Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thực chất lần về quê này của Trần Lâm là do Trần Đông yêu cầu. Hắn ta hiểu rằng trong cuộc sống hiện đại này muốn làm giàu và có quyền lực trong tay thì cần lợi dụng các mối quan hệ, chính vì thế hắn yêu cầu Trần Lâm về quê lần này để chiêu mộ nô lệ tình dục. Chỉ cần điều kiện là có ham muốn tình dục, sẵn sàng vì tiền mà có thể bán rẻ nhân cách của mình. Hiển nhiên, Tiểu Quang, Đào Minh, anh em họ Ngô, Lưu Tinh đều đáp ứng được yêu cầu này. Vì vậy, khi Trần Lâm trở lại thành phố đã đem theo cả Đào Minh, Triệu Đông Sơn, anh em họ Ngô và Lưu Tinh. Tiểu Quang và một số người khác nói rằng họ sẽ tham gia trong tương lai vì đám cưới hoặc 1 số lý do khác. Trần Lâm cũng không ép buộc.

Khi họ đến thành phố, Trần Lâm đưa cho mỗi người 10 triệu đồng để chi tiêu, đồng thời nói với họ những quy tắc và hợp đồng làm nô lệ. Dưới sự cám dỗ của đồng tiền, những người này đương nhiên đồng ý. Tiếp theo, Trần Lâm đưa họ đi tắm, cắt tóc, mua sắm và thay quần áo. . . từ những chàng thanh niên nông thôn quê mùa chỉ trong chốc lát đã thay đổi hoàn toàn.

Theo chỉ dẫn của Trần Lâm, họ chụp ảnh khỏa thân và viết tên, chiều cao, cân nặng và các thông tin khác vào mặt sau của bức ảnh, sau đó họ đến văn phòng của Trần Đông và quỳ ở cửa chờ Trần Đông đón hắn. Quỳ khoảng nửa tiếng, Trần Lâm bước ra đón họ vào.

"Tôi tên là Lưu Tinh, tôi 22 tuổi, cao 173cm và nặng 62kg. Tôi tình nguyện làm con chó của chủ nhân Trần Đông. Xin hãy thu nhận tôi!"

"Tôi tên là Triệu Đông Sơn, tôi 22 tuổi, cao 175cm và nặng 60kg. Tôi tình nguyện làm con chó của chủ nhân Trần Đông. Xin hãy thu nhận tôi"

"Tôi tên là Ngô Đại Giang. Tôi 22 tuổi, cao 177cm và nặng 68kg. Tôi tình nguyện làm con chó của chủ nhân Trần Đông. Xin hãy thu nhận tôi."

"Tên tôi là Ngô Tiểu Giang, tôi 20 tuổi, cao 174cm và nặng 61kg. Tôi tình nguyện làm con chó của chủ nhân Trần Đông. Xin hãy thu nhận tôi!"

Trần Đông nhìn lần lượt quan ảnh chụp rồi nói: "Trước kia chúng ta đều là đồng hương. Tuy rằng ta lớn hơn các người mấy tuổi, nhưng ta không muốn ép buộc. Nếu có ai hối hận thì bây giờ có thể nói rằng tôi không muốn ở lại." Đám người bọn họ im lặng không nói gì. Hắn ta tiếp tục chỉ vào đám người Trương Tử Long hỏi: "Các ngươi có biết họ làm gì không?". Bọn họ lắc đầu. Trần Đông bảo đám người Trương Tử Long: "Tự giới thiệu đi".

Đào Mạnh Thắng lên tiếng trước: "Tôi tên là Đào Mạnh Thắng, tôi là sinh viên năm cuối của trường đại học XX, và tôi cũng là con chó đầu tiên của chủ nhân Trần Đông! "

Trương Tử Long: "Tôi tên là Trương Tử Long, tôi là Đội trưởng Đội cảnh sát an ninh thuộc Cục Công an Thành phố, và tôi là con chó thứ hai của chủ nhân Trần Đông!"

Chu Hải Đào: "Tôi tên là Chu Hải Đào, tôi là đội trưởng đội đội phòng cháy chữa cháy thành phố và cũng là con chó thứ ba của chủ nhân Trần Đông!". Sau khi giới thiệu xong, Trần Đông biết đám người họ sẽ không tin lắm nên đã lấy thẻ sinh viên và thẻ cảnh sát của ba người này và cho họ xem lại. Họ thực sự không ngờ rằng ngay cả sinh viên đại học và đội trưởng cảnh sát cũng sẵn lòng trở thành con chó của Trần Đông! Vì ngay cả sinh viên đại học, cảnh sát cũng có thể làm điều này thì đám nhà quê như bọn họ không có gì phải xấu hổ cả. Vì vậy, bọn họ bày tỏ rằng họ chắc chắn sẽ tự nguyện trở thành con chó của Trần Đông và sẽ không bao giờ hối tiếc! Trần Đông cười. Tiếp theo, bọn họ thực hiện nghi lễ quỳ ba lần và lạy chín lần và gọi "Chủ nhân" Trần Đông một cách đàng hoàng, Trần Đông duỗi chân ra và yêu cầu họ hôn giày của hắn. Sau đó, Đào Mạnh Thắng lấy đồ lót đặc biệt và ra lệnh cho đám người họ mặc vào. Đồ lót có bao cặc phía trước làm bằng nhựa, vừa vặn nhét cặc của họ vào, phía sau hở ra, Đào Mạnh Thắng ra lệnh cho bọn họ giơ mông lên nhét một cái đuôi chó vào. Đào Mạnh Thắng nói: "Các ngươi là chó của chủ nhân, việc gì cũng phải nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, hiểu không?". Cả đám người cùng gật đầu.

"Được rồi, chủ nhân muốn nghe tiếng chó của các ngươi. Mau sủa vài tiếng đi!"

"Gâu, gâu gâu..." Đám người đồng thanh sủa, giống như bầy chó sủa ở quê. Trần Đông rất sung sướng, hắn nói: "Chúng mày đã trở thành con chó của tao, vậy nên gọi em trai tao thế nào?". Đám người lập tức đỏ mặt chỉ có Đào Minh lên tiếng trước: "Đương nhiên cũng là chủ nhân của chúng con!"

"Vậy sao ngươi không thực hiện đi? " - Trần Đông nói. Vì vậy, đám người nọ lập tức quỳ xuống trước mặt Trần Lâm và nói "chủ nhân". Trần Lâm lòng tràn ngập cảm xúc. Trước đây đều là bạn bè bây giờ cậu ta đã trở thành chủ nhân, những người bạn này lại nằm trước mặt hắn như chó, quỳ lạy hắn, thậm chí còn gọi hắn là "chủ nhân"! Cảm giác này ngay cả đối với một hoàng đế cũng sẽ không thể có! Để bày tỏ sự tôn kính đám người nọ liền liếm giày Trần Lâm như làm với Trần Đông dù trước đây họ là bạn bè. Sau đó, Trần Đông tiếp tục quy định về thứ tự "anh em chó". Vẫn như những lần trước, lần lượt đám người kia được xếp theo thứ tự đến "con chó thứ bảy"

Trần Đông yêu cầu ngày mai đám người họ lập tức đăng ký nhập ngũ và hắn sẽ đảm bảo họ được phân công vào đội cứu hỏa hoặc đội an ninh tùy vào tình hình. Chưa bao giờ họ tưởng tượng rằng mình sẽ có tương lai tươi sáng như vậy vì thế tất cả đều quỳ lạy Trần Đông để cảm ơn.

Trần Đông hắn thấy gương gương mặt đầy hoang mang của Chu Hải Đào và Trương Tử Long thì nói: "Tao làm như vậy là để tăng thêm số lượng người trong đội và sẽ làm cho chúng ta ngày càng giàu có và củng cố quyền lực hơn" sau đó hắn đưa Trần Lâm đi ăn, sáu "con chó" được Đào Mạnh Thắng dẫn vào phòng tắmi tắm rửa sạch sẽ, cậu ta yêu cầu những người mới đến nằm xuống sàn nhà banh rộng mông, Tử Long và Hải Đào cạo sạch lông xung quanh hậu môn, sau đó, Đào Mạnh Thắng mang thuốc xổ và bắt đầu thục rửa.

Cậu ta nối một đầu của thiết bị thụt vào ống dẫn nước ấm, đầu còn lại cắm vào lỗ đít bọn họ mở vòi và bắt đầu bơm nước vào cơ thể. Đám người Đào Minh cảm thấy một dòng nước ấm từ từ tràn vào cơ thể, bụng dần dần phình ra, dòng nước không ngừng chảy vào khoang bụng chèn lên tuyến tiền liệt của cậu ta khiến cặc mình cương cứng. Sau vài phút, Đào Minh không nhịn được nữa và hét lên: "Anh ơi, em không thể chịu đựng được nữa". Đào Mạnh Thắng không hề tỏ ra thương cảm mà ra lệnh cho cậu ta đứng lên ngồi xuống 30 lần tại chỗ! Lượng nước trong bụng tạo ra âm thanh "bang...bang" khi con cặc cương cứng của anh ta cũng liên tục đập vào cái bụng căng phồng, cuối cùng sau khi hoàn thành 30 lần squat, anh ta được phép chạy vào phòng tắm và xả hết tất cả ra ngoài. Vừa hoàn thành thì cậu ta lại bị Đào Mạnh Thắng ra lệnh nằm xuống đất lần nữa, bắt đầu thụt rửa, ngồi xổm rồi lại bài tiết... Việc này lặp lại ba lần cho đến khi hắn có cặc to, nước chảy ra hoàn toàn trong, Đào Mạnh Thắng ra lệnh cho hắn lau khô người, đeo đuôi chó, quỳ trước cửa chờ đợi.

Lưu Tinh, Triệu Đông Sơn và anh em họ Ngô cũng bị Tử Long và Hải Đào vệ sinh theo cách tương tự cho đến khi cơ thể sạch sẽ hoàn toàn từ trong ra ngoài thì mới buông ra! Sau đó Đào Mạnh Thắng, Tử Long cùng Hải Đào cũng dang rộng mông, thụt rửa sạch sẽ rồi đi ra. Khi đến cửa, Trương Tử Long và Chu Hải Đào cũng quỳ xuống để Đào Mạnh Thắng lấy dây xích chó bằng da, đeo lên người sáu người, rồi dắt sáu người trở lại văn phòng của Trần Đông. Hắn ta và Trần Lâm đã ngồi trong phòng làm việc mỗi người có một máy tính, đang chơi bài trên mạng. Sau khi Đào Mạnh Thắng bước vào, cậu ta cũng lặng lẽ quỳ xuống. Sau khi ván game kết thúc thì Đào Mạnh Thắng vội vàng báo cáo: "Hai chủ nhân chúng con đã vệ sinh xong rồi ạ".

Trần Đông ngẩng đầu, nghĩ ngợi rồi chỉ vào anh em họ Ngô: "Hai anh em chúng mày phục vụ riêng cho bọn tao đi. Đại Giang, ngươi đi phục vụ Trần Lâm còn Tiểu Giang ngươi ở lại". Vì vậy, Trần Lâm vui vẻ kéo dây xích chó của Đại Giang và lôi cậu ta về phòng của mình trong Tòa nhà Lost City. Trong phòng chỉ có sáu " anh em". 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro