Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tiếu Tiểu bị hương nước hoa của nữ nhân bên cạnh làm khó chịu, muốn thoát đi, trong lòng lại dâng lên một cỗ thương hại.

Dù sao, bọn họ cùng cậu là đồng bệnh tương liên, không phải sao?

"Ngươi tên gọi là gì?" Các nữ nhân đưa cậu vây xung quanh. "Da của ngươi hảo tốt nga, bình thường ngươi thẩm mĩ viện nào bảo dưỡng a?"

"Ta ....... gọi là Tiếu Tiểu" Tiếu Tiểu bị các nữ nhân hỏi liên tiếp nhiều vấn đề làm cho quẫn bách không thôi.

"Nghe nói ngươi là người của Âu Dương Trạm, gia hỏa đó không phải trước giờ đều không để mỹ nhân bên cạnh mình sao, một chút tin tức cũng không có, ngươi làm cách nào thế, chỉ giáo bọn ta đi."

"Đúng vậy, đúng vậy, công phu trên giường của ngươi hẳn rất lợi hại đi, trao đổi trao đổi, tỷ muội chúng ta cũng muốn thỉnh giáo ngươi vài chiêu nga."

Nghe đến đó, Tiếu Tiểu đột nhiên hiểu được, kinh ngạc nhìn này một đám mỹ nữ trang điểm xinh đẹp "Các ngươi đều là tự nguyện sao?"

"Đương nhiên" Các nữ nhân kỳ quái "Cón phải hỏi sao, có tiền ai lại không muốn."

"Đặc biệt, rồi sẽ đến lúc hắn chán ghét ngươi, bởi vậy nhân lúc hắn còn sủng ái ngươi, ngươi phải biết đòi hỏi nhiều một chút, bọn ta cũng là nhờ đến gương mặt này đẻ kiếm tiền."

"Đủ rồi" Tiếu Tiểu không thể chịu đựng được nữa "Vì tiền, các ngươi có thể bán đứng cả linh hồn và thể xác của mình hay sao?"

Cậu đẩy đám nữ nhân kia ra, chạy một mạch đến cuối đại sảnh mới ngừng lại để thở.

Có bệnh, tất cả đều có bệnh.

Này đó nam nhân thì nghĩ có tiền là có được hết thảy, còn nữ nhân vì tiền có thể cam tâm tình nguyện để nam nhân đùa bỡn.

Nơi này làm cậu cảm thấy ghê tởm buồn nôn, muốn nôn mửa.

"Có sao không?" Bên cạnh truyền đến thanh âm của nữ nhân.

Tiếu Tiểu ngẩng đầu thì thấy một cái nữ tử tò mò nhìn cậu, này nữ tử cùng với lúc nãy khí chất thật sự khác biệt rất lớn, so với Tiếu Tiểu thì lớn hơn, ăn mặc thập phần bảo thủ, hiện ra một phần thanh thuần.

"Ta không sao." Tiếu Tiểu lắc lắc đầu, cảm thấy nữ tử này có chút độc đáo, muốn hỏi lại cảm thấy có chút đường đột "Ngươi ........ cũng là.........."

Nữ nhân cười khổ "Nữ nhân nơi này đều như thế, chẳng lẽ ngươi không phải sao?"

"Ngươi .........." Tiếu Tiểu ôm lấy một phần hi vọng "là bị ép buộc sao?"

"Ta là tự nguyện." Nữ nhân lộ ra chút cô đơn, rồi mới nói ra một câu làm cậu vạn phần kinh ngạc.

"Là ta yêu nam nhân đó."

"Ngươi ...... ngươi thương hắn." Tiếu Tiểu trong lúc nhất thời không biết thế nào cho phải, quay đầu nhìn đám nhân đang nói chuyện phiếm kia. Trong đó quả thật có không ít nam nhân anh tuấn, hơn nữa người trong thương giới hẳn biết nói lời hay, nữ nhân phải lòng bọn họ cũng là điều dễ hiểu.

Mặc kệ thế nào, Tiếu Tiểu cũng vẫn là có hảo cảm với nữ nhân này, dù sao nàng cũng là cái duy nhất nữ nhân không vì mà đến với nam nhân kia.

"Kia, các ngươi thời điểm kết hôn?"

"Kết hôn?" Nữ nhân thần sắc ảm đạm "Ta không gia thế nào không có tư cách, hắn vốn đã có vị hôn thê môn đăng hộ đối, bất quá cũng là vì buôn bán lợi ích cho nên vị hôn thê của hắn cũng không so đo bên ngoài hắn có tình nhân. Ta ở vói hắn đã năm năm, nửa năm hắn liền đã kết hôn."

"Kia....... ngươi không nghĩ đến việc rời đi hay sao?"

"Rời đi?" Nữ nhân lắc đầu. "Mới đầu không ly khai là vì hắn đói với ta rất hảo. Về sau, hắn bắt đầu dùng quyền cước với ta, ta muốn rời đi, hắn liền dùng mạng cả nhà ta ra đẻ uy hiếp. Ta chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi đến lúc hắn chán ghét, ruồng bỏ ta mà thôi."

"Hắn ..... hắn đánh ngươi sao?" Tiếu Tiểu lại kinh ngạc. Âu Dương Trạm tuy rằng bình thường có ở trên giường tra tấn cậu, nhưng tuyệt đối sẽ không đánh cậu.

Nữ nhân gật gật đầu, ánh mắt rơi xuống các nam nhân quần áo chỉnh tề trong đại sảnh. "Bọn họ đều là bề ngoài đẹp đẽ, thực chất là lốt người dạ thú. Ở trên giường thích ngoạn trò chơi biến thái, đánh người cũng không có gì là lạ."

Tiếu Tiểu bây giờ mới phát hiện, nữ nhân ở cổ, khuỷu tay, cánh tay đều có một ít vết bầm.

Điều này làm cậu hít một hơi. Tuy rằng Âu Dương Trạm có ở trên người cậu lưu lại dấu vết, nhưng cũng chỉ là hôn ngân, tuyệt không có như thế ghê người, nhìn thấy liền run rẩy.

"Tất cả nam nhân đều giống nhau. Thời điểm hắn thích ngươi, sẽ đối ngươi ôn nhu che chở. Còn khi hắn đã chán ghét ngươi, cho dù ngươi chết, hắn mặt cũng sẽ không lấy một điểm nhăn nhó." Nữ nhân cười lạnh. "Ngươi kêu là Tếu tiểu phải không. Thoạt nhìn ngươi cũng không tệ, bất quá sẽ có một ngày ngươi biến thành bộ dạng như thế này thôi."

Ta cũng sẽ .......... biến thành như vậy sao ..............

"Ngươi ...... tên là gì?" Tiếu Tiếu muốn chuyển đề tài.

"Ta gọi là Sở Sở." Nữ nhân nở nụ cười. "Sắc mặt ngươi có vẻ không tốt, ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi một chút."

"Ta ...... ta không sao." Tuy rằng nói thế nhưng cậu biết rõ chính mình cả người run rẩy, đối tương lai tràn ngập sợ hãi.

Sở Sở đưa Tiếu Tiếu đi vào một cái phòng, Tiếu Tiểu trừng lớn mắt, phòng này nhìn vào liền biết là để làm cái loại sự tình gì, trên tường muôn vàn đạo cụ mà Tiếu Tiểu chưa từng thấy qua, nhưng dựa vào hình dáng có thể đoán được vài phần.

"Muốn hay không nằm một chút." Sở Sở đỡ Tiếu Tiểu ngồi xuống giường, Tiếu Tiểu phát hiện đầu giường có một cái nút kỳ quái. "Đây là cái gì?"

"Còn phải hỏi sao? Nơi là là nơi bọn nam nhân dùng để hưởng lạc, cái nút kia là dùng để khống chế chiếc giường. Bọn họ có ai ở trong đây mà không lộ rõ bản chất thú tính của mình."

Tiếu Tiểu ẩn ẩn nghe có tiếng khóc, tĩnh tâm lại thì phát hiện thanh âm kia càng lúc càng lớn, hình như là tiếng của mấy nữ nhân đang khóc thảm.

Sở Sở thấy Tiếu Tiểu không nói lời nào, giải thích: "Không cần bận tâm, chỉ là mấy gia hỏa phòng bên kia đang ngoạn nhau thôi."

Tiếu Tiểu tại nơi này nghe thấy tiếng kêu thê lương kia, lập tức nhớ đén chính mình ở dưới thân nam nhân cũng thống khổ nhưng là không có thê thảm đến như vậy, tựa như bị người khác vô tình mà xỏ xuyên tàn phá.

Sở Sở ở lại nói với Tiểu Tiểu thêm vài câu, liền rời đi, trước khi còn nhắc nhở Tiểu Tiểu phải đóng cửa cẩn thận bằng không liền xảy ra việc.

Sở Sở đi, Tiếu Tiểu liền lâm vào trầm tư, cậu lại lâm vào nỗi sợ hãi ban đầu của mình.

Nỗi sợ hãi này, cùng với lúc ban đầu bị Âu Dương Trạm cường bạo thời điểm giống nhau.

Trong lòng cậu, nỗi oán hận nam nhân chôn sâu bấy lâu bắt đầu sống lại.

Mấy ngày nay ôn nhu, cũng không phải là giả tạo. Âu Dương Trạm cùng với những người nam nhân kia, căn bản không có gì khác nhau.

Một ngày nào đó, hắn sẽ hung hăng đem chính mình dẫm đạp dưới chân, không quan tâm chính mình sống chết.

Lúc này, cậu muốn trốn chạy thật xa.

Phải, vô luận thế nào cậu cũng không để sinh mạng và cả đời cậu mất trong tay nam nhân được.

Tiếu Tiểu như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, nơi này làm cho cậu cả người không thoải mái. Trong phòng nơi chốn đều là những vật phẩm làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, cách vách thỉnh thoảng truyền đến tiếng thét thảm thiết cùng với tiếng cười man rợ. Tiếu Tiểu ngồi không nổi, đứng dựng lên.

Cửa phòng vang lên tiếng gõ, Tiếu Tiểu thấy kỳ quái, quên lời dặn dò của Sở Sở, mở cửa.

Thì ra là một cái say khướt nam nhân, Tiếu Tiểu trong lòng nổi lên dự cảm bất hảo, vội vàng muốn đóng cửa lại, bất thình lình bị nam nhân đẩy về phía sau.

Nam nhân khí lực lớn, Tiếu Tiểu bị hắn hung hăng đẩy ngã trên sàn. Hắn ta cũng theo đó tiêu sái bước vào phòng.

Tiếu Tiểu đứng dậy không kịp, bị một cỗ lực áp chế xuống sàn, hương rượu nồng nặc bao lấy cậu.

"Nguyên lai còn có như vậy mặt hàng, thật là xinh đẹp nga, để bổn lão gia hảo hảo thưởng thức hương vị của ngươi đi." Hắn ta đột nhiên kéo phăng hàng cúc áo của cậu, thân thể bạch ngọc bị lộ ra ngoài không khí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro