Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo thời gian số lượng "chó" ngày càng nhiều, Trần Đông ngày càng ít triệu tập Trương Tử Long. Tuy nhiên hôm nay hắn lại đột nhiên triệu tập Trương Tử Long. Anh ta nghĩ rằng hôm nay Trần Đông sẽ huấn luyện anh ta, vừa sợ vừa mong chờ bởi vì sau nhiều năm làm nô lệ, anh ta dường như đã chấp nhận sự thật rằng Trần Đông là chủ nhân hơn nữa Trần Đông thực sự đối xử tốt với anh ta, hàng năm đều trả cổ tức, số tiền cổ tức cũng tăng lên qua từng năm, kể cả việc trở thành phó cụ trưởng cũng là do Trần Đông nhúng tay. Vì vậy, tình cảm của Trương Tử Long dành cho Trần Đông đã thay đổi so với ban đầu. Ngoài nỗi sợ hãi thì còn có sự tôn sùng, ngưỡng mộ. Hơn nữa, anh ta đã không được Trần Đông huấn luyện trong nhiều tháng, vì vậy tự nhiên không khỏi mong đợi. Nhưng anh ta đã nghĩ sai rồi, Trần Đông hỏi Trương Tử Long đang quỳ dưới chân hắn: "Mày có đang giấu tao chuyện gì không?" Trương Tử Long sững sờ: "Không, chủ nhân, con không dám!" Trần Đông nhắc nhở: "Tài xế của mày ..." ! Hóa ra sau khi Trương Tử Long được thăng chức trở thành phó cục trưởng cục an ninh thì không phải làm tài xế cho Trần Lâm nữa mà anh ta có tuyển một tài xế mới tên là Đặng Luân. Cậu ta là một chàng trai 22 tuổi mới nhập ngũ, thông minh và đẹp trai, có bóng dáng của ngôi sao điện ảnh và truyền hình Hàn Quốc, Trương Tử Long rất mê cậu ta và thậm chí còn mơ được ngủ cùng cậu ta. Trong chuyến công tác vừa rồi, Trương Tử Long đã yêu cầu cậu ta ở lại ngủ cùng trong phòng nhưng không dám làm gì cả. Anh ta chỉ muốn nhìn cơ thể trần trụi của chàng trai để thỏa mãn nhưng không ngờ những suy nghĩ và thủ đoạn nhỏ nhặt như vậy lại có thể bị Trần Đông biết! Trương Tử Long sợ hãi đến mức nhanh chóng quỳ lạy: "Chủ nhân, con đáng chết! Con thực sự không dám làm gì phản bội chủ nhân cả!" Trần Đông mỉm cười vỗ tay, cửa phòng mở ra, Đặng Luân bước vào thẳng đến chỗ Trần Đông, quỳ xuống và nói: "Chủ nhân! Chúc người một ngày tốt lành". Trương Tử Long hiểu ngay lập tức. Hóa ra Đặng Luân là Trần Đông gửi cho anh ta! Anh ta thực sự hối hận vì đã làm như vậy! Thì ra Trần Đông thấy Trương Tử Long đã gần 35 tuổi mà vẫn chưa lấy vợ nên đxa cố tình sắp xếp một người đến làm nô lệ anh ta để khiến anh ta vui. Nước mắt lưng tròng, anh ta quỳ lạy Trần Đông: "Chủ nhân, cảm ơn chủ nhân..." Trần Đông nói: "Haha, không cần phải cảm ơn ta!" Nhưng không ngờ Trương Tử Long lại từ chối: "Chủ nhân, con biết chủ nhân tốt với con. Nhưng sau ngần ấy năm, con cảm thấy quỳ dưới háng chủ nhân là điều thoải mái và tự nhiên nhất, con không còn hứng thú với người khác nữa. Chủ nhân có thể suy nghĩ lại không?" Trần Đông cười và vuốt tóc Trương Tử Long giống như một người chủ đang vuốt ve con chó của mình: "Haha, mày thực sự nghĩ như vậy!"

"Vâng, thưa chủ nhân. Mấy năm nay con ngày càng nhận thức được rằng chủ nhân rất vĩ đại và cao thượng. Nếu ba ngày con không lạy chủ nhân, con sẽ cảm thấy rất sợ, lo lắng và bồn chồn. Vì vậy con nghĩ con thực sự chỉ thích hợp làm con chó và đó cũng là một lý do khiến con không kết hôn!"

"Có thật là như vậy?"?

"Nói thật, lúc đầu con cảm thấy quỳ xuống trước chủ nhân là một điều nhục nhã. Nhưng bây giờ con đã hiểu người là chủ nhân của con, con nguyện ý phục tùng chủ nhân"

Thế mày còn nhớ lúc trước mày làm gì tao không?"

Mặt Trương Tử Long càng đỏ hơn: "Chủ nhân, đó là sự ngu dốt của con! Khi đó, con cho rằng mình rất vĩ đại nên có chút kiêu ngạo và tự cho mình là đúng. Từ khi làm chó của chủ nhân con dần nhận ra bản chất của mình". Từ khuôn mặt đỏ bừng của Trương Tử Long có thể thấy được những gì anh ta nói là sự thật, điều này khiến hắn rơi vào trầm tư, một lúc sau mới đưa ra quyết định: "Như vậy đi ta sẽ để Đặng Luân là "anh" của mày, mày thấy sao?"

Trương Tử Long vui mừng khôn xiết, vội vàng quỳ lạy Trần Đông để cảm ơn. Trần Đông mỉm cười nói với hai con chó của mình: "Được rồi, hai anh em quay lại chào hỏi nhau đi." Trương Tử Long rất nghiêm túc hỏi: "Chủ nhân, khi mỗi anh em chúng con nhìn thấy ngươi, việc đầu tiên là phục vụ ngươi. Không biết ngươi có chê anh Dương Luân không ạ?"

Trần Đông: "Không."

Trương Tử Long: "Vậy thì con cầu xin chủ nhân hãy để anh Đặng Luân ở lại với con tối nay để chúng con phục vụ người!". Trần Đông rất vui vì lòng hiếu thảo của Trương Tử Long, hắn nói: "Được cứ như vậy đi". Đặng Luân và Trương Tử Long sau khi phục vụ Trần Đông tắm xong thì bế hắn lên chiếc giường lớn trong phòng để nằm. Tử Long trực tiếp nâng lấy chân Trần Đông lên đưa vào miệng bắt đầu liếm, đồng thời ra hiệu cho Đặng Luân phục vụ những bộ phận khác của Trần Đông, mặc dù Đặng Luân cũng đã trải qua huấn luyện nô lệ, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với thân thể trần trụi của Trần Đông nên khó tránh khỏi có chút ngượng ngùng. Sự lo lắng khiến kỹ thuật quá cứng nhắc và cậu ta nhiều lần dùng răng cà vào quy đầu của Trần Đông làm hắn có chút thiếu kiên nhẫn, nếu bình thường, hắn đã tát cho cậu ta ta một cái. Nhưng hôm nay do là lòng hiếu thảo của Trương Tử Long nên hắn đã chịu đựng nó và vừa yêu cầu Đặng Luân cùng Trương Tử Long đổi vị trí, cặc của Trần Đông dính đầy nước bọt của Đặng Luân, Trương Tử Long há miệng hút hết nước bọt vào bụng rồi tiết nước bọt của chính mình để bôi trơn cặc của Trần Đông một lần nữa. Tất nhiên, chân của Trần Đông dính đầy nước bọt của Trương Tử Long, Đặng Luân không ghét điều đó và lè lưỡi liếm sạch. Chẳng bao lâu sau Trần Đông hưng phấn trở lại, Trương Tử Long nhanh chóng kéo Đặng Luân lại và yêu cầu Đặng Luân banh hậu môn đưa cho Trần Đông, sau đó lè lưỡi làm ẩm hậu môn của Đặng Luân. Đây là Trương Tử Long lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với thân thể của Đặng Luân, anh ta đã thèm muốn thân thể này từ lâu, muốn nếm thử hương vị của lỗ hậu này. Nhưng hôm nay anh ta chỉ có thể liếm bông hoa cúc xinh đẹp này. Sau khi liếm xong Trần Đông thuận lợi đưa vào phía trong Đặng Luân. Làm sao Đặng Luân có thể chịu được cặc to và dài của Trần Đông khi lỗ địt của cậu ta vẫn còn chưa bị khai phá. Cậu ta đau đớn muốn đứng dậy và theo bản năng muốn rút cây gậy nóng bỏng ra khỏi người. Trương Tử Long nhanh chóng ấn xuống ngăn lại. Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Đặng Luân đang cau mày đau đớn, Trương Tử Long thực sự cảm thấy có chút đau lòng. Anh ta cúi đầu, đưa tay xuống nhẹ nhàng chơi đùa với núm vú và con cặc của Đặng Luân, cuối cùng khiến Đặng Luân thả lỏng một chút. Trần Đông hỏi: "Sao vậy? Con cặc của chủ nhân có to quá phải không?" Đặng Luân trả lời: "Đúng vậy, con cặc của chủ nhân thật quá to khiến con không chịu được. Trần Đông nhấp ngày càng mạnh hơn. Trương Tử Long xoay người quỳ xuống phía sau Trần Đông, lè lưỡi liếm tinh hoàn của hắn, tinh hoàn lúc này đã se chặt trong háng Trần Đông, co giật qua lại theo động tác ra vào khiến Trương Tử Long vô cùng hưng phấn, không khỏi rên rỉ: "Chủ nhân, chủ nhân, ..."

"Con cặc của chủ nhân có thơm không?"

"Thơm quá, chủ nhân ơi, cặc của chủ nhân thơm quá!"

"Gọi chủ nhân đi, đừng dừng lại!"

Trương Tử Long: "Chủ nhân! Ôi chủ nhân, con cặc to chủ nhân, chủ nhân ..." Đặng Luân không thể chịu nổi, và cậu ta cũng rên rỉ "Chủ nhân". Sau tiếng rên rỉ của hai con chó, Trần Đông cuối cùng cũng đứng dậy và xuất tinh dịch nóng hổi vào cơ thể Đặng Luân. Trương Tử Long và Đặng Luân dùng miệng liếm sạch sẽ tinh dịch và quỳ xuống hỏi Trần Đông có muốn ngủ không, Trần Đông nói: "Không phải mày ao ước cơ thể này lâu rồi sao?"

Trương Tử Long và Đặng Luân được lệnh bắt đầu quan hệ trong phòng của Trần Đông. Trương Tử Long liếm ướt Đặng Luân, sau đó để Đặng Luân nằm trên mặt đất ngồi lên cặc người Đặng Luân và bắt đầu nhấp. Tử Long đã muốn cảm giác bị cặc xâm nhập trong nhiều năm khiến cả tinh thần và thể xác anh ta như lên mây. Hai người mặt đỏ bừng, thở gấp, hưng phấn! Trương Tử Long hét lên: "Con cảm ơn chủ nhân! Cảm ơn chủ nhân!". Đặng Luân cũng nói: "Cảm ơn chủ nhân vì đã cho con một đứa em!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro