Bí Mật Hạnh Phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó là con một trong một gia đình ba thế hệ. Gia đình nó gồm có ông bà nội, bố mẹ và nó. Nó còn có một bà cô em ruột bố nó. Cô đã lấy chồng. Đôi khi cả gia đình cô cũng về ở nhà nó vài hôm.

Cái thời nó sống là thời kỳ dân số phát triển mạnh. Cũng là thời kỳ đổi mới đất nước. Mọi người đua nhau làm kinh tế. Bố nó cũng vậy. Bố vốn là bộ đội giống ông nó. Nhưng khi đất nước mở cửa, bố đã xin ra khỏi ngành để làm kinh tế, thứ mà bố yêu thích, chứ không kỷ luật khô khan như trong quân ngũ. Ông có vẻ không vui, nhưng không biết nói gì. Giờ tiền là quan trọng, ai cũng muốn sắm sửa tivi tủ lanh, máy giặt… dù nhà nó thứ gì cũng có.

Giới thiệu qua về gia đình nó. Ông nội nó là bộ đội đã về hưu. Ông là sư đoàn trưởng một sư đoàn. Hồi trẻ ông xin đi bộ đội từ năm 17 tuổi. Cái thời cả nước hừng hực như thế, với người trẻ như ông thì càng khao khát được cống hiến lập công. Năm đó cụ vừa cưới vợ cho ông – là bà nội nó chưa lâu – ông đã xin đi nhập ngũ khi có đợt tuyển quân về làng. Bà nội nó thi thoảng vẫn trách móc ông vì điều đó, nhỡ ông chết thì bà và bố nó biết làm sao. Ông dường như sinh ra là để làm bộ đội. Sự dũng cảm, mưu trí làm ông dần được thăng cấp. Đến khi về hưu, ông đã có một vị trí vững chắc với nhiều đàn em trong quân đội. Tuy nhiên, đi theo ông vĩnh viễn là 2 viên đạn vẫn găm trong người và những vết thương khi trái gió trở trời.

Bà nó lấy ông năm 16 tuổi. Hồi xưa cái tuổi đó lấy chồng là bình thường. Bà cũng không biết ông, mà toàn do mai mối. Lấy nhau được 5 tháng, thì chồng bỏ đi bộ đội. Nửa tháng sau bà mới biết mình đang nghén. Bố nó ra đời trong hoàn cảnh đất nước chiến tranh như thế. Bà đẻ bố xong thì đi làm y tá phục vụ bộ đội bị thương. Vì gia đình cụ ngoại nó có nghề y cổ truyền. Sau chiến tranh, bà được tặng thưởng những huy chương và bằng khen vì thành tích cứu chữa nhiều bộ đội, kể cả lãnh đạo cao cấp với thuốc nam cổ truyền. Bà được cử đi học lên bác sỹ. Bà tính cũng ham học hỏi, nên có cả bằng bác sỹ tây y lẫn đông y.

Bố nó ra đời khi đất nước đang chống giặc ngoại xâm. Bố sống chủ yếu với tình thương của các cụ nội ngoại của nó. Vì ông nó đi bộ đội lâu lâu mới về thăm nhà một lần. Bà nó sau khi bố được 2 tuổi cũng đi làm y tá. Bố nó lớn lên như cây cỏ dại, ít được hưởng tình thương yêu của bố mẹ. Có lẽ thế nên bố ít nói và hướng nội. Nhưng nó biết bố rất yêu thương nó.

Năm bố 18 tuổi, đất nước lại đang xảy ra chiến tranh. Bố dưới sự cổ vũ của ông nội lại xếp bút nghiên đi chiến đấu. Mặc dù bà nội nó khóc lóc không muốn bố nó đi. Nhưng cái gánh nặng bố mang quả là nặng nề. Ông nội muốn bố đi. Mà bố là con một vị sư trưởng, lại trốn không đi nghĩa vụ làm gương. Điều này thật khó với bố. Bố đi được 9 tháng thì bị thương trong một lần bị phục kích. Bố và các đồng đội rút chạy, bố lết được đến một bản dân tộc thì ngất. Đó là hoàn cảnh bố gặp mẹ. Mẹ là con gái của trưởng làng. Mẹ đẹp như bông hoa của núi rừng, hớp lấy hồn bố. Bố ù lì, ít nói, nhưng cũng biết mở miệng ra với mẹ. Bố và mẹ trao nhau trái cấm tình đầu ở nơi đó. Bố ra đi mà không biết mẹ có thai. Nhưng như một sự linh tính, hay là tình cảm của bố với mẹ, mà 5 tháng sau bố lại quay lại. Bố không phải trốn chạy như trước, mà bố giờ nhận thu gom lương thực cho đơn vị. Mẹ giờ bụng đã to, nhưng mặc mọi lời ác độc, mẹ không nói một lời nào về bố. Bố lấy trong người miếng ngọc bà nội cho, để làm lễ vật với mẹ. Rồi bố quay lại lần nữa với thủ trưởng đơn vị. Đến đây thì mọi việc đã ổn thỏa. Sau hòa bình, bố đón mẹ và nó về.

Mẹ nó là cô gái của núi rừng. Sống trong rừng đã quen nên khi về thành phố mẹ rất bỡ ngỡ. Nhưng ông nội đã giúp đỡ mẹ. Ông cũng có thời gian ở gần các bản dân tộc nên có hiểu tập tính của người dân tộc, có khi còn hơn bố. Ông giúp mẹ hòa nhập cuộc sống gia đình. Rồi ông xin cho mẹ làm công nhân nhà máy của bạn ông làm giám đốc.

Cô nó kém bố nó đến 6 tuổi. Bà nội mang thai cô trong một lần ông về thăm nhà nửa tháng kèm dưỡng thương. Cô sống trong sự thoải mái, ít bị ảnh hưởng của chiến tranh. Cô quen chú trong một lần đến bệnh viện thăm mẹ. Từ đó cô quấn lấy chú, nhất quyết muốn làm vợ chú. Bố không thích chú lắm, vì chú lớn tuổi hơn cô, chú còn lớn hơn bố nó đến 4 tuổi. Nhưng bà nội lại thích, vì chú cũng là bác sỹ cứng tay của bệnh viện. Lý lịch rõ ràng, thành phần cơ bản. Hơn nữa, chú rất đẹp trai, có lẽ phụ nữ thích thế.

Gia đình nó là thế. Nó sống với ông bà từ năm nó 4 tuổi. Sống trong rừng đã quen nên nó khá nhút nhát. Bố mẹ nó cũng mãi chả sinh thêm em để chơi cùng nó. Mẹ bảo bố bận kiếm tiền. Xung quanh hàng xóm có nhiều đứa trạc tuổi nó, nhưng ông nội ít cho nó đi chơi. Ông bảo dòng nhà mình độc đinh bao nhiêu đời nay, nên phải giữ gìn cẩn thận. Nên mấy đứa kia cứ rủ nó đi tha thẩn lung tung mà nó không dám đi. Nó đành tự tha thẩn ở quanh nhà, tự bày ra các trò chơi một mình. Đôi khi ông cũng chơi cùng, nhưng chỉ chốc lát.

Nó vẫn nhớ năm đó nó 8 tuổi. Vì ít được ra ngoài chơi nên nó tự tìm các ngóc ngách trong nhà chơi một mình. Đồ đạc trong nhà ai để đâu nó cũng biết. Nhiều lúc mọi người không tìm thấy, nó đi tìm đưa cho mọi người. Ai cũng khen nó ngoan ngoãn. Nhưng thực ra chỉ là nó biểu hiện như vậy thôi. Nó kỳ thực cũng rất bướng, láu cá chứ không như mọi người nói. Nó hay giấu đồ mọi người đi, rồi giả vờ tìm được để được khen ngợi, để được tặng quà.

s

Ông nó giờ đã già. Nghe bảo ông sắp về hưu sớm, nhường cho lớp trẻ lên thay. Ông không nói nhưng nó thấy ông có vẻ buồn. Cái tuổi của ông vẫn là tuổi tráng kiện với một người lính. Có điều 2 vết đạn găm trong người làm ông yếu hơn. Ngày ông về hưu, rất nhiều người đến mừng ông. Nhưng nó biết, họ đều là đàn em của ông. Họ đến chia buồn với đàn anh, để ông đỡ buồn. Ông về do sắp xếp, phe cánh. Nhưng có được cũng có mất, ông tranh thủ điều đó làm điều kiện, bố nó nhận được khá nhiều hợp đồng từ quân đội. Điều đó làm xí nghiệp của bố nhanh chóng phình to ra, bố phải làm việc nhiều hơn. Nhưng bố thích điều đó. Kinh doanh như là sở trường của bố, chứ không phải làm bộ đội.

Từ ngày ông về hưu, ông dành thời gian chơi với nó hơn, và nói chuyện với mẹ nhiều hơn. Gia đình nó là một gia đình căn bản, bạn thấy đấy. Ngoài ông nó vừa về hưu ra thì ai cũng bận rộn. Bà nội làm bác sỹ ở bênh viện, hay phải đi trực. Bố nó là doanh nhân, nhiều lúc sáng đi sớm tối mịt mới về. Mẹ nó làm công nhân, mẹ đi làm từ sáng, đến gần 5h 30 chiều mới về. Ở nhà ngoài ông nội chỉ có nó là rảnh rang nhất. Nó đi học nửa buổi. Nửa buổi còn lại ở nhà học bài, chơi quanh nhà với lũ trẻ.

Một tối như mọi ngày, nó ăn cơm xong thì xem tivi rồi tự chơi một mình. Chương trình tivi cũng nghèo nàn chả có gì. Bố đi cùng xe vận chuyển hàng chưa về, bà thì đi trực đến sáng mới về. Nó cứ chơi rồi ngủ thiếp đi. Đến nửa đêm tỉnh dậy vì buồn đái, nó không thấy mẹ đâu. Nó dụi mắt, đi ra ngoài tìm nhà vệ sinh. Bóng tối làm nó thấy sợ, nó cũng không quen đi vệ sinh đêm một mình thế này. Cái nhà vệ sinh thì có gián, đó là thứ nó ghê sợ. Nó leo lên gác phòng ông, tìm ông đưa nó đi vệ sinh. Đến cửa phòng ông, nó bỗng nghe thấy tiếng ri rỉ khóc. Như là tiếng của mẹ. Chẳng nhẽ ông bắt nạt mẹ. Nó khe khẽ mở cửa phòng, ánh sáng phòng ngủ lờ mờ. Ông đang ngồi trên giường, bên dưới là mẹ đang nằm. Ông ngồi lên mẹ, rõ ràng là đang bắt nạt mẹ, như hồi sáng nó đánh nhau với thằng Khánh. Cả ông và mẹ đều không mặc quần áo, tay ông đang sờ vào vú mẹ. Nó thấy ông cứ đưa đẩy cái mông. Mỗi lần ông đưa đẩy là mẹ lại khóc. Nó muốn vào giúp đỡ mẹ, nhưng chả hiểu sao nó lại đứng lại. Vì nó nghe thấy mẹ vừa khóc vừa nói:

Ư…ư….bố ơi….sướng quá…ư…ư…ư…aaa…
Bố làm mạnh hơn cho con sướng hơn nữa nhé.
Ư…ư….thế thì mai nó đỏ tấy lên…ư…ư….chồng con biết mất….ư…ư…
Mai nó chưa về được đâu. Sớm nhất cũng phải tối mai.
Ư…ư…thế….bố địt…mạnh đi….con sướng.

Ông nghe thấy thế thì hẩy cái mông thật nhanh. Mẹ rền rĩ khóc lóc. Nhưng nó thấy có vẻ mẹ nó cũng không phải khóc thật. Nó đứng đấy tần ngần 1 lúc, thì thấy ông gầm gừ rồi đổ ập xuống người mẹ. Nó vội vã khép cửa lại rồi đi về phòng. Cơn buồn đái cũng biến đâu mất.

Nó nằm trên giường một lúc thì mẹ về. Mẹ nằm cạnh vuốt ve, kiểm tra xem nó có mồ hôi không. Nó giả vờ tỉnh giấc, ư ử rúc vào mẹ.

Ngủ đi con, mẹ đây.
Mẹ… con thèm… bú tí….
Lớn rồi… không được đâu.
Nhưng con thèm….
Thế mẹ cho con… sờ ti nhé.
Vâng.

Nó khẽ cười thầm. Cái trò nũng nịu này của nó lần nào cũng linh nghiệm. Mẹ vạch ti ra cho nó. Nó đưa bàn tay nhỏ bé của nó vào sờ vú mẹ. Nó nhớ tới hành động của ông lúc nãy, bàn tay nhỏ bé khẽ xoa quanh vú mẹ, đôi lúc vân vê đầu ti mẹ. Nhưng nó chỉ cảm thấy ấm và mềm mại. Nó ngủ quên lúc nào không biết.

Nó khẽ cười thầm. Cái trò nũng nịu này của nó lần nào cũng linh nghiệm. Mẹ vạch ti ra cho nó. Nó đưa bàn tay nhỏ bé của nó vào sờ vú mẹ. Nó nhớ tới hành động của ông lúc nãy, bàn tay nhỏ bé khẽ xoa quanh vú mẹ, đôi lúc vân vê đầu ti mẹ. Nhưng nó chỉ cảm thấy ấm và mềm mại. Nó ngủ quên lúc nào không biết.

Như mọi đứa trẻ cùng tuổi, nó cũng chỉ đi học và chơi. Thế nên nó định kể với bố về việc ông bắt nạt mẹ mà quên mất. Với lại bố nó về khuya quá, nó ngủ mất rồi. Lần sau khi nó nhớ lại, nó lại không muốn kể nữa. Nhưng từ đấy, nó để ý mẹ và ông hơn. Những lúc có bà hay bố nó ở nhà, ông và mẹ không có hành động gì cả. Nhưng nó để ý khi không có ai, chỉ có ông và mẹ, thi thoảng ông hay sờ mông mẹ, đôi lúc bóp vú mẹ nó. Mẹ nó nguýt ông, nhưng cũng chìa mông ra cho ông sờ.

Có một lần nó mải chơi trốn tìm với lũ bạn hàng xóm. Đến lúc khát quá chạy về nhà. Bố nó đang mải làm báo cáo ngoài phòng khách, bà thì đi làm hay đi đâu nó không rõ. Nó chạy vào bếp định uống nước. Thì nó nhìn thấy mẹ đang chống tay tựa vào thành bếp. Ông nó ngồi xổm há miệng chịn vào chỗ mẹ nó đái. Mẹ nó giữ 2 tay ôm lấy đầu ông, mắt nhắm nghiền. Nó nhìn mà chẳng hiểu hành động ấy. Nó nhìn bố nó vẫn mải làm việc. Nghĩ thế nào nó lại đi ra, rồi đi vào:

Mẹ ơi con khát nước.

Nó vào đến bếp thì thấy ông nó đang ghé mồm vào vòi nước rửa mồm. Mẹ nó vừa mới kéo quần lên thì phải. Mặt mẹ đỏ ửng, nhìn nó cười cười:

Cu tí khát hả con. Để mẹ lấy nước cho con uống.

Mọi việc trong gia đình cứ thế diễn ra. Nó không nhìn thấy ông bắt nạt mẹ lần nào nữa. Nhưng ông và mẹ sờ soạng nhau thi thoảng nó vẫn nhìn thấy. Có lần nó thấy mẹ ngậm chim của ông mà mút như đang ăn kem. Mẹ có vẻ thích thú với điều đó. Chả nhẽ mẹ thèm ăn kem, nên tưởng tượng như vậy. Nó nghĩ tới con chim của nó, thi thoảng nó ngửi, toàn mùi nước đái, ghê chết.

Có lần mẹ tắm cho nó. Mẹ kỳ cọ con chim của nó. Bàn tay mẹ khẽ vuốt ve con chim nhỏ bé của nó. Mẹ dùng ngón tay mẹ đo chiều dài con chim nó, rồi mẹ bật cười:

Con giống ông lắm. Cái gì cũng giống.

Kể ra thì nó đúng là giống ông. Ai cũng bảo nó trông giống ông. 8 tuổi nó đã cáo 130 cm rồi. Bố thì khác, ông bảo bố giống cụ ngoại bà. Mặt mũi có nét giống cụ ngoại bà, nên có lẽ bố lùn hơn ông.

Cuộc sống cứ tiếp diễn, nó dần cũng lớn lên. Năm nó 13 tuổi thì cô nó đẻ em bé. Chú nó quê không ở đây, nên cả nhà cô chú dọn về ở chung với nhà nó. Nó thích lắm, vì chú hay cho nó tiền mua truyện. Từ hồi cô chú về, nhà cửa cũng đông vui hơn.

Nếu nói ai chăm chỉ nhất nhà, thì là chú nó rồi. Nó thấy chú nó suốt ngày đi giặt quần áo em bé, thay rửa rồi dọn cứt cho em. Nó ghê cái khoản đó lắm. Chú cũng hay vào bếp phụ bà nội nấu ăn. Mọi người bảo chú không cần làm vậy, có bà, hoặc mẹ làm rồi. Nhưng chú nó nhất quyết làm. Chú bảo bà nội nấu ăn rất ngon. Chú nó học nghề sau này về nấu cơm cho cô ăn.

Kể từ đó chú vào bếp phụ bà không ai ngăn cản. Mẹ nó chả mừng quá. Thi thoảng mẹ nó lấy cớ đi cùng bố nó, đẩy việc bếp núc cho bà và chú. Cũng không hẳn, vì việc của bố thật là bận rộn. Làm việc cho quân đội, không chậm trễ được. Nên đôi khi cuối tuần mẹ phải đi giúp bố. Hoặc ngày thường cũng vậy, mẹ phải xin nghỉ nửa buổi, chiều lại đi làm bình thường.

Lúc này nó đã 13, đã trổ mã dần rồi. Nó đã cao lên 1m65, sấp xỉ bố nó. Ở lớp bọn bạn bè cũng bàn tán nhiều mấy cái thứ mất dạy, rồi truyền tay nhau mấy tờ truyện chữ. Lần đầu nó cầm đọc mà nóng bừng hết cả người. Nó về nhà, việc đầu tiên là trốn thật kỹ vào một góc, cầm tờ truyện đọc. Con chim trong quần cưng cứng lên, khó chịu quá. Nó dần nhớ tới trò ông và mẹ làm hồi nó còn bé. Nó hiểu không phải ông bắt nạt mẹ, mà là ông và mẹ làm trò người lớn. Như là bọn bạn nó gọi là địt nhau ấy. Cái đó vốn là bố và mẹ nó làm mới đúng. Nhưng như trong truyện nó viết, thì mẹ có vẻ thích ông làm. Vì có lần ban đêm nó thức giấc, vì bố mẹ cứ lục đục. Hóa ra bố cũng bắt nạt mẹ. Nhưng mẹ không khóc như lúc với ông, mẹ chỉ rên nhè nhẹ. Mà bố nó làm cũng nhanh lắm.

Từ hồi nó lớn hơn, nó không được làm ma xó trong nhà nữa. Ông và mẹ đều để ý nó hay sao, nhưng tóm lại nó không bắt gặp ông và mẹ nữa. Họa hoằn là ông nó sờ mông mẹ, nhưng mẹ lườm, ông rụt tay lại. Nó thấy ông có vẻ sợ mẹ. Ở nhà những hôm ông đau vì trái gió, bà đưa thuốc uống ông gạt đi. Có lúc ông còn quát bà. Nhưng mẹ nó lên đưa thuốc, ông ngoan ngoãn uống hết. Với cô nó cũng thế, ông thi thoảng quát cô, dù cô là con gái cưng của ông. Nhưng ông không quát mẹ nó bao giờ.

Một ngày, nó từ trường về nhà. Hôm nay được nghỉ sớm một tiết học. Nó phi cặp vào giường ngủ rồi đi lên tầng 2. Nó muốn chơi với em bé. Nó không có em nên rất quý em bé. Sờ vào bàn tay nhỏ bé mịn mịn của em bé rất thích.

Lại nói thêm về nhà nó. Nhà nó cấu trúc 2 tầng 1 sân phơi. Nhà khá rộng do ông nó được phân. Có đủ phòng khách, bếp, nhà vệ sinh. Phía sau nhà được ngăn làm 2 phòng, 1 to của bố mẹ và 1 bé của nó. Tầng 2 là của ông bà nội ở. Từ hồi cô chú về đây ông sửa 1 phòng to phía trên phòng khách làm nơi ở cho cô chú. Có phòng ngủ riêng, có phòng nhỏ bên ngoài nơi chú làm việc. Em bé ngủ với mẹ, nhưng khi cô mệt thì em thường nằm cũi. Bà và chú sẽ trông em.

Nó đi lên đến cửa phòng, không thấy tiếng ai cả. Cửa phòng nhà nó luôn mở, chỉ đóng buổi tối. Nó định vào thì chợt nhìn thấy hình chiếu từ cái cửa nhôm kính. Nó chậm bước lại, rón rén thò đầu vào. Bà đang nửa nằm nửa ngồi trên salon, tay đang đung đưa cái nôi. Chú nó cũng ở đấy, nhưng đang ngồi xổm dưới ghế, rúc đầu vào chỗ đó của bà. Bà tay vẫn đưa nôi, tay kia khẽ vò đầu chú. Nó nóng bừng người, chắc bà và chú đang…làm chuyện ấy. Chú đang liếm chỗ đi đái của bà, mà bọn bạn gọi là… lồn ấy. Nó thấy bà thi thoảng rên khe khẽ, chú cứ vục cái đầu vào lồn bà. Bà nói khe khẽ như hết hơi:

Hay dừng đi, cái Loan nó dậy thì sao ( Loan là tên cô nó ).
Cô ấy mà ngủ thì vài tiếng nữa mới dậy được. Lồn mẹ ngon quá, con muốn bú mãi.
Hôm qua ở bệnh viện bú chưa chán à.
Sao mà chán được. Mẹ xem mấy năm nay con có chán không.
Ưm…ưm… mẹ già rồi…ư…ư… sau chỉ bế cháu…cho con thôi.
Mẹ nói nữa là con bắt mẹ đẻ con cho con đấy.
Ư…mẹ mà trẻ 10 tuổi…ư…mẹ đẻ ngay…ư…
Giờ chưa muộn đâu… đĩ của anh….
AA….ư…..giờ đẻ….bố vợ anh không chịu….aaa…ư…ư….

Nó đứng nghe lén mà nóng hết cả người. Con chim trong quần cứ giật giật khi nghe tiếng rên của bà nội nó. Chợt em bé ré lên, chắc đến giờ nó đói. Nó nghe tiếng bà dỗ em. Nó đợi vài giây rồi vào. Bà đang ôm em trên tay nựng nựng, chú thì đang tất bật pha sữa bột. Nó lại gần nhìn em, nó chợt thấy trên ghế có… cái quần lót. Chắc của bà. Nó tần ngần nhìn. Chợt bà thấy nó đang nhìn cái gì. Bà vơ vội cái quần. Nó cũng biết ý, lại nhìn em trêu trêu nó.

Ngày em bé đầy tháng, cả nhà làm buổi liên hoan to sau khi cúng đầy tháng cho em. Một bàn tiệc to với đầy món ăn. Nó là thích nhất, vì toàn món ngon thôi. Mọi người ăn uống nói chuyện ầm ỹ. Cô nó cũng ăn, thi thoảng lại dừng lại ra ghế cho con ngậm ti. Chú nó có vẻ vui, chú uống rượu rất là nhiều. Bố nó cũng dzô với chú. Ông nó uống ít hơn, vì ông trước bị 1 viên đạn bắn vào gan, may mà không chết. Nhưng gan ông từ đó hơi yếu, uống rượu hay bị men gan cao.

Nó ngồi mặc kệ mọi người, nó cứ đánh chén. Chợt, nó làm rơi cái đũa vì mải gặm miếng thịt. Nó bò xuống chân bàn tìm đũa. Bàn nhà nó là bàn tròn, được phủ khăn trải hoa rất đẹp. Cái đũa ngay đây rồi, nó với tay lấy. Chợt nó nhìn phía đối diện. Hai cái chân đang cạ cạ vào nhau. Đó là chân bà và chú. Cô nó đang cho con ti ở góc kia rồi. Bàn chân bà cứ rà đi rà lại chân chú, đôi lúc sục lên phía đùi chú miết miết lông chân chú. Nó nhìn theo chân bà, nó mới chợt nhận ra bà không mặc quần lót. Cái váy dài và rộng, nên chả ai để ý bà có mặc quần lót không. Nhưng mỗi khi bà cạ chân qua chú, vì cách 1 cái ghế nơi cô ngồi nên bà phải dang chân rộng ra mới cạ được. Cái háng của bà vì thế mở rộng ra. Nó nhìn thấy cái lồn bà… lần đầu tiên cái lồn nó nhìn thấy là của bà nội nó. Cũng không rõ ràng lắm vì tôi tối, và lông bà che mất. Nhưng thế là đủ để tim nó đập thình thịch.

Tiệc tan, mọi người dần đi nghỉ ngơi. Bố nó say mềm, mẹ phải đưa bố về phòng. Ông cũng lên gác nghỉ. Cô thì bế em về phòng cho nó ngủ. Đứa con đầu lòng hành cô làm cô luôn mệt mỏi buồn ngủ. Chỉ có bà và chú ở dưới dọn. Mẹ nó xuống dọn cùng, nhưng đến lúc mẹ định rửa bát thì chú nó bảo để chú rửa. Mẹ chồng không nói gì, tất nhiên mẹ nó đi vào phòng luôn.

Nó đang định đi chơi, mới nhớ tới mấy thằng bạn bảo hôm nay đi chơi điện tử. Nó để tiền giấu trong lỗ viên gạch thông gió ở bếp. Mua đông hay chèn gạch vào che gió, mùa hè bỏ ra. Nhưng viên gạch khá cao, dần mọi người muốn thoáng thì mở cửa sổ, nên viên gạch cứ chám ở đó. Nó định chạy vào bếp, mà nhớ ra bà nội đang ở đó. Để bà biết nó giấu tiền đi chơi điện tử, đến tai bố nó có mà no đòn. Nó vòng ra bên ngoài, đi ra phía ngoài bếp từ bên hông nhà. Nó vác khẽ khàng cái thang dựng lên, rồi trèo lên. Nó nhấc viên gạch ra từ từ, để không ai phát hiện. Tiền đây rồi, nó cầm nhét vào túi. Nhưng khi nó định nhét viên gạch lại, nó chợt nhìn xuống dưới bếp.

Bà nó đang rửa chén bát ở chậu rửa. Chú nó thế nào lại đứng sát sau lưng bà. Hai tay chú đang vuốt ve cánh tay bà. Bà hẩy hẩy vai hất tay chú ra, nhưng chú vẫn không bỏ. Nó chợt nhận thấy chú hẩy hông dí vào mông bà. Bà đỏ ửng mặt. Chú vòng tay luồn xuống, vén áo bà lên. Hai tay chú ôm trọn lấy vú bà. Bà giãy dụa nhưng 2 tay chú vẫn ôm trọn bầu vú bà. Những ngón tay cứ vân vê 2 đầu ti của bà. Nó ở với bà bao năm mà giờ mới được chiêm ngưỡng vú bà lần đầu tiên. Vú bà không còn săn như vú mẹ, nhưng to hơn. Tay chú khá to nhưng cũng không ôm hết được vú bà. Chú vừa xoa bóp vú vừa thì thầm gì đó vào tai bà. Bà đỏ ửng mặt, khẽ lắc lắc đầu. Chú thôi không thủ thỉ nữa mà lè cái lưỡi ra liếm vành tai bà, liếm tới liếm lui cổ bà. Bà nhắm mắt lại, cái miệng cứ há ra thở, cổ thì cứ dụi dụi vào miệng chú.

Nó đứng hồi lâu trên thang cũng mỏi quá. Giờ nó mới nhớ nó đang đứng trên thang. Vốn dĩ nó sợ độ cao, mà nhờ lần này từ đó nó đỡ sợ độ cao. Nó rón rén nhét cục gạch lại chỗ cũ, tụt xuống thang. Nó định chạy đi chơi, nhưng sự tò mò làm nó quyết định lẻn vào nhà. Nó đi rón rén, đến gần cửa bếp nó bò lổm ngổm để không ai nhìn thấy. Chú nó đã tụt cái quần sóc xuống chân, váy của bà cũng bị vén lên mông. Chú đang hẩy cái mông dí vào mông bà. Tay chú đang nhồi bóp cặp vú bà. Nó thi thoảng nghe thấy tiếng bà rên khe khẽ.

Lồn em ấm quá. Anh chưa cho vào đã thấy thích quá.
Ư…ư…. đồ hư hỏng. Dám gạ mẹ vợ ngay dưới bếp thế này.
Anh còn muốn địt, muốn mẹ vợ mang thai con của anh cơ.
Ư..aa..ư…hư thế….thế thì không được đâu….ư..ư…
Để anh làm em sướng nhé… Cúc ơi…
Em cũng muốn…ư..ư…nhưng không được đâu….con dâu nó mà ra thì chết….ư….ư…..
Lồn em ướt đẫm cặc anh rồi, còn bắt anh nhịn thế nào.
Để tí nữa. Anh lên sân đợi em. Em xem chồng em thế nào rồi lên

Nó biết không còn gì để xem nữa rồi. Nó vội rút lui vào phòng nó. Nó nửa muốn đi chơi, nhưng nửa lại muốn xem bà và chú. Nhưng cái tuổi 13 này, cái tuổi phát dục, làm sao nó ngăn khỏi sự tò mò. Nó len lén lên tầng 3 nhà nó. Thường thì không gọi tầng 3, vì chỉ quây tôn để đồ thừa, bên ngoài là phơi quần áo. Nó tìm mãi ngóc ngách mà không thấy chỗ trốn. Thôi vậy, đành xuống. Nó xuống thì thấy bà nó đang nói chuyện với mẹ, mẹ đang bê chậu nước, chắc là để ngâm chân cho ông. Ông nó có thói quen ngâm chân ấm trước khi ngủ. Mà bà nó hay phải đi trực, nên mẹ nó thường mang nước cho ông ngâm.

Con mang nước ngâm chân cho bố, tiện bóp chân cho bố con nhé. Rồi bảo bố con cứ ngủ trước. Mẹ trông em đỡ cái Loan để chồng nó làm việc.
Vâng ạ.

Bà đi vào phòng chú còn mẹ đi vào phòng ông. Nó đi xuống 1 vòng đái ỉa, rồi len lẻn đi lên tầng 3, vẫn không có ai. Chả nhẽ bà và chú vẫn trong phòng, hay em bé nó thức. Nó định vào mà ngại quá. Rồi nó nhớ tới mẹ, nó sẽ giả vờ đi tìm mẹ nếu bị phát hiện. Nó rón rén, vặn nhè nhẹ rồi giữ nguyên cái tay nắm cửa. Cái cửa đẩy hờ hờ ra, trong phòng tối thui, chỉ có cái đèn bàn chỗ chú làm việc là sáng. Nó nhìn một lúc mới quen, chú nó không có ở bàn làm việc, cả bà nữa. Nó rón rén bò vào, nó thấy chú lấp ló bên cửa ngăn với phòng em bé. Chú nó đã tụt quần đến chân, 2 tay đang bấu mông bà. Cái hông chú cứ đưa đẩy dí vào mông bà. Bà đang vịn tay vào khung cửa, cái váy đã tốc lên và được bà giữ trong tay. Mông bà trắng và tròn, to lắm. Chú nó cứ thúc lấy thúc để vào mông bà. Mông bà cứ núng nính theo nhịp đẩy của chú. Chú chợt giơ tay vỗ mạnh vào mông bà một cái. Bà giật nẩy mình lên, ngoái lại lườm chú, nói khẽ:

Đau, cái Loan nó dậy bây giờ.
Anh không nhịn được. Nhìn em đĩ quá anh muốn đánh mông.
Thôi đi. Lần trước đánh mông người ta, về bố vợ anh hỏi em phải nói bị ngã đấy. Đừng đánh nữa.
Nhưng lần trước anh thấy em thích cơ mà.
Ư…ư… thì thích….nhưng không được đâu…ư….ư….đang ở nhà….ư…ư…
Ở nhà mới kích thích. Em có thấy kích thích không. Anh run lên vì kích thích đây này.
Ư…ư…ư… sợ run thì có….ư…làm nhanh lên….mạnh lên….ư…ư… em sắp đến rồi….ư….ư…aaa..aa…aa..ô…aa….aa….
Chú bầu chặt hông bà rồi nắc lấy nắc để. Hai người va vào nhau cứ pành pạch liên hồi. Rồi chú gừ gừ hẩy thật mạnh vào mông bà rồi gục vào lưng bà. Bà cũng bủn rủn như muốn ngã.

Sướng quá. Anh muốn địt em lần nữa.
Nỡm ạ. Địt nữa tí ông ấy đòi thì chết em.
THế tí anh gọi Loan dậy địt. Anh muốn cả hai mẹ con chĩa lồn cho anh địt.
THam vừa thôi. Nó mà biết thì tan cửa nát nhà.

Chú lui ra khỏi người bà. Nó thấy dưới mông bà chợt rơi ra một đống dịch trắng nhớt, chả biết là gì. Nhưng nó biết điều, bò lùi dần ra ngoài, đóng cửa lại.

Nó tính xuống nhà, nhưng hình anh của chú và bà nội ám ảnh nó. Nó định sang xem mẹ rửa chân cho ông xong chưa để nài mẹ ngủ cùng nó. Cầm tay nắm cửa nó chợt nhớ ra, nhỡ đâu mẹ và ông…. Thay vì mở ra và gọi, nó lại vặn nhẹ tay nắm cửa. Đèn vẫn bật sáng, nhưng ngồi trên giường không phải là ông, mà là mẹ nó. Ông đang lom khom ngồi dưới, kỳ cọ chân cho mẹ. Mẹ nhìn ông đang cọ chân cho mình, vẻ mặt mãn nguyện lắm.

Chân con đẹp lắm, bố hôn nó nhé.
Không được, giờ mẹ có khi sắp sang. Bố rửa nhanh để con về.
Thế mai nhé.
Để xem thế nào đã. Mà dạo này thôi không làm nữa bố ạ. Như lần trước bố đau tim làm con sợ quá.
Do mấy vết thương nó tái phát. Không sao, không sao. Bố còn phục vụ được con dài dài.
Bố nhớ lời đấy. Khi nào con bảo đi đằng đông bố không được đi đằng tây. Con bảo không được địt mẹ trước con là không được địt. Nhớ chưa.
Nhớ rồi. Bố dạo này ít địt mẹ con lắm. Bà ấy cứ bận việc ở bệnh viện. Về là kêu mệt. Với lại bố chỉ thích địt con thôi. Bố sẽ là nô lệ của con mãi mãi.
Coi như được chấp nhận. Mai con sẽ cho bố liếm chân con.

Chả có gì đáng xem cả. Nó vội lẩn về phòng. Nằm trên giường mà con tim nó cứ đập thình thịch khi nhớ tới cảnh bà và chú. Đó là địt nhau. Còn cái chất trắng kia như trong truyện chắc là tinh trùng à. Tay nó chợt cầm vào con chim đang cứng cứng mà vuốt vuốt. Một cảm giác chưa từng xuất hiện trong đời nó. Nó bỏ tay ra, bàng hoàng nhìn con chim nó. Chả nhẽ đây là cảm giác sướng.

Tiếng tay nắm cửa mở, nó vội kéo quần lên. Mẹ thò đầu vào, kiểm tra nó như thường lệ:

Chưa ngủ à con.
Vâng, con chuẩn bị ngủ.
Ngủ sớm mai còn đi học.
Vâng.
Nhớ tắt đèn đấy. Mẹ đi ngủ đây.
Mẹ…..
Gì con.
Hôm nay…mẹ ngủ với con được không.
Sao lại muốn ngủ với mẹ. Con sắp trưởng thành rồi đấy. Không sợ bạn chê à.

Mẹ cười cười, nhưng vẫn lại gần bên giường nó. Chợt mẹ nhìn thấy cái cọc nhọn nhô lên trong quần nó. Mẹ hơi sững lại. Rồi mẹ hỏi nó:

Con bị thế này lâu chưa.
Con…mới bị hôm nay.

Đúng là nó mới bị hôm nay. Mấy hôm trước chim nó chỉ cứng lên chứ chưa căng to như hôm nay. Một cảm giác căng tức khó chịu nơi đầu chim. Mẹ chợt nhoẻn cười, vuốt đầu nó:

Con của mẹ lớn rồi. Để mẹ xem nào.

Mẹ khẽ kéo cái quần đùi nó xuống. Con chim cứng đơ chĩa lên trời. Cái đầu khấc vẫn bọc trong da đầu, chỉ nhô ra một chút. Xung quanh cây trụ là loe xoe ít lông. Mẹ nhìn con chim nó một lúc, rồi mẹ đưa tay khẽ cầm lấy chim nó. Một cảm giác kỳ lạ đến với nó. Nó rên nhẹ lên một tiếng. Con chim run rẩy giật giật trong tay mẹ. Mẹ giật mình với biểu hiện của nó. Rồi mẹ chợt cười, cốc nhẹ vào đầu nó một cái.

Cậu bé hư, làm mẹ giật mình.
Chim con có bị làm sao không mẹ.
Ờ….ừm…nói thế nào nhỉ….con giờ đến tuổi dậy thì rồi. Con chim cũng phải lớn lên giống con chứ.
Con biết rồi. Nó sẽ to như bố phải không ạ. Mà của ông nội còn to và dài hơn.
Uhm…uhm… sao con biết của ông to và dài hơn bố. Mẹ đỏ mặt hỏi nó.
Thì….con nhìn ông đi đái.
Uhm… thôi quay lại chủ đề lúc nãy. Khi con dậy thì, chim con to lên là chuyện bình thường. Điều con cần quan tâm là cần vệ sinh nó cho tốt. Nếu đau hay ngứa gì cần nói mẹ luôn. Biết chưa.
Vâng. Con biết rồi. Nhưng bây giờ nó đang khó chịu lắm.
Khó chịu ở đâu.
Ở con chim ý. Mẹ sờ vào thích lắm. Nhưng càng khó chịu.
Kệ nó đi. Đừng có sờ mó vào nó nhiều, chỉ khi đi vệ sinh thôi. Lại đây mẹ nằm với con.
Mẹ ngủ với con đêm nay mẹ nhé.
Ừ, mẹ ngủ với con.

Nó mừng rỡ kéo mẹ nằm xuống. Người mẹ thơm quá, nó cứ hít ngửi mùi thơm trên người mẹ. Mẹ xoa đầu rồi trêu nó:

Lớn rồi còn làm nũng. Mấy năm nữa lại có vợ có con rồi quên mẹ ngay.
Con không quên đâu. Làm gì có cô gái nào đẹp như mẹ.
Mấy năm nữa mà đem bạn gái về mẹ sẽ nói lại nguyên câu đó cho bạn gái con nghe nhé.
Con nói thật. Mẹ là đẹp nhất. Mà mấy năm nữa con 18 tuổi, con có thể đẻ con giống bố rồi phải không.
Uh..uh…mà hồi đó khác….giờ con phải học xong đại học đi làm đã.

Mẹ ôm nó, dúi đầu nó vào ngực mẹ như hồi bé. Nó hít ngửi mùi thơm trên cổ mẹ. Cái mũi nó hít hà nơi ngực mẹ.

Mẹ ơi con thèm bú tí.
Này đừng có được đằng chân lân đằng đầu. Lớn rồi.
Đi mà mẹ. Từ hồi con nằm riêng giờ mẹ mới ngủ với con.
Con thật là… sờ ti thôi nhé.
Vậy cũng tạm được.

Mẹ khẽ kéo áo lên một chút để nó luồn tay vào. Nó kéo hẳn áo mẹ cao lên. Hai cái tay đều áp vào 2 vú mẹ.

Này, làm gì thế.
Thì sờ ti mẹ chứ sao. Mẹ không cho bú thì con sờ cả 2 bên cho đỡ lỗ.
Cái thằng này. Sao hồi bé con hiền mà giờ ma lanh thế.

Nó cười khì khì. Mẹ đâu biết nó ma lanh từ bé. Chỉ có cả nhà bị nó lừa thôi. Hai bàn tay nó cứ xoa nhè nhẹ vú mẹ. Vú mẹ to vừa phải, bàn tay nó miễn cưỡng vừa vặn vú mẹ. Nó cứ xoa xoa tròn tròn quanh vú mẹ. Lòng bàn tay khẽ ma sát cái núm ti của mẹ. Nó thấy mẹ thở ra nặng nề hơn. Hai núm vú mẹ đã hơi cứng lên trong lòng bàn tay nó.

Nó ngước lên nhìn mẹ. Mẹ đang nhắm nghiền mắt, môi mẹ khẽ mở thở hắt ra theo nhịp xoa của nó. Nó tiến thêm một bước, thi thoảng bóp nhè nhẹ vú mẹ. Mẹ vẫn vậy, không phản ứng gì. Cái tay áp xuống giường đã mỏi lắm rồi. Nó chợt nhìn mẹ, rồi bất ngờ há miệng ngậm cái ti mẹ vào bú chùn chụt. Mẹ ư a trong miệng . Nhưng rồi mẹ chợt nhớ ra, mẹ đẩy nó:

Này, ai cho bú mà bú.
Umm…uhm…kệ con…umm…um…con thích….

Nó lì cứ dúi đầu bú vú mẹ. Mẹ đẩy nó ra vài lần không được thì mặc nó bú. Nó ngậm ti mẹ, đầu lại nhớ tới có lần nó thấy ông bú mẹ, mẹ rên to lắm. Nó bắt chước, cái lưỡi đá đá đầu ti mẹ. Đôi lúc ngoạm cà mồm mút ti mẹ. Rồi nó hôn khắp vú mẹ. Cái tay kia thì cứ xoa bóp vú mẹ. Đôi lúc, nó lấy 2 ngón tay vê vê núm vú, rồi kéo ra nhè nhẹ. Mẹ ghì đầu nó vào vú mẹ, mẹ rên nhè nhẹ trong miệng:

Ư..ư…con làm gì thế…ư…thôi bỏ ra đi….ư…ư….lớn rồi….aaa…..sao con day ti mẹ….aaa….cái thằng bé này….ư….ư…..

Mồm nói vậy nhưng mẹ cứ ôm ghì đầu nó. Nó cứ miệt mài bú. Vừa bú vừa nghĩ xem ông và chú làm với mẹ và bà như thế nào. Rồi nó bú sang bên vú kia của mẹ. Mẹ nằm ngửa ra cho nó đỡ mỏi. Nó nằm một phần lên mẹ, cái miệng nó giờ đã ướt đầy dãi. Nhưng nó không dừng lại. Vì nó thấy mẹ vẫn rên. Trong truyện thế là thích rồi đấy. Nó cứ mãi bú, nhưng giờ nó không làm hoàn toàn giống ông hay chú. Mà nó để ý xem bú thế mà mà mẹ rên to, tức là mẹ thích thì nó làm.

Mẹ nó giờ không nằm yên để nó bú nữa. Mẹ dậm 2 chân xuống giường. THi thoảng mẹ ưỡn mông lên rồi hạ xuống giường. Nó chả hiểu sao. Hay mẹ ngứa. Nó nhớ có lần ông hôn ti mẹ, tay ông thò vào trong quần mẹ. Hay là như thế…. Nó chợt luồn tay vào quần mẹ. Lồn mẹ nhiều lông quá, không phải chỗ này, gần lỗ đít cơ. Những ngón tay non nớt của nó mò sâu xuống, sượt qua một cái gờ cưng cứng, trượt xuống cái khe ươn ướt. Mẹ khẽ ưỡn cả người lên, miệng mẹ rên to một tiếng. Đúng rồi, là như thế. Bàn tay nó cứ xoa quanh chỗ ẩm ướt thế. Nó chỉ nghĩ đơn giản, muốn làm chỗ đó ướt hơn, xoa cho nó dễ. Nhưng mẹ nó thì khác, mẹ nó cứ ưỡn cái chỗ đó vào tay nó. Rồi mẹ nó chợt giật giật người, như bị bệnh. Nó hoảng quá, rút tay lại.

Mẹ….mẹ…mẹ có sao không.
Mẹ ơi…mẹ….

Mẹ nó giật giật vài cái thì nằm im. Mẹ lắc lắc đầu, tay xua xua bảo nó không sao. Nó ngồi đó nhìn mẹ 1 lúc thì mẹ mở mắt. Mẹ nhìn nó, ánh mắt đầy thăm dò:

Sao tay con lại biết làm thế. Cả miệng con nữa. Con bú không giống ngày xưa.
Con… Con thấy vú mẹ như 2 cái bánh dày. Con muốn xoa tròn nó. Cái núm của mẹ nó cứng lên, con thích thích nên muốn ngậm để cắn cắn day day. Còn cái tay… là con thấy mẹ cứ ưỡn lên, con tưởng mẹ ngứa. Con xoa cho mẹ.
Mẹ nhìn nó, không biết mẹ có tin không. Rồi mẹ lại lôi nó nằm xuống:

Cái thằng bé này. Nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Thôi ngủ đi con, mẹ buồn ngủ rồi.

Mẹ ôm nó. Nó chưa kịp ngủ thì mẹ ngủ thật rồi. Nó hít ngửi mùi mẹ một chút rồi cũng ngủ.

Sáng hôm sau, nó dậy thì mẹ đã dậy rồi. Hôm nay là cuối tuần nên không phải đi học. Ông đang tưới cây ngoài vườn. Mẹ không thấy đâu, chắc là đi chợ hoặc đi giúp công ty của bố rồi. Nó vào bếp tìm đồ ăn. Có sẵn cốc đậu nành và 2 cái bánh bao, 1 quả trứng luộc phần nó. Nó măm ngon lành. Bà nó đi chợ về, mang theo một đống đồ vào bếp.

Dậy rồi hả con.
Vâng, cháu dậy rồi. Bà đi chợ mua gì thế.
Thì thịt lợn, trứng và rau củ thôi.
Bà lần sau mua nhiều hơn vào nhé. Cháu cần tẩm bổ.
Bố anh, anh ăn nhiều nhất nhà rồi còn cần tẩm bổ cái gì.
Thật, mẹ con bảo thế. Mẹ bảo con sắp dậy thì rồi. Cần được ăn uống tẩm bổ.
Thế là sao. Cháu dậy thì rồi à.
Cháu không biết. Nhưng chim cháu to rồi.

Nó vô tư kéo cái quần đùi xuống. Con cặc cưng cứng chĩa ra trong quần.

Ôi, không phải thế này. Hôm qua nó to gấp đôi gấp 3 thế này cơ. Bà hỏi mẹ con mà xem.
Để bà xem nào.

Bà đi rửa tay, rồi ngồi xuống, mặt cách con cu nó tầm 10cm. Tay bà khẽ chạm vào chim nó. Bà nâng lên hạ xuống, ngắm nghía chim nó. Con chim bị bàn tay phụ nữ chạm vào khẽ to hơn chút. Nó bỗng chợt nhìn xuống, bà đang ngồi xổm trước mắt nó. Cái khe áo ngực hở ra, 2 bầu vú bị tư thế ngồi làm độn lên, hở đến nửa vú trước mắt nó. Hai vú bà to chứ không bánh dày như mẹ nó. Con chim bị kích thích to lên nhanh chóng. Bà ồ lên một cái, vuốt vuốt nhè nhẹ:

Con bị thế này lâu chưa.
Vừa tối qua. Con bảo với mẹ con rồi.
Thế là sắp dậy thì rồi đấy. Mà sao nhạy thế, vừa be bé mà sao to nhanh thế.
Con nhìn thấy vú bà, nên nó vậy.

Bà nghe nó nói mới để ý vú bà lộ ra một nửa trước mắt nó. Bà đỏ mặt, mắng yêu nó:

Cha bố anh, nứt mắt đã hư.
Hư đâu. Mẹ con hay bảo, con nhà lông không giống lông cũng giống cánh. Bà nói thế hóa ra… ông nội con cũng hư à.
Bố anh, lý sự.

Bà đỏ mặt, muốn mắng nó lắm mà lại thôi. Tay bà vuốt nhè nhẹ chim nó. Rồi bà sờ hai hòn bi của nó, mặt bà trầm ngâm.

Con thế là sắp dậy thì rồi. Tí bà sẽ bảo mẹ con, để chuẩn bị thực đơn cho con ăn tẩm bổ. Hàng ngày bà sẽ sắc thuốc, con phải uống hết không được bỏ.
Ôi, thuốc của bà đắng lắm. Con không uống đâu.
Không uống chim bé đấy. Ngoan, rồi bà thưởng.
Bà cho con tiền chơi điện tử, mua truyện cho con.
RỒi, bà chả cho cháu bà thì cho ai.
Từ đó nó sống với thực đơn riêng với cả nhà. Đau khổ nhất là mỗi ngày 3 bát thuốc. Nhiều lúc nó muốn nôn nhưng mẹ và bà cứ dỗ dành nó. Bẵng cái đã quá nửa năm. Nửa năm này cũng không có gì đặc biệt. Nó thi thoảng vẫn tăm tia được ông và mẹ. Ông vẫn sờ mó mẹ, những khi nhà ít người. Ông ở trước mọi người rất bệ vệ uy nghiêm. Nhưng trước mẹ nó thì ông cứ nhũn như con chi chi, mẹ nó bảo gì nghe nấy. Nó cũng nhìn được 1 lần ông địt mẹ. Đó là khi mẹ đang nấu cơm, nó đang xem tivi. Chợt mất tín hiệu, chán quá. Nó chợt nhớ ra sáng nó mè nheo bà là tối nay nó muốn ăn thịt bò bít tết, mới chịu uống thuốc. Nó vào trong bếp xem mẹ có nấu chưa. Nó chưa kịp gọi thì thấy mẹ và ông trong bếp. Mẹ đang đứng thái thịt, hai chân dang rộng ra. Cái quần đã được cởi xuống, lùm xùm ở 1 bên chân. Chân mẹ đang dang rộng ra, còn ông đang ngồi xổm, mặt dán vào lồn mẹ. Hai tay ông mân mê đùi mẹ, cái miệng cứ liếm láp lấy lồn mẹ. Nó nhìn thấy rõ cặp mông mẹ, trắng và tròn trịa. Cái lưỡi ông cứ liếm láp lồn mẹ như chó liếm nhau. Đôi lúc nó thấy mẹ nó ngừng thái thịt, mẹ rên hừ hừ trong miệng, cái hông cứ hẩy hẩy vào mặt ông.

Xong chưa bố, không thằng Tuấn nó vào ( Tuấn là tên nó ).
Nó đang mải xem hoạt hình. Bộ này nó thích lắm. Chắc còn tầm 15 phút nữa. Con cho bố địt nhé. Mấy tháng rồi.
Không, ai bảo lần trước bố địt mẹ không được sự đồng ý của con.
Thì vợ chồng lâu không quan hệ. Bà ý đòi sao bố lại từ chối. Con cho bố đi, bố thèm lắm rồi. Cứ thi thoảng con mới cho bố bú thế này bố khó chịu lắm.
Lần sau nhé, có 1 năm 2 năm không quan hệ cũng không được phép. Nhớ chưa. Khi nào con cho địt, địt con xong mới được về địt vợ. Nghe chưa.
Nghe rồi. Bố nhớ rồi.
Thế bố làm nhanh đi. Không thằng Tuấn nó vào. Nó dậy thì rồi đấy.

Nói mới nhớ. Đợt mấy tháng trước chú phải đi công tác mất gần chục ngày. Chắc bà nó thèm quá không chịu nổi. Nó thấy ông nó chui qua háng mẹ đứng dậy, nó vội lách mình trốn ra ngoài. Đợi tầm 1 phút sau nó vào, ông đã đang nhấp nhấp vào lồn mẹ. Mẹ giờ không thái thịt nữa, mà chổng hẳn mông ưỡn ra. Ông đang để tay lên hông mẹ, con chim địt thật mạnh vào mông mẹ rồi dừng lại. Rút chim ra rồi lại địt 1 phát thật mạnh vào lồn mẹ. Cứ thế, mỗi lần ông địt là mẹ nó lại dúi cả người vào phía bếp. Mẹ cứ hự hự lên môi lần ông địt. Ông địt vậy vài phút thì bắt đầu địt nhanh lên. Mẹ nó rấm rứt khóc, phải co chân với cái quần lên ngậm vào mồm. Ông địt phầm phập vào lồn mẹ, rồi ông gầm lên. Ông rút cặc ra bắn thẳng hết vào mông mẹ.

Ông làm xong thì ngồi xụi lơ dưới đất. Nó thấy cái mông mẹ hơi giật giật. Nó cúi xuống thấp nhìn, thoang thoáng nhìn thấy 2 múi lồn mẹ lờ mờ qua những sợi lông. Nó đi ra ngoài, tivi vẫn mất tin hiệu.

Ông ơi tivi mất tín hiệu rồi.

Nó chả cần vào. Ông lật đật chạy ra, tay vẫn còn xốc quần.

Đợi ông lên chỉnh ăng ten.

Nó cũng vài lần nhìn thấy bà và chú sờ soạng nhau, nhất là trong bếp. Mẹ nó hết giờ đi làm thì thi thoảng mới nấu bếp khi chú nó bận hay mẹ chồng đi làm ca. Còn đâu bà và chú vẫn hay nấu chung với nhau. Vẫn là những pha thậm thụt. Nó lần đầu thấy bà và chú hôn môi nhau. Hai cái môi cứ như dính chặt vào nhau. Những bàn tay 2 người mân nó người nhau, nó nhìn mà nóng hết cả người. Còn hai người có địt nhau thì nó không rõ, nhưng chắc ở bệnh viên thôi. Vì giờ cô hết ở cữ rồi, cũng đi lại và quen giờ giấc đứa bé. Bà cũng không ở trong phòng trông em với chú nữa rồi.

Nó có một kỷ niệm đặc biệt trong thời gian này với cô. Đó là đợt chú đi công tác gần 10 ngày. Cô vì có việc ra ngoài làm giấy tờ bảo hiểm nên bị nhiễm lạnh. Cô đã lây cảm cúm cho em bé. Em bé sốt mất 2 hôm, dù cô bị rất nhẹ. Em bé của cô sốt nên bỏ bú, điều đó làm ngực cô căng tức vì tắc sữa.

Hôm đó nó như thường lệ đi học về là lên phòng chơi với em bé. Nó lên đến nơi thì em bé ngủ rồi. Bà đang nằm bên cạnh đưa nôi em bé. Mặt bà không dấu được sự mệt mỏi. Bà thấy nó thì nhờ nó để ý em để bà đặt lưng ngủ một lúc. Nó thay bà nhè nhẹ đưa nôi cho em một lúc. Em cũng ngủ rồi, nó chả có việc gì làm. Bài tập nó làm hết trên lớp rồi, hôm nay cũng không có lịch đi chơi với bạn. Nó ghé vào phòng trong của cô. Nó với cô vốn thân nhau, vì cô hơn nó có 12-13 tuổi. Cô đang nằm trên giường, cái áo được vén lên để lộ ra 2 bầu vú căng tròn. Nó há hốc mồm, chưa bao giờ nó thấy vú cô trực tiếp như vậy. Vú cô căng và dài như quả xoài, 2 núm ti nâu đen với những hạt li ti xung quanh. Nó cứ vậy đứng nhìn 2 bầu vú của cô, con chim của nó khẽ tức tức trong quần.

Cô chợt cảm giác có ai đang nhìn mình, cô quay lại và nhìn thấy nó:

Tuấn à, vừa đi học về hả cháu.
Vâng, cháu vừa đưa nôi cho em ngủ hộ bà rồi.
Ngoan, giỏi lắm cháu.
Cô bị sao thế.
À, cô bị căng sữa, chắc tắc ở đâu rồi. Chú không ở đây nên cô hơi khó chịu.
Căng là sao cô? Sữa không chảy ra hả cô. Cháu giúp được gì không, cô cứ bảo biết đâu cháu giúp được. Ở lớp cháu giúp được nhiều bạn lắm.
Haha, cháu có vẻ có tiếng tăm tốt ở lớp nhỉ. Cháu không giúp được…à….có khi…..

Cô nói dở dang rồi ngẫm nghĩ một lúc. Một lúc sau cô vẫy nó lại gần. Cô thủ thỉ bên tai nó:

Cháu giúp cô cũng được. Nhưng không nói ai biết nhé. Ngại lắm.
Vâng, cháu sẽ giữ kín như bưng. Cô yên tâm.
Thế này nhé. Em bé nó không chịu bú, nên sữa không chảy ra được. Nó như cháu bít 1 đầu ống mà nước cứ chảy tiếp vào ý. Ống sẽ bị căng lên. Cô là bị như vậy, nhưng sữa không được em bú nó làm ống sữa của cô bị tắc. Nhiệm vụ của cháu là khơi thông nó.
Vậy cháu phải làm như thế nào hả cô.
Cháu bú cô. Như hồi xưa cháu bú mẹ ý.
Ý cô là bú để nó thông sữa à.
Đúng vậy. Cơ bản là vậy.
Vậy… cháu bú hết em nó bú kiểu gì.
Nó đang sốt, không bú đâu. Mà hết rồi nó lại chảy sữa tiếp mà.
Vậy… cháu bú nhé. Tắc bên nào hả cô.
Cả hai bên.

Nó bắt đầu ngậm miệng vào ti bên trái của dì. Cái lưỡi nó đá đá cái núm ti đen đen to to ấy. Cái miệng nó bắt đầu mút đầu ti vào, ti dì toàn mùi sữa gây gây giống mùi em bé.

Nhẹ quá, cháu phải mút mạnh hơn. Cháu dùng cả tay xoa bóp mới được. Cô khẽ nhắc.

Nó được hướng dẫn nên hiểu ngay vấn đề. Hai tay nó đặt lên 2 vú cô, ấm và căng. Nó muốn bóp 2 cặp vú này, nhưng nó hiểu phải làm từ từ, nhẹ nhàng. Cái miệng nó bắt đầu hóp lại, nó mút ti cô mạnh hơn. Hai tay khẽ xoa xoa bóp 2 vú cô. Chưa được, cái miệng lại bắt đầu mút rồi nhả, 2 má hõm vào hút mạnh dần. Nó chợt cảm giác thấy ngòn ngọt nơi miệng. Nó mút mạnh hơn, mút lấy mút để, sữa về rồi. 11 năm trời giờ nó mới được hưởng dòng sữa mẹ lần nữa. Nó mút mát say mê, 2 tay dần mạnh bạo, nhồi bóp ngực cô. Cô đôi lúc rên lên, lẩm bẩm điều gì đó. Tay cô xoa xoa đầu nó, có vẻ cô hài lòng với những gì nó làm.

Bên này hết sữa rồi, chuyển bên kia đi Tuấn.Nó lại bú bên kia. Nhưng lần này sau khi ra sữa nó không vội bú hết. Cái lưỡi nó đá đá đầu ti cô, cái tay bên kia thì day day đầu ti. Nó kết hợp xoa bóp và liếm mút đầu ti. Cô giờ không lẩm bẩm nữa mà rên khẽ. Nó thấy cô cứ ưỡn ngực cao lên để nó bú cho mạnh.

Ư..ư… mạnh lên….đúng rồi…ư…bên này sao bú lâu hết thế…ư..ư…

Nó cứ bú say mê. Bầu ti bên này cạn chưa nó không cần biết, nó lại quay sang ti kia bú. Cô đôi lúc như ré lên khi nó bóp mạnh 2 vú cô, cái miệng dứt dứt đầu ti như lôi ra. Nó không biết cô có đau hay không, nhưng cô không phàn nàn thì thôi kệ.

Bú mãi cũng có vẻ mỏi mồm, nó chợt cho 1 tay xuống, luồn vào trong cái quần hoa của cô. Bàn tay nó lướt qua đám lông rậm rì, mò xuống cái khe ẩm ướt. Nó thấy có cái gờ cưng cứng, nó miết tới miết lui đoán xem đó là cái gì. Những ngón tay miết qua cái gờ nhỏ miết tới cái khe ẩm ướt, làm cô nhíu người lại.

Ôi…ôi… Tuấn….ôi…ôi…ư…ư….Tuấn ơi…. làm gì thế….

Nó càng miết càng thấy ướt chỗ đó. Có lẽ đó gọi là dâm thủy trong truyền thuyết chăng. Nó không rõ nhưng cô có vẻ phản ứng như mẹ nó. Nó càng miết nhanh và mạnh hơn. Cái miệng cũng phụ trợ bú vú cô. Cô cứ cong cả thân dưới lên theo nhịp miết bàn tay nó. Cô vừa rên rỉ vừa thở như hết hơi. Nó bỗng mút mạnh đầu ti rồi kéo phựt ra, đầu ti vừa rời miệng nó thì cô ưỡn mạnh người, thân dưới cô giựt giựt như mẹ nó. Đã có kinh nghiệm lần trước, nó không giật mình nữa. Cái miệng lại tiếp tục ngậm đầu ti vào mút rồi phựt ra, cái tay thì miết càng mạnh và nhanh vào cái hạt nho nhỏ cưng cứng, chỗ mà nó cảm thấy cô có vẻ thích. Cô không rên rỉ nữa mà hét lên, cả người cô cứ giật giật mạnh. Nó vội rút tay khỏi lồn cô, tay nó đã ướt sũng.

Cô nằm đó, mắt nhìn thẳng lên trần nhà thở phì phò. Nó chưa biết xử lý sao, nhưng có lẽ như mẹ nó thôi. Bà chợt chạy vào, hỏi ngay nó:

Làm sao thế. Có chuyện gì mà con hét to thế. Đứa bé còn chưa ngủ được lâu.
Cháu.. cháu….
Là con đấy. Con ngủ mơ.
Ui giời. Nhẹ nhẹ tiếng thôi. Nó mà dậy giờ là mệt lắm. Có vẻ hạ sốt chút rồi.

Bà lại đi ra phòng ngoài nằm. Cô nhìn nó chằm chằm:

Sao cháu biết cho tay vào quần cô.
Cháu… cháu…. cô không được nói với ai đấy.
Nói đi, không thỏa hiệp gì cả. Nếu không cô mách mẹ cháu.
Cháu… cháu nhìn thấy bố và mẹ… bố làm như vậy… ( đáng nhẽ phải nói ông và mẹ chứ, nhưng sao nó dám nói ).
Haizz, hai cái người này, dạy dư đứa trẻ. Lần sau không được như thế nữa đấy.
Vâng. Thế… cháu có cần bú nữa không.
Cái thằng nhóc này. Cô gõ cho cái vào đầu bây giờ. Đi về phòng ngay.
Vâng.
À… khi nào cô tắc sữa cô gọi sau.

Từ sau lần đó thì cô không gọi nữa. Em bé hết sốt nó lại chịu bú lại rồi. Mà sau đó vài hôm chú cũng về. Nó vẫn tiếp tục cuộc sống thường ngày, thi thoảng làm con ma xó, xem những chuyện không nên xem.

Thoắt cái đã đến cuối năm, cũng gần sinh nhật nó 14 tuổi. Nó đã cao 1m70. Chiều cao cũng được gọi là lý tưởng thời bấy giờ. Cơ thể nó đã có sự biến đổi rõ rệt. Ngoài chiều cao thì cơ thể nó cũng to ra, cơ bắp phát triển do nó cũng chăm chơi thể thao. Nó đã cao hơn bố nó, và cao sấp xỉ ông nội. Còn một điểm đặc biệt nữa là con chim nó khi cương đã to và dài hơn trước.

Nhưng cũng có một vấn đề khi dậy thì, là nó hay chú ý tới chim mình. Mẹ bảo nó phải vệ sinh chim hàng ngày, thì vẫn rửa chim thôi. Nhưng có lần táy máy nó hơi vuốt mạnh cái da chim, da chim hơi tuột ra làm nó đau điếng. Khi hết đau nó kiểm tra xem có chảy máu không, thì thấy hơi xước da thôi. Nhưng có một mảnh cợn trắng ở trong chim, nó chả biết là gì. Nhưng nó không lấy ra được. Kéo cái da chim ra, nó rách thì chết.

Nó nghĩ mãi, rồi quyết định hỏi bà. Không phải nó không muốn hỏi mẹ, mà mẹ đợt ý đi cùng bố nó đi hai ngày sau mới về. Dù có làm giám đốc đi nữa, nhưng làm ăn với quân đội luôn phải cẩn thận. Có gì trục trặc lần sau họ không thèm đặt nữa. Ông nó đâu phải cũng có ảnh hưởng mãi.

Bà vừa đi làm về. Chú nó chưa thấy về cùng. Nó kéo bà vào phòng nó.

Bà ơi, giúp cháu.
Cháu bị làm sao.
Con chim cháu, nó bị sao á.
Là sao.

Nó tuột quần xuống, rồi kéo nhẹ cái da đầu ra cho bà xem. Bà nhìn một lát rồi nói:

Đó là bựa bẩn đấy. Cháu vệ sinh chịu khó lột ra rửa sạch đi.
Cháu không làm được. Lần trước lột xước cả da, đau lắm.
Để bà xem.

Bà bảo nó ngồi lên giường, bà ngồi xổm dưới đất tay nắm chim nó. Từng ngón tay bà khẽ kéo nhè nhẹ da đầu nó. Nó khẽ á lên khi da đầu bị kéo căng. Bà nó làm rất từ từ, nhưng cái da đầu chưa lột khó kéo quá. Nó đau, nó hết tay bà ra rồi ôm chim.

Đau quá bà ơi. Hỏng chim cháu rồi.
Sao mà hỏng, đưa đây bà xem nào.

Con chim hơi bị xước đỏ lên. Bà nhìn nó, có vẻ nó không cho tiếp tục làm như vậy.

Để bà làm tiếp, đau xíu thôi. Để bựa thế bẩn, nó viêm nhiễm ra.
THôi, đau lắm. Viêm thì bao năm nay có sao đâu.
Giờ nó khác. Ra đây bà làm, sau bà đền bù cho.
Không, bà làm cách khác, cách này đau lắm.

Bà thử dùng khăn ấm tuột cho nó mà cũng không được. Dùng dầu ăn cũng không được. Bà ngẫm nghĩ rồi bảo khẽ nó:

Còn một cách. Nhưng cái này không được nói với ai.
Vâng, nhưng có đau không bà.
Không. Nhưng không nói với ai, kể cả mẹ cháu.
Vâng, cháu không nói với ai hết.

Bà nhìn nó xem có đáng tin không. Rồi bà bảo nó nằm lên giường. Bà ra đóng cửa phòng lại rồi ngồi cạnh nó. Bà lấy tay cầm chim nó vuốt vuốt nhẹ. Con chim được tay đàn bà vuốt ve dần cương to lên.

Khó chịu quá bà ơi. Cảm giác thế nào ý… sướng… mà khó chịu… tức….
Ừ, từ từ, bà làm cháu sướng chứ không đau đâu.

Con chim nó cương to hết mức. Bà chợt cúi xuống, ngậm lấy đầu cặc nó vào miệng. Cái miệng ngậm lấy chim nó sâu vào trong miệng bà. Hai môi khẽ mím chặt để ngăn da quy đầu vào. Tay bà kết hợp kéo da quy đầu nó xuống. Cứ khi nào nó có vẻ đau thì cái lưỡi bà cứ đá quanh đầu khấc nó. Cái cảm giác sướng rủn người đến với nó. Nó bấu chặt lấy ga giường, đầu nghển lên:

Khó chịu quá bà ơi. Con muốn đái.
Ưm… ư…ừ…cái gì…đái…đái…cứ xả hết ra đi. Bà hứng cho.

Bà tuốt cặc nó càng lúc càng nhanh và mạnh. Cái miệng bà ngậm chặt lấy cặc nó, cứ lên xuống để tuột cái da đầu khấc ra. Nó không chịu nổi nữa. Nó trân mình, đái thẳng vào mồm bà. Từng đợt từng đợt, nhiều quá, nhưng không giống nước đái.

Nó đái xong thấy mình nhẹ nhõm. Nó nằm đó, cảm giác sung sướng khắp con chim. Bà ngồi dậy, bụm miệng rồi nuốt ực một cái. Nó thấy ánh mắt bà có vẻ thích thú nước đái của nó.

Đây là lần đầu tiên của con à.
Không, sao lại lần đầu. Từ bé bà còn xi con đái bao nhiêu lần cơ mà.
Không, cái vừa rồi không phải nước đái. Người ta gọi là tinh dịch.
Vậy à, thẩn nào con thấy khác mọi khi đái. Nó chợt nhớ tới cái bãi rơi ra từ lồn bà hôm nào, chắc cũng là tinh dịch nhỉ.

Cái chất của con, lại là lần đầu, rất là bổ. Để khi nào bà đền bù con.

Vậy, bà còn giúp con nữa không. Ý con như vừa nãy ý.

Ơ… cái đó… khó lắm… ai biết thì….

Con không nói với ai… kể cả mẹ… đi đi bà…

Thế khi nào con cần tuột, bà giúp con lần nữa. Tuột được 1 đoạn rồi đây này. Con nhớ rửa sạch sẽ nhé. Nếu được con tự tuột cũng được.

Nó ngu gì mà tự tuột. Bà làm cho nó sướng thế, lần sau phải bảo bà làm cho tiếp.

Tối hôm sau chưa thấy bố mẹ nó về. Nó hơi buồn, nhất là nhớ mẹ. Cơm nước ăn xong, đáng nhẽ nó phải học rồi đi ngủ. Nhưng nó không tập trung được. Nó định ra xem tivi có gì không. Giờ này chắc ông sắp đi ngủ, không chiếm tivi nữa.

Ra đến nơi nó thấy ông vẫn xem tivi. Chán quá, ông nó mà đang xem thì khó giành lắm. Nó đi vào bếp định uống nước lạnh rồi đi vào phòng. Chợt nó thấy tiếng xì xào nho nhỏ:

Thôi ngay, ông ấy đang ở bên ngoài kia kìa.
Ông ấy đang xem tivi rồi. Cho anh một tí, thèm quá.
Đợi đến bệnh viện đi.
Mấy hôm rồi ở bệnh viện có được đâu. Cái thằng bác sĩ thực tập đáng ghét. Mà dạo này bệnh nhân nhiều, tối cũng không có thời gian thoải mái.
THì biết làm thế nào. Anh cũng quan tâm tới con Loan nhiều hơn chứ. Đừng có bỏ bê nó. Nào cái tay này….
Nhưng anh cứ chết mê chết mệt em cơ chứ. Ai bảo em đẹp quá Cúc ơi. Anh cứ tưởng tượng cảnh em ngồi lên anh rên rỉ là anh đã không chịu nổi rồi. Làm với Loan cứ như với tượng đá ý. Cô ý chỉ biết nằm rên hưởng thụ, không như em.
Thì nó con gái nhà lành, anh tưởng nó là đĩ à. Em đây gần 50 rồi, nó mới 25, làm sao có nhiều kinh nghiệm chiều chồng.
Thì giờ anh cứ hưởng em trước. Ai bảo em đĩ, em dâm thế.

Chú đang hôn hít cổ bà nội từ đằng sau. Tay chú thì vén váy bà lên,thò vào váy bà móc móc. Nó đoán đang móc lồn bà rồi. Bà tay vẫn đang pha trà cho ông, cái hông cứ ngọ nguậy, chắc vì tay chú nó. Bà nội nó rất thích mặc váy, nên hầu như ít thấy bà mặc quần. Thế này thì tiện cho chú quá. Nó thấy tức tức, bà hôm trước còn bú chim nó. Dù gì cũng là bà nó, càng lớn thì tính chiếm hữu của con người càng mạnh.

Chú chợt lấy tay kéo mạnh xuống, cái quần lót của bà rơi xuống chân. Bà định kéo lên mà chú nó kéo ra khỏi chân bà. Chú cười hề hề đút quần lót vào túi quần mình.

Trả đây, mau lên.
Không trả. Chổng mông lên để anh địt.
Không, ai nhìn thấy thì chết.
Nhanh, cái con đĩ này.

Nó shock trước từ ngữ của chú với bà nội nó. Nhưng bà cũng không phản kháng, mà chổng mông lên thật. Chú cười hề hề, cởi từ từ cái thắt lưng quần ra. Chú vừa mới cởi quần đến mông thì tiếng ông nó vang vang vào:

Trà được chưa bà ơi.
Đây, vừa được rồi. Đợi tôi.

Nó vội chạy ra ngoài, ngồi vào ghế bên cạnh ông. Nhà nó như mọi nhà khác thời đó thôi. Có kệ tivi kiêm tủ rượu. Bàn trà với 4 ghế được khảm trai. Sau đó là đến sập gụ, tủ chè. Bà vội vàng mang trà ra cho ông. Mặt bà vẫn còn hơi đỏ. Nhưng ông mải xem tivi nên không để ý.

Chiều hôm sau bố mẹ nó mới về. Cả hai trông mệt phờ hơi. Bà thấy vậy liền vội nấu cơm, vì biết chắc mẹ nó chả nấu được. Nấu xong bà dặn ông uống thuốc rồi đi trực ca tối. Cuối năm mọi người ăn uống nhiều, có mấy ca ngộ độc rượu liền, bà nó cứ than thở dạo này mệt.

Bố mẹ nó mệt nhưng vẫn vào bàn ăn đúng giờ. Đó là nếp của gia đình rồi. Cô chú cũng xuống cùng đứa em họ nó. Bố nó cứ cắm đầu ăn, mẹ thì còn hỏi cô nó mấy câu. Ăn xong bố nó vào phòng luôn để ngủ. Mẹ nhờ chú rửa bát hộ rồi cũng đi vào cùng bố. Nó biết mẹ mệt nên không đòi hỏi, tự giác tắm rửa học bài rồi đi ngủ.

Nó vừa vặn được hẹn giờ đồng hồ thì mẹ mở cửa vào. Mẹ vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt. Mẹ vào ngồi cạnh nó, tay lấy khăn lau tóc trên đầu.

Mẹ chưa ngủ ạ.
Mẹ định đi ngủ luôn mà sau người bẩn khó chịu, nên lại đi tắm.
Đợt này mẹ đi lâu thế.
Ừ, đợt này đi xa. Xe lại hỏng giữa đường lúc về. Mẹ còn tưởng phải ngủ đêm ngoài đường cơ.
Mẹ mỏi lưng à.
Ừ, đau chết đi được. Đường sóc lắm, cứ nẩy cả người lên.
Hay mẹ nằm đi, để con bóp lưng cho mẹ.
Có được không. Mẹ có thấy con bóp bao giờ đâu.
Mẹ toàn đi làm biết gì đâu. Dạo này con hay bóp lưng cho ông khi đi học về.
Thế à, thế thì tuyệt quá. Mẹ đang không biết có ngủ được không với cái lưng đau thế này.

Mẹ lau khô tóc rồi nằm xuống giường. Nó hít một hơi thật sâu khi nhìn thân thể mẹ. Dù mẹ mặc quần rồi nhưng cái mông mẹ tròn và cong lên trông thật kích thích nó. Nó dè dặt ngồi 1 bên, 2 tay bắt đầu bóp lưng cho mẹ. Mẹ rên rỉ ngay khi nó vừa mới bóp. Có vẻ mẹ khá mỏi mệt vì chuyến đi dài. Nó cứ thế xoa bóp dọc lưng mẹ. Nó bóp 1 lúc thì có vẻ mỏi tay, và mỏi cả eo nữa với tư thế ngồi thế này.

Mỏi rồi hả con. Thôi cũng tạm rồi.
Con vẫn làm được tiếp. Tại ngồi thế này mỏi eo quá.
À há, vậy con ngồi lên chân mẹ mà bóp cho thoải mái.

Nó chả mừng quá, ngồi ngay lên đùi mẹ. Con cặc hơi cưng cứng của nó chĩa gần vào mông mẹ. Mỗi lần cái tay nó bóp lên cao, là con cặc lại hơi chạm vào mông mẹ. Nó chả mong gì hơn, thế là đủ kích thích nó rồi. Nó bóp 1 lúc thì mẹ bảo hết mỏi, nó đành tiếc nuối rời lưng mẹ. Nhưng mẹ không ngồi dậy mà vẫn nằm đó.

Mẹ không về phòng à.
Không, mẹ đang nằm đúng tư thế. Cảm giác thật thoải mái. Giờ mà dậy là về ngủ mất ngon. Mẹ ngủ với con hôm nay được không.
Nhất trí. Nhưng mẹ phải trả thù lao.
Cái thằng này, đòi thù lao cơ đấy. Muốn mua cái gì nào.
Không…. con… bú tí mẹ…được không?

Mặt nó đỏ lựng lên vì xấu hổ. Nó cũng nghĩ mẹ sẽ từ chối, có khi lại về phòng chứ không ở đây với nó. Nhưng mẹ chỉ nhìn nó, ngẫm nghĩ chút rồi giơ tay ra gọi nó. Nó mừng quýnh, nhào vào nép vào mẹ. Mẹ kéo cái chăn phủ lên người hai mẹ con, rồi cốc đầu nó:

Con ngủ đi, đừng có ý nghĩ linh tinh.
Ơ, thế mẹ vừa như thế… là đồng ý rồi còn gì.
Con lớn rồi… bú tí gì nữa.
Đợi khi nào con quá 16 tuổi mới gọi là lớn. Ông nội bảo thế còn gì.
Nhưng…. thế cũng kỳ quặc lắm.
Con với mẹ nằm trong chăn. Không ai biết. Con có nói ai đâu.
Vậy nốt lần này nhé. Mẹ thưởng vì màn xoa bóp vừa rồi của con.

Nó chỉ chờ có vậy, như con chó con rúc vào người mẹ làm nũng. Mẹ bật cười, vén cái áo lên cho nó. Đôi vú bánh dày của mẹ lại hiện ra trước mắt nó. Nó tham lam ngoạm lấy vú mẹ. Hai bàn tay xoa bóp 2 bầu ngực đẹp tuyệt đó. Mùi mẹ vừa tắm xong thơm lắm, đó là mùi da thịt chứ không phải mùi xà phòng. Mẹ cứ nằm nhắm mắt, vuốt ve tóc nó.

Nó nhẹ nhàng được ban đầu thôi. Nhưng dần dần cơn thú tính nó trỗi dậy. Nó bắt đầu mút vú mẹ nó mạnh hơn. Nó đem bài học hôm với cô Loan ra áp dụng với mẹ. Nó cứ mút rồi nhả pực 1 cái vú mẹ, tay thì vẫn bóp đều đều. Mẹ không rên to như cô nhưng cũng rên rỉ. Nó cứ vậy, vừa bú vừa xem cảm giác của mẹ thế nào. Nó còn muốn cho tay vào quần như với cô nhưng rồi không dám. Nhưng nó có cái khác ghê gớm hơn cái tay nhiều. Đó là con chim của nó. Nó mải bú liếm dần dần nằm đè lên mẹ lúc nào không hay. Con chim cứng ngắt cứ đâm đâm vào khe lồn mẹ. Mẹ giật mình khi nhận ra điều đó:

Dừng lại đi con.
Umm… con đang bú mà…
Cái đó…con chim của con… nó lại to lên hơn à…
Umm.. chụt… chụt… vâng… to gấp 3 hồi xưa….bà vẫn cho con uống thuốc đều.
Nằm ra đi… nặng… ư…ái….

Mẹ nó vặn vẹo người muốn đẩy nó xuống. Ai ngờ tạo điều kiện để con chim nó đâm vào khe lồn của mẹ. Dù có lớp vải dày ngăn lại nhưng con chim cũng đâm một phát sượt từ hột le xuống khe lồn mẹ. Nó và mẹ đều dừng lại nhìn nhau. Nó nghĩ thế là chết rồi, nhưng bỗng đâu cái máu liều nó đến. Vì mẹ cũng không phản ứng gì. Nó lại hẩy hẩy cái mông để con cặc cứ cọ cọ vào khe lồn mẹ. Mẹ khẽ rên lên 1 tiếng, nhưng rồi vỗ vai nó đét 1 cái:

Ư…xuống đi… đừng làm thế…
Không…. con khó chịu… làm tiếp mới dễ chịu….

Nó cứ ghì lấy mẹ mà hẩy hẩy. Mẹ đánh nó mấy lần mà nó không suy suyển, mẹ lại thôi. Nó thấy mẹ cắn môi, tay hơi ôm hờ nó. Nó lại vục đầu vào bú tiếp, cái hông tiếp tục cọ vào lồn mẹ. Chân mẹ đã choãi ra rộng hơn, con cặc nó cọ vào lồn mẹ dễ hơn. Nó bắt đầu thấy mẹ rên rỉ to hơn. Nó càng ngày càng làm nhanh hơn. Nhưng con chim nó cũng tới giới hạn vì đầu nó kích thích quá độ, nó phọt từng đợt từng đợt tinh trùng ướt sũng quần đùi.

Mẹ nằm im, tay vuốt vuốt lưng nó vỗ về. Nó cứ nằm trên mẹ, cả người sướng như mất lực.

Ra nhiều không.
Chắc ướt hết quần rồi à.
Vâng ạ.
Lần đầu của con à.
Dạ…không ạ.
THế lần đầu khi nào. Mẹ ngạc nhiên hỏi nó.
Dạ.. con không nói được không.
Sao lại giấu mẹ. Nói mau không mẹ đánh đít.
Dạ… là lần với bà nội.
Là sao. Nói mẹ ngay.
Dạ.. lần đó…..

Nó vừa kể lại cho mẹ vừa nhìn phản ứng của mẹ. Nó thấy mẹ lắng nghe rất kỹ, đôi lúc mẹ mím môi lại, mắt mẹ đầy tức giận. Nó vừa kể vừa rón rén, cũng không dám xoa bóp vú mẹ nữa. Mẹ nhìn chằm chằm nó như muốn mắng, nhưng mẹ không nói gì. Mẹ trầm ngâm, đôi lúc lẩm bẩm gì đó, mặt mẹ dần dãn ra trở lại. Mẹ vuốt đầu nó rồi nói:

Lần sau không được để bà làm vậy nghe chưa.
Vâng… nhưng con không tuột được đâu. Đau lắm.
Thế…. khi nào mẹ rảnh mẹ giúp con.
Thế nhanh lên mẹ. Bà bảo cứ để bựa đấy nó sẽ viêm nhiễm.
Thế… để mẹ xem đã. Đơn hàng của bố đợt này cũng vừa giao rồi, nhưng mẹ phải đi làm đã. Nghỉ ở xí nghiệp lâu cũng không được.
Vâng.
Thôi đi ngủ đi con.
Con ôm ti mẹ ngủ nhé.
Nãy giờ vẫn chưa đủ hả ông tướng.
Chưa, chưa bao giờ đủ cả. Con muốn ngày nào cũng được bú mẹ như lúc nãy. THích lắm.
Cha bố anh. Chả giống bố anh gì cả. Nằm sờ ti rồi ngủ, cấm làm linh tinh.
Vâng.

Thế là nó lại được sờ ti mẹ ngủ. Mẹ mệt lên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nó nằm sờ ti mẹ ngủ, thoải mái quá. Cái cảm giác vừa đái xong… tinh dịch làm nó cũng mệt và chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau mẹ phải dậy đi làm. Nó đi học đến chiều về. Vào nhà thì thấy chú đang ngồi xem tivi với ông. Mắt chú nó thi thoảng cứ đảo vào bếp. Nó biết chắc bà ở trong đó rồi. Hay thật, dám mơ tưởng bà nội của nó. Bà là để… bú chim nó, chứ không phải dành cho chú. Nó cất cặp rồi xuống nhà tha thẩn xung quanh… bếp. Đôi lúc nó nhìn thấy chú nhìn nó vẻ mặt sốt ruột lắm. Nó mặc kệ.

Nó thấy bà vừa nấu ăn xong thì phải. Nó vội chạy lại kéo tay bà đi về phía phòng nó. Mặc kệ chú nhìn theo với ánh mắt khó chịu.

Có chuyện gì mà kéo tay bà ghê thế.
Thì bà bảo giúp con… tuột ra cơ mà.
Từ hôm đó đến giờ chưa tuột thêm ra được tí nào à.
Đau lắm. Bà không giúp thì con bảo mẹ con.
Thế thì con bảo đi.

Bà nói dỗi. Xong bà chợt ngẫm nghĩ gì đó, rồi lại nói khẽ với nó.

Con kể chuyện này cho mẹ rồi à.
Không, con chưa kể. Mẹ đi về mệt vào ngủ từ sớm.
Ừ, đừng kể ai nhé. Để bà giúp con.

Nó nằm ra giường, tụt sẵn quần chờ bà. Bà ngồi bên cạnh, cúi đầu xuống cầm con chim nó lên. Con chim được bà vuốt ve đã ngỏng to lên. Bà cầm nó chợt nói:

Sao có vẻ to hơn hôm trước nhỉ.
Bà làm đi, cứ như lần trước con không đau.

Bà lại cúi đầu ngậm chim nó vào. Cái lưỡi bà cứ mơn trớn quanh đầu khấc, làm nó sướng rủn. Nó nhìn bà cứ cúi cái đầu bú chim nó, làm nó dậy lên khát vọng chiếm hữu bà. Bà là bà nó, sao phải để chú làm thế với bà mà không phải nó. Tay nó không bám vào ga giường nữa mà thò tay vào sờ vú bà. Bà giật mình, bỏ chim nó ra.

Bỏ ra, cháu làm gì thế.
Cháu… cháu muốn sờ vú bà. Bà làm tiếp đi. Bà chả bảo đền bù cháu à.

Bà chưng hửng nhìn nó. Rồi bà lại tiếp tục ngậm chim nó tiếp. Nó thò hẳn tay qua lớp áo nịt, bóp lấy cái vú to của bà. Hai ngón tay khẽ vê vê cái núm ti đã hơi nhẽo của bà. Cứ thế, bà thì bú chim cháu thì bóp vú. Rồi nó cũng chịu thua cái miệng của bà. Nó gầm gừ rồi bắn tinh xối xả trong miệng bà. Bà ngậm rồi nuốt ực hết.

Nó nằm đó thư giãn sau khi xuất tinh. Cảm giác khoan khoái dễ chịu khắp cả người. Nhưng tay nó vẫn không quên xoa bóp vú bà. Nó cảm giác núm vú bà đã se se cứng lại. Bà liếm láp xong tinh trùng trên chim nó thì bảo:

Thôi xong rồi. Nong ra thêm được một chút. Bỏ vú bà ra đi.
Không, vú bà con sờ thích lắm.

Nó chơi bài lì. Chẳng những không bỏ vú bà ra mà còn kéo bà xuống giường. Nó nằm lên người bà, mặt vục vào ngực bà. Bà đẩy nó ra nhưng giờ nó đã cao to thế này, bà đẩy không được.

Này, thế là hư đấy. Nằm ra không bà mách bố.
Bà mách bố thì con mách ông hôm nọ con thấy chú sờ vào trong quần bà.

Bà giật mình không nói gì. Nó thấy bà mặt tái mét. Hồi lâu bà mới khẽ hỏi nó:

Con nhìn thấy à.
Con còn thấy bà chổng mông cho chú… địt.
Làm gì có. Không có đâu. Bà nhờ chú gãi thôi.
Con lớn rồi, bà đừng lừa con. Con cũng nhìn bố mẹ con làm chuyện ấy rồi.
Thôi cho bà xin. Đừng nói với ông chuyện ý nhé. Rồi bà thương.
Bà thương thế nào.
Bà cho con tiền mua truyện với chơi game nhé.
Bố con vừa cho con hôm qua rồi. Dạo này học nhiều cũng không có thời gian chơi.
Thế… thế bà cứ nong chim hộ con còn gì.
Con muốn bú vú bà cơ.
Đứa bé này… thôi được rồi. Nhưng không phải bây giờ. Bà ra nấu nốt thức ăn tí còn đi trực.
Bà hứa đấy nhé.
Rồi, bà hứa. Mà con không được nói với ai đấy.
Con không nói với ai đâu. Con cũng thương bà mà. Ông mà biết thì…

Nó bở dở câu đó, nó thấy mặt bà tái mét. Cái tính gia trưởng của ông ai còn lạ gì. Ông mà biết thì bà chết với ông mất. Rồi gia đình nó sẽ tan nát. Bà thủ thỉ với nó mấy câu rồi vội đi ra ngoài. Nó nằm đó 1 lúc thì dậy ra ngoài. Nó thấy vẻ mặt tiu ngỉu của chú đi ra từ phòng bếp. Nó cười trộm. Chắc định vào tòm tem mà bà đuổi đây. Bà sợ ông biết nên chắc đuổi thẳng cổ chú rồi.

Tối hôm đó như thường lệ mẹ lại đem nước ngâm chân cho ông. Nó ngó nghiêng xung quanh không thấy gì. Chú đang ngồi làm việc trong phòng, cô nó thì đang à ơi bế con bên cạnh chú. Nó đợi chắc chắn không có gì thì mới khẽ mở cửa phòng ông. Ông lại đang ngồi rửa chân cho mẹ, nhưng tay cứ rửa, mà cái miệng ông đang liếm bàn chân còn lại của mẹ. Nó mở cửa sớm quá, hay không đúng thời điểm mà mẹ nó nhìn thấy. Mẹ hơi giật mình, định rụt chân lại. Nhưng nhận ra nó mẹ lại để yên. Nó cũng hơi giật mình, xong rồi tự đóng cửa lại.

Tiếng ai mở cửa à.
Không có, bố làm nhanh đi. Bên phòng 2 em chắc vẫn chưa ngủ.
Hay con và bố…. bố làm nhanh thôi. Tí bố thằng Tuấn mới về.
Không được, chỉ thế thôi. Bố dạo này hay đau ốm, làm nhiều nhỡ đâu…
Có nhiều nhặn gì đâu. Bố với mẹ con dạo này không làm. Con thì mãi mới cho bố 1 lần. Bố khó chịu lắm.
Thôi, lần này con cho bố địt mẹ đấy. Bố phải địt liên tục, ngày nào cũng địt. Cho mẹ chừa thói… đi. Thừa thãi thời gian quá mà.
Thói gì hả con.
Không… không có gì. Thôi con về đây không ai nhìn thấy.
Thế khi nào … bố được địt con
Con dạo này bận việc của anh Phong ( tên bố nó ), cả việc ở xí nghiệp nữa. Giờ thằng Tuấn sắp nghỉ tết rồi. Để từ từ bố ạ. Ai mà biết thì con chả biết sống thế nào.

Nó nằm trong phòng, cứ nghĩ mãi về ông và mẹ. Nó khá tò mò tại sao ông và mẹ lại làm chuyện đó, và nó bắt đầu từ khi nào. Nó cảm giác như ông sợ mẹ nó, như là con chó sợ hãi chủ nhân của nó. Thật khác ông nội mà nó luôn biết, thét ra lửa, nói một câu là cả nhà răm rắp.

Cửa chợt mở, mẹ nó bước vào. Mẹ đóng cửa rồi đến ngồi bên nó. Mẹ ngồi đó nhìn nó, mãi chả nói gì. Nó thấy như mẹ muốn nói gì, nhưng mẹ chưa nói.

Chuyện hôm nay, chuyện ông và mẹ…mẹ…
Con sẽ không nói với ai cả đâu. Chả hiểu sao nó chợt nhanh mồm thế.
Con ngoan, cảm ơn con. Mẹ…. thật khó để kể rõ cho con.
Thế để khi khác cũng được mẹ à. Mẹ là mẹ của con, con luôn yêu mẹ.

Nó chợt cầm lấy tay mẹ lắc lắc. Nó biết mẹ khó nói. Nó cũng không muốn bắt buộc mẹ. Mẹ khác bà nội, mẹ là cái gì đó thiêng liêng trong nó. Nó chỉ cần mẹ vui, thế là đủ.

Mẹ cảm động, tay giữ chặt tay nó. Nó có thể cảm nhận tay mẹ siết chặt lấy tay nó. Nói vậy thôi, nhưng nó cũng lưu manh lắm:

Bố ngủ rồi hả mẹ.
Chưa biết. Bố bảo đợi mẹ về bóp lưng cho bố.
Thế là mẹ không ngủ với con à.
Thằng quỷ này. Ngủ để con đòi bú tí à.
Thì… mẹ bảo nong chim cho con mà.
Từ từ, việc sắp tết đang bận. Mẹ làm đau hết cả lưng mà chả hết việc.
Hay con đấm lưng cho mẹ nhé.
Con sang đấm lưng cho bố con đi. Mẹ đỡ phải đấm.

Mẹ cười trước trò láu cá của nó. Mẹ bẹo má nó rồi đi ra. Nó nằm đó, buồn so. Vậy là không được bú tí mẹ rồi, mút chim càng không. Bỗng nó lóe lên ý nghĩ, vội chạy qua phòng bố mẹ. Nó chả gõ cửa, len lén mở cửa ra. Mẹ nói đấm lưng cho bố, nhưng cũng nằm dài trên giường cạnh bố.

Em ơi đấm lưng cho anh. Đau lưng chết đi được.
Anh không đấm lưng cho em thì thôi. Hôm nay em phải khuân vác từ sáng đến hết trưa đấy. Làm xong chả muốn ăn cơm.
Làm mệt thế hay là nghỉ đi, về vợ chồng mình làm chung.
Thôi, chẳng qua là cuối năm xí nghiệp có nhiều hợp đồng. Mệt chút nhưng thêm lương. Còn anh cứ cố đi, cần thì em phụ. Như anh bảo, đợi qua nốt cái hợp đồng đầu năm tới, là mình có tiền mở rộng xưởng, thu gom được thêm hàng. Em chả kiếm được mấy nhưng cũng thêm một khoản. Nhỡ việc của anh có trục trặc thì em còn có việc.
Ừ, tại dạo này mấy nơi bị cạnh tranh ác quá. Người ta cũng không nể mặt bố mấy nữa.
Thì thế, mình không dựa vào danh tiếng của bố mãi được đâu. Đợt tới mình nâng cao khả năng thu gom, bán giá ưu đãi hơn thì tình hình sẽ tốt hơn. Anh cố gắng lên.
Cảm ơn em. Anh bỏ rơi em ở nhà suốt thế, chỉ hy vọng kiếm thêm tiền cho em và con sống tốt hơn. Nếu anh còn trong quân ngũ, dựa vào chiến hữu của bố có khi giờ chức vị cũng cao rồi.
Anh đừng nói thế. Anh ở quân ngũ cũng không ở nhà được là mấy. Như thế này em vẫn còn ở bên phụ giúp anh được. Còn anh không thích quân đội, ở đó thì chỉ mệt mỏi thêm thôi. Em cũng chả mong chức quyền hay tiền tài gì. Anh làm cố đến khi con nó học đại học rồi nghỉ cũng được. Bố có mảnh đất ở quê, vợ chồng mình lúc ý về làm ruộng cũng được.

Nó nghe bố mẹ nói, mơ hồ hiểu được sao mẹ và ông xảy ra chuyện đó. Chắc do lúc mới rời quân ngũ, bố nó bôn ba bên ngoài suốt ngày, để mẹ ở nhà. Mẹ vừa rời khỏi núi rừng quen thuộc, xa lạ với chốn thành thị. Ông là điểm bấu víu duy nhất, cũng là nơi thỏa mãn khát khao của mẹ khi chồng vắng nhà. Nó cảm thấy thương bố và mẹ hơn. Nó đẩy cửa bước vào:

Bố, mẹ.
Tuấn à, chưa ngủ hả con. Có chuyện gì thế.
Mẹ bảo bố đau lưng. Con sang đấm lưng cho bố.
Ái chà. Sao hôm nay con trai tôi lại ngoan thế. Mai trời mưa to rồi.
E hèm, con định bảo bố nhà thằng Khánh mới mua cái máy chơi điện tử mới… con…
Con à… đợi bố thêm chút… dạo này bố đang dồn tiền gom hàng. Qua tết bố mua cho.
Không, ý con là… tết con định qua chơi điện tử với nó cả ngày. Có được không ạ.
À, được. Nhưng không phải 3 ngày tết nhé.
Vâng, con biết. Bố nằm yên con đấm lưng cho. Dạo này con đấm lưng cho ông nghề lắm rồi.

Bố nó cười to, nằm để yên nó đấm. Nó làm cũng rất thuần thục, bố rên rỉ vì cái lưng được nó đấm bóp. Mẹ nằm nhìn hai bố con cười. Đã lâu cả nhà không ở bên nhau thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro