Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Đông đã lâu không triệu tập Trương Tử Long, một lý do là em họ Trần Lâm "chăm sóc" Trương Tử Long. Lý do còn lại là hắn toàn tâm toàn ý vào nó, gần như toàn bộ đều dùng để phát triển Lost City. Sau một hồi cố gắng, Trần Đông cuối cùng đã sáp nhập được đối thủ lớn nhất của Lost City, Impression Group, từ đó biến Lost City trở thành tập đoàn dẫn đầu thực sự trong giới giải trí trong thành phố này. Trần Đông hài lòng với mong muốn của mình và lại nghĩ đến "con chó" Trương Tử Long của mình. Vào một ngày, Trương Tử Long được lệnh đến Tòa nhà Lost City. Anh ta đã biết được việc Lost City thay đổi ấn tượng và kinh ngạc trước sự hào phóng của Trần Đông, đồng thời cũng có chút nghi ngờ không biết Trần Đông đối phó với đội trưởng đội cứu hỏa Chu Hải Đào như thế nào? Trương Tử Long quỳ xuống chào Trần Đông như thường lệ, và chúc mừng Trần Đông đã loại được đối thủ mạnh nhất. Trần Đông rất vui vẻ, và giọng điệu của hắn tử tế hơn nhiều: "Không chỉ ta có tin mừng mà cả mày cũng có đó con chó, ngươi biết đó là gì không?" Trương Tử Long: "Con không biết, chủ nhân." Trần Đông búng ngón tay, cánh cửa phòng trong đột nhiên mở ra, và Chu Hải Đào thực sự bước ra từ trong đó. Bản thân đang quỳ khiến Trương Tử Long trong giây lát rất xấu hổ, vội vàng muốn đứng dậy. Không ngờ, chưa kịp đứng dậy, Chu Hải Đào đã quỳ xuống trước mặt Trần Đông: "Chủ nhân!" Trương Tử Long sững sờ một lúc! Hóa ra là Trần Đông đã thương lượng với Chu Hải Đào mấy lần nhưng đều không đi đến thống nhất, sau khi bị ép buộc, Trần Đông quay sang tìm điểm yếu của Chu Hải Đào, cuối cùng hắn thực sự có được bằng chứng cho thấy Chu Hải Đào đã lợi dụng dự án phòng cháy chữa cháy để nhận hối lộ nhiều hơn năm mươi nghìn tỉ đồng. Với điểm yếu này, hắn không chỉ tiếp quản công ty mà còn buộc Chu Hải Đào phải phục tùng và trở thành một nô lệ của chính mình. Tại thời điểm này, hai người đàn ông quỳ gối trước mặt Trần Đông, 24 tuổi. Một người là đội trưởng đội an ninh 30 tuổi, người còn lại là đội trưởng đội cứu hỏa 33 tuổi. Hai người đàn ông này là mặc đồng phục luôn thể hiện quyền lực nhưng giờ phải quỳ xuống trước mặt Trần Đông, sẵn sàng là con chó của mình, điều này thực sự khiến Trần Đông vô cùng phấn khích! Hắn gọi Đào Mạnh Thắng đến, quỳ xuống trước mặt hắn cạnh Chu Hải Đào và Trương Tử Long và công bố Chu Hải Đào 33 tuổi phải gọi Đào Mạnh Thắng 19 tuổi là "anh cả" và Trương Tử Long 30 tuổi là "anh trai thứ hai" Thứ tự đảo ngược hoàn toàn, ý định của Trần Đông để đối xử với Chu Hải Đào và Trương Tử Long thấy nhục nhã, hắn chỉ muốn dùng đủ loại biện pháp để khiến hai người đàn ông trưởng thành này nhận ra sự vô dụng của mình và trở nên ngoan ngoãn hơn! Sau đó hai anh em Trần Đông và Trần Lâm bắt đầu dùng bữa tối. Chu Hải Đào và Trương Tử Long quỳ dưới đất làm ghế cho hai người ngồi, Trần Đông ngồi trên lưng Chu Hải Đào, còn Trần Lâm ngồi trên lưng Trương Tử Long. Đào Mạnh Thắng phục vụ hai người món ăn và rượu. Hai anh em nâng ly và uống vui vẻ. Nhưng hai "anh em" Chu Hải Đào và Trương Tử Long lại khúm núm, khốn khổ. Nửa tiếng sau, hai người ăn xong và bắt đầu chơi đánh bài. Lần này, họ ngồi trên ghế nhưng ra lệnh cho Chu Hải Đào và Trương Tử Long quỳ dưới gầm bàn và liếm cho họ. Chu Hải Đào chưa bao giờ phải chịu nhục nhã như vậy! Ngày xưa người khác hầu hạ anh ta, bây giờ anh ta phải quỳ dưới gầm bàn liếm đôi chân to lớn của một thanh niên! Anh ta liếc nhìn Trương Tử Long thấy Trương Tử Long dường như đã quen với việc này nên thậm chí không nhìn lại anh ta mà tập trung vào việc ôm chân Trần Lâm trong tay và liếm chúng một cách cẩn thận. Vào lúc này, Trần Lâm dường như đã thắng được ván bài, cậu ta hưng phấn đá chân khiến Trương Tử Long loạng choạng. Trương Tử Long nhanh chóng đứng dậy và quỳ xuống lần nữa, sau đó nhấc chân của Trần Lâm và tiếp tục liếm. Điều này khiến Chu Hải Đào thầm kinh ngạc, anh ta quen với Trương Tử Long và biết đội trưởng an ninh kiêu ngạo và độc đoán như thế nào, nhưng Trương Tử Long trước mặt anh ta, chưa kể đến sự uy nghiêm của đội trưởng, thậm chí còn không có phẩm giá cơ bản của một người đàn ông. Tất nhiên nhìn cách Trương Tử Long làm cũng khiến Chu Hải Đào hiểu rõ hơn về hậu quả nghiêm trọng của việc chống lại Trần Đông. Trần Đông chơi bài hơn một tiếng, cảm thấy hơi mệt nên đưa ba "con chó" của mình đến trung tâm tắm liên kết với Mid City. Nơi này vốn là lãnh thổ của Chu Hải Đào, khi bước vào đây một lần nữa, Chu Hải Đào thực sự cảm thấy sự thay đổi rõ rệt. Trước đây khi anh đến đây, từ quản đốc đến phục vụ đều cúi chào anh nhưng hôm nay tuy ở đây vẫn còn rất nhiều nhân viên cũ nhưng họ chỉ chào Trần Đông và Trần Lâm vfa không chú ý đến anh ta! " Có một phòng tắm dành riêng cho VIP. Tất nhiên, nó được Chu Hải Đào thiết kế đặc biệt cho bản thân, bạn bè và cấp trên của anh ta. Nhưng hôm nay, chủ nhân ở đây đã trở thành Trần Đông, và nguyên chủ Chu Hải Đào thậm chí không phải bồi bàn, mà là một con chó hèn hạ! Quả nhiên, Trần Đông đã sa thải toàn bộ nhân viên phục vụ và để lại "nhiệm vụ vinh dự" là phục vụ hắn cho ba "anh em chó" của mình. Trần Đông và Trần Lâm cởi quần áo và bước vào bồn tắm, ba "anh em chó" chỉ quấn khăn tắm quanh eo và phục vụ hai chủ nhân, như thường lệ, Trương Tử Long phục vụ Trần Lâm, Chu Haỉ Đào phục vụ Trần Đông, và Đào Mạnh Thắng chịu trách nhiệm giao khăn và sữa tắm. Anh em nhà Trần Đông nằm trong bồn tắm thoải mái như những vị vua, tận hưởng sự phục vụ của ba người đàn ông mạnh mẽ. Thật là thoải mái! Trần Lâm thấy Đào Mạnh Thắng chỉ hơn hắn một tuổi liền có hứng thú, cậu thở dài: "Lúc còn đi học, ta tưởng người có thể vào đại học đều là người ưu tú, lỗ mũi đều hếch lên trời. Không ngờ rằng lại như vậy. Hôm nay ta sẽ được một sinh viên đại học phục vụ, haha!" Đào Mạnh Thắng ngoan ngoãn trả lời: "Chất lượng học tập không liên quan gì đến cách đào tạo, dù con học giỏi hay học kém đến đâu, chủ nhân vẫn là chủ nhân. Chó phục vụ cho chủ nhân mình đó không phải là điều nên làm sao? "

Trần Lâm rất vui vẻ, nhấc khăn tắm của Đào Mạnh Thắng lên, nắm lấy cặc đang rũ xuống hỏi: "Trước khi là chó của anh trai tao thì mày giải quyết cái này bao nhiêu lần?"

"Dạ ngày nào cũng có ạ"

Trần Lâm lại quay sang Trương Tử Long và Chu Hải Đào: "Còn chúng mày thì sao? "

Trương Tử Long thì 2-3 ngày/ lần còn Chu Hải Đào thì 5-7 ngày/lần

Trần Lâm đột nhiên nảy ra ý tưởng và hỏi Trần Đông: "Anh, không biết chúng nó sẽ xuất tinh sau bao lâu? " Trần Đông cười và nói: "Bây giờ chúng ta sẽ kiểm tra chúng nó sẽ biết "

Vì vậy, Trần Lâm đã yêu cầu 3 con chó chơi "trò chơi thủ dâm". Luật chơi là: Ai xuất tinh trước sẽ thắng và sẽ nhận được phần thưởng 50 triệu đồng. Hơn nữa, người xuất tinh trước sẽ có quyền chọn một trong hai người còn lại uống tinh dịch của mình, người nào xuất tinh trước chỉ có thể xuất tinh dịch vào miệng người chưa ra, còn người cuối cùng thì không chỉ phải ăn tinh dịch của người khác mà còn ăn tinh dịch của chính mình.

Theo chỉ dẫn của Trần Lâm, ba người họ quỳ cạnh nhau trong bồn tắm. Đào Mạnh Thắng bắt đầu thủ dâm trước mặt hai anh em. 50 triệu đồng là một động lực lớn đối với Đào Mạnh Thắng, người chỉ muốn kiếm tiền, còn đối với Trương Tử Long và Chu Hải Đào thì chẳng là gì cả, tuy nhiên, họ thực sự không muốn ăn tinh dịch của người khác. Trong phòng tắm, hai nam thanh niên đang nằm trong bồn tắm, nhàn nhã xem những bức ảnh khiêu dâm sống động, ba người đàn ông còn lại khỏa thân quỳ trên sàn nhà, để cho người khác thấy vẻ ngoài dâm đãng của mình. Màn trình diễn của Đào Mạnh Thắng thật cường điệu và dâm ô tay phải cầm cặc, tay trái sờ vào ngực và mông đồng thời rên rỉ "ah, ồ". Bộ phận nhạy cảm nhất của Trương Tử Long là cặc và núm vú. Để xuất tinh nhanh nhất có thể, anh ta thủ dâm bằng một tay còn một tay nhéo nhéo hai hạt đậu đỏ nhỏ trên ngực. Dù sao Chu Hải Đào vừa mới trở thành chó, khác xa hai người bọn họ, hắn không thể buông tay nên chỉ làm động tác sục cặc của mình.

Chẳng mấy chốc, Đào Mạnh Thắng lên đỉnh. Anh ta đứng dậy, đi đến chỗ Chu Hải Đào, chĩa cặc dày và đỏ của mình vào mặt Chu Hải Đào toàn bộ tinh dịch đều xuất ra trên mặt Chu Hải Đào! Theo luật của trò chơi, Chu Hải Đào không dám để một giọt tinh dịch nào rơi xuống đất nên phải thủ dâm, lè lưỡi và liếm càng nhiều tinh dịch của Đào Mạnh Thắng trên má càng sạch sẽ càng tốt. Có lẽ chính tinh dịch tanh trong miệng đã kích thích Chu Hải Đào. Anh ta đột nhiên cảm thấy nhịp tim đập nhanh, mạch máu dồn dập, máu khắp cơ thể dường như trong phút chốc ngưng tụ ở quy đầu, mạch máu trên cặc sưng lên, anh ta nhanh chóng đứng dậy liếm tinh dịch trên mặt rồi đứng trước mặt Trương Tử Long, rên rỉ một tiếng, phun tinh dịch ùng ục vào miệng Trương Tử Long! Vào lúc đó, Chu Hải Đào cảm thấy vô cùng hạnh phúc

Trương Tử Long, vốn tưởng rằng mình sẽ thắng không ngờ lại là kẻ thua cuộc cuối cùng nên sau khi phải nuốt một lượng lớn tinh dịch của Chu Hải Đào thì tiếp tục đẩy nhanh tốc độ thủ dâm, cuối cùng khi xuất tinh, anh ta phải dùng tay hứng lấy tinh dịch của chính mình rồi đổ vào miệng mình." Trần Lâm giơ chân ướt át lên tát vào mặt Trương Tử Long: "Sao mày ngu thế? ! Hành động chậm chạp quá, đúng là một con chó ngu ngục!" Trương hải Long không dám né tránh, để Trần Lâm dạy cho anh ta một bài học, thậm chí còn xu nịnh anh ta một cách hèn hạ: "Chủ nhân dạy đúng. Con là một con chó ngu ngốc, vô dụng!" Chu Hải Đào rất bất ngờ trước hành vi tự khinh thường của Trương Tử Long. Mặc dù trước đây anh ta có một số vấn đề với Trương Tử Long, nhưng giờ đây cả hai đều là nô lệ, anh ta lại bắt đầu có thiện cảm với Trương Tử Long. Vì vậy, anh ta cầu xin cho Trương Tử Long: "Chủ nhân. Anh hai đã cố gắng nhiều rồi, xin người tha cho anh!" Sự cắt ngang của anh ta ngay lập tức khiến Trần Đông tức giận, tát vào mặt Chu Hải Đào: "Con chó! Mày có quyền lên tiếng ở đây?" Chu Hải Đào sợ hãi đến mức nhanh chóng quỳ lạy xin lỗi, nhưng Trần Đông rõ ràng cần phải làm cho "con chó mới" này nhận thức rõ hơn về thân phận của mình nên đã ra lệnh cho Trương Tử Long lấy một sợi dây trói chặt Chu Hải Đào như tù nhân. Hắn yêu cầu buộc rộng hai chân của Chu Hải Đào, bìu và cặc của anh ta được buộc cẩn thận để cặc của Chu Hải Đào được treo quanh cổ bằng một sợi dây, và hai quả trứng của anh ta được buộc riêng thành hình số "Tám". Sau khi trói, Trần Đông hỏi Trương Tử Long đang quỳ trên mặt đất: "Vừa rồi con chó em cầu xin mày, mày có rất biết ơn nó không? "

Trương Tử Long trả lời: "Không, con đáng bị đánh. Con không hề biết ơn nó vì đã cầu xin thay cho con!"

"Vậy cậu ghét nó à?"

"Đúng, con ghét nó vì đã cầu xin cho con, suýt nữa con mất đi cơ hội được chủ nhân dạy dỗ "

"Được rồi, vì mày ghét nó mà bây giờ nó lại quỳ ở đó tao cho mày một cơ hội, muốn tát bao nhiêu cũng được để giải tỏa hận thù!" Trần Đông thực sự rất độc ác. Hắn muốn làm cho hai nô lệ ghét nhau và chỉ trung thành với hắn! Trương Tử Long không còn cách nào khác là phải đứng lên và bắt đầu tát Chu Hải Đào. Vì sợ Trần Đông bất mãn hơn, trừng phạt nhiều hơn nên Trương Tử Long đã đánh mạnh, chỉ cần vài đòn đã khiến mặt Chu Hải Đào đỏ rát. Chu Hải Đào không ngờ lòng tốt của mình lại được đền đáp theo cách này. Anh ta càng ghét Trương Tử Long và Trần Đông nên nghiến răng, im lặng và âm thầm chịu đựng sự đánh đập của Trương Tử Long. Sự im lặng và bướng bỉnh của anh ta khiến Trần Đông càng tức giận hơn. Hắn muốn anh ta khuất phục hắn, khoogn được "kiêu ngạo" như vậy. Vì vậy, hắn bước nhanh đến chỗ Chu Hải Đào ấn tàn thuốc đang cháy trên tay vào núm vú của Chu Hải Đào! Chu Hải Đào đau đến nỗi mồ hôi chảy ra nhưng anh ta vẫn im lặng

Trần Đông tức giận lấy điện thoại di động ra và bắt đầu gọi điện, Trần Đông nói: "Đây có phải là nhà của đội trưởng Chu Hải Đào không? Chị dâu, haha, tôi là Trần Đông..."

Chưa kịp nói xong, Chu Hải Đào đột nhiên đứng dậy, dùng miệng giật lấy điện thoại ném vào bồn tắm. Sau đó, anh ta trừng mắt nhìn Trần Đông. Trần Đông không hề sợ hãi và nhìn Chu Hải Đào. Một lúc lâu sau, cơn giận trong mắt Chu Hải Đào cuối cùng cũng hóa thành nước mắt, hắn "bụp" một tiếng rồi quỳ xuống lần nữa: "Con xin lỗi chủ nhân, con sai rồi, xin hãy trừng phạt con!"

Trần Đông mỉm cười: "Haha, đây không phải là đội trưởng Chu sao? Mày quỳ vì ai vậy?"

"Con quỳ vì chủ nhân."

"Ồ, chủ nhân của mày là ai?"

"Chủ nhân là chủ nhân của con!"

"Ồ, làm sao tao có thể là chủ nhân của mày được?"

"Bởi vì, vì chính chủ nhân đã đánh con nên chủ nhân là chủ nhân, con là con chó của ngài!" Chu Hải Đào vô cùng nhục nhã, nhưng anh phải cố gắng hết sức để coi thường và xúc phạm bản thân, bởi vì cuối cùng anh cũng hiểu rằng điều Trần Đông muốn chính là sự phục tùng và khinh thường bản thân của anh!

Chắc chắn rồi, Trần Đông hài lòng. Anh ta tát vào mặt Chu Hải Đào: "Mẹ mày, bây giờ thì mày biết ai là chủ nhân chưa? Vừa rồi không phải mày kiêu ngạo lắm sao?"Chu Hải Đào cúi đầu: "Xin lỗi chủ nhân, con sai rồi, xin ngài, xin hãy trừng phạt con. Con sẽ không bao giờ dám quên rằng chủ nhân là chủ nhân của con nữa!"

Trần Đông mỉm cười vì Chu Hair Đào sẵn sàng chấp nhận hình phạt nên hắn ta ra lệnh cho anh ta nằm trên bàn đất, lấy một cây kim và bắt đầu xăm các ký tự lên bên đùi trong của Chu Hải Đào. Thứ hắn xăm là chữ "Con chó", hắn chỉ muốn làm cho Chu Hải Đào nhớ đến sự hèn hạ của mình!

Da ở đùi trong rất mỏng manh và nhạy cảm, và kỹ thuật xăm các ký tự của Trần Đông rất thô bạo khiến Chu Hải Đào đau đơn đổ mồ hôi, hai chân giơ lên co giật tuy nhiên anh ta không còn dám né tránh mà cố hết sức duỗi thẳng hai chân ra, dang rộng ra để Trần Đông có thể để lại vết nhục này trên người! Sau khi xăm xong, Trần Đông cười nói: "Con chó đang chảy máu kìa, tao nên khử trùng cho mày nhỉ! Vừa nói, hắn vừa lấy một nắm muối tắm bôi lên chữ "con chó" vẫn đang chảy máu khiến Chu Hải Đào gần như ngất đi vì đau. Nhưng Chu Hải Đào thực sự đã nghiến răng chịu đựng, thậm chí run rẩy quỳ xuống trước mặt Trần Đông lần nữ: "Cảm ơn chủ nhân đã xăm hình cho con! "

Trần Đông hài lòng, chuẩn bị tiếp tục thư giãn, giải trí. Hắn muốn gọi người đàn bà đến để em trai Trần Lâm phát tiết. Nhưng Trần Lâm mới vừa nếm thử vị ngon của giới tính nam nên cậu ta không muốn đi cùng anh trai chơi đùa với phụ nữ, cậu ta cầu xin anh trai: "Anh ơi, hôm nay anh có thể cho em chơi cả ba người được không?"

Trần Đông đương nhiên đồng ý yêu cầu của Trần Lâm, tự mình đi tìm phụ nữ. Trần Lâm vui mừng quá! Cậu ta nằm xuống giường massage và bảo Đào Mạnh Thắng đổ nước tắm lên người, sau đó sai Trương Tử Long và Chu Hải Đào phục vụ mình. Chỉ trong vài phút, con cặc của Trần Lâm cứng đến khó tin! Cậu ta quay người lại còn nằm ngửa, để Trương Tử Long quỳ xuống liếm chân, Chu Hải Đào tiến tới liếm dái tai, cổ và núm vú của hắn, để Đào Mạnh Thắng lên giường, banh lỗ đít và ngồi lên cặc của hắn. Hai tay cậu ta bắt đầu trêu đùa cặc của Chu Hải Đào và Đào Mạnh Thắng.

Đây thực sự là một thú vui hoàng gia. Dưới chân cậu ta là đội trưởng cảnh sát an ninh, bên cạnh cậu ta là đội trưởng cảnh sát phòng cháy chữa cháy. Bình thường họ rất mạnh mẽ nhưng lúc này bọn họ lại đang bị mình chơi đùa một cách rất đê hèn, ngoài ra còn có một sinh viên đại học, banh lỗ đít cho cậu ta đam vào thật là sung sướng! Trần Lâm ra lệnh cho ba người gọi mình là "chủ nhân", thế là ba người đều rên rỉ: "Chủ nhân....chủ nhaannnnn", Đào Mạnh Thắng gào lên: "Chủ nhân có con cặc thật to, cầu ngại địt chết con!"

Trần Lâm thực sự muốn xuất tinh, nhưng cậu ta còn muốn vui vẻ hơn nữa. Vì vậy, cậu ta ngồi dậy ôm eo Đào Mạnh Thắng và đưa con cặc của mình vào bên trong Đào Mạnh Thắng, đồng thời ra lệnh cho Đào Mạnh Thắng địt Trương Tử Long, và Trương Tử Long địt Chu Hải Đào khiến tất cả như tạo thành "đoàn tàu". Trần Lâm là chủ của toàn bộ đoàn tàu, khi nhấp thì toàn bộ "đoàn tàu" tiếp tục chuyển động tiến, lui và tiến ... Sướng nhất thực ra không phải là Trần Lâm, mà là Đào Mạnh Thắng và Trương Tử Long đằng trước và sau đều bị kích thích! Nhưng hai người tuy rất vui vẻ nhưng cũng không dám xuất tinh trước mặt Trần Lâm. Mấy lần Trương Tử Long không nhịn được nữa, vội vàng nhéo nhéo đùi cho ham muốn cao độ lắng xuống, nhưng ngay khi anh ta đè nén ham muốn này, một ham muốn khác lại nổi lên ... Bằng cách này, anh ta đã cố nhịn cho đến khi Trần Lâm hét lên, biết rằng Trần Lâm đã xuất tinh vào Đào Mạnh Thắng nên anh ta để khoái cảm thả trôi và xuất tinh vào trong Chu Hải Đào, đồng thời anh ta cảm thấy Đào Mạnh Thắng ở phía sau đẩy mạnh cặc của mình vào cơ thể anh ta, và sau đó anh ta cảm thấy cặc đang giật giật. Anh ta biết, Đào Mạnh Thắng cũng xuất tinh trong cơ thể anh ta ... Lần này, người xuất tinh cuối cùng tự nhiên là Chu Hải Đào. Trần Lâm nằm thoải mái trên giường và ra lệnh cho Chu Hải Đào đến liếm tinh dịch còn sót lại trên cặc của mình, trong khi Đào Mạnh Thắng nhẹ nhàng xoa bóp, tiến vào cõi mộng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro