Mở đầu : Kẻ được chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cái -- " 

Trên bãi đất được vườn hoa bỉ ngạn bao phủ của ngọn núi khá gần ở thành phố .

Tôi đứng ngây người ra trong sự trói buộc của ma thuật từ cơn lốc hoa đang xoay vòng xung quanh , cùng ánh mắt kinh ngạc hướng về phía kẻ đang đứng trước mặt .

Tại sao ư ? Câu trả lời rất đơn giản . Đó là vẻ ngoài không phải là người của kẻ đó .

Có thể nói đúng hơn , kẻ đang đối diện trước tôi thật sự chẳng phải là con người mà đơn giản chỉ là .. một con mèo với bộ lông hồng kèm theo vài vết vằn đỏ trên lưng và một điểm làm nó nổi bật hơn . Dấu ấn hình hoa bỉ ngạn nằm ngay trên trán nó .

Tuy có vài điểm khác biệt với chủng tộc của nó nhưng đơn thuần thì , nó cũng chỉ là một con thú cưng nhỏ bé mà thôi .

Nhưng với tôi thì lại khác , nó không phải là con mèo bình thường . Nó biết nói , biết sử dụng cử chỉ như con người . 

Rốt cuộc .. nó là cái quái gì vậy chứ ? Tôi xiết chặt đôi bàn tay lại ghim chặt móng tay sâu vào da thịt .

" Ngươi có lòng hận thù khá lớn nhỉ ? "

" Ý ngươi là gì ? " 

" ..... "

Con mèo trầm lặng trả lời tôi rồi nhếch mép.

" Chuyện đó ngươi không cần phải biết "

Nó vui vẻ mỉm cười tạo nên sự đáng sợ thầm kín bên trong tôi .

"..............."

Tôi bất giác nhướng mày nhìn vào loài vật bí ẩn đó.

Đôi mắt nó trừng trừng như muốn vui đùa, sau đó nó buông ra một tiếng thở dài.

" Ta không hề hiểu ý của ngươi ! Con mèo kỳ lạ .. "

" Không hiểu cũng phải hiểu thôi "

Nghe thấy giọng nói bất thường , tôi tròn mắt mở to hết cở . Bởi vì , nó xuất phát từ một người phụ nữ đội lốt con mèo thốt lên.

Song vẫn chưa hết, đôi mắt của nó bỗng dưng phát sáng lên một màu đỏ thẳm tựa như máu .

" .. !? "

Trong khoảng khắc tiếp theo sau , thế lực vô hình ẩn hiện nào đó khiến tôi rơi xuống vực đau khổ nằm sâu trong tâm trí đen tối của chính bản thân .

Một mũi dao đỏ ghim sâu vào đầu tôi .

" AAAAAAAAAAAAAAAAA "

" Hãy nhận lấy nó đi . Cô gái ! "

Nét mặt của con mèo thay đổi một cách đột ngột thành vẻ rất nghiêm nghị.

" Cô gái , bên sâu thâm tâm cô đang rất căm hận con người đúng không ? Những kẻ chế nhạo cô , những kẻ sĩ nhục cô , những kẻ cố cướp đi sự trong sáng của cô .. Cô hận chúng lắm đúng không ? Thế thì hãy nhận lấy luồng ma lực to lớn này ! Năng lực của hoa bỉ ngạn ! Cùng với đó .. hãy xóa xổ toàn bộ đám rác rưởi trên thế giới này . Nhớ lấy "

Nó nói với giọng đầy căm phẫn và dần tan biến đi cùng vô số cánh hoa bỉ ngạn lơ lửng trên không .

________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro