Tiếp theo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỉ Ngạn hoa nở bên bờ sinh tử
Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng
Mạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ?
Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông?

Nhìn Bỉ Ngạn cười, nhìn Bỉ Ngạn khóc ?

Bỉ ngạn mọc bờ sinh tử,
Ký ức qua đây, để lại tương tư.
Nhớ thời cả hai chìm trong mộng tưởng,
Rong ruổi cùng nhau khắp bốn phương.

Bước qua những đền tháp đầy xương,
Tượng chúa xót đau nhìn lặng lẽ,
Lời nguyện cầu rất khẽ,
Cái nhìn âu yếm hoàng hôn.

Ân tình kiếp trước còn chôn,
Để kiếp này chút tình vương loạn,
Gặp nhau rồi đành đoạn,
Uống rượu chia ly.

Ân tình cũ cuồng si,
Gửi Bỉ Ngạn thu vào hồn máu.
Mặc ta trong luân hồi lục đạo,
Vạn kiếp lưu vong.

Cùng nhau vượt qua định kiến tổ tông,
Lại quay đầu buông xuôi tất cả,
Bỉ ngạn nở hoa không lá,
Bỉ ngạn ra lá không hoa.
Lá hoa cùng thân
Lại không cùng sống.
Dối nhau câu phù sinh nhất mộng,
Luyến ái còn theo.

Bờ Vong Xuyên lạnh lẽo,
Hoa Bỉ Ngạn vương hương.
Kiếp này lỡ đau thương,
Kiếp sau còn mong gặp ?

Nhìn Bỉ Ngạn cười,
Nhìn Bỉ Ngạn khóc,
Trách ta cố chấp.
Nhớ chối canh Mạnh Bà ở cửa đầu thai ...

Mơ một ngày,
Cùng nhau đến chân trời cuối đất.
Nắm tay kề cạnh,
Lãng du đến chốn khôn cùng ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro