1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Viễn Chủy phát hiện ra bản thân mình khác thường.

Mỗi khi hầu nữ đi qua, y sẽ luôn chú ý đến cơ thể bọn họ, càng chú ý hơn về tinh dầu mà bọn họ sử dụng. Thật thơm, thật kì lạ.

Lớn hơn về sau, Cung Viễn Chủy xu hướng lại càng không ổn, chú ý đến Cung Tử Thương, ăn mặc diêm dúa, nhưng không phủ nhận trâm cài tóc của nàng rất bắt mắt. Vuốt ve mảnh vải trước mắt, y trầm ngâm.

Cung Viễn Chủy đánh bạo, trộm ra một hồng y, lẻn ra khỏi Cung môn. Tửu lâu một vòng, hắn lại thay hồng y vào người, thả ra từng nhúm tóc, tết lại kiểu mới, trên đầu là hoa mai trang sức đang thịnh hành. Bàn tay run rẩy của y chạm vào lọ son, đầu ngón tay nhẹ nhàng hữu lực, nhìn màu đỏ hi hữu ấy, từ từ thoa lên môi mình.

Cung Viễn Chủy nghĩ mình điên rồi.

Ăn mặc như nữ tử, trang điểm như nữ tử, còn không ngừng một lần tiến vào thanh lâu, học cách đi đứng, lẫn cách nhảy múa của các ca kỹ.

Nếu người ta mà biết, Cung Tam nổi tiếng ác độc ở Cung Môn ấy, tại nơi này đang làm gì, thật không biết phản ứng sẽ như thế nào.

Thanh lâu y đến kì thật không nổi tiếng, nhưng phù hợp để những người có việc quan trọng tìm đến, hầu hết là nơi bàn chuyện của những ông lớn, hoặc việc giao thương buôn bán, Thanh lâu chỉ là một cái danh xưng làm cớ để qua mắt thiên hạ mà thôi.

Biết không sớm, Cung Viễn Chủy vội vàng rời đi, quen thuộc nữ tử dẫn y đi lối bí mật, rồi y lại tiếp tục trên con đường vắng tanh mà chạy về Cung môn. Mọi việc sẽ rất yên ổn, sẽ chẳng ai phát giác ra, nếu y không để Cung Tử Vũ bắt gặp.

Cung Tử Vũ bất ngờ nhận ra Cung Viễn Chủy, nhưng càng đáng sợ hơn, y phục trên người y lại là của các nữ tử, nhìn dáng đi lẫn biểu cảm của y, Cung Tử Vũ liền nhận định, Cung Viễn Chủy không bình thường. Tiến tới, y lại lùi một bước. Một Cung Tam lúc nào cũng đối đầu với hắn, nay lại e sợ hắn. Cung Tử Vũ hứng thú nhìn chằm chằm Cung Viễn Chủy, nở nụ cười.

" Thật không ngờ, Viễn Chủy đệ đệ lại mang một bí mật lớn đến vậy "

Cung Viễn Chủy cảnh giác nhìn hắn, bản thân bị người nọ soi xét một lượt, chỉ thấy Cung Tử Vũ nuốt một ngụm nước bọt.

" Thật xinh đẹp, không nghĩ bộ nữ phục này vận trên người đệ còn hợp hơn cả nữ nhân"

Cung Tử Vũ thật lòng nhận xét trước sự ngỡ ngàng của y.

Cung Viễn Chủy bất giác đỏ mặt, ánh mắt lại toát ra sự sợ hãi. Cung Tử Vũ nếu biết bí mật, liền sẽ không còn là bí mật nữa. Cắn răng nhìn hắn

" Ngươi muốn cái gì?"

Cung Viễn Chủy hỏi, hắn liền trả lời

" Ngươi "

Cung Tử Vũ tự tin đáp

" Được " y đồng ý.

Ngoài sự mong muốn, Cung Tử Vũ liền thành công giao dịch. Hắn bắt lấy cánh tay y, hôn lên. Liền kéo y về Vũ Cung, cụ thể là phòng của hắn.

" Đừng lo, không ai ở đây cả "

Cung Tử Vũ cười, nhẹ nhàng câu lấy eo y.

" Vậy thì, Chủy mỹ nhân, ngươi định làm gì báo đáp ta đây?"

Cung Viễn Chủy liền câu môi, sát lại gần hắn. Ánh mắt mê thần, đôi môi mấp mở mềm mại như kẹo ngọt

" Tùy ngài quyết định ~"

Cung Tử Vũ liền lật người Cung Viễn Chủy ngồi lên đùi mình, mắt đối mắt. Cặp đào của y chiễm chệ đặt lên hạ thân cương cứng của hắn. Cảm nhận được sức nóng của nó, Cung Viễn Chủy liền đỏ mặt thở hỗn hễn. Cánh tay của hắn đặt lên sau đầu y, nhẹ nhàng nắm lấy một nhúm tóc đùa nghịch, Cung Tử Vũ rất thích sự xinh đẹp của Cung Viễn Chủy, lại muốn khám phá sâu hơn.

" Cung Viễn Chủy, ta sẽ không bạc đãi đệ"

" Ngài cũng là "

Cung Viễn Chủy chủ động hôn lên, để cho Cung Tử Vũ gia tăng nụ hôn, miệng lưỡi giao thoa, nước bọt tung toé tràn ra khỏi miệng. Cung Tử Vũ nhẹ nhàng gặm lấy tai y, rồi lần lượt lướt đến cổ họng y, cắn một miếng. Cung Viễn Chủy thích thú kêu một tiếng, ngửa cổ phối hợp, lại từ từ vuốt ve Cung Tử Vũ, nhanh chóng thoát y phục. Thấy thái độ y nôn nóng như thế, Cung Tử Vũ hào hứng mà đẩy nhanh, không bao lâu liền cởi sạch mọi thứ trên người.

" Ta vào nhé ?"

Cung Tử Vũ hỏi, nhìn Cung Viễn Chủy đỏ lừ đang ngại ngùng, một tay y đang che nửa khuôn mặt dưới mà e thẹn

" Nhanh đi "

Tức thì, Cung Tử Vũ đưa vào, luận động. Phía bên trong ẩm lại ấm, rất thoải mái. Cung Viễn Chủy rên đau một tiếng, bấu lấy vai Cung Tử Vũ, nước mắt trào thượng ra, y khóc lóc, trong mắt người khác tựa như hoa lê kiều diễm

" A..a..ha ức..Cung Tử Vũ! Ta.. đau..hức..a.."

" Ư...đừng..chỗ..đó..ngứa.."

" Cung..Tử..Vũ...ân..sướng...hơ..a..ha.."

Cung Tử Vũ hăn hái luận động, tiến sâu hơn. Sự hư hỏng của Cung Viễn Chủy kích thích dây thần kinh của Cung Tử Vũ, hắn lật y ngồi dậy, bản thân lại nằm yên

" Tự động "

Cung Viễn Chủy sung sướng dục tiên dục tử liền nghe theo. Y tự nhấc hông mình cao hơn, nhô ra bờ mông căng mọng đã bị đánh đến đỏ lừ, phía dưới giữa kẻ hai mông còn chảy ra nước. Cung Tử Vũ nắm lấy eo y, một cái tinh tế eo thon lại rõ đường cong, mơn mớn rất trơn tru. Như một tín hiệu, gương mặt đỏ chót của Cung Viễn Chủy khiến Cung Tử Vũ không thể rời mắt. Sự mê hồn của y, tựa như tình dược đối với Cung Tử Vũ, hắn chăm chú từng biểu hiện, lại phát giác tóc tai của y đã hỗn loạn, hắn đưa tay lên, từng cái chuông nhỏ lẫn trang sức hoa mỹ đều được gỡ xuống, cho đến khi đầu y chỉ còn lại một mái tóc xoăn độc đáo tăng thêm sự quyến rũ.

" Quá ngọt, ngọt ngon đến mức muốn bức chết ta "

Cung Tử Vũ rên một tiếng, cùng lúc Cung Viễn Chủy há miệng ra mà thở, vừa rên ư ử khi nhấp hông mình ngồi xuống. Phía dưới lại vào sâu hơn, y tự mình đưa đẩy, cảm giác sung sướng đến từng tế bào. Đôi tay y không yên phận mà vuốt ve cơ bụng của Cung Tử Vũ, cảm nhận thân thể giao hoà, cái nhiệt của việc làm tình.

" Hảo trướng..ư..ha..Cung..Tử..Vũ..a..ha..ta..thích..cái.. này..của..ngươi~A..ha..nó..to..quá..ư..ơ..ưm..sướng..ha..Cung..Tử..Vũ.. ~~~~"

" Dâm phụ, yêu tinh "

Tận hưởng sự nhiệt tình, Cung Tử Vũ cùng Cung Viễn Chủy lại hôn nhau, y phục rơi rải rác khắp nơi, bọn họ lại điên cuồng đấu đá, không ngừng xâừ xé nhau, từ giường cho đến bàn trà, từ bể tắm cho đến cửa sổ, đâu đâu cũng tồn tại dấu vết của hai người. Tiếng phịch phịch liên tục gia tăng, hôm ấy, không ai chú ý đến sự biến mất kì lạ của Cung Viễn Chủy lẫn Cung Tử Vũ, chỉ có bọn họ mới cảm nhận được sự tồn tại của nhau, cũng là lần đầu họ nếm được tư vị của nhau, là tư vị của trái cấm mà không ai biết được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro