43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa suốt tới gần nửa đêm mới tạnh dần, đường phố bên dưới lúc này mới bắt đầu rút nước từ từ. Build ôm Grey đang ngủ trên bụng, nằm ngửa trên sàn nhà mát lạnh nhìn lên những cây nến thơm nho nhỏ đang cháy sáng trên mặt bàn. Mùi tinh dầu hòa quyện vào nhau tỏa khắp không gian, soi sáng một phần khuôn mặt gã đang dựa đầu vào thành ghế sofa. Từ góc này nhìn lên góc hàm của Bible đẹp đến nao lòng, đột ngột gợi lên trong tim anh một cảm giác là lạ.

Thật sự là muốn hôn người ấy một cái.

Anh biết rõ mình vẫn còn yêu, còn rất yêu là đằng khác. Khoảnh khắc bản thân trần trụi trong vòng tay gã vẫn còn chưa tan đi hết, bao nhiêu quyến luyến đầy bất lực làm cho từng giây từng phút trở nên thật bức bối. Build nhắm hờ mắt, tưởng tượng lại hơi thở quen thuộc của người ấy áp lên môi mình, môi lưỡi quấn chặt vào nhau trong men rượu đang nồng lên.

"Bible?"

Build ngồi dậy, đỡ bé con trong lòng bằng hai tay. Anh tiến tới gần khuôn mặt gã, từng đường nét giờ được phóng đại lên gấp nhiều lần. Mùi hương đặc trưng của cơ thể kia tỏa ra như mê hoặc, tâm trí đã tê dại điều khiển hai đôi môi khẽ chạm vào nhau. Xúc cảm mềm mại lập tức truyền tới, trái tim anh cũng thêm vạn xao động càng lúc càng mãnh liệt. Tình yêu bị giam lỏng trong lòng gào thét như lũ quỷ đã phát điên, bờ tường chống đỡ cũng trở nên mỏng manh vô cùng.

Một bàn tay dịu dàng đặt lên gáy người đàn ông đang nửa quỳ trên mặt sàn, khóe miệng kẻ bên dưới chợt hé ra. Gã hớp lấy oxi từ khoang miệng của người đối diện, liếm lên vành môi đầy đặn. Nụ hôn giữa đêm khuya dịu dàng và ngọt ngào như một loài thực vật vừa mới nở hoa, chẳng ai còn mượn được men rượu để làm càn. Build quyến luyến để bản thân mình cho người kia nhấm nháp, vòng tay vẫn ôm siết bé con vào lòng.

"Sao thế?", gã hỏi, áp trán mình lên trán anh, "Không ngủ được à?"

Build lắc đầu, lại ghé môi lên. Bible hình như bị bất ngờ, chỉ kịp nắm lấy chiếc cằm nhỏ trong tay rồi hé miệng để cái lưỡi mềm mại kia quấn quít lấy bản thân mình. Gã để anh và con dựa vào trong lồng ngực rộng, một cánh tay vốn buông thõng giờ đặt hờ trên tấm lưng mảnh mai kia.

"Bible...", anh thì thầm gọi, nhìn thẳng vào đôi mắt còn đang nửa tối nửa sáng của kẻ đang kề cạnh mình, "Anh yêu em."

Không một tiếng động, nước mắt đã vội lăn dài. Gã vuốt nhẹ qua khóe mi ươn ướt, hôn khẽ lên vầng trán mướt mải mồ hôi.

"Lại khóc rồi."

Build cắn chặt môi, bao nhiêu đau thương nghẹn ngào chôn sâu dưới đáy lòng.

"Nếu yêu em thì chúng ta ở cạnh nhau đi?", Bible ngồi dậy, kéo cả anh và Grey ngồi lên trong lòng mình, "Được không?"

Lồng ngực của gã ấm áp và quen thuộc. Build nhìn ra ngoài tấm kính khổng lồ trong phòng, vài khu nhà đã bắt đầu sáng đèn lại. Anh khẽ thở dài, câu hỏi lúc nãy vẫn đang bỏ ngỏ bên tai.

Cả một đêm tạnh ráo, sáng sớm hôm sau nước đã rút hết khỏi đường phố. Ba người tỉnh dậy khi ánh nắng chiếu qua cửa kính lớn, mặt trời đã nhô khỏi những đám mây còn nặng nề đằng xa. Mùi nắng lên sau mưa quện với mùi đất hơi ngai ngái, sương mai đọng thành lớp màng mỏng trên lớp kính dày. Build phát hiện mình đã ngủ trên lòng người kia cả một đêm, tư thế co ro như hai bố con nhà chim vừa tìm được nơi tránh bão.

"Chân em tê cứng luôn rồi.", Bible mỉm cười, đôi mắt mới chỉ hé ra được một nửa vì chói, "Lợn bố lợn con nặng thật đấy."

Grey ngơ ngác nhìn hai người, khuôn mặt vẫn còn đang lộ rõ vẻ ngái ngủ. Nó bò lại một góc ghế, trùm chăn lên đầu để thò ra đôi chân trắng như hai búp măng non. Build ngượng ngùng rời khỏi chỗ ngủ đêm qua mà không dám nhấc mắt nhìn người bên cạnh, vỗ nhẹ vào cái mông tròn xoe của con trẻ:

"Em còn định ngủ tiếp hả?", anh hỏi, "Chúng ta về nhà thôi."

"Không.", nó lắc đầu nguầy nguậy, lắc lắc mấy cái đã chui cả người vào trong chăn, "Em không thích về đâu."

Khó khăn lắm mới lôi được nhóc con ngái ngủ ra khỏi chăn. Build dùng một chiếc khăn lau qua mặt cho đứa bé, xoa xoa lại mái tóc cho ngay ngắn. Nó ngáp dài một cái, hai tay đan vào nhau im lặng dựa vào ngực bố, đưa đôi mắt như mong chờ nhìn sang Bible.

"Chú đưa hai bố con về.", gã gom sách vở và đồ chơi của hai người vào chiếc hộp giấy nho nhỏ, xách ở một bên tay, "Đi thôi."

Ba người tiến ra hành lang trống, thang máy vẫn đang ở trạng thái chờ. Gã bấm lên tầng cao nhất, một bãi đỗ xe rộng thênh thang vụt hiện ra trước mắt hai bố con. Nắng mai tràn ngập cả một khoảng không gian rộng. Chỗ khu vườn nhân tạo nho nhỏ ở góc đằng xa, đám cây xanh mướt như đang vươn rộng tán lá để bắt đầu một ngày quang hợp mới sau cơn mưa vùi dập đêm qua. Bible đi tới dãy đỗ có mái che, chiếc xe quen thuộc nằm im lìm ở đó không một vết bẩn.

"Muốn ăn gì không?", gã hỏi, chầm chậm điều khiển xe xuống dốc, "Ở gần đây có mấy chỗ, ăn cũng được lắm."

"Thôi...", Build ngại ngùng lắc đầu, "Hai bố con về gần nhà tự mua cũng được, còn phải tắm rửa trước đã."

Gã liếc nhìn anh qua tấm kính đằng trước, không nói gì. Người đàn ông kia đột nhiên cảm thấy giữa hai người có chút ngượng ngịu, lại chẳng biết có phải do chuyện phát sinh đêm hôm qua hay không?

"Ừm.", Build cố gắng tạo chủ đề, "Chuyện đi làm..."

"Em đã chuyển vào tài khoản đủ hai tháng lương, mọi thứ vẫn như thỏa thuận cũ.", người đằng trước thong thả nói, bẻ lái cho chiếc xe rẽ lên chiếc cầu nhỏ gần nhà, "Từ mai anh đừng đi bán hàng nữa, tập trung học đi."

Ba người dừng trước cửa nhà. Có vẻ như trận mưa đêm qua không làm cho nơi này bị lụt, nước mưa chắc là đã thoát xuống con kênh vốn khô hạn gần đó. Build thở phào một hơi, ôm Grey đi xuống từ ghế sau.

"Mở cửa trước đi đã.", gã nói, bấm cho cốp xe bật mở, "Em mang đồ vào."

Căn nhà của hai bố con đã được ông Arthit sửa lại, những vách tường nứt nẻ năm xưa giờ thay bằng lớp sơn màu nhạt vẫn còn đang mới tinh. Gã đứng ở cửa với thùng đồ trên tay, kí ức về đêm mưa năm đó đột nhiên quay lại.

"Không bừa bộn đâu.", Build cười xòa, chạy đến đỡ lấy chiếc thùng giấy, "Dù sao cũng có con rồi, không thể như ngày trẻ được."

Căn phòng ngủ được ngăn với không gian bên ngoài bằng một lớp nhôm kính mỏng, khu bếp gọn gàng với đám đồ gia dụng đủ các chức năng, thứ nào thứ nấy nhìn như đồ chơi trẻ con bé xíu. Grey tháo đôi giày đặt lên kệ, háo hức chạy tới tủ lạnh.

"Hai bố con giữ lại cái giỏ à?"

Bible ngồi xuống bàn ăn bệt, đưa tay cầm chiếc giỏ mây đang đặt gọn gàng dưới đất. Đó là chiếc giỏ táo ngày trước đi lạc, Build tiếc rẻ giữ lại để đựng mấy đồ vật linh tinh cùng bánh kẹo khô cho Grey, nhìn cũng không tới mức quá rườm rà. Gã cười cười vuốt lên cái nơ đỏ đã phai màu nằm ngay ngắn trên tay cầm, rốt cuộc cũng không nói thêm gì.

"Chú ăn bánh bố làm không?", Grey vẫn đang ngồi ngờ nghệch trước cửa tủ lạnh mở toang, "Bánh quy bố làm cho em mang đi học, ngon nhắm."

"Ngon thật không?", Bible nghiêng đầu hỏi, "Lỡ không ngon thì sao?"

Nó lôi ra một chiếc lọ đựng đầy bánh quy hình gấu được đóng kín bằng thủy tinh, khệ nệ ôm tới bên bàn. Thằng bé loay hoay với cái chốt lọ một lúc, tận đến khi mặt mũi nhỏ nhắn đã đỏ bừng mới mở ra nổi. Bible gõ mấy ngón tay lên mặt bàn bằng gỗ, cố nén lại nụ cười bên khóe môi. Đứa nhóc này nhìn qua y hệt bản thu nhỏ của Build, duy chỉ có cái tính cách nhanh mồm nhanh miệng này là không giống bố chút nào.

"Hai chú cháu ăn bánh à?", anh bước ra từ phòng tắm, mùi xà phòng thoang thoảng và hơi nước ẩm ướt ngay lập tức tỏa ra. Từ góc độ này đôi chân thon thả lộ ra dưới ống quần ngắn, nhìn lên còn thấy được chút đùi non lấp ló dưới vải sọc caro. Làn da của Build không trắng xanh như Bible, mấy nơi như đầu gối hay khuỷu tay thậm chí còn hơi phơn phớt màu hồng như đào chín. Gã nhón một miếng bánh quy giòn tan, hương chocolate thoang thoảng qua khứu giác.

"Grey uống sữa không? Bible nữa?", anh lục trong thùng sữa đặt trên mặt tủ lạnh, đặt xuống mặt bàn, "Uống thêm mới no được, ăn bánh không thì đói mất."

Cậu nhóc tròn quay kia có vẻ rất thích món bánh quy của bố làm, vừa ăn vừa mân mê đám đồ chơi mới tinh trong thùng giấy. Build cắm ống hút, đưa tới bên cái miệng đang chóp chép của nó.

"Cắm cho em nữa.", gã cười nói, "Bánh này không tệ như đồ ăn mặn đâu, hôm nào mang cho em một ít được không?"

Anh cũng không phản ứng gì trước lời trêu chọc của người kia, chỉ nhẹ nhàng gật đầu. Grey nằm gối lên đùi bố, nghịch chán rồi mới bắt đầu ngồi dậy. Đám tóc tơ của nó rất dễ rối, chỉ mới lăn lộn có một chút mà đã quấn chặt vào nhau. Thằng bé cầm hộp sữa trên tay, tì hai khuỷu lên mặt bàn rồi hút một hơi thật mạnh. Đôi mắt của nó đảo qua mấy thứ đồ đạc trong nhà theo thói quen, đột nhiên dừng lại bên bả vai của bố.

"Bố!", cái tay bé xíu chạm lên vết răng tròn vo lộ ra dưới chiếc áo ba lỗ, "Con cún nhà ai cắn bố à?"

Gã sặc một cái, ho lên khù khụ. Build cũng bối rối theo câu hỏi của con trai, mím môi chẳng biết trả lời ra sao. Bible nhìn thoáng qua tấm lưng đầy những vết tím mờ phản chiếu trên mặt tủ lạnh, ánh mắt hơi trầm xuống.

"Bố em uống rượu nhiều nên bị thế đấy.", gã dựa lưng vào bức tường đằng sau, duỗi dài đôi chân trên mặt sàn, "Sau này Grey không được để cho bố uống rượu nhé, nguy hiểm lắm."

Build trừng mắt nhìn gã, đưa tay che đi vết răng đã chuyển sang màu tím bầm trên vai mình. Thật đúng là nói dối không biết chớp mắt, rõ ràng đêm hôm qua dùng phương thức bạo lực để đánh thức anh mà hôm nay lật mặt đổ tội cho nạn nhân ngay được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro