hopkirk

Bộ Pháp Thuật

Văn phòng dùng sai pháp thuật

Harry ngẩng đầu, nghẹn lời.

Hắn rõ ràng không dùng ma pháp, thật không biết Bộ Pháp Thuật như thế nào cho ra kết luận hắn sử dụng cao cấp ma pháp độn thổ. Hắn hiện tại bất quá mới mười hai tuổi có năng lực như thế sao? Nhưng lại cần nhận thẩm phán?

"Giáo sư?" Harry ngẩng đầu nhìn hướng Snape xin giúp đỡ, hơn nữa đem lá thư đưa cho Snape.

Snape chìa ngón tay thon dài mà mạnh mẽ tiếp nhận bức thư, hai mắt đảo qua sau đó nói: "Potter vĩ đại, ngay cả nghỉ hè đều không quên gây rắc rối để cho người khác vì ngươi mà bận rộn!"

Chương 17

"Này, không phải lỗi của ta..." Harry thấp giọng biện giải, cuối cùng cũng bại bởi ánh mắt trống rỗng lạnh như băng của Snape.

"Giáo sư, ngài sẽ làm chứng cho ta đúng không?" Cuối cùng, Harry vẫn là không dám xác định hỏi một câu. Vốn đi tới cửa chuẩn bị rời đi Snape đột nhiên nhìn lại, bộ vest vừa người khi hắn xoay người trong nháy mắt hoàn mỹ buộc vòng quanh dáng người có vẻ hơi gầy nhưng là tuyệt đối cân xứng có sức bật.

"Potter có lẽ đầu óc của ngươi đã có thể so sánh với cự quái, nhưng là một giáo sư, coi như ta dù không tình nguyện thế nào thì kì nghỉ hè của mình lại một lần bị quấy rầy cũng cần bận tâm danh dự của Hogwarts." Snape nói xong xoay người rời đi, động tác lưu loát mà không chút do dự, cửa nhà dượng Vernon bị động tác mạnh mẽ của y mà vang lên một tiếng "rầm".

Hô! Cách xa nhất Harry đều cảm thấy được một trận gió mang theo mùi thảo dược thơm ngát thổi qua, mái tóc đen thật dài tùy theo đó mà phiêu động, lộ ra vết sẹo tia chớp luôn luôn bị hắn che dấu.

Có lẽ là uy lực của tầm mắt tử vong của Snape nên trong hai tuần lễ kế tiếp, một nhà Dursley mặc dù biết Harry không thể ở ngoài trường sử dụng ma pháp, tuy ánh mắt mang theo sự ghét cay ghét đắng nhưng nhìn đến hắn một chút cũng không dám làm khó. Điều này làm cho Harry khó được hiếu kì, Snape người thoạt nhìn luôn lạnh lùng như băng, không rõ nói gì với dì dượng mà họ lại như vậy.

Tuy rằng rất muốn sử dụng Chiết Tâm Trí Thuật, đây là phúc lợi xuyên qua em gái giúp hắn tranh thủ, bất quá vì không bị Bộ Pháp Thuật lại một lần nữa tra xét, hắn nhịn xuống. Sau đó tự nhiên sẽ biết, hắn là an ủi mình như vậy.

Hai ngày sau chính là ngày phải đến bộ pháp thuật hơn nữa cũng là sinh nhật Harry mười hai tuổi. Đương nhiên đối với sinh nhật này, hắn một chút cũng không cần. Dù sao tính xuyên qua, hắn đã 30. Tuy rằng hai lần sinh nhật của hắn đều là cùng một ngày, bất quá đối với kiếp trước phần lớn thời gian sinh hoạt bên cạnh nguy hiểm cùng tử vong mà nói, sinh nhật cũng không trọng yếu.

Bất quá, hắn không nhớ rõ hiển nhiên còn có người khác nhớ rõ.

Đây cũng chính là nguyên nhân hắn nửa đêm bị người đánh thức.

"Harry, có khỏe không?" Cách cửa sổ, dưới ánh trăng Ron một đầu đỏ rực cùng tàn nhang trên mặt cũng mang theo nụ cười sáng lạn.

Vốn ngủ cảnh giác Harry lập tức đứng dậy, đánh giá cẩn thận xe phi giữa không trung ngoài cửa sổ, nhìn thấy ba người lúc sau mới mở miệng nói: "Ron, Fred, George, ba người làm sao tới được đây? Còn đi..." Hắn giả vờ kinh ngạc chỉ: "Không phải nói chúng ta nghỉ hè không thể sử dụng ma pháp sao?"

"Nói đến đây..."

"Tiểu Harry thế nhưng biết..."

"Độn thổ..."

"Thật sự khiến chúng ta bội phục !" (hợp thanh)

Harry nhìn đôi song sinh trước mặt mỗi người một câu, cười khổ:"Ta không có. Bất quá, các ngươi vì sao lại đến đây?" Chẳng lẽ bởi vì hắn không biết nên hồi âm như thế nào mới không lộ ra sơ hở cho nên tuy rằng theo Dobby trong tay cướp được thư nhưng không có hồi âm sao?

"Harry, mình viết một đống thư cho bạn chính là bạn đều không trả lời!" Ron nhíu mày, sau đó mới nói: "Tốt lắm, chúng mình là tới đón bạn, cha nói ngày mai bạn cần tới Bộ Pháp Thuật thẩm tra, thế chúng mình mới biết bạn độn thổ!"

"Không phải mình." Harry có chút không kiên nhẫn vung tay, nói thực ra đối với Ron, hắn luôn luôn không có ấn tượng tốt. Có thể cố tình y hiện tại là bạn tốt của mình, điều này làm cho hắn thập phần không kiên nhẫn, đặc biệt khi hắn giải thích một lần sau lại một lần cho rằng hắn thật độn thổ.

Chẳng lẽ dung lượng não y còn không bằng cự quái sao? Harry đột nhiên nghĩ, sau đó mới ý thức tới thuyết pháp cay nghiệt như vậy hẳn là chỉ thuộc giáo sư mới đúng. Chẳng lẽ một tuần sớm chiều ở chung (Tiểu Thanh: Har nói mờ ám quớ hị hị), thế nhưng để cho hắn cũng biến thành độc xà sao? Tuy rằng, kiếp trước hắn quả thật cũng ẩn núp trong bóng tối, tùy thời chuẩn bị cho mục tiêu một nụ hôn kịch độc cùng độc xà không sai biệt lắm.

"Tốt lắm, Harry, mau thu thập hành lí đi! Chúng ta trước khi hừng đông phải về nhà!" Ron còn không có chú ý tới Harry mà là cười thúc giục. Harry nhìn hắn một cái sau đó mới gật gật đầu.

Tuy rằng một nhà Dursley vì Snape cũng không giống trong sách hắn nhốt lại, hơn nữa không để cho hắn ăn cơm. Bất quá, hắn cũng nhìn ra ngôi nhà không chào đón mình.

Lại nói tiếp, mình quấy rầy cuộc sống bình tĩnh của họ. Có khả năng rời khỏi không thể không nói là đối song phương đều tốt. Hắn nhanh chóng thu thập sách trên mặt bàn, bắt bọn nó thả lại thùng rồi đưa cho Ron, sau đó xách lồng Hedwig giả vờ vụng về bò lên trên xe nhà Weasley.

"Nga, đúng rồi, còn quên một việc!" Harry nhẹ nhàng vỗ cằm, sau đó lấy giấy cùng bút lông màu đen, nhanh chóng viết một câu.

【dì, dượng: ta đi đến nhà bạn đến hết kỳ nghỉ, chúc mọi người vui vẻ. Harry】

Tờ giấy được Harry dùng thuần thục thủ pháp nhẹ nhàng ném, hoàn mỹ rơi vào trên bàn.

"Cool, Harry!" Song sinh thấp giọng tán thưởng một chút sau đó lập tức lái xe rời đi.

Chương 18

Harry lướt qua cửa kính xe nhìn cảnh đêm thì thấy một gương mặt lo âu, sau đó mới quay đầu lại nhìn về phía Ron người luôn luôn lo lắng nhìn hắn.

"Làm sao vậy?" Harry thấp giọng hỏi.

"Tóc, còn có, vì sao không trả lời thư, mới đầu mình tưởng bạn xảy ra vấn đề gì. Vốn muốn mượn con cú mèo của Percy, chính là Percy cả kì nghỉ hè đều tự giam mình trong phòng..."

"Tớ thật không rõ..."

"Chẳng lẽ huy chương của Huynh Trưởng cần lau nhiều lần như vậy sao?"

Ron không để ý tới đôi song sinh cắt đứt mà tiếp tục nói: "Thẳng cho tới hôm nay, a, phải nói là đêm qua cha trở về nói hôm nay cậu phải đến Bộ Pháp Thuật chịu thẩm tra chúng tớ mới biết được tin tức của cậu. Harry, cậu thế nhưng biết độn thổ, cậu biết khi nào vậy ?"

Đón nhận ánh mắt Ron có chút ghen tị lại có chút hưng phấn, Harry vô lực thở dài một tiếng sau đó mới nói: "Tớ đã nói không phải tớ làm. Thậm chí khi giáo sư Snape đưa tớ về đều là ngồi xe taxi. Độn thổ là một gia tinh..." Nhanh chóng đem cả câu chuyện nói một lần, Harry thật sự không muốn tiếp nhận ánh mắt Ron như vậy một lần nữa.

"Này?" Một trong hai người ngồi lái xe phía trước nhíu mày, Harry đã trong thời gian ngắn nhất đã phát hiện chỗ không giống nhau rất nhỏ giữa bọn họ, biết lái xe chính là Fred.

"Có vấn đề gì sao Fred?" Hắn mở miệng hỏi.

"Ma pháp của gia tinh thông thường sẽ không bị Bộ Pháp Thuật trinh thám đến trừ phi nó cố ý." Fred khó được đứng đắn trả lời Harry, mà bên cạnh hắn George cũng giống như người anh em song sinh cau mày, ngay cả tinh tế nếp nhăn trên hàng lông mày đều cơ hồ giống nhau như đúc.

"Hơn nữa gia tinh thông thường đều là nhà có tiền mới có. Harry anh nghĩ có thể là có người không muốn mùa hè này em sống dễ chịu còn muốn ngăn cản em đến trường. Harry, ở trường học em có phải có cừu địch hay không?" George nói xong quay đầu chăm chú nhìn Harry.

"Có, Draco Malfoy." Ron mở miệng, lúc sau Harry mới cau mày nói: "Hẳn không phải là hắn, nghỉ hè năm nay chúng tớ đã ở nhà giáo sư Snape giải hòa." Nói thực ra, Harry cho rằng Draco sẽ là một người bạn tốt hơn so với Ron, ít nhất y sẽ không chủ động thay hắn trả lời vấn đề như vậy.

"Giải hòa? Ở nhà Snape?" Ron trừng lớn hai mắt, Harry dưới con mắt kinh ngạc của y nhẹ nhàng gật đầu, giải thích: "Cuối kỳ tớ bị thương, ở nhà giáo sư Snape tu dưỡng một thời gian. Còn có, Ron, cậu phải gọi là giáo sư Snape."

"Nga, Harry tiểu bảo bối, em chừng nào thì thành một Slytherin xảo trá..."

"Thế nhưng kêu cái kia khủng bố lão biên bức giáo sư..." (biên bức: con dơi)

"Hơn nữa là ở trong đáy lòng..."

Đôi song sinh mỗi người nói một câu như vậy khiến Harry hơi hơi nhíu mày, nhìn thoáng qua Ron sau đó giải thích:"Giáo sư Snape ở học kỳ trước đã cứu mạng mình. Chính là vào trận đấu Quidditch, hơn nữa cuối kì còn đặc biệt điều chế độc dược giải trừ sự thống khổ của mình."

"Này..." Hai anh em song sinh chần chừ sau đó sảng khoái cùng kêu lên: "Như vậy xem ra từ trước đến nay giáo sư Snape, Slytherin bất công cũng không phải một người rất kém cỏi, tối thiểu vào thời khắc mấu chốt có trách nhiệm của một giáo sư."
Trải qua thời gian dài phi hành, sau đó là lửa giận của phu nhân Weasley Harry mới ngồi ở trước bàn ăn trong trang trại Hang Sóc, có thể dùng bữa sáng không phải là thực hợp khẩu vị lấp đầy dạ dày của mình.

Bữa sáng ăn được một nửa thì Weasley tiên sinh xuất hiện, nhiệt tình bắt tay Harry sau đó mới nói: "Nga, Harry, ăn điểm tâm xong bác sẽ mang cháu đi Bộ Pháp Thuật. Yên tâm, chuyện của cháu bác đã nghe, không có vấn đề. Chỉ là hỏi theo lệ mà thôi."

"Cám ơn bác, bác Weasley." Harry mỉm cười nói cảm ơn đột nhiên cảm thấy không đói bụng nữa. Hắn tự nhiên là không lo lắng Bộ Pháp Thuật thẩm vấn, chính là nghĩ đến năm học thứ hai của Harry Potter, hắn vẫn còn có chút buồn bực.

Tử xà Basilisk, chẳng lẽ mình nên ngốc hồ hồ đưa tay vươn vào miệng của nó, chịu bị nó cắn một ngụm trúng độc sao? Kiếp trước hay cho tới bây giờ hắn đều không đem mình đưa vào trong nguy hiểm không xác định. Ai biết đến thời điểm mấu chốt con gà tây Fawkes đột nhiên không khóc được thì sao ? (Tiểu Thanh: Ách tiểu Har Fawkes là phượng hoàng, Har: ta thích gọi nó thế)

Có chút trầm mặc ăn bữa sáng, xem như chính thức nhận thức một nhà Weasley, Ginny Weasley vừa thấy hắn liền đỏ mặt.

"Được rồi, Harry.Chúng ta dùng bột Floo, cháu hẳn là đã dùng qua đi?" Bác Weasley sửa sang lại quần áo có một chút cũ nát nhưng rất sạch sẽ, sau đó mới quay đầu lại nhìn về phía Harry đang chờ bên cạnh.

Harry nhẹ nhàng gật đầu. Hắn không thích dùng bột Floo bất quá dùng cái này quả thật rất tiện.

"Vậy là tốt rồi, Harry, nhớ rõ là Bộ pháp thuật văn phòng dùng sai chế tác Muggle, chúng ta tới phòng làm việc của bác trước sau đó lại đi tầng năm Sở Luật Pháp Thuật Quốc tế." Weasley tránh ra một ít để Harry đi trước.

Harry nắm một ít bột Floo ném vào lò sưởi trong tường, nhìn thấy hỏa diễm (ngọn lửa) biến thành màu xanh biếc sau đó mới đi vào, thu hồi kính của mình, sau đó mới lớn tiếng mà rõ ràng nói: "Bộ pháp thuật Văn phòng dùng sai chế tác Muggle!"

Xoay tròn bắt đầu, Harry nỗ lực bảo trì cân bằng thẳng đến khi dừng lại sau đó bước vào văn phòng đầy mấy máy bay giấy nổi lơ lửng. Theo sát phía sau hắn là bác Weasley, hai người phủi đi bụi bám trên người sau đó Harry liền nhu thuận ôm một ly chocolate nóng ngồi một bên, tò mò nhìn bên trong, thỉnh thoảng trả lời vài câu của bác Weasley về vấn đề của Muggle, thời gian trôi qua rất nhanh.

"Tốt lắm, mười một giờ kém năm phút, Harry nên đến tầng năm chờ đợi." Weasley xử lý văn kiện trong tay sau đó đứng dậy mang theo Harry lên tầng năm.

"Bà Hopkirk, tôi mang Harry đến." Bác Weasley nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó trong văn phòng truyền lại một thanh âm nghiêm túc.

Chương 19

"Mời vào." Cánh cửa theo tiếng nói vang lên mà mở ra, Harry nhìn bác Weasley sau đó bước vào phòng.

"Thỉnh đóng cửa lại cậu Potter, cậu có khỏe không?" Mafalda không ngẩng đầu nhưng Harry vẫn nhẹ nhàng gật đầu, khép cửa phòng lại.

Hắn đứng đối diện, vị nữ phù thủy nghiêm túc này mới ngẩng đầu lên nói: "Mời ngồi, cậu Potter cậu thực đúng giờ, như vậy chúng ta hiện tại đến thảo luận một chút vì sao ở trong nhà cậu lại có dấu hiệu sử dụng Độn thổ đi?"

"Thưa bà, cháu không sử dụng." Harry giả vờ thành một tiểu hài tử khẩn trương, hơi hơi nhúc nhích mông của mình bất an nói với Mafalda phát hiện ánh mắt bà ấy hơi hơi ôn hòa thì mới nói tiếp: "Cháu không biết độn thổ, thậm chí trước khi nhận được thông cáo của Bộ Pháp Thuật, căn bản cháu không biết có ma pháp này."

"Vậy cậu giải thích như thế nào mà ở số 4 đường Privet Drive ngày đó có ma pháp dao động?" Mafalda hơi hơi nhíu mày, nghi hoặc trong ánh mắt càng lúc càng nặng. Một phù thủy nhỏ không đến mười hai tuổi tuyệt đối không có khả năng sử dụng ma pháp cao thâm là độn thổ. Điểm ấy bà thập phần tin tưởng. Như vậy ngày đó ra ma pháp dao động tại số 4 đường Privet Drive càng thêm bất thường.

Harry than nhẹ một tiếng, sau đó mới đem chuyện ngày đó đã xảy ra nói hết.

"Nói như vậy, cậu có một giáo sư Hogwarts làm chứng nhân sao?" Giọng điệu Mafalda cứng rắn vừa phải, văn phòng lò sưởi trong tường bà liền sáng lên màu ngọn lửa xanh biếc.

"Ai?" Nàng quay đầu lại, sau đó từ trong hỏa diễm truyền lại một thanh âm bằng phẳng mà lạnh như băng.

"Severus Snape."

"Là người làm chứng của cháu, giáo sư trường Hogwarts." Harry vội vàng giải thích, Mafalda nói: "Thông qua." Ngọn lửa bốc cháy, chỉ chốc lát sau liền xuất hiện một người mặc trường bào màu đen Severus Snape.

Harry nhìn thấy giáo sư tao nhã ra khỏi lò sưởi trong tường sau đó mới phát hiện mấy ngày nay không gặp, tóc Snape đúng như trong sách miêu tả, bóng nhẫy chứa nhiều dầu.

Nhớ rõ lúc trước vẫn là thực nhẹ nhàng a! Vì sao hiện tại biến thành như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì không có mình quấy rầy cho nên chuyên tâm làm độc dược, quên làm vệ sinh cá nhân sao?

Bởi vì Snape tới gần mà một mùi dược thảo thơm ngát tràn ra, Harry thở dài nhẹ nhõm, tối thiểu y không quên tắm rửa mà mang một mùi tuyệt vời quanh thân.

"Giáo sư Snape." Harry đứng dậy chào Snape. Đoạn thời gian hài hoà ở chung khi nghỉ hè giống như lập tức trôi đi, Snape đưa cho Harry một ánh mắt chán ghét, sau đó tiêu sái mà tao nhã ngồi xuống.

"Giáo sư Snape, cậu Potter nói ngài có thể giải thích vì sao hôm đó ở số 4 đường Privet Drive xuất hiện ma pháp dao động của phép độn thổ phải không?" Mafalda hành văn gãy gọn nói.

Snape lại dùng tầm mắt tử vong lạnh như băng đảo qua Harry sau đó mới trầm giọng nói: "Chỉ sợ đúng là như vậy. Bởi vì ngày đó, bất hạnh chính là ngày tôi đưa 'Kẻ Được Chọn' vĩ đại của chúng ta về nhà, chứng kiến một gia tinh ngu xuẩn độn thổ."

Harry buồn bực, "Kẻ Được Chọn" thật là một chức nghiệp có tỉ lệ tử vong cao a. Đặc biệt khi làm chức nghiệp này, nghề phụ là muốn thừa nhận Snape châm chọc.

Có Snape làm chứng sự tình rất nhanh liền giải quyết, cuối cùng lúc rời đi Mafalda Hopkirk nghiêm túc thậm chí cho Harry một nụ cười hòa ái.

Harry một lần nữa về văn phòng của ông Weasley sau đó thông qua lò sưởi trong tường về nhà Weasley, ở nơi này qua lần sinh nhật thứ nhất sau khi trọng sinh .

Những ngày ở nhà Weasley so sánh với khi ở nhà Dursley mà nói là hạnh phúc trừ việc không có nhất định riêng tư. Hắn và Ron ở chung một phòng, hơn nữa ở nhà Weasley hắn cơ hồ không có thời gian ở một mình. Cho nên một tuần sau, Harry không để ý một nhà Weasley giữ lại đến quán Cái Vạc lủng, hơn nữa ở nơi này lấy một phòng thẳng đến khi bắt đầu học kỳ.

Thành thành thật thật đợi hai ngày thẳng đến xác định bên người không ai giám thị. Bộ Pháp Thuật có thể nhanh như vậy biết được ma pháp dao động ở trong nhà Harry xác định, sinh hoạt của hắn nhất định bị giám sát. Hoàn hảo, hiện tại người của Bộ Pháp Thuật tựa hồ xác nhận hắn ở Hẻm Xéo sẽ vô cùng an toàn cho nên triệt hồi giám thị.

Này đối với kế hoạch hành động của hắn có nhất định trợ giúp, hắn quyết định, kế tiếp muốn đi Hẻm Knockturn một ngày!

Hẻm Knockturn

Như Harry tưởng tượng, nơi này đen tối và u ám. Nơi này cùng Hẻm Xéo như là hai thế giới mà chúng chỉ cách nhau một đoạn đường ngắn. Hẻm Xéo náo nhiệt, ánh nắng tươi sáng, nơi nơi đều là người mang theo nhiệt tình tươi cười.

Mà Hẻm Knockturn, xuyên thấu qua mũ hoàn mỹ che lại khuôn mặt, Harry cảm giác mình hoàn toàn thích ứng hoàn cảnh nơi này. Âm u, lạnh như băng, không có một tia nắng mặt trời, hơn nữa nơi nơi đều tản ra hơi thở nguy hiểm. Người ở đây so với Hẻm Xéo mà nói cũng không nhiều chính là ngẫu nhiên thoáng qua có ánh mắt mang ý xấu rơi ở trên người để cho Harry không khỏi khơi gợi lên xinh đẹp khóe môi.

Ánh mắt lợi hại nhẹ nhàng đảo qua mặt tiền cửa hàng hắc ám bên đường, rốt cục dừng trước một cửa hàng có mặt tiền khá lớn. Harry hơi ngẩng đầu, xem xét kỹ lưỡng cửa hàng tên là tiệm Borgin & Burkes.

Đại danh đỉnh đỉnh trong truyền thuyết a!

Chương 20

Harry ở trong lòng hơi hơi cảm thán, Harry tiền nhiệm cũng đến Hẻm Xéo mà sai lầm đi tới tiệm Borgin & Burkes. Hơn nữa Voldemort cũng từng ở nơi này công tác, cái tủ biến mất cũng là ở trong này, dây chuyền Slytherin cũng là ở trong này, bị cầm sau đó lại được bán đi rồi bị lấy trộm.

Bất quá, cửa hàng đại danh đỉnh đỉnh trong truyền thuyết cùng danh tiếng của nó cũng không quá phù hợp. Nó thoạt nhìn bất quá cũng chỉ là so với các cửa hàng bình thường lớn hơn một chút mà thôi.

Harry có chút chần chờ đứng ở cửa, thật lâu không có quyết định rốt cuộc có nên lấy tiệm Borgin & Burkes trở thành trạm thứ nhất của ngày hôm nay không.

"Tiểu quỷ, cút ngay, không cần chặn đường!" Một bàn tay to không khách khí đẩy vai Harry, liền trong khoảnh khắc đó nhìn như thực gầy yếu Harry ở lúc cái tay kia vỗ mình trong nháy mắt quay người trở lại, chìa hai tay trắng nõn bắt được cánh tay kia, xảo diệu dùng sức, xoay người một trăm tám mươi độ cho đại hán một cái ném qua vai thực phấn khích. (thế của nhu đạo)

"Phanh!" Một tiếng vang thật lớn đánh thức Hẻm Knockturn làm các phù thủy kinh ngạc, động tác Harry tao nhã nhẹ nhàng phủi phủi áo choàng của mình, cúi đầu nhìn người kia bị hôn mê, khóe miệng bị mũ che khuất khơi gợi lên một yêu mị cùng thuần chân tươi cười.

"Tiên sinh, ngươi hẳn là nên đối với người học thuật cùng thực lực cao hơn ngươi bảo trì lễ phép tôn kính, như vậy ngươi sẽ sống càng thêm lâu dài." Harry hơi hơi ngẩn đầu nhìn thoáng qua những phù thủy đối diện đang trừng lớn hai mắt há hốc mồm sau đó mới xoay người dùng động tác tối ưu nhã đi vào trong tiệm Borgin & Burkes.

"A, thật phấn khích quý ngài tôn kính, không biết ngài muốn dạng đồ vật nào ở tiệm của ta đây?" Borgin tiên sinh hơi hơi cúi đầu với Harry vừa vào cửa, ngữ khí nhiệt tình mà không a dua đón Harry vào.

Harry nhẹ nhàng cười sau đó mới không chút để ý dùng ngữ điệu thong thả của quý tộc nói: "Ta bất quá là tùy ý, xem có một ít tiểu đồ chơi ta có hứng thú hay không mà thôi."

Ánh mắt lạnh như băng đảo qua nhãn cầu, tay khô héo, còn có một đầu lâu khô, Harry bình tĩnh tự nhiên lập tức thắng được Borgin chân chính tôn trọng. Nếu như nói vừa mới Harry triển lãm thực lực của chính mình là chứng minh chính mình có tư cách tiến vào hẻm Knockturn, kia hiện tại Harry sở triển lãm là bản thân chứng thật là thuộc loại hẻm Knockturn hắc ám một mặt.

Borgin không hề đi theo Harry mà là một lần nữa về quầy, dù sao một tiệm lớn như vậy không thể nào chỉ có Harry. Ví như: vừa mới vào bạch kim quý tộc Malfoy cùng nhi tử.

"A, ngài Malfoy lại nhìn thấy ngài, thật làm cho người ta vui vẻ..."

Harry nghe được đối thoại phía sau bất quá cũng không quay đầu lại nhìn. Tuy rằng đã cùng Draco giải hòa nhưng là này cũng không có nghĩa là hắn muốn cho nhà Malfoy biết đường đường "Kẻ Được Chọn" thế nhưng sẽ cùng tiền nhiệm Tử Thần Thực Tử quang lâm Hẻm Knockturn hắc ám. Hắn, cũng không muốn cho bất luận kẻ nào biết sự khác thường của mình.

Kiên nhẫn đợi Malfoy xử lý trên tay mấy thứ khó giải quyết, Harry lúc này mới cầm mấy thứ mình lựa chọn đi tới trước quầy.

"Mấy thứ này." Hắn thản nhiên nói, thanh âm thanh thúy mang theo một tia lạnh như băng.

"A, bàn tay quang vinh! Còn có dầu vừng mê say, còn có một cái nhẫn cho tới bây giờ cũng không biết có tác dụng gì. Quý ngài tôn kính tổng cộng 32 Galleons cùng 7 Sickels, bất quá ngài là người thứ nhất quang lâm bổn điếm ngày hôm nay, kia số lẻ 2 Galleons cùng 7 Sickels liền miễn." Borgin cẩn thận đem 3 loại kia bao lên, nhận tiền đưa cho Harry.

Harry nhẹ giọng nói cảm ơn sau đó thu mấy thứ này xoay người rời đi.

Bởi vì lúc trước lập uy trong tiệm Borgin & Burkes thuận lợi, Harry thật giống như là đã được Hẻm Knockturn cho phép, một đường đi tới không gặp khó dễ, ánh mắt mang ý xấu cũng đã biến mất hơn phân nửa.

Cả hẻm Knockturn cũng không có trong tưởng tượng thần bí hoặc là nói cũng không có vài thứ Harry muốn thẳng đến khi lơ đãng quẹo vào một nhà thư điếm cũ nát.

"Này..." Vừa vào cửa, hắn liền phát hiện thư điếm này xa xa không giống bên ngoài. Nó không làm cho người ta cảm giác được cũ nát như bên ngoài. Bên trong chỉ có đơn giản mấy giá sách, chính là sách trong đó có chút thoạt nhìn thực hoa lệ có chút thoạt nhìn mang theo âm trầm.

"Tiểu bằng hữu muốn mua sách sao?" Lão bản ghé vào trước quầy không chút để ý nâng ánh mắt một chút sau đó mới chậm rì rì nói: "Nơi này cũng không có sách ngươi muốn dùng khi đến trường."

"Ta nghĩ sách ta muốn cũng không phải loại chỉ có thể lừa tiểu hài tử." Harry lạnh như băng đáp lại một câu sau đó nghiêng người đi vào, không để ý tới ánh mắt tò mò phía sau.

Bên trong thật thực hấp dẫn Harry chính là hắn không thể mua. Dù sao Hogwarts là địa bàn của Dumbledore, nghe nói trong trường học chuyện gì xảy ra y cũng sẽ biết. Mang theo một quyển sách quá mức nguy hiểm vừa nhìn cũng biết là sách của Hẻm Knockturn sẽ mang đến nguy hiểm không cần thiết, hắn không thể mạo hiểm bị lão hồ ly phát hiện. Cẩn thận làm việc, ẩn nhẫn đây mới là chuẩn tắc của hắn.

Harry nhẹ nhàng vuốt ve sách, sau cùng hơi sững sờ, sau đó làm động tác rút sách, mang theo nụ cười hài lòng đi tới trước mặt lão bản vươn bàn tay vốn như trước rỗng tuếch lại giống như cầm một quyển sách nói: "Ta muốn quyển này." (Tiểu Thanh: ta cũg thật tò mò muốn biết đó là cái gì a)

"Ngươi?" Lão bản trong giây lát trừng lớn hai mắt vốn mê mang, cặp mắt màu nâu nhạt thẳng tắp nhìn chằm chằm Harry năm phút, tuy rằng đại bộ phận khuôn mặt Harry đều được mũ ngăn trở không cần lo lắng chính là bị nhìn chằm chằm như vậy cũng không phải một chuyện thực thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro