169: Gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thật sao? Được rồi, tôi sẽ đến ngay.

Sau khi nhận được cuộc điện thoại từ cô thư ký, Ami cực kỳ vui vẻ. Cô nhanh chóng thay quần áo rồi chạy nhanh tới bệnh viện như không muốn chậm dù chỉ 1 giây.

..........................................

- Sunwoo!

Ami đi nhanh đến chỗ của Sunwoo. Cô thư ký vừa rồi gọi điện đến cho Ami thông báo rằng sau 1 tuần Sunwoo cuối cùng cũng đã tỉnh lại rồi. Cô vui mừng quá, vội vàng thay đồ rồi nhanh chóng đến bệnh viện ngay.

- Sunwoo, cuối cùng anh cũng đã tỉnh rồi. Anh có biết cả tuần qua em lo lắng cho anh như thế nào không? Em cứ tưởng anh ngủ như thế sẽ không tỉnh lại nữa chứ. Này, 1 tuần vừa rồi em phải lo lắng rất nhiều việc của tập đoàn cũng như tình trạng sức khỏe của anh đấy. Một người lười như em mà phải làm bao nhiêu việc như vậy, mệt chết đi được. Tất cả đều do anh hết.

Ami ngồi bên cạnh giường bệnh ca thán một hồi với Sunwoo. Lúc này anh đã bỏ được ống thở ra rồi, mỉm cười nói với Ami:

- Nếu em phải gánh vác mọi chuyện như vậy thì đúng là lỗi của anh. Khổ cho em quá rồi.

- Tất nhiên là khổ rồi. Anh nhớ phải trả thêm công cho em đấy, em không phải là làm vô ích đâu. Với lại, anh phải mau chóng khỏe lại để về làm việc giúp em đi. Nếu mà anh vẫn cứ như thế này á, có một ngày em sẽ chết vì mệt thôi.

- Ừ...

Sunwoo mỉm cười nhẹ nhàng nhìn cô. Tự dưng anh ta cảm thấy rất ấm áp.

...................................................

Seoul.

Sunwoo kiên quyết muốn trở về Seoul nhưng Ami không đồng ý, cô chỉ sợ anh xảy ra vấn đề gì trên đường trở về. Ami bảo Sunwoo nên ở đây cho đến khi khỏi hẳn rồi hẵng về. Cuối cùng Sunwoo cùng Ami đến gặp bác sĩ hỏi xem tình hình sức khỏe hiện tại của anh. Sau khi nghe những lời nói của bác sĩ nói rằng Sunwoo có thể ngồi máy bay về Seoul nhưng vẫn cần có bác sĩ chuyên khoa đi cùng. Nghe xong Ami vẫn không đồng ý, Sunwoo nói mãi cô mới chịu gật đầu. Vậy là hai ngày sau tất cả mọi người trở về Seoul, đồng hành cùng họ còn có bác sĩ và hai y tá.

Trở về Seoul, Sunwoo vẫn phải nằm bệnh viện xem tình hình thế nào. Sunwoo cũng không ngờ chỉ có mỗi việc xem tình hình thôi khiến anh ta phải nằm ở viện suốt cả tháng trời. Trong hơn 1 tháng qua, Ami vẫn giúp Sunwoo mọi chuyện ở tập đoàn, trông cô thời gian này có vẻ gầy đi nhiều. Nhưng Ami khi gặp Sunwoo vẫn bảo cô không sao, chuyện ở tập đoàn không khiến cô mệt lắm.

.....................................

Hôm nay thời tiết khá mát mẻ, trời không quá nóng, lại thoải mái nên Sunwoo một mình rời phòng bệnh đi xuống vườn hoa của bệnh viện đi dạo. Anh đi lòng vòng một hồi lâu, đang muốn trở về phòng thì gặp được Taehyung đang đi đến.

Họ cách nhau khoảng 10m gì đấy. Sunwoo tỏ vẻ vui mừng trong khi Taehyung thì lại khá bình tĩnh nhưng vẫn có nét lạnh lùng, trầm lặng. Taehyung tự động đi đến chỗ Sunwoo, lên tiếng trước:

- Thật không ngờ lại gặp anh ở đây, tôi cứ nghĩ là anh phải ở trong phòng bệnh. Dạo này tôi bận quá nên không có thời gian, mãi hôm nay mới có thể đến thăm anh được.

- Kim Tổng, anh khách sáo quá rồi.

Rồi bọn họ ngồi xuống một chiếc ghế băng gần đó nói chuyện. Sunwoo biết Taehyung có chuyện muốn nói với anh, ắt hẳn không phải chuyện công việc.

- Shim Tổng chắc biết chuyện tôi giúp Ami tìm lại gia đình cô ấy rồi chứ? Có lẽ cô ấy đã nói với anh rồi.

- Đúng vậy, tôi cũng đã nghe Ami nói về chuyện này hôm nọ rồi. Lần trước cô ấy bảo có một người đàn ông tự nhận là bố của cô ấy, nhưng để cho chắc chắn thì vẫn cần phải đi xét nghiệm ADN. Nhưng cuối cùng kết quả lại không như mong muốn ban đầu của cô ấy. Tuy Ami không nói gì nhiều nhưng Ami rất buồn. Cô ấy đã rất hi vọng tìm lại được gia đình của mình.

- Tôi biết.

Chuyện này Taehyung biết. Ami vội vàng từ Ulsan về đây để xét nghiệm ADN, lúc đó Sunwoo vẫn còn đang hôn mê, công việc ở tập đoàn AM lại rất nhiều nữa. Chỉ điều này thôi cũng đủ cho thấy cô mong muốn tìm lại gia đình mình đến nhường nào. Khi kết quả có, Taehyung biết Ami đã vô cùng thất vọng nhưng vẫn cố gắng kìm nén cảm xúc không để cho anh phải lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro