114: Mọi thứ vẫn bình thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này vì chuyện liên quan đến dự án Quảng trường Thế Kỷ mà Taehyung trở nên bận rộn hơn rất nhiều. Vì sợ rằng không thể chăm sóc tốt cho con nên anh đã đưa thằng bé về chỗ bố mẹ đẻ. Kim Phu nhân cũng bảo anh ở lại luôn bởi bà thấy anh dạo này có vẻ gầy đi rất nhiều.

Kể từ ngày Yn mất, mọi tình cảm của Taehyung đều đặt hết lên Taejun. Anh chăm sóc thằng bé rất chu đáo và cũng rất chiều chuộng. Mọi người trong gia đình ai cũng yêu quý Taejun bởi thằng bé rất ngoan và rất nghe lời. Bên gia đình nhà Yn cũng như bạn cô là Hanna cũng hay đến thăm Taejun.

- Bố, thật sự hôm nay bố không ở nhà được hả?

Giọng nói nũng nịu của Taejun vang lên. Taehyung vừa bế thằng bé vừa mỉm cười nói:

- Hôm nay thì không được rồi, bố vẫn còn nhiều việc chưa làm xong, đợi cuối tuần nhé? Cuối tuần bố sẽ đưa con đi công viên chơi đu quay với tàu lượn... Được không?

- Bố không được nuốt lời. - Thằng bé bĩu môi.

- Tất nhiên, bố sẽ không nuốt lời. Đến giờ rồi, bố phải đi làm. Chiều nay về bố sẽ mua đồ chơi cho con. Hôn bố một cái nào.

Taejun hôn vào má trái của anh. Anh mỉm cười hạnh phúc rồi đặt thằng bé xuống.

- Taehyung ?

Ha Eun-byeol vừa nói vừa đi đến chỗ hai bố con.

- À, cô đến rồi. - Taejun chạy đến chỗ Eun-byeol.

- Em đến rồi à? - Taehyung lên tiếng.

- Hôm nay bác muốn em cùng đi mua sắm nên em đến sớm một chút. Anh đang định đi làm à?

- Ừ.

Lúc này Kim phu nhân đang đứng bên ngoài, thấy vậy bèn lên tiếng:

- Eun-byeol đến rồi hả cháu?

- Cháu chào bác.

Kim Phu nhân vui vẻ từ trong đi ra. Bà có vẻ như rất thích cô gái tên Ha Eun-byeol này.

Cũng phải thôi, Ha Eun-byeol là một cô gái xinh đẹp, tài giỏi, lại xuất thân trong một gia đình thế tộc hào môn nữa chứ, có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Thế nhưng điều mà Eun-byeol khiến cho Taehyung và cả Kim gia phải chú ý đến nhất chính là tính cách của cô. Tính cách của Eun-byeol thật sự rất giống với Han Yn!

- Bác cứ nghĩ là Taehyung hôm nay sẽ đi cùng chúng ta nhưng nó lại bận rồi. Vậy là chỉ có 3 chúng ta thôi.

- Không sao đâu bác ạ. Dạo này Kim Thị có rất nhiều dự án quan trọng, anh ấy bận cũng phải rồi ạ. Vẫn còn lần sau nữa mà bác. - Eun-byeol vừa mỉm cười vừa nói.

- Cháu nói cũng phải. Mà Taehyung này, ra đây một lát, mẹ muốn nói vài câu với con.

Eun-byeol thấy vậy liền đưa Taejun đi ra chỗ khác chơi. Taehyung không nói gì đến chỗ bàn ở phía đó không xa ngồi xuống. Anh bình thản lên tiếng hỏi Kim phu nhân:

- Mẹ, mẹ muốn nói điều gì?

- Taehyung, con định tính chuyện này như thế nào đây? Con và Eun-byeol  quen nhau cũng lâu như vậy rồi, cũng nên nghĩ đến chuyện kết hôn đi chứ. Con đã 31 tuổi rồi chứ có phải 21 nữa đâu. Hạo Văn cũng cần có người chăm sóc nữa.

Kim Phu nhân nói. Bà cố gắng không nhắc đến Han Yn vì sợ anh nghe được sẽ buồn.

- Chuyện đấy, tính sau đi ạ.

- Mẹ thật chẳng hiểu con đang nghĩ gì nữa. Con không phải là không biết, Eun-byeol tốt như vậy, hiếm có người nào lại quan tâm chăm sóc Taejun tốt như con bé. Đừng có kéo dài chuyện này nữa, con cũng nên nghĩ đến tâm trạng của Eun-byeol chứ?

Trước khi Ami xuất hiện, Taehyung đã quyết định sẽ kết hôn với Eun-byeol, anh cũng định để cuối tuần này sẽ nói với Kim phu nhân. Nhưng không ngờ Ami lại xuất hiện ngay trước mặt anh như vậy, khiến anh cảm thấy như Yn trở về. Chính vì thế, anh chỉ có thể kéo dài chuyện này, chưa thể quyết định được, anh cần phải suy nghĩ.

Đúng như mẹ anh vừa nói, Eun-byeol thật sự rất tốt. Nhưng mà ban đầu, thật lòng mà nói, anh bắt đầu mối quan hệ với Eun-byeol chỉ vì tính cách của cô ấy quá giống với Yn ngày trước. Dù Eun-byeol không có vẻ bề ngoài giống Yn nhưng cứ nhìn thấy cô anh lại nhớ đến Yn. Thời gian qua, có cô anh cảm thấy tâm trạng nặng trĩu nỗi buồn kia cũng đã giải tỏa được phần nào, trong lòng thoải mái hơn đôi chút.

- Cho con một chút thời gian, bây giờ con không thể quyết định chuyện này được nữa rồi. Con đi làm đã.

- Ấy...

Taehyung đứng dậy rời đi, Kim Phu nhân ngán ngẩm lắc đầu. Bà rất quý Eun-byeol, rất muốn cô trở thành con dâu của mình nhưng Taehyung cứ dây dưa mãi mà không chịu quyết định. Bà cũng không biết nên nói thế nào nữa, càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro